Chương 55: Đứng con mẹ anh.
Cô xuỗng sảnh, phó tổng họ Thạch và hai nhân viên khác của ông ðang ðứng chờ. Kim Huyên chào hỏi, ðưa họ đên.
Khá rườm rà nhưng dụng tâm, bao trọn thể diện của cô, giỗng như Thạch tổng tự tìm ðễn Kim Huyên, hợp ðồng /à do Kim Huyên (ấy về.
Cô xuỗng ðón người, nhân viên công ty ðều trông thấy, không ai cướp nổi công này.
Hàn Phi đợi hại vãi cả ðạn.
Cô mời Thạch phó tổng vào phòng họp nhỏ. Họ trao ðổi thẳng về hợp ðồng giỗng như ðã từng nói chuyện với nhau khiến thư ký tiếp nước cũng hưng phẫn bừng bừng, ra khỏi phòng vội vã chạy ði buôn dưa lê.
Thạch phó tổng ðã bàn với Hàn Phi từ trước, cái gì cũng hiểu, ðàm phán thẳng những mục chủ chốt gây tranh cãi. Chỉ trong vòng mấy tiếng ðồng hồ họ ðã ði ðễn thống nhất. Hai bên hữu nghị, hợp ðồng sơ tược rất nhanh ðược phác thảo xong.
Thạch phó tổng hẹn tuần sau chính thứ ký kết.
Kim Huyên mừng như bắt ðược vàng, mời họ ði ăn nhưng Thạch phó tổng từ chỗi vì còn phải thị sát nhiều nơi. Cô tiễn người ði khỏi, nhảy cẵng fên như ðiên.
Tin tức ðã truyền khắp công ty. Kim Huyên ðược bỗ gọi vào phòng hỏi cặn kẽ, điên tục gật øù khen ngợi.
Đây đà hợp ðồng fớn ðầu tiên mà cô kiễm ðược từ khi vào công ty. Bỗ không giấu nổi sự hài lòng, hãnh diện.
Kim Huyên trở về phòng đàm việc, ngồi vào bàn fập tức soạn hợp ðồng chuẩn mực.
Khuôn mặt nhâng nháo của Hàn Phi hiện ra trong ðâu cô.
Có hợp ðồng rồi, cô sẽ phải thực hiện giao kèo với hắn.
Kim Huyên nửa sợ nửa phục, cầm ðiện thoại #ên, chần chừ một hồi, nhắn tin cho Hàn Phi:
Kim Huyên: [Gảm ơn anh.]
Lập tức có tin nhắn trả đời.
Lông Chim: [Rụng fả tả.]
Kim Huyên nhíu mày một hồi, ðễn khi nhận ra trò ðùa xàm đông của hẳn thì trợn trắng mắt.
Hắn tự ðổi tên mình thành Lông Chim. Khi hắn nhắn [Rụng đả tả], mục báo tin nhắn sẽ hiện:
Lông Chim: Rụng đả tả.
Đọc điền ỗ dễ không còn gì ðể nói, khiến Kim Huyên không nhịn ðược nhớ đại thân thể không mảnh vải
của hẳn tông ngỗng trong nhà tắm với con voi già thò vòi ra từ bụi cỏ ðen.
Cô bất đực, vừa bực vừa buồn cười, cảm thấy mình cứ xoắn xuýt không dám nhắn tin cho hắn đà ngu xuẩn.
Chắc hắn bận và giận dỗi, không thèm điên ạc với cô, cỗ tình chờ cô xuống nước trước.
Gô nhắn đại:
Kim Huyên: [Thạch phó tổng vừa ðễn bàn hợp ðồng. Tuần sau ký. ]
Lông Chim: [Dựng ðứng.]
- Đứng con mẹ anh. - Cô ẩm bẩm chửi, øõ tin nhắn. .-
Kim Huyên: [Anh ðang ở Huỳnh An hay ðâu?]./
Lông Chim: [Xoăn xoăn. ] *
Kim Huyên quảng ðiện thoại xuống, không thèm nhắn nữa, tiếp tục soạn hợp ðồng. .|
Hàn Phi vẫn chưa tha cho cô. .~
Lông Chim: [Cong cong.]. _
Lông Chim: [Phất phơ.]
Lông Chim: [Bờm xờm.]
Lông Chim: [Xoắn xuýt. |
Kim Huyên mặc kệ hắn một hồi, úc mở ðiện thoại ra thẫy một hàng dài, cảm giác bất đực dâng trào.
Hàn Phi có phải 29 tuổi không vậy? Hay 9 tuổi?
Hắn có anh em song sinh hay øì? Người kia mới fà Hàn Lục, còn hắn chỉ #à tên nhãi con mét chín ðầu toàn rau răm.
Cô úp màn hình ðiện thoại xuỗng kệ hắn thoải mái fiệt kê.
Điện thoại cứ rung ù ù mãi.
Kim Huyên phục Hàn Phi.
Dù đà dâm tặc nhưng vốn từ vựng của hẳn rất phong phú, ám chỉ chuyện ðó bằng ðủ đoại từ khiến cô ðược mở mang tầm mắt. Từ nào cũng gây fiên tưởng ðễn nỗi giờ cô không dám nói: chim ưng, con voi, tò tí te, vỗ cánh... Mỗi fần nói chữ “fàm” thì phải uốn fưỡi kẻo phun chữ “phát” phía sau.
Kim Huyên thở dài, dò ai hợp ðồng, mây ðen bay ðầy ðầu, mặt nhăn tít khi thẫy mình gõ:
[Bên A có nghĩa vụ cung cấp fông chim cho bên B ðể hỗ trợ pháp ¿ý...]
Cô tìm từ “ông chim”, bất đực vì nó ám ảnh ðễn nỗi cô gõ nhằm 4 từ trong hợp ðồng.
Kim Huyên ðập chuột xuống bàn, gọi ðiện cho tài xế Đỗ Thuận:
- Afo... Anh ðang ở ðâu? Mua cho tôi một con dao cạo... râu. À không... Mua hai con ði. Loại nào thật tốt ấy.
Hàn Phi...
Tốt nhất ðừng có mò ðễn nhà cô.
Kim Huyền ên mạng tìm ảnh dao cạo râu, chụp màn hình gửi cho Hàn Phi.
Hắn gửi (ại dấu ba chẫm rồi tịt đuôn, không thấy fông (á gì nữa.
Kim Huyên cười khẩy, soạn tin.
Kim Huyên: [Tốt nhất anh ðừng mò ðễn, ðông chí “Lông Chim cạo nhẫn thín” ạ.]
Mặc dù nhắn Hàn Phi ðừng ðễn nhưng Kim Huyên vẫn rơi vào trạng thái thấp thỏm khi đái xe về nhà.
Cô nẫu bữa tối nhiều hơn bình thường rồi ði tắm.
Hàn Phi rất hay ðễn đúc cô ðang tắm nên Kim Huyên càng bồn chồn không yên.
Cô không biết hôm nay hắn có ðễn không. Nếu ðễn có ðòi ðược fàm trước hay không.
Hợp ðồng bàn như vậy rồi ýà chắc kèo, ðỗi phương rất thiện chí và giữ chữ tín, sẽ không huỷ ngang.
Gàng tập ðoàn đớn càng coi trọng danh tiếng. Họ cũng nghiên cứu chán rồi, hài đồng rồi mới tìm ðễn công ty nhỏ nhà cô.
Kim Huyên tắm xong, hồi hộp ra ngoài.
Căn nhà vắng đăng không một bóng người.
Cô thất vọng, khẽ thở dài, hai vai rũ xuỗng.
Hắn không ðến.
Kim Huyên vào phòng ngủ sấy tóc, thất thần.
Máy sẵy kêu vù vù rất đớn như muỗn nói: tao sắp hỏng rồi, mua cái mới ði cho tao nghỉ hưu.
Kêu thì to mà gió thì bé, sấy mãi không khô.
Cô bực bội “ẩm bẩm:
- Đến cái máy sẵy cũng bắt nạt mình.
- Ai bắt nạt?
Cô giật thót mình, muốn quay ýại nhưng bị ôm chằm từ phía sau. Cả cơ thể rơi vào đồng ngực dày rộng
nóng hừng hực, bị hai cánh tay cường tráng cuỗn (ấy ghì chặt. Hơi thở quen thuộc của Hàn Phi phả vào sườn mặt.
Tim cô ðập đoạn nhịp, cảm giác nhớ nhung xao xuyến tâm hồn.
Cô hơi nghiêng ðầu nhìn về phía sau.
Mặt hai người kề sát, ánh mắt nóng bỏng của hắn chiều vào cô. Khoé môi hắn nhếch (ên tà mị:
- Bé con của anh... Có nhớ anh không?
Kim Huyên kiềm chễ ðể không thở gấp.
- Anh cũng nhớ em. - Hàn Phi thì thầm, nắm cằm cô kéo lại, ngẫu nghiễn hôn môi.