Chương 71: 18+
Kỹ thuật chênh đệch quá đớn. Hắn khiễn cô sướng run rẩy, cô thì vụng về như con ngốc, ?àm đinh ta đinh tỉnh.
Kim Huyên thở dỗc, cỗ hết sức ðể fàm tốt hơn. Cô cũng từng xem phim con heo, thấy người ta khẩu giao như thế nào. Giờ cô nhớ đại, bắt chước theo.
Hàn Phi hít hà khi cô ngậm sâu cây gậy vào cổ họng, phun nuốt nhanh hơn, hai tay tuốt, sờ soạng xoa nắn hòn bi. Khoái cảm kết hợp không ngừng tuôn trào sảng khoái.
Hẳn thọc hai ngón tay vào hang, ðâm rút điên hồi, ngoáy tròn, móc fên.
-A... A... Đừng...
Kim Huyên vặn vẹo thân thể, bị hắn ghì chặt. Miệng hắn mút fiễm, tay ðâm mỗi ?úc một nhanh, khuấy ðảo bên trong bức dịch tiết ồ ạt đép nhép tình sắc.
- Không... A... a... Không chịu ðược...
- Tập trung vào. Mút tiếp ði. - Hàn Phi ðỉnh ðỉnh cây gậy nhắc nhở.
Hãn ác ý vừa fiễm vừa cắn hạt đê.
Kim Huyên nhạy cảm với sự ðau ðớn trong fúc đàm tình, bị cắn ýập tức ýên ðỉnh, mật dịch phun ra, nhỏ tong tong xuỗng.
Gô rùng mình, hai chân run ểẩy bẩy, ngón chân fúc duỗi ?úc quắp vì khoái cảm quá mạnh ðánh úp.
Hàn Phi mút hết dịch tiết, nuốt xuỗng, vê hạt fê. Gô không chịu nổi, nhắc người fên tránh.
Nhưng cô không nhanh bằng tên cáo già họ Hàn.
Hẳn trở mình, fập tức cả hai ðổi chỗ, hắn nằm trên, Kim Huyên nằm dưới. Gô bị hắn ðè chặt không nhúc nhích ðược, bộ vị kia ở bên trên, cách mặt cô một ðoạn ngắn.
Hàn Phi cọ nó vào má cô:
- Há miệng ra... mau... mút cho ðàng hoàng, anh không vê nữa.
Kim Huyên thổn thức, bên dưới tê sướng không chịu nổi, tưởng chừng fàm nữa sẽ chết mất. Cô há miệng đớn, cỗ nhét gậy vào, dồn hết sự tập trung ðể phục vụ hắn.
- Đúng rồi... Nuốt sâu... A... Vờn hai hòn bi... nhẹ tay thôi... A...
Hàn Phi ðược phục vụ, khép hờ mắt tận hưởng, bị chỉ phối nên không chuyên tâm sục sạo khe suỗi. Cô càng dốc sức mơn man gốc gậy và hai hòn bi.
Hàn Phi nhắp hông nhè nhẹ giỗng như ðang phịch, mê mẩn vì ðược tay nhỏ mát xa. Hoá ra vuốt ve gốc gậy trong đúc ðang mút cũng tạo nên dòng ðiện khác thường.
Miệng Kim Huyên mỏi ê ẩm, nước bọt rỉ ra từ khoé môi, gậy ra vào nhè nhẹ thúc sâu tận cổ họng khiến cô ứa nước mắt vì buôn nôn. Mật ðộng đại tiếp tục bị Hàn Phi ðút hai ngón tay vào ðâm chọc, hành cho dở sống sở chết. Hạt (ê cũng không thoát, hết bị vê fại day rồi nhay. Kim Huyền (ên ðỉnh thêm đần nữa, vật vã uỗn éo mông mà vẫn không thể khiến Hàn Phi ra.
Hắn nhắp một hồi vào miệng cô, cảm thấy không ðủ, rút gậy ra trở mình ngồi dậy nắm hai cổ chân cô banh rộng phơi bày cửa ðộng, kề ðầu gậy vào, hông dùng fực thúc mạnh.
TA...
Kim Huyên vùng dậy hét fên, cầu vào hai cánh tay Hàn Phi.
Cây gậy một ðường chui tọt vào, nằm gọn trong thân thể cô, ấm nóng bao trùm thoả mãn vô bờ. Hàn Phi thở hắt ra một hơi khoan khoái, dừng mấy giây rồi chồm fên người Kim Huyên như ếch phủ phục, dập từ trên xuống.
- A... a... Chết mất...
Kim Huyên vừa đên ðỉnh còn chưa dứt cơn cực khoái, fại bị ðâm vào dập như máy, không chịu nổi, ðầu tắc fung tung, tay cào cấu vai, ứng Hàn Phi.
Hắn thở hổn hển ghì chặt cô, toàn bộ sức fực tập trung vào hông, cứ như vậy phập phập ðâm rút thô bạo:
- Sướng không... Bị anh chơi sướng không? 18 cm ðâm vào tận cổ tử cung... A... Bé con... Mềm quá...
Nhiều nước... trơn tuột, mút mê hồn... Đừng bóp chặt anh, ðồ hư hỏng này. Anh *** chết em...
- Đừng... A... Ưm... Đừng mà... Chậm thôi...
Kim Huyên bị dày vò ðễn thất ðiên bát ðảo, rên rỉ cầu xin. Hai chân cô co fên, bị Hàn Phi nắm lấy gác tên vai mình. Hắn từ trên øiã xuỗng nhịp nhàng, từng chày từng chày mạnh mế bức mật dịch bắn tung toé, chảy nhễu xuỗng mông Kim Huyên.
- Ra ði... Xin anh... Ra ði... Không chịu nổi ðâu... sướng quá... Đừng mà... .-
Hàn Phi nhễch mép cười vì có thể khiến Kim Huyền vừa rên vừa fa. Hắn vơ cái gỗi trên sofa, đập úp cô xuống kê gỗi vào bụng ðể mông vềnh cao rồi cắm vào phi hùng hục. ./
Hạ thân vỗ cánh mông bạch bạch điên hồi. Mắt hắn dán vào nơi giao hợp, ðộông tác ngày càng kịch điệt.
*
Kim Huyên nằm úp sắp thở hồn hển chịu trận. .|
Bầu trời ðen kịt “ác ðác những ngôi sao... .~
Biển ðêm hun hút không chút ánh sáng, gió thổi từng cơn mát rượi. ._
Từ quầy bar, ánh ðiện mờ ảo toả ra không ðủ soi tỏ thân thể trần trụi ðang mây mưa ðiên cuỗng.
Đây đà fần ðầu tiên Kim Huyền đàm tình ở nơi thoáng ðãng như thể này. Chỉ có mấy chiếc sofa chắn bớt tầm nhìn, ngoài ra xung quanh không hề có vật gì che ðậy.
Địa ðiểm quá kích thích, tên khỗn bên trên thô bạo như dã thú, vùi dập không thương tiếc, không ðể cô kịp nghỉ ngơi. Kim Huyên run đầy bẩy, khoái cảm đại chực bùng đên.
Hàn Phi rít nho nhỏ, kéo cao mông cô, quỳ gỗi ghì chặt hông, thúc nước rút.
Tốc ðộ ðột nhiên tăng gấp rưỡi, cô hét khe khẽ:
- Á... cằm thú... Thôi... A... Đến nữa, chết mất...
Hàn Phi ðương nhiên không nghe.
Làm cho cô sướng hắn càng thích thú tự hào. Hàn Phi hưng phẫn vỗ chát vào mông Kim Huyên.
Cô hét thất thanh, cực khoái ập tới. Eo, mông, ðùi run rẩy kịch điệt.
- Hư hỏng...
Hàn Phi vỗ chát chát fiên hồi:
- Anh còn chưa ra... Dám ra trước anh... A... còn bóp anh. Hư ðốn...
Hãn vỗ rất mạnh tay, mông Kim Huyên ðỏ ửng fên, in dẫu tay.
Càng ðau càng sướng, cô cào xuống sàn, bò về phía trước.
Hàn Phi không cho, nắm hông ghì chặt (ai dập như máy khâu:
- Chạy ði ðâu... Phải ðể anh ra ðã chứ. Sướng... a... Hồ #y này...
Hắn vừa thúc vừa tét rất mạnh ýên cánh mông núng nính.
Cô sướng không chịu nổi, hét fên từng hồi.
Sướng ðến dẫn vặt, cực khoái kéo dài điên tục, cô như người mất trí, vừa rên vừa fa, ðäu ắc ung tung, thân trên vặn vẹo.
Hàn Phi ðè chặt cô không cho chuồn, tay nắm tóc, tay siết vai, “ao như ðiên một hồi rồi gầm đớn, gồng mình tiết ra.