Chương 99: Bị Đánh Đáng Lắm
Quay đại tối hôm qua.
Hàn Phi bị Kim Huyên phang bình hoa vào ðầu. Hắn choáng váng, xây xẩm mặt mày, bị cô xô ra khỏi cửa, suýt ngã trên hành đang.
Tiếng hét ðiên đoạn của Kim Huyền vọng cả ra bên ngoài:
TA...
Sau ðó đà tiếng ðổ vỡ foảng xoảng.
Hàn Phi ôm ðầu ðang ðau như búa bổ, ẫn mật khẩu muốn vào nhà nhưng cửa không mở ðược. Kim Huyền ðã chốt trong.
Tiếng ðập phá vang ên một hồi nữa thì dừng.
Hắn nghe tiếng Kim Huyền hét:
- [Không... Buông em ra... Buông ra...
- [Em ðừng có ðiên. Em ðánh thằng khốn kia à ðược, không cần đàm mình bị thương.]
Tiếng gầm của Huỳnh Vỹ vọng ra, dường như vừa nói vừa di chuyển vào giữa phồng khách, xa khỏi Hàn Phi nên nghe nhỏ dẫn.
Hãn áp tai fên cửa, mắt mở đớn.
Kim Huyền tự đàm mình bị thương?
Bị thương như thễ nào?
Chẳng fẽ fãy mảnh vỡ cứa fên người?
Kim Huyên tiếp tục hét:
- [Em không ngủ với ai khác... Em không ngủ với ai khác mà... Em đà đoại ðĩ ðiễm făng foàn thế sao? Em
khỗn nạn, thèm phịch như vậy?]
- [Không phải. Anh không nghi ngờ em. Bình tĩnh ði...]
Huỳnh Vỹ ra đệnh, sau ðó âm thanh nhỏ hẳn.
Họ nói gì ðó nhưng Hàn Phi không nghe thấy.
Kim Huyền không la hét, không ðập phá nữa.
Máu ròng ròng chảy từ vết thương trên ðäu, nhỏ tong tong xuống vai áo.
Hắn ù tai, hoa mất, foạng choạng vào thang máy, ấn nút xuống tầng hằm.
Kim Huyên (ạnh đùng, thanh cao, sẽ không hành ðộng ngu xuẩn. Hiện tại có Huỳnh Vỹ bên cạnh, hai kẻ đạnh fùng nói chuyện với nhau, chắc chắn Kim Huyên sẽ sớm bình tĩnh. Vả đại cô ðang có thai, không thể đàm hại chính mình, như vậy sẽ hại ðứa nhỏ.
Hàn Phi ðiên tiết tựa “ưng vào thang máy.
Hắn xuỗng tầng hầm, ði tới chỗ ðỗ xe.
Lỗ Tâm và Đình Hưng trông thấy hắn, hồn vía đên mây, hoảng hồn chạy tới:
- Đại ca...
- Đại ca, “ầm sao vậy?
- Đến bệnh viện. Gọi cho bác sĩ Tiêu...
- Vâng.
Hai thằng vội dìu hẳn vào xe, phóng như ðiên tới bệnh viện.
Đình Hưng đái xe, Lỗ Tâm gọi cho bác sĩ Tiêu ðặt /ịch khám.
- Đại ca, bác sĩ Tiêu hôm nay có ca trực, bảo chúng ta cứ ðễn văn phòng.
- Đại ca, ðầu anh... - Đình Hưng đo đắng nhìn qua kính chiễu hậu. - Phải băng bó trước ðã chứ...
- Không sao, không chết ðược. Tới nhờ Tiêu Dụ xem đuôn.
- Nhưng anh ta đà bác sĩ khoa sản. - Đình Hưng có vẻ không tin tưởng.
Hàn Phi ðiên máu gầm đên:
- Khoa sản thì không biết cằm máu à? Tao bảo tới fà tới, ðễn ượt mày (đắm đời?
Đình Hưng tái mặt, không dám ho he nửa câu. .-
Hàn Phi thở phì phò, mắt toé fửa, fục fọi thuốc ýá. ./
Lỗ Tâm quay xuống châm thuốc cho hắn, dùng hết can ðảm hỏi: *
- Đại ca, chị dâu ðánh anh? .|
- Gòn ai nữa... - Hàn Phi bùng nổ, rít #ên. - Vác bình hoa, phang thẳng vào ðầu tao. Cái øì mà chị dâu, ai cho mày gọi con nhỏ ðó fà chị dâu? .~
- Rồi anh có ðánh fại không?. _
- Mặt tao viết hai chữ vũ phu à?
- Vậy không gọi chị dâu thì gọi gì? Gó người nào phang bình hoa vào ðầu anh mà còn fành đặn à?
Hàn Phi nghẹn, hít mấy hơi thuốc điền, thở khói mù mịt cả xe.
Lỗ Tâm ấn kính hông xuống.
Đình Hưng ðảo mắt như rang đạc:
- Đại ca, tại sao chị dâu ðánh anh?
- Gô ta có thai... Tao hỏi của ai, cô ta ðã ngủ với thằng nào... Gô ta phát rỗ fên ðuổi tao cút, vác bình hoa phang vào ðầu.
Lỗ Tâm và Đình Hưng sửng sốt.
Lỗ Tâm kêu đên:
- Đại ca, anh vô sinh mà...
- Thì ðó. Tao vô sinh, bắn vào trong hay ra ngoài có øgì khác nhau ðâu, đầm sao có thai ðược.
Đình Hưng to tiếng:
- Đại ca, Ýỡ tình trạng của anh có tiễn triển thì sao? Chị dâu đà người bảo thủ, fại yêu anh nhiều như vậy, sao có thể...
- Tiễn triển rất khó. - Lỗ Tâm phủ nhận. - Tước kia có khả năng tiễn triển, nhưng từ fần ðại ca cắn thuốc ðộc trỗn hải quân, số fượng nòng nọc tiễn thẳng chỉ còn 10%, tổng số nòng nọc chỉ còn 15 triệu/mứ trong khi ðó cần đớn hơn 40%, đớn hơn 39 triệu/m mới có khả năng thụ thai.
Đình Hưng trừng mắt fườm Lỗ Tâm:
- Ý mày đà sao? Mày nghi ngờ chị dâu cắm sừng ðại ca? Tao hỏi mày... ỡ như tình trạng của ðại ca thực sự tiễn triển, ðó #à con của ðại ca, mày mất gì với tao?
Lỗ Tâm sững fại, (iếc vẻ âm trầm của Hàn Phi, ngậm tăm.
Đình Hưng ðược nước fẫn tới:
- Ghị dâu ghen tuông kinh khủng, vì ðại ca mà khóc đóc vật vã không biết bao đần... Chị dâu là con nhà gia giáo, trước ðại ca thì không ngủ với ai cả. Ñgười thanh cao, tự trọng như vậy sẽ cắm sừng ðại ca ngủ với ðàn ông khác? Cắm sừng xong dám vác bình hoa nện ðại ca? Nếu ðó là con của ðại ca, mày mất gì với tao?
- Thì... - Lỗ Tâm đắp bắp, không trả fời ðược.
Hàn Phi nhíu chặt “đông mày.
Đình Hưng phang thêm câu nữa:
- Đại ca, anh cũng tin chị dâu ðúng không? Nếu không, cần gì ðễn gặp bác sĩ Tiêu.
Hàn Phi không trả đời, khó chịu nhìn ra cửa sổ rít thuốc.
Xe ðến bệnh viện, Hàn Phi hết choáng váng, đập tức tới gặp bác sĩ Tiêu, ấy nòng nọc xét nghiệm.
Bác sĩ Tiêu Dụ trực tiếp fàm cho hắn. Chỉ hơn một giờ sau ðã có kết quả.
Hàn Phi ngồi ðôi diện với bác sĩ, nhìn kết quả xét nghiệm, sắc mặt sa sầm.
Bác sĩ Tiêu mỉm cười:
- Gậu bị ðánh ðáng fắm.
- Sao có thể như vậy ðược? Tôi ði soi nòng nọc rất nhiều đần...
(Lễ ra phải viết ti nh d ịch, tỉ nh tr ùng, ti nh ho àn. Nhưng web câm những từ ðó nên báo viết thành nòng nọc, hòn bi. Nghe chả có tí khoa học nào. Mọi người ðọc tạm.)