“Mẹ?” Mẹ chồng hỏi ngược lại tôi, vẻ mặt bất định, sắc mặt rất khó coi, sau khi sững sờ một lát bà ta liền nhấn tôi quỳ xuống, nói: “Đương nhiên là để cứu mọi người! Con không nhận ra sao, đêm nay không có trăng sáng, bầu trời bị mây đen che kín, là toàn âm dạ! Giao tiên muốn giết người!”
Nói xong mẹ tôi lại khiêu vũ điên cuồng.
Sự độc ác trong tôi xẹp xuống, thật sự là Giao, mẹ chồng tôi nói cũng giống như suy đoán của tôi.
Nhưng kể cả như vậy thì ngay lúc này tôi vẫn ôm một chút hy vọng, tôi không tin anh ấy sẽ trở nên khát máu như thế, không hề giống Giao dịu dàng mà tôi đã biết.
Tôi đưa mắt nhìn xung quanh, cảm giác không khí trong hang động này cực kì quỷ dị.
Cả hang động chỉ có tôi cùng mẹ chồng là tỉnh táo.
Tôi muốn hỏi người khác xem chuyện gì đã xảy ra đều không thể.
Sau tất cả, tôi chỉ có thể hỏi mẹ chồng.
Tôi hỏi cái gì là toàn âm dạ? Tại sao Giao lại muốn giết người đêm nay? Mặc dù bà ta ác độc với tôi nhưng dù sao bà ta cũng là người, là một người trong thôn này. Mỗi người ở đây nhiều ít đều có chút quan hệ với bà ta, thậm chí còn có máu mủ thân thích. Trong lúc nguy cấp hẳn bà ta sẽ không gạt tôi.
“Toàn âm dạ…” Bà ta nghe thấy tôi hỏi, giọng già nua chói tai run lên, nói với âm ý nghĩa của toàn âm dạ.
Trong tự nhiên mặt trời là dương mặt trăng là âm, khi mặt trăng lên cao thì cả vùng sẽ bị âm khí bao trùm.
Có điều âm khí từ mặt trăng cũng là khác biết, mỗi tháng ngày mười lăm mười sáu là thời điểm mặt trăng tròn nhất, nhất là tháng tám hàng năm, hai ngày này mặt trăng tròn như mâm, nhìn rất đẹp.
Ánh trăng là ánh sáng từ mặt trời bị phản xạ mà đến, cho nên lúc ánh trăng mãnh liệt thì dương khí tới mặt đất cũng mãnh liệt hơn một chút, mặt trăng càng tròn thì dương khí trên mặt đất càng cao.
Tương phản chính là, mọi người chỉ chú ý tới thời điểm trăng tròn nhưng lại không để ý tới thời điểm trăng nhất. Cùng là khi mặt trăng xuất hiện nhưng trăng nhất sẽ khiến âm khí trên mặt đất cũng sẽ tăng gấp bội, mà buổi đêm đầu tiên của tháng tám là thời điểm âm khí nặng nhất cả năm, thậm chí còn nặng hơn cả thời điểm quỷ môn mở ngày mười bốn tháng bảy.
Gặp phải năm đặc thù, ngày này trăng hoàn toàn không có, cả vùng đều bị âm khí bao trùm hoàn toàn.
Một đêm này âm dương điên đảo, nhân gian cũng lại biến thành âm phủ. Tất cả yêu ma tùy thời mà động, tại đêm này nhao nhao giết người, chỉ cần trong toàn âm dạ có thể hút tinh phách người thì công lực liền có thể tăng lên gấp đôi.
Tôi lúc này mới hiểu được tại sao đêm nay lại đen kịt một màu.
Hôm nay chính là mồng một tháng tám âm lịch có bầu trời đen kịt một màu chính là toàn âm dạ theo lời mẹ chồng tôi nói.
Cho nên Giao rõ ràng bị thương nặng như vậy lại có thể biến thành con rắn to lớn, đem cha mẹ tôi cùng toàn thể thôn dân bắt đến bên trang hang núi này chính là để hút tinh phách người trong thời điểm toàn âm dạ để chữa trị vết thương.
Là mẹ chồng tôi khiến anh ấy bị thương, anh ấy hận mẹ chồng tôi, hận tất cả những người liên quan cho nên anh ấy muốn cho toàn bộ người dân trong thôn chôn cùng mẹ chồng tôi!
Anh ây không có chút tình cảm nào với con người, anh ấy cứu tôi là bởi vì anh ấy là bạn của mẹ tôi. Anh ấy từng nói với mẹ chồng tôi, người trong thôn cứ chọn thoải mái, duy chỉ có tôi là không được.
Tôi trong mắt anh ấy kỳ thật cũng chỉ là một người bình thường, nếu như không vì quan hệ với mẹ tôi thì anh ấy cũng không liếc tôi một cái.
Vô tình khuôn mặt đã sớm khô cạn nước mắt lại ướt nhẹp, tình cảm của Giao tiên với tôi, tôi đã rất rõ ràng, nhưng mỗi lần nghĩ tới điều này tôi vẫn đau lòng rơi lệ.
Thật là không có thuốc chữa.
Tôi thầm mắng chửi mình, đồng thời nhất định phải ép buộc mình tỉnh táo lại.
Tôi lau nước mắt trên mặt, hỏi mẹ chồng: “Vậy bây giờ xử lý thế nào? Nghi thức tế này là để ngăn Giao tiên lại sao? Còn có biện pháp nào khác có thể cứu mọi người?”
Trong lúc nguy cấp, mặc dù tôi ghét mẹ chồng nhưng lại chỉ có thể hỏi bà ta.
Nói xong mẹ tôi lại khiêu vũ điên cuồng.
Sự độc ác trong tôi xẹp xuống, thật sự là Giao, mẹ chồng tôi nói cũng giống như suy đoán của tôi.
Nhưng kể cả như vậy thì ngay lúc này tôi vẫn ôm một chút hy vọng, tôi không tin anh ấy sẽ trở nên khát máu như thế, không hề giống Giao dịu dàng mà tôi đã biết.
Tôi đưa mắt nhìn xung quanh, cảm giác không khí trong hang động này cực kì quỷ dị.
Cả hang động chỉ có tôi cùng mẹ chồng là tỉnh táo.
Tôi muốn hỏi người khác xem chuyện gì đã xảy ra đều không thể.
Sau tất cả, tôi chỉ có thể hỏi mẹ chồng.
Tôi hỏi cái gì là toàn âm dạ? Tại sao Giao lại muốn giết người đêm nay? Mặc dù bà ta ác độc với tôi nhưng dù sao bà ta cũng là người, là một người trong thôn này. Mỗi người ở đây nhiều ít đều có chút quan hệ với bà ta, thậm chí còn có máu mủ thân thích. Trong lúc nguy cấp hẳn bà ta sẽ không gạt tôi.
“Toàn âm dạ…” Bà ta nghe thấy tôi hỏi, giọng già nua chói tai run lên, nói với âm ý nghĩa của toàn âm dạ.
Trong tự nhiên mặt trời là dương mặt trăng là âm, khi mặt trăng lên cao thì cả vùng sẽ bị âm khí bao trùm.
Có điều âm khí từ mặt trăng cũng là khác biết, mỗi tháng ngày mười lăm mười sáu là thời điểm mặt trăng tròn nhất, nhất là tháng tám hàng năm, hai ngày này mặt trăng tròn như mâm, nhìn rất đẹp.
Ánh trăng là ánh sáng từ mặt trời bị phản xạ mà đến, cho nên lúc ánh trăng mãnh liệt thì dương khí tới mặt đất cũng mãnh liệt hơn một chút, mặt trăng càng tròn thì dương khí trên mặt đất càng cao.
Tương phản chính là, mọi người chỉ chú ý tới thời điểm trăng tròn nhưng lại không để ý tới thời điểm trăng nhất. Cùng là khi mặt trăng xuất hiện nhưng trăng nhất sẽ khiến âm khí trên mặt đất cũng sẽ tăng gấp bội, mà buổi đêm đầu tiên của tháng tám là thời điểm âm khí nặng nhất cả năm, thậm chí còn nặng hơn cả thời điểm quỷ môn mở ngày mười bốn tháng bảy.
Gặp phải năm đặc thù, ngày này trăng hoàn toàn không có, cả vùng đều bị âm khí bao trùm hoàn toàn.
Một đêm này âm dương điên đảo, nhân gian cũng lại biến thành âm phủ. Tất cả yêu ma tùy thời mà động, tại đêm này nhao nhao giết người, chỉ cần trong toàn âm dạ có thể hút tinh phách người thì công lực liền có thể tăng lên gấp đôi.
Tôi lúc này mới hiểu được tại sao đêm nay lại đen kịt một màu.
Hôm nay chính là mồng một tháng tám âm lịch có bầu trời đen kịt một màu chính là toàn âm dạ theo lời mẹ chồng tôi nói.
Cho nên Giao rõ ràng bị thương nặng như vậy lại có thể biến thành con rắn to lớn, đem cha mẹ tôi cùng toàn thể thôn dân bắt đến bên trang hang núi này chính là để hút tinh phách người trong thời điểm toàn âm dạ để chữa trị vết thương.
Là mẹ chồng tôi khiến anh ấy bị thương, anh ấy hận mẹ chồng tôi, hận tất cả những người liên quan cho nên anh ấy muốn cho toàn bộ người dân trong thôn chôn cùng mẹ chồng tôi!
Anh ây không có chút tình cảm nào với con người, anh ấy cứu tôi là bởi vì anh ấy là bạn của mẹ tôi. Anh ấy từng nói với mẹ chồng tôi, người trong thôn cứ chọn thoải mái, duy chỉ có tôi là không được.
Tôi trong mắt anh ấy kỳ thật cũng chỉ là một người bình thường, nếu như không vì quan hệ với mẹ tôi thì anh ấy cũng không liếc tôi một cái.
Vô tình khuôn mặt đã sớm khô cạn nước mắt lại ướt nhẹp, tình cảm của Giao tiên với tôi, tôi đã rất rõ ràng, nhưng mỗi lần nghĩ tới điều này tôi vẫn đau lòng rơi lệ.
Thật là không có thuốc chữa.
Tôi thầm mắng chửi mình, đồng thời nhất định phải ép buộc mình tỉnh táo lại.
Tôi lau nước mắt trên mặt, hỏi mẹ chồng: “Vậy bây giờ xử lý thế nào? Nghi thức tế này là để ngăn Giao tiên lại sao? Còn có biện pháp nào khác có thể cứu mọi người?”
Trong lúc nguy cấp, mặc dù tôi ghét mẹ chồng nhưng lại chỉ có thể hỏi bà ta.
Danh sách chương