Trời gần sáng, làn gió nhẹ len lỏi khắp vườn nhà, suốt dạo này ông bà Năm mất ngủ nên hay thức dậy sớm, thấy ông Năm đứng trước sân, bà Năm hỏi:
- Hình như cả đêm ông không ngủ? Ông Năm thở dài một tiếng:
- Tôi thấy bà cũng đâu có ngủ, cứ trằn trọc hoài!
- Ông à! Tôi thấy chuyện thằng Khánh có điều gì đó không ổn sao đó!
- Bà! Chúng ta có nên tin lời vợ chồng thằng Khánh không?
- Nếu nói là mình tin con mình thì không khác nào bênh con, nhưng tôi cảm thấy nó không dám làm chuyện tày đình đó đâu, vợ nó là người chu toàn như vậy mà có lúc nó còn khó chịu chứ huống chi là con nhỏ kia!
- Ừa, ngay cả vợ thằng Khánh cũng khẳng định là chồng nó không làm chuyện đó! Con dâu nhà khác mà thấy chồng như vậy là chết với nó rồi, nhưng con dâu nhà này lại đi nói cho chồng.
- Thôi, ông vô trong nhà mà ngồi, tôi xuống bếp nấu ấm nước, chút nữa tôi lên nhà con Ngọc, mấy bữa nay không thấy vợ chồng nó đưa hai đứa nhỏ xuống, tôi nhớ hai đứa nhỏ!
Thắm đứng phía sau nói:
- Trời còn sớm mà ba má, ba má vô nằm nghỉ thêm chút nữa đi! Má để con nấu nước! mà sáng nay hình như chị Ba không ở nhà, má à!
- Cũng gần sáng rồi ngủ gì nữa, mà sáng nay chị Ba con đi đâu hả?
- Dạ…Thắm trả lời ấp úng.
Bà Năm bỏ đi xuống bếp, cô con dâu đi sau trong thâm tâm áy náy khi giấu chuyện của vợ chồng chị Ba, bỗng Thắm gọi!
- Má!
- Gì vậy? Làm má giật mình.
- Chút nữa con đi cùng má lên nhà chị Ba nha má?
- Bữa nay con không lên trường hả?
- Bữa nay con được nghỉ!
- Bữa nay có phải chủ nhật đâu mà nghỉ hả con?
- Dạ! Bữa nay nhà trường sửa chữa lại mái lợp từng lớp, vì mưa dột quá má à!
- Ừa!
Một lát sau, bà Năm lên nhà con gái! Thấy má tới, Ngọc lúng túng:
- Má! Bữa nay má có việc gì mà lên nhà con sớm vậy?
Khuôn mặt Thắm căng thẳng nhìn chị Ba, bà Năm ngó trước nhìn sau trong nhà rồi hỏi:
- Mấy bữa nay không gặp hai đứa nhỏ nên má nhớ má lên không được hả?
- Má! Con chỉ hỏi vậy thôi mà, tại thấy má tới sớm hơn mọi ngày!
Bé Lực trong buồng chạy ra:
- Ngoại, ngoại…
- Lại đây với ngoại nào! Cháu tui càng lớn càng giống ba nó!
- Ngoại ơi, má Ngọc nói ba Thành đi làm lấy tiền mua kẹo cho con và em My.
- Ừa, phải ngoan thì ba Thành mới mua kẹo cho nghen!
- Dạ!
Mặc dù Ngọc cố kìm chế trước những lời nói của con, nhưng cơn bão lòng đã không thể ngăn được dòng nước mắt của cô! Bà Năm nhìn con gái và con dâu với linh cảm bất thường:
- Hai đứa giấu má chuyện gì hả?
Thắm nắm bàn tay má chồng, Ngọc ôm lấy má nghẹn ngào:
- Má ơi! Con xin lỗi má!
- Có chuyện gì? Nói mau đi! Nói đi!
Thắm e dè trong từng câu trả lời thay chị Ba:
- Má! Con xin lỗi vì con không nói cho ba má hay chuyện anh chị Ba mấy bữa nay, mấy bữa nay…
Bà Năm căng thẳng:
- Mấy bữa nay làm sao?
- Dạ! mấy bữa nay anh Ba, anh Ba… ảnh không về nhà!
- Thằng Thành nó đi đâu? Tại sao?
Thắm tiếp lời:
- Dạ! Thưa má, anh Ba ảnh đi làm rồi ảnh ở...
- Tại sao? Tại sao im tiếng mấy bữa nay mà không đứa nào nói? Vợ chồng mày làm sao mà ra nông nỗi vầy.
- Hình như cả đêm ông không ngủ? Ông Năm thở dài một tiếng:
- Tôi thấy bà cũng đâu có ngủ, cứ trằn trọc hoài!
- Ông à! Tôi thấy chuyện thằng Khánh có điều gì đó không ổn sao đó!
- Bà! Chúng ta có nên tin lời vợ chồng thằng Khánh không?
- Nếu nói là mình tin con mình thì không khác nào bênh con, nhưng tôi cảm thấy nó không dám làm chuyện tày đình đó đâu, vợ nó là người chu toàn như vậy mà có lúc nó còn khó chịu chứ huống chi là con nhỏ kia!
- Ừa, ngay cả vợ thằng Khánh cũng khẳng định là chồng nó không làm chuyện đó! Con dâu nhà khác mà thấy chồng như vậy là chết với nó rồi, nhưng con dâu nhà này lại đi nói cho chồng.
- Thôi, ông vô trong nhà mà ngồi, tôi xuống bếp nấu ấm nước, chút nữa tôi lên nhà con Ngọc, mấy bữa nay không thấy vợ chồng nó đưa hai đứa nhỏ xuống, tôi nhớ hai đứa nhỏ!
Thắm đứng phía sau nói:
- Trời còn sớm mà ba má, ba má vô nằm nghỉ thêm chút nữa đi! Má để con nấu nước! mà sáng nay hình như chị Ba không ở nhà, má à!
- Cũng gần sáng rồi ngủ gì nữa, mà sáng nay chị Ba con đi đâu hả?
- Dạ…Thắm trả lời ấp úng.
Bà Năm bỏ đi xuống bếp, cô con dâu đi sau trong thâm tâm áy náy khi giấu chuyện của vợ chồng chị Ba, bỗng Thắm gọi!
- Má!
- Gì vậy? Làm má giật mình.
- Chút nữa con đi cùng má lên nhà chị Ba nha má?
- Bữa nay con không lên trường hả?
- Bữa nay con được nghỉ!
- Bữa nay có phải chủ nhật đâu mà nghỉ hả con?
- Dạ! Bữa nay nhà trường sửa chữa lại mái lợp từng lớp, vì mưa dột quá má à!
- Ừa!
Một lát sau, bà Năm lên nhà con gái! Thấy má tới, Ngọc lúng túng:
- Má! Bữa nay má có việc gì mà lên nhà con sớm vậy?
Khuôn mặt Thắm căng thẳng nhìn chị Ba, bà Năm ngó trước nhìn sau trong nhà rồi hỏi:
- Mấy bữa nay không gặp hai đứa nhỏ nên má nhớ má lên không được hả?
- Má! Con chỉ hỏi vậy thôi mà, tại thấy má tới sớm hơn mọi ngày!
Bé Lực trong buồng chạy ra:
- Ngoại, ngoại…
- Lại đây với ngoại nào! Cháu tui càng lớn càng giống ba nó!
- Ngoại ơi, má Ngọc nói ba Thành đi làm lấy tiền mua kẹo cho con và em My.
- Ừa, phải ngoan thì ba Thành mới mua kẹo cho nghen!
- Dạ!
Mặc dù Ngọc cố kìm chế trước những lời nói của con, nhưng cơn bão lòng đã không thể ngăn được dòng nước mắt của cô! Bà Năm nhìn con gái và con dâu với linh cảm bất thường:
- Hai đứa giấu má chuyện gì hả?
Thắm nắm bàn tay má chồng, Ngọc ôm lấy má nghẹn ngào:
- Má ơi! Con xin lỗi má!
- Có chuyện gì? Nói mau đi! Nói đi!
Thắm e dè trong từng câu trả lời thay chị Ba:
- Má! Con xin lỗi vì con không nói cho ba má hay chuyện anh chị Ba mấy bữa nay, mấy bữa nay…
Bà Năm căng thẳng:
- Mấy bữa nay làm sao?
- Dạ! mấy bữa nay anh Ba, anh Ba… ảnh không về nhà!
- Thằng Thành nó đi đâu? Tại sao?
Thắm tiếp lời:
- Dạ! Thưa má, anh Ba ảnh đi làm rồi ảnh ở...
- Tại sao? Tại sao im tiếng mấy bữa nay mà không đứa nào nói? Vợ chồng mày làm sao mà ra nông nỗi vầy.
Danh sách chương