Chủ nhà và nhân viên công tác cũng không dự đoán được kết quả ngoài ý muốn này.
Mọi người đều biết tính tình của Triệu Bảo Thương, huống chi bên trong vừa mới xảy ra loại vận động không sạch sẽ.
Mấy người cuối cùng cũng thỏa hiệp, chủ nhà cho hai người thuê căn phòng vài tháng không có ai vào ở.
Trong lúc chờ xe đến để đưa hai người đi chỗ ở mới.
Chủ nhà cảm kích đi tới nói với Ngôn Trăn: “Đại sư, thật không nghĩ tới những gì cô nói đều là thật, hơn nữa không sai chút nào, cô nhất định là được thần tiên phái tới mà! Tôi chắc chắn sẽ hảo hảo cảm tạ cô.”
Cô ta vừa nói vừa quỳ xuống.
Tuy rằng bị gạt tàn thuốc đánh tới nhưng không đến mức chết, chỉ là lỡ như đâu, lỡ như não bị chấn thương, hoặc bị thương tới chỗ nào thì sao, vậy thì nửa đời sau mình phải làm thế nào đây..
Ngôn Trăn lập tức ngăn động tác của chủ nhà lại.
“Không cần cảm tạ đâu, rốt cuộc tạo hóa của mỗi người đều cần phải xem chính bản thân mình……” Cô còn chưa dứt lời đã bị Triệu Bảo Thương ôm.
Triệu Bảo Thương ghé vào người Ngôn Trăn nói: “Tôi đói bụng.”
Ngôn Trăn hỏi: “Cô vừa mới ăn bánh kem mà?”
Triệu Bảo Thương tiếp tục ôm, nàng thật không thích Ngôn Trăn nhìn người khác, chạm vào người khác, hoặc là trò chuyện với người khác.
Ngôn Trăn hỏi Triệu Bảo Thương muốn ăn gì, phần cơm hộp được giao đến địa chỉ mới.
Chủ nhà chủ động giới thiệu: “Nơi này ban ngày rất ít người, đến buổi tối sẽ nhiều người, tiết mục của các người là quay đến ngày mai sao?”
“Ừ, mỗi tuần quay hai ngày.”
“Kia đúng lúc mỗi ngày cuối tuần tôi đều được nghỉ ngơi, đại sư có vấn đề gì hãy tới tìm tôi, tôi rất hiểu biết nơi này.”
Ngôn Trăn cười cảm ơn.
Chủ nhà chuẩn bị đi phân phát cho tình nhân của mình, nên rời đi trước.
Lúc chủ nhà xoay người, Ngôn Trăn thấy trên thân người phụ nữ này bỗng nhiên toát ra khí đen nhưng lại biến mất trong nháy mắt, ngây người.
Cô gọi chủ nhà lại: “Gần đây cô có gặp phải thứ gì kỳ quái không?”
“Thứ kỳ quái?” Chủ nhà dừng bước chân, khó hiểu, “Có thể ví dụ cụ thể ra được không?”
Ngôn Trăn suy nghĩ: “Là mấy thứ đồ không rõ nguồn gốc hoặc là người không được bình thường.”
Chủ nhà suy nghĩ: “Nếu nói người không được bình thường, đại khái là nam sủng vừa nãy đi.”
Ngôn Trăn: “???”
Chủ nhà giải thích: “Hai tháng trước hắn đột nhiên xuất hiện, cầu tôi bao nuôi hắn, lúc ấy tôi không biết sao lại thế này, thế nhưng cảm thấy hắn đẹp như tiên thiên, bây giờ nhớ lại dáng vẻ cũng quá xấu, hoàn toàn không phù hợp thẩm mỹ của tôi……”
Ngôn Trăn: “……”
Hiện tượng này nghe ra hơi giống tình cổ.
Nhưng tình cổ sẽ không thể mất đi hiệu lực một cách khó hiểu vậy được, còn có loại pháp thuật gì có cùng bệnh trạng sao?
Ngôn Trăn cẩn thận suy nghĩ.
Chủ nhà lại nói: “Trước kia khi ngửi phải thân thể hắn, chỉ cảm thấy đó là từng trận u hương, lúc đưa đến cục cảnh sát, tôi chợt cảm thấy đây hoàn toàn là mùi hôi thúi bên trong thùng rác —— trời ơi, sao trước kia tôi lại như vậy?”
Chủ nhà tức giận tháo nhẫn vàng trên tay xuống, nện lên mặt đất chút giận.
Tanh tưởi cùng chung tình.
Ngôn Trăn lập tức hiểu rõ.
Thì ra là loại thuật này, cô nhìn kỹ tướng mạo của chủ nhà, mơ hồ nhìn thấy thứ gì đó, biểu tình bỗng nhiên nghiêm túc.
Loại thuật này…… Sợ là Lục Mính cũng bị trúng loại thuật này.
Cô vẫn luôn bỏ qua điểm này, hóa ra mình không có nhìn lầm, đây hết thảy đều có quan hệ với thuật khí vận.
Hết thảy đều là khí vận.
Ngôn Trăn cuối cùng cũng biết vì cái gì mà tên hạ chú kia chuyên chọn người trong giới giải trí để ra tay, hóa ra là muốn ăn cắp khí vận, các minh tinh thường có nhiều fan, được tôn sùng, nếu có minh tinh luôn nổi tiếng, thì có nghĩa là khí vận mạnh mẽ.
Mà khí vận càng mạnh, sinh cơ của một người sẽ càng nhiều, vì vậy có rất nhiều nhân sĩ tà phái nổi lên ý xấu,
nhờ vào ăn cắp khí vận để kéo dài tuổi thọ của mình.
Thật là thủ đoạn hạ lưu lại ghê tởm.
Ngôn Trăn chỉ trách bản thân hiểu biết quá muộn, đến bây giờ mới phát hiện ra mọi chuyện.
Nhưng cũng may không tính là đặc biệt muộn.
Sau khi hiểu rõ, Ngôn Trăn nhanh chóng bắt lấy tay Triệu Bảo Thương, muốn kiểm tra thân thể Triệu Bảo Thương một chút.
Cô ngồi xuống trước mặt Triệu Bảo Thương, một tay nhẹ nhàng chậm rãi đặt lên mạch đập của Triệu Bảo Thương.
Mạch đập vững vàng, hữu lực, không có tạp âm gì.
Xem ra cũng không có trúng loại thuật cổ kia.
Ngôn Trăn thở phào nhẹ nhõm.
Triệu Bảo Thương có dáng dấp rất đẹp, lại là ảnh hậu có rất nhiều fan và anti-fan.
Theo lý thuyết mà nói, người phía sau bức màn kia nhất định xuống tay với Triệu Bảo Thương mới đúng.
Hiện tại không có trúng thuật cổ, tuy rằng là ngoài ý muốn, nhưng đây đúng là một chuyện tốt.
Chuyện con thiềm thừ màu đen mà Triệu Bảo Thương nói lúc trước đột nhiên nhảy vào đầu Ngôn Trăn.
Loại đồ vật này không thể không có vấn đề.
Chẳng lẽ vấn đề nằm ở chỗ khác của cơ thể? Ngôn Trăn suy nghĩ một lát, sau đó đưa tay sờ ngực Triệu Bảo Thương.
Cô lấy tay chậm rãi bao trùm lên ngực Triệu Bảo Thương, đè ấn lên trên, dò hỏi: “Đau không?”
Triệu Bảo Thương không có đáp lại, gương mặt sớm đã đỏ bừng.
Qua một lúc lâu sau, giọng điệu nàng phát run nói: “Cô, cô khát vọng đến vậy sao, ở đường lớn mà còn muốn làm loại chuyện này ——”
Còn nói cái gì mà lo lắng gia gia phát hiện, hóa ra tiểu fan mới là người khát vọng loại chuyện này nhất!
Nội tâm Triệu Bảo Thương kích động không thôi, ngay cả giọng nói đều run lên.
Tiểu fan đúng là khẩu thị tâm phi.
Dù tiểu fan có dùng lời nói để chứng minh khát vọng, mình cũng sẽ không cự tuyệt, hà tất gì phải trực tiếp dùng hành động tới bày tỏ, đúng là —— quá trắng trợn!.
Mọi người đều biết tính tình của Triệu Bảo Thương, huống chi bên trong vừa mới xảy ra loại vận động không sạch sẽ.
Mấy người cuối cùng cũng thỏa hiệp, chủ nhà cho hai người thuê căn phòng vài tháng không có ai vào ở.
Trong lúc chờ xe đến để đưa hai người đi chỗ ở mới.
Chủ nhà cảm kích đi tới nói với Ngôn Trăn: “Đại sư, thật không nghĩ tới những gì cô nói đều là thật, hơn nữa không sai chút nào, cô nhất định là được thần tiên phái tới mà! Tôi chắc chắn sẽ hảo hảo cảm tạ cô.”
Cô ta vừa nói vừa quỳ xuống.
Tuy rằng bị gạt tàn thuốc đánh tới nhưng không đến mức chết, chỉ là lỡ như đâu, lỡ như não bị chấn thương, hoặc bị thương tới chỗ nào thì sao, vậy thì nửa đời sau mình phải làm thế nào đây..
Ngôn Trăn lập tức ngăn động tác của chủ nhà lại.
“Không cần cảm tạ đâu, rốt cuộc tạo hóa của mỗi người đều cần phải xem chính bản thân mình……” Cô còn chưa dứt lời đã bị Triệu Bảo Thương ôm.
Triệu Bảo Thương ghé vào người Ngôn Trăn nói: “Tôi đói bụng.”
Ngôn Trăn hỏi: “Cô vừa mới ăn bánh kem mà?”
Triệu Bảo Thương tiếp tục ôm, nàng thật không thích Ngôn Trăn nhìn người khác, chạm vào người khác, hoặc là trò chuyện với người khác.
Ngôn Trăn hỏi Triệu Bảo Thương muốn ăn gì, phần cơm hộp được giao đến địa chỉ mới.
Chủ nhà chủ động giới thiệu: “Nơi này ban ngày rất ít người, đến buổi tối sẽ nhiều người, tiết mục của các người là quay đến ngày mai sao?”
“Ừ, mỗi tuần quay hai ngày.”
“Kia đúng lúc mỗi ngày cuối tuần tôi đều được nghỉ ngơi, đại sư có vấn đề gì hãy tới tìm tôi, tôi rất hiểu biết nơi này.”
Ngôn Trăn cười cảm ơn.
Chủ nhà chuẩn bị đi phân phát cho tình nhân của mình, nên rời đi trước.
Lúc chủ nhà xoay người, Ngôn Trăn thấy trên thân người phụ nữ này bỗng nhiên toát ra khí đen nhưng lại biến mất trong nháy mắt, ngây người.
Cô gọi chủ nhà lại: “Gần đây cô có gặp phải thứ gì kỳ quái không?”
“Thứ kỳ quái?” Chủ nhà dừng bước chân, khó hiểu, “Có thể ví dụ cụ thể ra được không?”
Ngôn Trăn suy nghĩ: “Là mấy thứ đồ không rõ nguồn gốc hoặc là người không được bình thường.”
Chủ nhà suy nghĩ: “Nếu nói người không được bình thường, đại khái là nam sủng vừa nãy đi.”
Ngôn Trăn: “???”
Chủ nhà giải thích: “Hai tháng trước hắn đột nhiên xuất hiện, cầu tôi bao nuôi hắn, lúc ấy tôi không biết sao lại thế này, thế nhưng cảm thấy hắn đẹp như tiên thiên, bây giờ nhớ lại dáng vẻ cũng quá xấu, hoàn toàn không phù hợp thẩm mỹ của tôi……”
Ngôn Trăn: “……”
Hiện tượng này nghe ra hơi giống tình cổ.
Nhưng tình cổ sẽ không thể mất đi hiệu lực một cách khó hiểu vậy được, còn có loại pháp thuật gì có cùng bệnh trạng sao?
Ngôn Trăn cẩn thận suy nghĩ.
Chủ nhà lại nói: “Trước kia khi ngửi phải thân thể hắn, chỉ cảm thấy đó là từng trận u hương, lúc đưa đến cục cảnh sát, tôi chợt cảm thấy đây hoàn toàn là mùi hôi thúi bên trong thùng rác —— trời ơi, sao trước kia tôi lại như vậy?”
Chủ nhà tức giận tháo nhẫn vàng trên tay xuống, nện lên mặt đất chút giận.
Tanh tưởi cùng chung tình.
Ngôn Trăn lập tức hiểu rõ.
Thì ra là loại thuật này, cô nhìn kỹ tướng mạo của chủ nhà, mơ hồ nhìn thấy thứ gì đó, biểu tình bỗng nhiên nghiêm túc.
Loại thuật này…… Sợ là Lục Mính cũng bị trúng loại thuật này.
Cô vẫn luôn bỏ qua điểm này, hóa ra mình không có nhìn lầm, đây hết thảy đều có quan hệ với thuật khí vận.
Hết thảy đều là khí vận.
Ngôn Trăn cuối cùng cũng biết vì cái gì mà tên hạ chú kia chuyên chọn người trong giới giải trí để ra tay, hóa ra là muốn ăn cắp khí vận, các minh tinh thường có nhiều fan, được tôn sùng, nếu có minh tinh luôn nổi tiếng, thì có nghĩa là khí vận mạnh mẽ.
Mà khí vận càng mạnh, sinh cơ của một người sẽ càng nhiều, vì vậy có rất nhiều nhân sĩ tà phái nổi lên ý xấu,
nhờ vào ăn cắp khí vận để kéo dài tuổi thọ của mình.
Thật là thủ đoạn hạ lưu lại ghê tởm.
Ngôn Trăn chỉ trách bản thân hiểu biết quá muộn, đến bây giờ mới phát hiện ra mọi chuyện.
Nhưng cũng may không tính là đặc biệt muộn.
Sau khi hiểu rõ, Ngôn Trăn nhanh chóng bắt lấy tay Triệu Bảo Thương, muốn kiểm tra thân thể Triệu Bảo Thương một chút.
Cô ngồi xuống trước mặt Triệu Bảo Thương, một tay nhẹ nhàng chậm rãi đặt lên mạch đập của Triệu Bảo Thương.
Mạch đập vững vàng, hữu lực, không có tạp âm gì.
Xem ra cũng không có trúng loại thuật cổ kia.
Ngôn Trăn thở phào nhẹ nhõm.
Triệu Bảo Thương có dáng dấp rất đẹp, lại là ảnh hậu có rất nhiều fan và anti-fan.
Theo lý thuyết mà nói, người phía sau bức màn kia nhất định xuống tay với Triệu Bảo Thương mới đúng.
Hiện tại không có trúng thuật cổ, tuy rằng là ngoài ý muốn, nhưng đây đúng là một chuyện tốt.
Chuyện con thiềm thừ màu đen mà Triệu Bảo Thương nói lúc trước đột nhiên nhảy vào đầu Ngôn Trăn.
Loại đồ vật này không thể không có vấn đề.
Chẳng lẽ vấn đề nằm ở chỗ khác của cơ thể? Ngôn Trăn suy nghĩ một lát, sau đó đưa tay sờ ngực Triệu Bảo Thương.
Cô lấy tay chậm rãi bao trùm lên ngực Triệu Bảo Thương, đè ấn lên trên, dò hỏi: “Đau không?”
Triệu Bảo Thương không có đáp lại, gương mặt sớm đã đỏ bừng.
Qua một lúc lâu sau, giọng điệu nàng phát run nói: “Cô, cô khát vọng đến vậy sao, ở đường lớn mà còn muốn làm loại chuyện này ——”
Còn nói cái gì mà lo lắng gia gia phát hiện, hóa ra tiểu fan mới là người khát vọng loại chuyện này nhất!
Nội tâm Triệu Bảo Thương kích động không thôi, ngay cả giọng nói đều run lên.
Tiểu fan đúng là khẩu thị tâm phi.
Dù tiểu fan có dùng lời nói để chứng minh khát vọng, mình cũng sẽ không cự tuyệt, hà tất gì phải trực tiếp dùng hành động tới bày tỏ, đúng là —— quá trắng trợn!.
Danh sách chương