Tiếp nhận cuốn sách từ Nam Cung Mị Ảnh.
Lâm Thanh Phong từ từ nhìn xem từng trang nội dung Luyện Khí Quyết, hắn nhìn một lúc rồi lại chú tâm đọc không để ý tới xung quanh.
Nhìn hắn chăm chú đọc sách Nam Cung Mị Ảnh cũng không muốn quấy rầy, nàng quay đầu nhìn về Bạch Tiểu Phụng, hiện tại tên này còn đang tự kỷ hoài nghi nhân sinh, nàng vỗ vai hắn khiến hắn giật mình tỉnh lại.
Nhìn Bạch Tiểu Phụng đã tỉnh, Nam Cung Mị Ảnh lại hỏi.
-Theo lời ngươi nói có thể xác định linh căn của mỗi người thuộc hệ gì. Vậy làm cách nào để chúng ta có thể xác định được linh căn của mình? Bạch Tiểu Phụng nghe nàng hỏi, hắn nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời.
-Thông thường thì mỗi thành trì sẽ có một khu vực dành riêng cho tu sĩ kiểm định linh căn, nhưng gần đây thì lại không có, gần nhất chỉ có Nam Cung thành mới có khu vực đó.
-Nếu muốn kiểm định chính xác nhất thì chúng ta phải tới Nam Cung thành.
-Nhưng mà chúng ta cũng có thể dùng cách khác để kiểm tra nhanh, tuy cách này sẽ không được chính xác lắm nhưng ít ra chúng ta có thể kiểm tra ngay lập tức.
Nói rồi hắn lấy từ nhẫn trữ vật ra ba viên đá màu trắng, hắn đưa Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết mỗi người một viên, chính hắn cầm một viên và bắt đầu nói.
-Đây là kiểm trắc thạch, truyền linh lực vào chúng có thể giúp chúng ta xác định được linh căn chúng ta hệ gì, nhưng vật này chịu được lượng linh lực khá nhỏ nên phải cẩn thận nếu truyền nhiều chúng sẽ phát nổ.
-Kiểm trắc thạch khi được truyền linh lực vào sẽ xuất hiện từng loại màu sắc khác nhau tùy theo mỗi loại linh lực, đối với hệ hỏa kiểm trắc thạch sẽ chuyển màu đỏ, hệ kim màu vàng, mộc màu xanh lục, thổ màu đen, thủy là màu xanh lam.
-Hiện tại cảnh giới ta đạt tới luyện khí tầng 8 nên ta chỉ truyền vào một tia linh lực, ta nghĩ hai người cũng không nên truyền nhiều dù linh lực khi tu luyện bằng Luyện Khí Quyết yếu hơn nhiều so với bình thường, nhưng hai người cảnh giới cũng khá cao nên truyền vài tia là đủ.
-Giống như ta mang tam hệ linh căn thổ - kim – hỏa chủ hệ là hỏa linh căn nên kiểm trắc thạch sẽ xuất hiện ba màu đen, vàng, đỏ, trộn lẫn với nhau, trong đó màu đỏ sẽ đậm hơn hai màu còn lại.
-Cũng chính vì trộn lẫn nên sử dụng kiểm trắc thạch rất khó phân biệt đối với người mang nhiều hệ linh căn, nhưng hiện tại có còn hơn không.
Bạch Tiểu Phụng vừa giải thích vừa làm mẫu cho Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết, kiểm trắc thạch trên tay hắn từ màu trắng bắt đầu đổi màu, thành một màu đỏ sậm hơi có ánh vàng, bởi vì chút đen, chút vàng và chút đỏ sậm trộn lẫn với nhau rất khó phân biệt.
Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết gật đầu và cũng bắt chước truyền linh lực vào kiểm trắc thạch.
Kiểm trắc thạch trên tay hai người đổi màu, kiểm trắc thạch của Nam Cung Mị Ảnh thì đổi sang một màu xanh lam, còn Nam Cung Tuyết thì đổi sang màu đỏ.
Bạch Tiểu Phùng tái mặt rồi, gia tộc hắn chọc tới loại gì thế này? Tư chất nghịch thiên, lại còn là thiên linh căn, hắn thề lần này phải thông báo cho gia gia kiên quyết dừng ngay hành động truy sát ngu ngốc của gia chủ.
Nghĩ tới việc hai người này trả thù thì đầu Bạch Tiểu Phụng toát đầy mồ hôi, hắn có chút khổ não không hiểu tại sao gia chủ lại chọc tới hai vị yêu nghiệt này.
Chỉ cần hai người lộ ra linh căn của chính mình thì dù Bạch gia có mười vị Kim Đan lão tổ tọa trấn cũng không thoát nổi cảnh diệt vong vì bị các tông môn lớn đồ sát để lấy lòng hai vị yêu nghiệt thiên linh căn này.
Bạch Tiểu Phụng thở dài, hắn biết căn nguyên của chuyện này cũng là do tên con trai phế vật của gia chủ, Bạch Tiểu Phụng nắm chặt tay hận chết tên đó rồi, ngày thường hắn phế vật cũng thôi đi hiện tại còn đẩy gia tộc tới bờ vực diệt vong.
Bạch Tiểu Phụng thề, nếu hiện tại tên con trai phế vật của Bạch Ngọc Lâu xuất hiện tại đây hắn sẽ trực tiếp đánh chết chứ không giống như Nam Cung Mị Ảnh chỉ phế hắn mệnh căn.
Thở dài ngao ngán Bạch Tiểu Phụng nhìn về Lâm Thanh Phong, hiện tại Lâm Thanh Phong vẫn đang chăm chú đọc Luyện Khí Quyết nhất thời không dứt ra được, nghĩ nghĩ một chút cũng không làm phiền Bạch Tiểu Phụng đi tới một bên rồi ngồi xuống hấp thu linh khí trị thương.
Nam Cung Mị Ảnh nhìn Bạch Tiểu Phụng ngồi một bên trị thương nên cũng không quấy rầy hắn, nàng cùng Nam Cung Tuyết cũng đã biết được hướng tu luyện kế tiếp của chính mình, nên bây giờ điều trọng yếu nhất là làm thế nào để tìm được công pháp thích hợp để tu luyện.
Nam Cung Tuyết cũng không có gì làm, nàng đi tới đi lui, chạy đông chạy tây để giết thời gian, bỗng dưng nàng nhìn thấy bên cạnh Lâm Thanh Phong có cái nồi.
Trong lòng nàng thầm nghĩ, không biết tại sao tỷ phu chấp nhất với cái nồi này nhiều như vậy?
Nên nàng quyết định trong lúc tỷ phu đang chăm chú xem Luyện Khí Quyết nàng sẽ chơi với cái nồi này.
Nam Cung Tuyết rón rén từ từ đi tới bên cạnh Lâm Thanh Phong, nhìn thấy Lâm Thanh Phong vẫn không để ý tới nàng, mắt hắn vẫn nhìn chăm chú vào quyển Luyện Khí Quyết nàng nở nụ cười tinh nghịch.
Nàng từ từ đưa tay cầm lấy cái nồi, nàng dùng sức kéo một cái…
…Quạ,…quạ,…
Chẳng có chuyện gì xảy ra
Cái nồi không di chuyển dù chỉ một ly, Nam Cung Tuyết cũng không tin tà, nàng dùng hết sức lực bú sữa mẹ để cố gắng lay động cái nồi, nhưng cái nồi vẫn nằm im trên mặt đất.
Lay hoay một hồi lâu cái nồi vẫn nằm đó, một vết tích lay động cũng không có, nhưng hai tay của Nam Cung Tuyết đỏ lên rồi, nàng có chút muốn khóc, nàng không tin được dù nàng đã dùng hết sức lực nhưng cái nồi vẫn không di chuyển.
Nhìn về phía tỷ phu của mình, nàng có chút ủy khuất, nàng là tu sĩ luyện khí tầng 7 mà vẫn lay động không nổi một cái nồi, còn tỷ phu nàng – một người bình thường hằng ngày vẫn đeo theo cái nồi mà nàng lay chuyển không nổi cười nói với mình như một chuyện bình thường.
Nàng cảm thấy xấu hổ, không nghĩ một tu sĩ luyện khí tầng 7 như mình mà lại không bằng một người bình thường.
Trong đầu nàng bỗng nảy ra một chủ ý, nàng nhìn về tỷ tỷ của mình đang ngồi trầm tư, nàng nở nụ cười gian xảo.
-Không thể để một mình ta đau tay a, tỷ tỷ tốt cùng ta chịu đau đi thôi.
Nam Cung Tuyết đi từ từ đến trước mặt Nam Cung Mị Ảnh, hai mắt nàng đọng nước, nàng ngồi cúi đầu vào lưng của Nam Cung Mị Ảnh.
Đang ngồi trầm tư, Nam Cung Mị Ảnh cảm giác sau lưng ươn ướt, quay đầu lại thì thấy Nam Cung Tuyết hai mắt đọng nước, nàng có chút lo lắng hỏi.
-Muội muội, tại sao ngươi lại khóc? Người nào làm ngươi khóc?
Nam Cung Tuyết nhào vào ngực Nam Cung Mị Ảnh, nàng khóc thút thít.
-Tỷ tỷ, muội không ngờ muội là tu sĩ mà vẫn không lay động nổi một cái nồi.
Nói xong nàng chỉ tay về phía cái nồi đang nằm cạnh Lâm Thanh Phong, nàng lại mếu máo.
-Cái nồi của tỷ phu, khi nãy muội chỉ tò mò muốn cầm thử một chút, nhưng không hiểu sao muội kéo bất động, dù đã dùng hết sức lực nhưng vẫn không lay động nổi một chút.
Nam Cung Tuyết vừa nói nàng vừa xòe đôi bàn tay đã phồng rộp của mình về hướng Nam Cung Mị Ảnh.
Nhìn lấy đôi bàn tay phồng rộp của muội muội, Nam Cung Mị Ảnh cũng kinh hãi, khi trước Lâm Thanh Phong tay vác nồi huơ qua huơ lại trước mặt nàng rất nhẹ nhõm nên nàng cũng nghĩ nó chỉ là một cái nồi bình thường, chỉ là do Lâm Thanh Phong “có bệnh” nên mới cố chấp với nó.
Nhưng không nghĩ tới cái nồi này lại kì lạ như vậy, luyện khí tầng 7 Nam Cung Tuyết cũng không thể lay động nổi nó, điều này làm khơi dậy tính tò mò của Nam Cung Mị Ảnh, nàng quyết định lại gần để tìm hiểu.
Nhưng nàng vẫn chưa di động thì từ bốn phương tám hướng khuôn viên vài dặm, linh khí xung quanh như có một lực hút khồng lồ nhanh chóng hướng nơi này tràn tới.
Nam Cung Mị Ảnh kinh hãi, Nam Cung Tuyết thì hét lên lo sợ nép vào lưng của tỷ tỷ, ở một bên đang ngồi trị thương Bạch Tiểu Phụng cũng giật mình mở to mắt, hắn nhìn xung quanh linh khí bắt đầu tràn tới nơi đây cũng kinh hãi.
Tập trung nhìn lại dòng khí, hắn phát hiện linh khí hướng về nơi đây, không đúng phải nói là hướng về một người tràn tới.
Lâm Thanh Phong vừa đọc Luyện Khí Quyết hắn không tự chủ hấp thu linh khí xung quanh như một cái động không đáy, cảnh giới của hắn bắt đầu lên cao trong vô thức mà hắn cũng không biết được.
Chỉ có Bạch Tiểu Phụng hiện tại vẫn đang nhìn chằm chằm Lâm Thanh Phong, miệng hắn lẩm bẩm, con mắt bắt đầu dại ra.
-Luyện khí tầng 1
-Luyện khí tầng 2
…
-Luyện khí tầng 8 viên mãn
-Luyện khí tầng 9 sơ kì
…
-Luyện khí tầng 10 viên mãn
Cảnh giới của Lâm Thanh Phong nâng cao tới luyện khí tầng 10 viên mãn mới dừng lại, Bạch Tiểu Phụng lúc này muốn chết tâm cũng có rồi. Hắn hiện tại 35 tuổi luyện khí tầng 8, để đạt được cảnh giới này hắn phải tu luyện gần 30 năm.
Còn Lâm Thanh Phong thì sao? Tu luyện chưa tới nửa giờ mà đã đạt luyện khí tầng 10 viên mãn tùy thời bước vào Trúc Cơ kì, Bạch Tiểu Phụng lẩm bẩm
-Đối với tư chất của tên này, thì thiên tài tính là cái gì?
-Nửa giờ từ phàm nhân đến Luyện Khí tầng 10 viên mãn, dù có là ai cũng phải chắp tay quỳ lạy a.
-Người so với người thật tức chết người.
…..Hết Chương 15…..
Lâm Thanh Phong từ từ nhìn xem từng trang nội dung Luyện Khí Quyết, hắn nhìn một lúc rồi lại chú tâm đọc không để ý tới xung quanh.
Nhìn hắn chăm chú đọc sách Nam Cung Mị Ảnh cũng không muốn quấy rầy, nàng quay đầu nhìn về Bạch Tiểu Phụng, hiện tại tên này còn đang tự kỷ hoài nghi nhân sinh, nàng vỗ vai hắn khiến hắn giật mình tỉnh lại.
Nhìn Bạch Tiểu Phụng đã tỉnh, Nam Cung Mị Ảnh lại hỏi.
-Theo lời ngươi nói có thể xác định linh căn của mỗi người thuộc hệ gì. Vậy làm cách nào để chúng ta có thể xác định được linh căn của mình? Bạch Tiểu Phụng nghe nàng hỏi, hắn nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời.
-Thông thường thì mỗi thành trì sẽ có một khu vực dành riêng cho tu sĩ kiểm định linh căn, nhưng gần đây thì lại không có, gần nhất chỉ có Nam Cung thành mới có khu vực đó.
-Nếu muốn kiểm định chính xác nhất thì chúng ta phải tới Nam Cung thành.
-Nhưng mà chúng ta cũng có thể dùng cách khác để kiểm tra nhanh, tuy cách này sẽ không được chính xác lắm nhưng ít ra chúng ta có thể kiểm tra ngay lập tức.
Nói rồi hắn lấy từ nhẫn trữ vật ra ba viên đá màu trắng, hắn đưa Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết mỗi người một viên, chính hắn cầm một viên và bắt đầu nói.
-Đây là kiểm trắc thạch, truyền linh lực vào chúng có thể giúp chúng ta xác định được linh căn chúng ta hệ gì, nhưng vật này chịu được lượng linh lực khá nhỏ nên phải cẩn thận nếu truyền nhiều chúng sẽ phát nổ.
-Kiểm trắc thạch khi được truyền linh lực vào sẽ xuất hiện từng loại màu sắc khác nhau tùy theo mỗi loại linh lực, đối với hệ hỏa kiểm trắc thạch sẽ chuyển màu đỏ, hệ kim màu vàng, mộc màu xanh lục, thổ màu đen, thủy là màu xanh lam.
-Hiện tại cảnh giới ta đạt tới luyện khí tầng 8 nên ta chỉ truyền vào một tia linh lực, ta nghĩ hai người cũng không nên truyền nhiều dù linh lực khi tu luyện bằng Luyện Khí Quyết yếu hơn nhiều so với bình thường, nhưng hai người cảnh giới cũng khá cao nên truyền vài tia là đủ.
-Giống như ta mang tam hệ linh căn thổ - kim – hỏa chủ hệ là hỏa linh căn nên kiểm trắc thạch sẽ xuất hiện ba màu đen, vàng, đỏ, trộn lẫn với nhau, trong đó màu đỏ sẽ đậm hơn hai màu còn lại.
-Cũng chính vì trộn lẫn nên sử dụng kiểm trắc thạch rất khó phân biệt đối với người mang nhiều hệ linh căn, nhưng hiện tại có còn hơn không.
Bạch Tiểu Phụng vừa giải thích vừa làm mẫu cho Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết, kiểm trắc thạch trên tay hắn từ màu trắng bắt đầu đổi màu, thành một màu đỏ sậm hơi có ánh vàng, bởi vì chút đen, chút vàng và chút đỏ sậm trộn lẫn với nhau rất khó phân biệt.
Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết gật đầu và cũng bắt chước truyền linh lực vào kiểm trắc thạch.
Kiểm trắc thạch trên tay hai người đổi màu, kiểm trắc thạch của Nam Cung Mị Ảnh thì đổi sang một màu xanh lam, còn Nam Cung Tuyết thì đổi sang màu đỏ.
Bạch Tiểu Phùng tái mặt rồi, gia tộc hắn chọc tới loại gì thế này? Tư chất nghịch thiên, lại còn là thiên linh căn, hắn thề lần này phải thông báo cho gia gia kiên quyết dừng ngay hành động truy sát ngu ngốc của gia chủ.
Nghĩ tới việc hai người này trả thù thì đầu Bạch Tiểu Phụng toát đầy mồ hôi, hắn có chút khổ não không hiểu tại sao gia chủ lại chọc tới hai vị yêu nghiệt này.
Chỉ cần hai người lộ ra linh căn của chính mình thì dù Bạch gia có mười vị Kim Đan lão tổ tọa trấn cũng không thoát nổi cảnh diệt vong vì bị các tông môn lớn đồ sát để lấy lòng hai vị yêu nghiệt thiên linh căn này.
Bạch Tiểu Phụng thở dài, hắn biết căn nguyên của chuyện này cũng là do tên con trai phế vật của gia chủ, Bạch Tiểu Phụng nắm chặt tay hận chết tên đó rồi, ngày thường hắn phế vật cũng thôi đi hiện tại còn đẩy gia tộc tới bờ vực diệt vong.
Bạch Tiểu Phụng thề, nếu hiện tại tên con trai phế vật của Bạch Ngọc Lâu xuất hiện tại đây hắn sẽ trực tiếp đánh chết chứ không giống như Nam Cung Mị Ảnh chỉ phế hắn mệnh căn.
Thở dài ngao ngán Bạch Tiểu Phụng nhìn về Lâm Thanh Phong, hiện tại Lâm Thanh Phong vẫn đang chăm chú đọc Luyện Khí Quyết nhất thời không dứt ra được, nghĩ nghĩ một chút cũng không làm phiền Bạch Tiểu Phụng đi tới một bên rồi ngồi xuống hấp thu linh khí trị thương.
Nam Cung Mị Ảnh nhìn Bạch Tiểu Phụng ngồi một bên trị thương nên cũng không quấy rầy hắn, nàng cùng Nam Cung Tuyết cũng đã biết được hướng tu luyện kế tiếp của chính mình, nên bây giờ điều trọng yếu nhất là làm thế nào để tìm được công pháp thích hợp để tu luyện.
Nam Cung Tuyết cũng không có gì làm, nàng đi tới đi lui, chạy đông chạy tây để giết thời gian, bỗng dưng nàng nhìn thấy bên cạnh Lâm Thanh Phong có cái nồi.
Trong lòng nàng thầm nghĩ, không biết tại sao tỷ phu chấp nhất với cái nồi này nhiều như vậy?
Nên nàng quyết định trong lúc tỷ phu đang chăm chú xem Luyện Khí Quyết nàng sẽ chơi với cái nồi này.
Nam Cung Tuyết rón rén từ từ đi tới bên cạnh Lâm Thanh Phong, nhìn thấy Lâm Thanh Phong vẫn không để ý tới nàng, mắt hắn vẫn nhìn chăm chú vào quyển Luyện Khí Quyết nàng nở nụ cười tinh nghịch.
Nàng từ từ đưa tay cầm lấy cái nồi, nàng dùng sức kéo một cái…
…Quạ,…quạ,…
Chẳng có chuyện gì xảy ra
Cái nồi không di chuyển dù chỉ một ly, Nam Cung Tuyết cũng không tin tà, nàng dùng hết sức lực bú sữa mẹ để cố gắng lay động cái nồi, nhưng cái nồi vẫn nằm im trên mặt đất.
Lay hoay một hồi lâu cái nồi vẫn nằm đó, một vết tích lay động cũng không có, nhưng hai tay của Nam Cung Tuyết đỏ lên rồi, nàng có chút muốn khóc, nàng không tin được dù nàng đã dùng hết sức lực nhưng cái nồi vẫn không di chuyển.
Nhìn về phía tỷ phu của mình, nàng có chút ủy khuất, nàng là tu sĩ luyện khí tầng 7 mà vẫn lay động không nổi một cái nồi, còn tỷ phu nàng – một người bình thường hằng ngày vẫn đeo theo cái nồi mà nàng lay chuyển không nổi cười nói với mình như một chuyện bình thường.
Nàng cảm thấy xấu hổ, không nghĩ một tu sĩ luyện khí tầng 7 như mình mà lại không bằng một người bình thường.
Trong đầu nàng bỗng nảy ra một chủ ý, nàng nhìn về tỷ tỷ của mình đang ngồi trầm tư, nàng nở nụ cười gian xảo.
-Không thể để một mình ta đau tay a, tỷ tỷ tốt cùng ta chịu đau đi thôi.
Nam Cung Tuyết đi từ từ đến trước mặt Nam Cung Mị Ảnh, hai mắt nàng đọng nước, nàng ngồi cúi đầu vào lưng của Nam Cung Mị Ảnh.
Đang ngồi trầm tư, Nam Cung Mị Ảnh cảm giác sau lưng ươn ướt, quay đầu lại thì thấy Nam Cung Tuyết hai mắt đọng nước, nàng có chút lo lắng hỏi.
-Muội muội, tại sao ngươi lại khóc? Người nào làm ngươi khóc?
Nam Cung Tuyết nhào vào ngực Nam Cung Mị Ảnh, nàng khóc thút thít.
-Tỷ tỷ, muội không ngờ muội là tu sĩ mà vẫn không lay động nổi một cái nồi.
Nói xong nàng chỉ tay về phía cái nồi đang nằm cạnh Lâm Thanh Phong, nàng lại mếu máo.
-Cái nồi của tỷ phu, khi nãy muội chỉ tò mò muốn cầm thử một chút, nhưng không hiểu sao muội kéo bất động, dù đã dùng hết sức lực nhưng vẫn không lay động nổi một chút.
Nam Cung Tuyết vừa nói nàng vừa xòe đôi bàn tay đã phồng rộp của mình về hướng Nam Cung Mị Ảnh.
Nhìn lấy đôi bàn tay phồng rộp của muội muội, Nam Cung Mị Ảnh cũng kinh hãi, khi trước Lâm Thanh Phong tay vác nồi huơ qua huơ lại trước mặt nàng rất nhẹ nhõm nên nàng cũng nghĩ nó chỉ là một cái nồi bình thường, chỉ là do Lâm Thanh Phong “có bệnh” nên mới cố chấp với nó.
Nhưng không nghĩ tới cái nồi này lại kì lạ như vậy, luyện khí tầng 7 Nam Cung Tuyết cũng không thể lay động nổi nó, điều này làm khơi dậy tính tò mò của Nam Cung Mị Ảnh, nàng quyết định lại gần để tìm hiểu.
Nhưng nàng vẫn chưa di động thì từ bốn phương tám hướng khuôn viên vài dặm, linh khí xung quanh như có một lực hút khồng lồ nhanh chóng hướng nơi này tràn tới.
Nam Cung Mị Ảnh kinh hãi, Nam Cung Tuyết thì hét lên lo sợ nép vào lưng của tỷ tỷ, ở một bên đang ngồi trị thương Bạch Tiểu Phụng cũng giật mình mở to mắt, hắn nhìn xung quanh linh khí bắt đầu tràn tới nơi đây cũng kinh hãi.
Tập trung nhìn lại dòng khí, hắn phát hiện linh khí hướng về nơi đây, không đúng phải nói là hướng về một người tràn tới.
Lâm Thanh Phong vừa đọc Luyện Khí Quyết hắn không tự chủ hấp thu linh khí xung quanh như một cái động không đáy, cảnh giới của hắn bắt đầu lên cao trong vô thức mà hắn cũng không biết được.
Chỉ có Bạch Tiểu Phụng hiện tại vẫn đang nhìn chằm chằm Lâm Thanh Phong, miệng hắn lẩm bẩm, con mắt bắt đầu dại ra.
-Luyện khí tầng 1
-Luyện khí tầng 2
…
-Luyện khí tầng 8 viên mãn
-Luyện khí tầng 9 sơ kì
…
-Luyện khí tầng 10 viên mãn
Cảnh giới của Lâm Thanh Phong nâng cao tới luyện khí tầng 10 viên mãn mới dừng lại, Bạch Tiểu Phụng lúc này muốn chết tâm cũng có rồi. Hắn hiện tại 35 tuổi luyện khí tầng 8, để đạt được cảnh giới này hắn phải tu luyện gần 30 năm.
Còn Lâm Thanh Phong thì sao? Tu luyện chưa tới nửa giờ mà đã đạt luyện khí tầng 10 viên mãn tùy thời bước vào Trúc Cơ kì, Bạch Tiểu Phụng lẩm bẩm
-Đối với tư chất của tên này, thì thiên tài tính là cái gì?
-Nửa giờ từ phàm nhân đến Luyện Khí tầng 10 viên mãn, dù có là ai cũng phải chắp tay quỳ lạy a.
-Người so với người thật tức chết người.
…..Hết Chương 15…..
Danh sách chương