U Ám sâm lâm một phía khác
Hai thiếu nữ, một người áo xanh một người áo trắng đang ngồi bất động trên một cành cây to cách mặt đất vài chục mét. Một hồi lâu người thiếu nữ áo xanh mở mắt và nói
-Muội muội, hai chúng ta ngồi đây dưỡng thương cũng gần một ngày rồi, vết thương cũng khôi phục được chút ít, hành động cũng không có gì đáng ngại, chúng ta nên đi tìm nguồn nước để uống và còn tắm rửa.
-Tỷ tỷ nói phải. Ngồi dưỡng thương một ngày người muội cũng cảm thấy khá nhớp nháp, đúng là nên tìm nơi để tắm.
Nhìn nhau gật đầu rồi hai thiếu nữ đứng dậy và nhảy xuống đất. Khi chân vừa chạm đất thì hai thiếu nữ lại nghe một tiếng vang, sau đó là cảm thấy tán cây của các cành cây gần đó cũng bắt đầu run lên xào xạc
-Ầm…ầm…
-Đây là thanh âm gì? Tại sao lại có thể lớn như vậy?
Hai thiếu nữ khiếp sợ nhìn về hướng phát ra thanh âm, khiếp sợ vài giây thiếu nữ áo xanh được gọi là tỷ tỷ lên tiếng
-Chúng ta chạy về phía đó xem thử, gây ra thanh âm lớn như vậy cũng có thể là một vị tiền bối nào đó đang chiến đấu với quái vật, nếu chúng ta có thể trợ giúp hắn một chút thì có lẽ hắn sẽ giúp chúng ta đuổi được bọn người kia.
Ngẫm nghĩ một chút thì thiếu nữ áo trắng cũng gật đầu
-Được rồi tỷ tỷ, chúng ta cứ làm theo lời tỷ, nhưng trước hết chúng ta phải xem xét kỹ tiền bối ấy là ai. Nếu hắn là người của bọn kia thì chúng ta phải lập tức bỏ chạy.
Hai người nhìn nhau gật đầu và chạy nhanh về phía vừa phát ra thanh âm. Chạy một đường thì hai người lại nghe được thanh âm khác “Ầm…ầm…ầm…”, thiếu nữ áo xanh chợt biến sắc.
-Muội muội mau tránh sang một bên.
Thiếu nữ áo trắng nghe được giọng nói của tỷ tỷ mang theo vẻ gấp rút nên không hỏi nhiều, nhanh tránh sang một bên. Vừa kịp tránh sang một bên thì mồ hôi lạnh chảy khắp người nàng.
Chỉ thấy vị trí mà trước đó nàng đứng trước tiên được một luồng gió lớn thổi qua, mang theo sau đó là vài chục cây đại thụ bị nhổ bật gốc bay phía sau tạo ra một con đường mòn dài và cuối cùng dừng lại vì một gốc cây cản lại dư lực. Nhưng gốc cây ấy cũng không thể chịu nổi cuối cùng cũng bị nhổ bật gốc ngả về phía sau.
-Cái này… cái này… là chuyện gì xảy ra a? Hai thiếu nữ mang theo vẻ mặt khiếp sợ và nhìn về phía “con đường mòn” rồi nhìn về phía gốc cây cuối cùng bị bật tung gốc vì cản lại những gốc cây khác bay tới.
-Đây là sức mạnh do vị tiền bối ấy đại chiến làm ra sao?
-Không phải là có chút mạnh quá mức a? Cho dù là Nguyên Anh lão tổ cũng không chắc là làm được như vậy à? Đã ở xa tới như vậy mà còn lan tận đây.
Hai thiếu nữ nhìn nhau và tự hỏi, cuối cùng vẻ mặt kiên định cùng nhau chạy theo hướng vừa tới của “đường mòn” này.
-Tỷ tỷ, nếu vị tiền bối ấy mạnh như vậy thì liệu ngài ấy có giúp đỡ chúng ta thoát khỏi vận mệnh này không?
-Tỷ cũng không biết, nhưng ít ra hiện giờ chúng ta cũng không còn cách nào tốt hơn là đi cầu vị tiền bối ấy. Dù không biết chắc nhưng ít ra vẫn còn hy vọng a.
Chạy nhanh sau một quãng “đường mòn” dài cuối cùng hai người cũng đến được điểm bắt đầu của con “đường mòn” nhìn xung quanh thì thấy mọi thứ vẫn bình thường ngoại trừ phía sau lung các nàng lại dài ra một con đường, còn xung quanh thì vẫn là những thân cây to cao chọc trời.
Xem xét xung quanh các nàng phát hiện ra một thân cây khác, thân cây đã nứt toác từ trong vết nứt có nước dịch màu đỏ vẫn còn đang chảy ra như máu.
-Tỷ tỷ, nhìn xem thân cây này có máu chảy ra á.
-Đúng là có máu chảy ra, ngoài ra phía trong còn có một con quái thú? Chẳng lẽ quái thú này bị vị tiền bối đánh bay vào đây nên chết?
Mang theo hàng đống câu hỏi trong đầu hai tỷ muội nghe được gần đó có tiếng nước chảy mạnh.
-Tỷ tỷ, có tiếng nước chảy, chúng ta có thể đi tắm rồi á.
-Được rồi, chuyện tắm cứ để sau, trước tiên chúng ta tới đó nhìn xem, có lẽ vị tiền bối đó ở ngay phía đó thôi.
Hai tỷ muội vui vẻ nhìn nhau cười và chạy nhanh tới phía hồ nước…
-Tỷ tỷ a nước hồ này trong vắt, còn có các loại cá, chúng ta có thể uống nước và còn có thể tắm được a.
Có chút lắc đầu với tính hồn nhiên của muội muội mình, dù rất muốn tắm nhưng Ảnh tỷ lý trí vẫn chiếm thế thượng phong. Đầu tiên nàng nhìn xung quanh để tìm thử xem tung tích của vị “tiền bối” ấy, nhưng tìm hồi lâu vẫn không cảm nhận được bốn phía có người nào khác ngoài hai nàng, Ảnh tỷ cũng thở dài một hơi
-Có lẽ chúng ta đến muộn a, vị tiền bối ấy chắc đã rời đi rồi.
Suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được cách nào để tìm vị tiền bối ấy, Ảnh tỷ cũng thở nhẹ ra và quyết định mặc kệ cho số phận. Nhìn về phía muội muội của mình đang ngồi gần bờ hồ vui vẻ nghịch nước.
-Muội muội, chúng ta nên xuống tắm một chút.
-Thật sao tỷ tỷ? Muội chờ câu này của tỷ lâu rồi á.
…..
Gần bờ hồ có vài bụi cỏ che chắn tầm mắt nên vị tỷ tỷ không nhìn thấy được có một người thanh niên đang nằm ngủ.
Tiếng cười giỡn, đùa nước của hai tỷ muội dần dần đánh thức vị “tiền bối” đang say giấc nồng này, nhẹ nhàng hắt xì một tiếng Lâm Thanh Phong dần dần mò dậy, mở cặp mắt mông lung nhìn tứ phía, nhưng sau khi lướt về phía hồ hắn trợn to mắt.
Hắn thấy được gì? Hai thiếu nữ... đang tắm, mặc dù khoảng cách có chút khá xa nhìn không được rõ nhưng hắn vẫn nhận ra được là hai mỹ nhân đang khỏa thân và nghịch nước.
Không tin vào mắt của mình, nghĩ nghĩ làm sao vừa tỉnh dậy thì lại thấy được “thiên đường” trong mơ? Hắn dùng tay tát mặt vài phát, nhưng vẫn nhìn thấy được cảnh “thiên đường” mà hắn vừa thấy…
Mặt hắn dần dần đỏ lên, có chút ngại ngùng, đối với dân hơn 20 năm người yêu là cánh tay phải như hắn cho dù đã xem qua bao nhiêu cảnh 18+ nhưng vẫn có chút nóng mặt khi lần đầu tiên thấy hàng thật trước mắt a.
Nước mũi dần dần chảy ra từ lỗ mũi, miệng há to không thể khép lại, người hắn cứ như tượng đá, đông cứng mắt trợn to mắt nhìn về phía “thiên đường” mà hắn chỉ xem được qua phim 18+ hoặc truyện ***, giờ phút này hắn mới cảm nhận được một chút xíu cảm giác của vị Tiên nhân Cóc nào đó và hiểu ra vì sao vị Tiên nhân ấy lại thích tìm “Tài liệu” ở các phòng tắm nữ.
-Lạy Chúa Jesus, lạy Thánh ala, lạy Phật Tổ, lạy Quan Thế Âm,...
Trong đầu hắn lúc này nhớ được bao nhiêu vị thần phật hắn đều lạy qua một lần, mong sao các vị ấy đừng cho cảnh “thiên đường” mà hắn đang nhìn thấy kết thúc.
Nhưng các vị thần phật lại không chiếu cố hắn rồi, 15 phút sau “thiên đường” mà hắn nhìn thấy cũng kết thúc, bởi vì hai vị mỹ nữ đã tắm xong a.
Hắn trợn mắt vì hắn thấy hai vị mỹ nữ bắt đầu lên bờ mặc vào quần áo, hắn thề từ nay hắn không tin vào thánh thần nữa. (Thật xin lỗi với những độc giả sùng đạo đang xem tới đoạn này).
Đợi hai thiếu nữ mặc xong quần áo hắn thở dài tiếc nuối vì không còn được nhìn thấy “Thiên đường”, rồi sau đó mới bước ra để hỏi làm cách nào để ra khỏi khu rừng rậm này.
Hai thiếu nữ ngây thơ còn không biết mình đã bị một tên sắc lang vô tình xem hết từ đầu tới chân, vẫn hồn nhiên cười đùa, bỗng dưng một tiếng “xoạt xoạt” phát ra từ bụi cỏ làm hai người giật bắn lên, ngón tay bỗng dưng toát ra hai đạo ánh sáng sau đó hiện ra hai thanh kiếm, hai nàng nghiêm túc rút ra vũ khí chuẩn bị chiến đấu.
-Dừng dừng, hai vị, ta không có ác ý a. Ta chỉ muốn hỏi một chút ít chuyện rồi ta sẽ đi ngay á.
Lâm Thanh Phong có chút giật mình và thấy hiếu kì không biết hai nàng lấy hai thanh kiếm từ đâu ra, hắn cũng từ trong bụi cỏ đi ra với hai tay giơ lên đầu biểu thị mình không có ác ý.
Nhưng hai thiếu nữ lại cau mày thật chặt, vũ khí càng nắm chặt hơn địch ý thể hiện càng rõ hơn, thiếu nữ mang áo xanh hỏi trước
-Ngươi là ai? Mau xưng tên.
-Vị nữ hiệp này, tại hạ là Lâm Thanh Phong, vô tình bị lạc ở nơi này không tìm được đường ra, tình cờ thấy hai vị ở đây nên tại hạ muốn tới hỏi đường một chút.
Hai tỷ muội nghe vậy mỗi người có một biểu hiện khác nhau, với tính ngây thơ thì thiếu nữ áo trắng buông lỏng địch ý, còn thiếu nữ áo xanh vẫn nắm chặt trong tay vũ khí cau mày nhìn hắn rồi trả lời.
-Ta là Nam Cung Mị Ảnh, còn đây là muội muội ta Nam Cung Tuyết. Ngươi nói là ngươi lạc đường? Lạc đường vào U Ám sâm lâm? Ngươi có mà đùa quỷ đi thôi.
-Nói mau mi có phải là tay sai của bọn hắn sai tới đuổi theo bọn ta?
Nam Cung Tuyết nghe tỷ tỷ nói, sắc mặt liền biến hóa, lại cau mày tiếp tục cầm chặt thanh kiếm trong tay, bầu không khí có chút căng thẳng….
…..Hết chương 3…..
Hai thiếu nữ, một người áo xanh một người áo trắng đang ngồi bất động trên một cành cây to cách mặt đất vài chục mét. Một hồi lâu người thiếu nữ áo xanh mở mắt và nói
-Muội muội, hai chúng ta ngồi đây dưỡng thương cũng gần một ngày rồi, vết thương cũng khôi phục được chút ít, hành động cũng không có gì đáng ngại, chúng ta nên đi tìm nguồn nước để uống và còn tắm rửa.
-Tỷ tỷ nói phải. Ngồi dưỡng thương một ngày người muội cũng cảm thấy khá nhớp nháp, đúng là nên tìm nơi để tắm.
Nhìn nhau gật đầu rồi hai thiếu nữ đứng dậy và nhảy xuống đất. Khi chân vừa chạm đất thì hai thiếu nữ lại nghe một tiếng vang, sau đó là cảm thấy tán cây của các cành cây gần đó cũng bắt đầu run lên xào xạc
-Ầm…ầm…
-Đây là thanh âm gì? Tại sao lại có thể lớn như vậy?
Hai thiếu nữ khiếp sợ nhìn về hướng phát ra thanh âm, khiếp sợ vài giây thiếu nữ áo xanh được gọi là tỷ tỷ lên tiếng
-Chúng ta chạy về phía đó xem thử, gây ra thanh âm lớn như vậy cũng có thể là một vị tiền bối nào đó đang chiến đấu với quái vật, nếu chúng ta có thể trợ giúp hắn một chút thì có lẽ hắn sẽ giúp chúng ta đuổi được bọn người kia.
Ngẫm nghĩ một chút thì thiếu nữ áo trắng cũng gật đầu
-Được rồi tỷ tỷ, chúng ta cứ làm theo lời tỷ, nhưng trước hết chúng ta phải xem xét kỹ tiền bối ấy là ai. Nếu hắn là người của bọn kia thì chúng ta phải lập tức bỏ chạy.
Hai người nhìn nhau gật đầu và chạy nhanh về phía vừa phát ra thanh âm. Chạy một đường thì hai người lại nghe được thanh âm khác “Ầm…ầm…ầm…”, thiếu nữ áo xanh chợt biến sắc.
-Muội muội mau tránh sang một bên.
Thiếu nữ áo trắng nghe được giọng nói của tỷ tỷ mang theo vẻ gấp rút nên không hỏi nhiều, nhanh tránh sang một bên. Vừa kịp tránh sang một bên thì mồ hôi lạnh chảy khắp người nàng.
Chỉ thấy vị trí mà trước đó nàng đứng trước tiên được một luồng gió lớn thổi qua, mang theo sau đó là vài chục cây đại thụ bị nhổ bật gốc bay phía sau tạo ra một con đường mòn dài và cuối cùng dừng lại vì một gốc cây cản lại dư lực. Nhưng gốc cây ấy cũng không thể chịu nổi cuối cùng cũng bị nhổ bật gốc ngả về phía sau.
-Cái này… cái này… là chuyện gì xảy ra a? Hai thiếu nữ mang theo vẻ mặt khiếp sợ và nhìn về phía “con đường mòn” rồi nhìn về phía gốc cây cuối cùng bị bật tung gốc vì cản lại những gốc cây khác bay tới.
-Đây là sức mạnh do vị tiền bối ấy đại chiến làm ra sao?
-Không phải là có chút mạnh quá mức a? Cho dù là Nguyên Anh lão tổ cũng không chắc là làm được như vậy à? Đã ở xa tới như vậy mà còn lan tận đây.
Hai thiếu nữ nhìn nhau và tự hỏi, cuối cùng vẻ mặt kiên định cùng nhau chạy theo hướng vừa tới của “đường mòn” này.
-Tỷ tỷ, nếu vị tiền bối ấy mạnh như vậy thì liệu ngài ấy có giúp đỡ chúng ta thoát khỏi vận mệnh này không?
-Tỷ cũng không biết, nhưng ít ra hiện giờ chúng ta cũng không còn cách nào tốt hơn là đi cầu vị tiền bối ấy. Dù không biết chắc nhưng ít ra vẫn còn hy vọng a.
Chạy nhanh sau một quãng “đường mòn” dài cuối cùng hai người cũng đến được điểm bắt đầu của con “đường mòn” nhìn xung quanh thì thấy mọi thứ vẫn bình thường ngoại trừ phía sau lung các nàng lại dài ra một con đường, còn xung quanh thì vẫn là những thân cây to cao chọc trời.
Xem xét xung quanh các nàng phát hiện ra một thân cây khác, thân cây đã nứt toác từ trong vết nứt có nước dịch màu đỏ vẫn còn đang chảy ra như máu.
-Tỷ tỷ, nhìn xem thân cây này có máu chảy ra á.
-Đúng là có máu chảy ra, ngoài ra phía trong còn có một con quái thú? Chẳng lẽ quái thú này bị vị tiền bối đánh bay vào đây nên chết?
Mang theo hàng đống câu hỏi trong đầu hai tỷ muội nghe được gần đó có tiếng nước chảy mạnh.
-Tỷ tỷ, có tiếng nước chảy, chúng ta có thể đi tắm rồi á.
-Được rồi, chuyện tắm cứ để sau, trước tiên chúng ta tới đó nhìn xem, có lẽ vị tiền bối đó ở ngay phía đó thôi.
Hai tỷ muội vui vẻ nhìn nhau cười và chạy nhanh tới phía hồ nước…
-Tỷ tỷ a nước hồ này trong vắt, còn có các loại cá, chúng ta có thể uống nước và còn có thể tắm được a.
Có chút lắc đầu với tính hồn nhiên của muội muội mình, dù rất muốn tắm nhưng Ảnh tỷ lý trí vẫn chiếm thế thượng phong. Đầu tiên nàng nhìn xung quanh để tìm thử xem tung tích của vị “tiền bối” ấy, nhưng tìm hồi lâu vẫn không cảm nhận được bốn phía có người nào khác ngoài hai nàng, Ảnh tỷ cũng thở dài một hơi
-Có lẽ chúng ta đến muộn a, vị tiền bối ấy chắc đã rời đi rồi.
Suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được cách nào để tìm vị tiền bối ấy, Ảnh tỷ cũng thở nhẹ ra và quyết định mặc kệ cho số phận. Nhìn về phía muội muội của mình đang ngồi gần bờ hồ vui vẻ nghịch nước.
-Muội muội, chúng ta nên xuống tắm một chút.
-Thật sao tỷ tỷ? Muội chờ câu này của tỷ lâu rồi á.
…..
Gần bờ hồ có vài bụi cỏ che chắn tầm mắt nên vị tỷ tỷ không nhìn thấy được có một người thanh niên đang nằm ngủ.
Tiếng cười giỡn, đùa nước của hai tỷ muội dần dần đánh thức vị “tiền bối” đang say giấc nồng này, nhẹ nhàng hắt xì một tiếng Lâm Thanh Phong dần dần mò dậy, mở cặp mắt mông lung nhìn tứ phía, nhưng sau khi lướt về phía hồ hắn trợn to mắt.
Hắn thấy được gì? Hai thiếu nữ... đang tắm, mặc dù khoảng cách có chút khá xa nhìn không được rõ nhưng hắn vẫn nhận ra được là hai mỹ nhân đang khỏa thân và nghịch nước.
Không tin vào mắt của mình, nghĩ nghĩ làm sao vừa tỉnh dậy thì lại thấy được “thiên đường” trong mơ? Hắn dùng tay tát mặt vài phát, nhưng vẫn nhìn thấy được cảnh “thiên đường” mà hắn vừa thấy…
Mặt hắn dần dần đỏ lên, có chút ngại ngùng, đối với dân hơn 20 năm người yêu là cánh tay phải như hắn cho dù đã xem qua bao nhiêu cảnh 18+ nhưng vẫn có chút nóng mặt khi lần đầu tiên thấy hàng thật trước mắt a.
Nước mũi dần dần chảy ra từ lỗ mũi, miệng há to không thể khép lại, người hắn cứ như tượng đá, đông cứng mắt trợn to mắt nhìn về phía “thiên đường” mà hắn chỉ xem được qua phim 18+ hoặc truyện ***, giờ phút này hắn mới cảm nhận được một chút xíu cảm giác của vị Tiên nhân Cóc nào đó và hiểu ra vì sao vị Tiên nhân ấy lại thích tìm “Tài liệu” ở các phòng tắm nữ.
-Lạy Chúa Jesus, lạy Thánh ala, lạy Phật Tổ, lạy Quan Thế Âm,...
Trong đầu hắn lúc này nhớ được bao nhiêu vị thần phật hắn đều lạy qua một lần, mong sao các vị ấy đừng cho cảnh “thiên đường” mà hắn đang nhìn thấy kết thúc.
Nhưng các vị thần phật lại không chiếu cố hắn rồi, 15 phút sau “thiên đường” mà hắn nhìn thấy cũng kết thúc, bởi vì hai vị mỹ nữ đã tắm xong a.
Hắn trợn mắt vì hắn thấy hai vị mỹ nữ bắt đầu lên bờ mặc vào quần áo, hắn thề từ nay hắn không tin vào thánh thần nữa. (Thật xin lỗi với những độc giả sùng đạo đang xem tới đoạn này).
Đợi hai thiếu nữ mặc xong quần áo hắn thở dài tiếc nuối vì không còn được nhìn thấy “Thiên đường”, rồi sau đó mới bước ra để hỏi làm cách nào để ra khỏi khu rừng rậm này.
Hai thiếu nữ ngây thơ còn không biết mình đã bị một tên sắc lang vô tình xem hết từ đầu tới chân, vẫn hồn nhiên cười đùa, bỗng dưng một tiếng “xoạt xoạt” phát ra từ bụi cỏ làm hai người giật bắn lên, ngón tay bỗng dưng toát ra hai đạo ánh sáng sau đó hiện ra hai thanh kiếm, hai nàng nghiêm túc rút ra vũ khí chuẩn bị chiến đấu.
-Dừng dừng, hai vị, ta không có ác ý a. Ta chỉ muốn hỏi một chút ít chuyện rồi ta sẽ đi ngay á.
Lâm Thanh Phong có chút giật mình và thấy hiếu kì không biết hai nàng lấy hai thanh kiếm từ đâu ra, hắn cũng từ trong bụi cỏ đi ra với hai tay giơ lên đầu biểu thị mình không có ác ý.
Nhưng hai thiếu nữ lại cau mày thật chặt, vũ khí càng nắm chặt hơn địch ý thể hiện càng rõ hơn, thiếu nữ mang áo xanh hỏi trước
-Ngươi là ai? Mau xưng tên.
-Vị nữ hiệp này, tại hạ là Lâm Thanh Phong, vô tình bị lạc ở nơi này không tìm được đường ra, tình cờ thấy hai vị ở đây nên tại hạ muốn tới hỏi đường một chút.
Hai tỷ muội nghe vậy mỗi người có một biểu hiện khác nhau, với tính ngây thơ thì thiếu nữ áo trắng buông lỏng địch ý, còn thiếu nữ áo xanh vẫn nắm chặt trong tay vũ khí cau mày nhìn hắn rồi trả lời.
-Ta là Nam Cung Mị Ảnh, còn đây là muội muội ta Nam Cung Tuyết. Ngươi nói là ngươi lạc đường? Lạc đường vào U Ám sâm lâm? Ngươi có mà đùa quỷ đi thôi.
-Nói mau mi có phải là tay sai của bọn hắn sai tới đuổi theo bọn ta?
Nam Cung Tuyết nghe tỷ tỷ nói, sắc mặt liền biến hóa, lại cau mày tiếp tục cầm chặt thanh kiếm trong tay, bầu không khí có chút căng thẳng….
…..Hết chương 3…..
Danh sách chương