Diệu Mộc Sơn.

Fukasaku sau khi trở về thì không nói một lời, cả ngày ngồi trên đầu một tượng đá, ngẩng đầu nhìn trời thở dài, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Lúc này, bên cạnh Fukasaku xuất hiện một con cóc khác, con cóc này mang màu da tím vàng đan xen, một đầu tóc tím, đây là Shima tiên nhân, vẻ mặt quan tâm hướng Fukasaku hỏi.

- Cha nó, ngươi suốt ngày ở đây làm gì? Không về nhà dùng cơm sao? Fukasaku trầm mặc thật lâu một lúc sau đáp.

- Bà nó, ngày hôm qua, ta vừa gặp một tên tu sĩ.

“Tu sĩ?” Shima vẻ mặt nghi hoặc, một lúc sau lại kinh hãi.

- Cha nó, ý ngươi là hàng ngàn năm trước Tu sĩ?

“Đúng vậy.” Fukasaku vẻ mặt nghiêm trọng nói.

- Ta vẫn đang suy nghĩ, không biết phải nên xử lý như thế nào mới tốt.

- Thực lực của hắn quá mạnh, ngay cả ta cũng không nhìn ra sâu cạn, mặc dù trước mắt hắn có lẽ còn chưa biết chuyện của chúng ta, vì thế hắn cũng không có ác ý, nhưng khi đối mặt với hắn, bản thân ta vẫn cảm thấy áp lực cực lớn, thậm chí còn lớn hơn khi ta đối mặt với trưởng lão.

“Như vậy…” Shima kinh ngạc.

- Nếu để hắn biết được mọi chuyện, thì chẳng phải Tam đại thánh địa đều gặp tai họa ngập đầu sao?

“Đây cũng là điều mà ta lo lắng.” Fukasaku thở dài nói.

- Trưởng lão vẫn chưa tỉnh lại, ta cũng không thể nào liên hệ với Địa Long động cùng Thấp Cốt Lâm, vì thế ta thật sự không biết phải làm gì tiếp theo.

“Cha nó, ngươi kể lại cho ta một chút tình hình lúc đó như thế nào? Để ta cùng ngươi nghĩ cách đi.” Shima một mặt gấp gáp hướng Fukasaku hỏi, Fukasaku chỉ đành thở dài rồi thuật lại mọi việc…



“Chỉ như vậy?” Nghe xong lời của Fukasaku, Shima nghi ngờ hỏi, nhìn thấy Fukasaku gật đầu thì nàng liền bĩu môi.

- Chỉ có như vậy thì ngươi nghĩ nhiều làm gì?

“Bà nó, ngươi có biện pháp?” Fukasaku hai mắt sáng lên, Shima trực tiếp nói.

- Tu sĩ lại một lần nữa xuất hiện, chuyện này ngươi không biết, ta cũng không biết, chúng ta cái gì cũng không cần làm.

“Nhưng mà, lỡ như trưởng lão biết được thì sao? Ngươi cũng biết, trưởng lão có thể nhìn thấu tương lai nha?” Fukasaku xoắn xuýt một lúc rồi hỏi, Shima khinh thường hừ một tiếng.

- Cha nó, não của ngươi rốt cục đã vứt đi đâu? Đại trưởng lão thần thông quảng đại, hắn có thể nhìn thấu tương lai, như vậy vì sao hắn lại không nhắc nhở ngươi từ trước?

“Vì sao?” Fukasaku nghi hoặc thật lâu, bởi những lời Shima nói là đúng, dưới trướng cóc trưởng lão chỉ có hắn và Shima, trưởng lão thần thông quảng đại biết trước tương lai, vì sao sẽ không nhắc nhở hắn đây?

“Chỉ có hai loại đáp án mà thôi.” Lúc này Shima lại tiếp tịc giải thích.

- Thứ nhất, trưởng lão không muốn chúng ta xen vào vũng nước đục này.

- Dù sao ý tưởng này ngay từ đầu cũng là bọn họ bày ra, chúng ta chỉ là phận con cháu, kể từ khi sinh ra chúng ta thì hoàn cảnh ở đây liền như vậy, chuyện tốt mà bọn họ bày ra liên quan tới chúng ta cái rắm?

- Còn thứ hai, hắn căn bản cũng không biết được tu sĩ lại xuất hiện, nhưng khả năng này có thể xảy ra sao? Đáp án đương nhiên là không.

- Đã như vậy ngươi còn suy nghĩ cái gì? Cứ mặc kệ tên tu sĩ kia a, hắn muốn trả thù thì cứ tìm Đại trưởng lão, chúng ta chỉ là người qua đường á.

“Ta có một câu mẹ bán phê không biết có nên nói hay không? Ta đã già a, biết trước tương lai cũng là nhờ nằm mơ, mà đã nằm mơ thì khi tỉnh lại sẽ có chuyện nhớ chuyện không, làm sao có thể nhớ được nhiều chuyện như vậy? Nhớ được vài sự kiện liên quan tới giới Ninja đã là tốt lắm rồi.” Nếu nghe được lời này của Shima, hẳn là cóc trưởng lão sẽ có những suy nghĩ này.

Ngươi trực tiếp phủi tay bỏ mặc Trưởng lão, có thể làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy cha ngươi biết không? Fukasaku trợn trắng cả mắt nhìn Shima, chỉ thấy Shima hừ lạnh.

- Đừng dùng con mắt này nhìn ta, ngươi ngay cả dũng khí đứng trước mặt người ta cũng không có, vậy mà còn muốn nhảy nhót cái gì? Ngươi muốn đi chết sao?

Ngay cả con kiến cũng không muốn đi chịu chết thì đừng nói gì tới Fukasaku là một con cóc thành tinh? Nghe được câu hỏi này của Shima hắn trực tiếp lắc đầu cười lớn.

- Tốt a, về nhà ăn cơm, ngày hôm qua Minato gọi ta tới gặp một tên Ninja muốn ký kết hiệp ước, nhưng ta đã cự tuyệt, còn chuyện khác thì ta không biết gì hết.



Konoha, không biết đã qua bao lâu, tới khi Minato tỉnh lại, đập vào mắt hắn là một cái cửa bằng gỗ, ánh sáng dịu nhẹ của mặt trăng bên ngoài truyền vào giúp hắn nhận ra sắc trời bên ngoài vẫn còn tối, bản thân hắn đang nằm trong thùng nước, nước trong thùng có màu xám, toàn thân của hắn đều chìm dưới nước, chỉ để lộ ra bên ngoài một cái đầu.

- Đây là đâu?

Đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn xung quanh, ngay lập tức hắn nhận ra hắn không phải là người duy nhất ở nơi này, bên cạnh hắn còn có Kakashi, Gai hai người vẫn đang bất tỉnh, và cũng giống như hắn, ngâm mình trong hai chiếc thùng gỗ chứa đầy loại nước màu xám.

“Đã tỉnh rồi?” Một giọng nói quen thuộc truyền vào tai, lúc này Minato mới quay đầu nhìn ra hướng cửa gỗ nói.

- Lâm Thanh Phong đại nhân là ngài sao? Ta đang ở đâu?

“Cứ yên tâm đi, ngươi đang ở nhà của ta.” Giọng nói của Lâm Thanh Phong từ ngoài cửa truyền vào, lúc này Minato mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.

- Đại nhân, ta đã bất tỉnh bao lâu? Còn thùng nước này là sao?

Lâm Thanh Phong ở bên ngoài nhàn nhạt giải thích.

- Ngươi bất tỉnh chưa đầy nửa giờ, từ bây giờ cho tới sáng, ngươi cứ yên tâm ngâm mình trong thùng đi.

- Thuốc trong thùng là Tẩy Cốt Đan, có thể giúp xương cốt ngươi trở nên cứng cáp, đồng thời cũng trị hết những chỗ xương nứt vỡ trong cơ thể ngươi từ trước tới nay, giúp ngươi trừ bỏ tai họa ngầm.

- Nó cũng là phần thưởng của ta cấp cho ba người các ngươi, trước khi nước trong thùng trở nên trong vắt, nếu các ngươi muốn rời đi thì ta không cản, nhưng cũng đồng nghĩa với việc các ngươi từ bỏ phần thưởng.

- Nhất là Gai, hắn từ nhỏ đã cưỡng ép tập luyện cơ thể quá mức, vì thế đã ảnh hưởng tới xương cốt, nên thời gian hắn ngâm mình sẽ dài hơn ngươi và Kakashi một chút, ngươi đợi bọn hắn tỉnh lại thì giải thích cho bọn hắn a.

Nghe được những lời này, Minato hai mắt sáng lên, hắn đương nhiên biết rõ, cơ thể con người rất yếu ớt, khi trải qua những trận đại chiến hoặc trong khi tập luyện, cơ thể đương nhiên sẽ bị thương, mặc dù có y thuật chữa trị, nhưng dù sao cũng không chữa trị hoàn toàn những ám thương lưu lại, nhất là những ám thương do xương gãy gây ra, mắt thường không thể nhìn thấy chỗ nứt gãy, cảm giác cũng không nhận thấy thì làm sao biết mà chữa trị?

Minato nhanh chóng hướng ngoài cửa nói.

- Ta thay mặt Kakashi, Gai hai người đa tạ đại nhân đã ban thưởng.

“Đừng quan tâm những thứ này.” Lâm Thanh Phong bên ngoài cười đáp.

- Đại hội là do ngươi tổ chức, nhưng cũng có một phần nguyên nhân do ta, vì thế ta chỉ có thể thay ngươi ban thưởng một lần.

- Cái mà ngươi nên quan tâm lúc này, là nội dung và thời gian tổ chức đại hội lần sau, nếu cái đại hội này chỉ được tổ chức mỗi một lần duy nhất, thì cái ghế “Hogake uống lộn thuốc” này ngươi ngồi vững vàng.

“Haha…đại nhân yên tâm, trở về ta sẽ suy nghĩ.” Minato gãi đầu cười trừ, hắn thật sự là bất đắc dĩ mới tổ chức cái đại hội này, nếu không giao ra một cái thuyết pháp cho dân chúng cùng các Ninja khác thì hắn sẽ không chịu nổi, Minato hai mắt đảo một vòng, sau đó liền thành thật cười khổ đáp.

- Đại nhân, xin hỏi ngài có chủ ý nào sao? Thời gian gấp gáp, ta thật không nghĩ được biện pháp nào tốt.

“Gây họa rồi để ta giúp ngươi chùi đít? Ngươi thật là Hokage sao?” Lâm Thanh Phong im lặng rồi, hừ một tiếng nói.

- Kakashi đã là Jounin, ngươi tùy ý tìm một loại nhẫn thuật cao cấp ban cho Kakashi là được rồi.

- Còn về phần Gai, hắn là một cái Ninja thuần thể thuật, giao nhẫn thuật cho hắn là vô ích, thông qua đại hội này ai cũng có thể nhận ra tính nhẫn nại cùng thể lực của hắn mạnh mẽ ghê gớm, hơn xa những tên Jounin trong làng, ngươi đề bạt hắn trở thành đặc biệt thượng nhẫn đi, lại cho hắn gia nhập Ám bộ tôi luyện, về sau ngươi sẽ có được một tên Jounin mạnh mẽ.

Lâm Thanh Phong nói ra đề nghị này cũng trải qua tính toán từ trước, Gai về sau cũng có thể dựa vào thực lực để đạt tới Jounin, nhưng lúc này hắn vẫn chỉ là Gennin mà thôi, hiện tại có thể cho hắn gia nhập ám bộ tôi luyện vẫn tốt hơn là để hắn tự mình mò mẫm nhiều lắm.

“Nhưng…” Minato vẫn chưa đáp ứng ngay, mặc dù Gai có được thể lực cùng tính nhẫn nại, nhưng kinh nghiệm của hắn vẫn còn quá ít, ngay lập tức đề bạt hắn trở thành đặc biệt thượng nhẫn sẽ dẫn tới các Ninja khác dị nghị.

Lâm Thanh Phong dường như đã nhìn ra Minato đang nghĩ cái gì, liền khinh thường cười đáp.

- Người nào có dị nghị, ngươi liền để hắn so tài cùng Gai, sau vài lần thì bọn hắn sẽ im miệng.

Đối với sự tình này, Lâm Thanh Phong cũng không có chút nào lo lắng, Gai là Ninja thuần thể thuật, hoàn toàn dựa vào độ cứng chắc của cơ thể đối cứng, trải qua ngâm Tẩy cốt đan, xương cốt mặc dù không thể so sánh với Luyện Khí viên mãn, nhưng cũng không kém Luyện Khí tầng 3-4, còn những Ninja này chỉ là người bình thường mà thôi, xương cốt bọn hắn có thể so sánh với Gai sao? Một cước đi qua không gãy nát toàn bộ đã là tốt lắm.

…Hết chương 352….

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện