Trời sáng sớm, ánh nắng chiếu khắp muôn nơi Lâm Thanh Phong tỉnh dậy, bên cạnh hắn lúc này có 2 mỹ nữ đang nằm ngủ.
Khung cảnh xung quanh phòng có chút lộn xộn báo hiệu đêm qua đã có một trận dã chiến.
Nhìn hai mỹ nữ đang còn ngủ bên cạnh Lâm Thanh Phong nở nụ cười hắc hắc.
Rồi nhanh chóng xuống giường, mặc vào y phục sau đó bước ra khỏi cửa tiến về phòng bếp.
Hắn muốn làm một chút đồ ăn để bồi bổ cho 2 vị lão bà của hắn sau một đêm cuồng chiến.
Lâm Thanh Phong vui mừng hớn hở, hắn vừa bước đi vừa ca hát để biểu hiện sự vui vẻ của mình.
Hỏa Vân tôn giả ngồi tại đình viện một mặt xạm đen nhìn Lâm Thanh Phong.
Trận cuồng chiến đêm qua của Lâm Thanh Phong với thính lực của hắn làm sao không nghe được? Hỏa Vân tôn giả vì vậy mà cũng không ngủ được a.
Lâm Thanh Phong rất vui vẻ, hắn không để ý tới xung quanh mà tung tăng đi vào phòng bếp nấu ăn.
Tâm trạng hôm nay của Lâm Thanh Phong rất tốt, sau khi làm xong thức ăn thì hắn múc ra 2 phần rồi đem về phòng.
Đánh thức hai vị mỹ nhân trên giường, Lâm Thanh Phong kéo ghế ngồi một bên cười cười chờ đợi các nàng.
Ninh Thiên Nhai có chút mỏi mệt tỉnh dậy hôm qua là lần đầu tiên của nàng nên nàng thật sự mệt mỏi, Nam Cung Mị Ảnh thì đỡ hơn một chút nhưng nàng vẫn ngáp ngắn ngáp dài còn chưa tỉnh ngủ.
Lâm Thanh Phong nhìn hai nàng rồi mau chóng lấy cho các nàng khăn và nước rửa mặt.
2 nàng trong lòng ngọt ngào nhìn cảnh này, đồng thời mỉm cười.
Đợi 2 nàng thay xong y phục sau đó ăn uống xong thì Lâm Thanh Phong lại tung tăng đi dọn dẹp.
Ninh Thiên Nhai cũng đứng dậy đi về phòng chăm sóc Tiếu Hồng Trần, còn Nam Cung Mị Ảnh cũng đi gọi Nam Cung Tuyết cùng Mộng Tiêu Dao.
Một lúc sau mọi người đều tập hợp đông đủ lúc này Lâm Thanh Phong mới đem đồ ăn tới.
Nam Cung Tuyết cùng Mộng Tiêu Dao vui vẻ, 2 nàng rất thích thú với những đồ ăn mà Lâm Thanh Phong làm ra.
Hỏa Vân tôn giả cũng ngồi một bên rồi bắt đầu ăn.
Nam Cung Mị Ảnh đứng một bên, nàng lại không ăn nên Nam Cung Tuyết hỏi.
-Tỷ tỷ sao lại không ăn a?
Nam Cung Mị Ảnh ngượng ngùng một chút rồi cười nói.
-Muội cứ ăn, tỷ đã ăn rồi.
Nam Cung Tuyết ánh mắt không hiểu nhìn Nam Cung Mị Ảnh nhưng sau đó nàng lại quay đầu ăn và không để ý.
Nam Cung Mị Ảnh thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi trừng mắt nhìn Lâm Thanh Phong đang đứng cười cười một bên.
Hỏa Vân tôn giả hừ một tiếng rồi cũng không để ý bọn hắn tiếp tục ăn.
Sau khi tất cả đã dùng xong bữa sáng thì Lâm Thanh Phong nói.
-Sáng nay cũng rảnh rỗi, không bằng chúng ta đi dạo a.
Nam Cung Tuyết hai mắt phát sáng, nàng thật sự muốn đi dạo, nàng mang vẻ mặt tràn đầy khát khao nhìn Hỏa Vân tôn giả.
Nhưng đáp lại nàng chỉ có cái lắc đầu của Hỏa Vân tôn giả.
Nam Cung Tuyết ủ rũ cúi đầu rồi nhanh chóng đi vào trong tiếp tục tu luyện.
Nam Cung Mị Ảnh nhìn cảnh này, nàng có chút không nỡ, nàng muốn xin Hỏa Vân tôn giả nhưng Lâm Thanh Phong lại kéo lấy nàng rồi lắc đầu.
Nam Cung Mị Ảnh do dự một chút rồi nàng thở dài một hơi cũng không nói gì.
Mộng Tiêu Dao cũng không có ý định đi, nàng muốn trở nên mạnh mẽ nên vẫn chăm chú tu luyện.
Ninh Thiên Nhai cũng không muốn đi, hôm qua là lần đầu tiên của nàng hiện tại nàng đi lại rất bất tiện vì thế nàng muốn ở nhà chăm sóc Tiếu Hồng Trần và chơi đùa với tiểu Hắc.
Lâm Thanh Phong nhìn xung quanh rồi gật đầu, dẫn theo Nam Cung Mị Ảnh ra khỏi Nam Cung gia tộc.
Hiện tại Nam Cung gia tộc đang chuẩn bị cho đám cưới của Nam Cung Mị Ảnh và Lâm Thanh Phong, trước cửa gia nhân tấp nập trang trí xung quanh.
Bọn người nhìn thấy Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh bước ra thì nhanh chóng dừng tay rồi cúi đầu chào.
Lâm Thanh Phong nở nụ cười rồi vẫy tay đáp trả, dẫn theo Nam Cung Mị Ảnh ra khỏi Nam Cung gia tộc.
Lâm Thanh Phong nắm tay Nam Cung Mị Ảnh cùng nhau đi dạo xung quanh Nam Cung thành.
Cũng đã gần tới ngày cưới nên Lâm Thanh Phong cũng phải tự chuẩn bị a, cũng không thể để Nam Cung gia tộc lo hết được.
Lâm Thanh Phong cùng với Nam Cung Mị Ảnh đi dạo khắp nơi, khiến rất nhiều người chú ý tới bọn hắn và nhanh chóng nhường đường.
Đây là do Lâm Thanh Phong lưu lại ấn tượng quá đáng sợ trong lòng mọi người ở Nam Cung thành vì thế bọn họ sợ hắn.
Nhưng đối với mọi người thì Lâm Thanh Phong vẫn nở nụ cười thân thiện rồi vui vẻ cười đùa rồi trò chuyện khiến khoảng cách giữa hắn và mọi người nhanh chóng rút ngắn.
Bên ngoài Nam Cung thành, bọn người Âm, Dương tôn giả cùng với Băng Thánh cũng đã đến nơi.
Cả 3 người đều không muốn tạo ra quá nhiều sự chú ý nên quyết định đi bộ tiến vào Nam Cung Thành.
Băng Thánh tản ra tinh thần lực cảm nhận các cỗ khí tức trong Nam Cung Thành để tìm Hỏa Vân tôn giả.
Âm, Dương tôn giả hai vợ chồng đứng cạnh bên chờ đợi nàng.
Băng Thánh cảm nhận một hồi rồi thu về tinh thần lực, sau đó nàng thở ra một hơi rồi nhíu mày mở miệng.
-Ta đã cảm nhận được nơi ở của Hỏa Vân tôn giả, nhưng ngoài ra ta còn cảm nhận được một cỗ khí tức rất kì quái.
Âm, Dương tôn giả đồng thời nhíu mày.
Âm tôn giả trầm ngâm một chút rồi nói.
-Vậy trước tiên chúng ta nên tìm hiểu cỗ khí tức đó a, ta cũng không muốn quê nhà của đệ tử lại gặp chuyện a.
Dương tôn giả cùng Băng Thánh đồng thời gật đầu, sau đó Băng Thánh đi trước dẫn đường.
Ba người nhanh chóng đi vào giữa chợ, tiến về chỗ Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh.
Hỏa Vân tôn giả đang ở Nam Cung gia tộc chỉ đạo Nam Cung Tuyết, hắn đã phát giác được tinh thần lực của Băng Thánh dò xét nên hắn biết được Băng Thánh đã tới.
Hỏa Vân tôn giả cũng thử thả ra tinh thần lực và phát hiện bọn người Băng Thánh đang tới gần Lâm Thanh Phong.
Hỏa Vân tôn giả trầm tư một chút rồi cũng đoán được ý định của bọn người Băng Thánh muốn thử đi gặp Lâm Thanh Phong, nên hắn cười cười rồi cũng không nói gì tiếp tục chỉ đạo Nam Cung Tuyết.
Lâm Thanh Phong vẫn đang cùng Nam Cung Mị Ảnh đi dạo khắp nơi, bỗng dưng hắn cảm giác được gì đó nên nhíu mày nhìn về một hướng.
Nơi đó hắn chỉ thấy 3 người, 2 vị mỹ nữ cùng 1 nam tử đang đứng nhìn về phía hắn Nam Cung Mị Ảnh.
Cả 3 người vẫn đứng tại đó nhưng lại khiến cho người khác không cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ, chỉ xem họ giống như viên đá bên đường không ai chú ý tới.
Nam Cung Mị Ảnh vẫn không phát giác được biểu hiện của Lâm Thanh Phong, nàng vẫn đang chăm chú lựa chọn vật phẩm tại một quầy hàng gần đó.
Lâm Thanh Phong quay đầu nhìn nàng rồi mở miệng.
-Lão bà, ở đây đợi ta một chút, ta có ít chuyện cần xử lý.
Nam Cung Mị Ảnh gật đầu với Lâm Thanh Phong rồi tiếp tục lựa chọn đồ trên quầy hàng.
Lâm Thanh Phong quay đầu bước tới phương hướng bọn người Băng Thánh đang đứng đó dò xét hắn.
Bọn người Băng Thánh có chút ngạc nhiên vì Lâm Thanh Phong đã phát hiện ra bọn hắn, nhưng đã thấy Lâm Thanh Phong bước lại gần thì bọn hắn cũng không trốn tránh.
Lâm Thanh Phong bước tới trước mặt 3 người rồi cười cười nói.
-Xin hỏi 2 vị mỹ nữ này, 2 vị tìm ta?
Dương tôn giả cau mày hừ một tiếng rồi nói.
-Làm sao? Bọn ta chỉ nhìn ngươi một chút thì không được?
Lâm Thanh Phong để ngoài tai lời nói của Dương tôn giả, hắn vẫn nở nụ cười hướng về Âm tôn giả cùng với Băng Thánh.
Băng Thánh ho nhẹ một tiếng rồi mở miệng.
-Phiền phức vị công tử này, chúng ta cũng không có ý đồ xấu, chỉ vì khí tức của ngươi khá lạ nên bọn ta chỉ muốn dò xét một chút.
Lâm Thanh Phong gật đầu với Băng Thánh rồi cười nói.
-Không phiền phức, được 2 vị mỹ nữ chú ý là vinh hạnh của ta a.
Âm tôn giả cùng với Băng Thánh được Lâm Thanh Phong khen là mỹ nữ thì cả 2 đều nở nụ cười vui vẻ, chỉ riêng Dương tôn giả thì vẻ mặt đen như đáy nồi.
Dương tôn giả hừ một tiếng rồi quay mặt đi không thèm để ý.
Âm tôn giả thấy được biểu hiện của hắn nên cười cười giải thích với Lâm Thanh Phong.
-Xin lỗi vị công tử này, tướng công nhà ta tính khí khá lớn nếu có vô lễ xin công tử đừng để bụng.
Lâm Thanh Phong lắc đầu tỏ vẻ không sao cả sau đó lại quay đầu nhìn Băng Thánh rồi mở miệng.
-Tại hạ Lâm Thanh Phong xin mạo muội hỏi vị mỹ nữ này tên gọi là gì?
Băng Thánh lắc đầu rồi nói.
-Cũng không cần thiết phải xưng danh, chúng ta chỉ là vô tình gặp nhau về sau lại không có cơ hội.
Lâm Thanh Phong cười cười nhìn nàng rồi trả lời.
-Phải không? Sao ta cảm giác thấy chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại đâu?
Băng Thánh cười cười lắc đầu rồi dẫn theo Âm, Dương hai vị tôn giả rời đi.
Lâm Thanh Phong nhìn theo phương hướng 3 người rời đi cũng nở nụ cười.
Hắn đã đoán được 3 người này là ai nên hắn chắc chắn bọn hắn sẽ gặp lại nên cũng không cần vội vàng.
Lâm Thanh Phong quay lại gian hàng mà Nam Cung Mị Ảnh đang chờ, hắn nắm lấy tay nàng rồi nói nhỏ.
-Chúng ta đi mua thêm một số thức ăn a, hôm nay chúng ta sẽ có khách.
Nam Cung Mị Ảnh không biết những vị khách mà Lâm Thanh Phong nói là ai, nhưng nàng cũng có chút suy đoán nên nàng gật đầu rồi đi cùng Lâm Thanh Phong.
….Hết Chương 60…..
Khung cảnh xung quanh phòng có chút lộn xộn báo hiệu đêm qua đã có một trận dã chiến.
Nhìn hai mỹ nữ đang còn ngủ bên cạnh Lâm Thanh Phong nở nụ cười hắc hắc.
Rồi nhanh chóng xuống giường, mặc vào y phục sau đó bước ra khỏi cửa tiến về phòng bếp.
Hắn muốn làm một chút đồ ăn để bồi bổ cho 2 vị lão bà của hắn sau một đêm cuồng chiến.
Lâm Thanh Phong vui mừng hớn hở, hắn vừa bước đi vừa ca hát để biểu hiện sự vui vẻ của mình.
Hỏa Vân tôn giả ngồi tại đình viện một mặt xạm đen nhìn Lâm Thanh Phong.
Trận cuồng chiến đêm qua của Lâm Thanh Phong với thính lực của hắn làm sao không nghe được? Hỏa Vân tôn giả vì vậy mà cũng không ngủ được a.
Lâm Thanh Phong rất vui vẻ, hắn không để ý tới xung quanh mà tung tăng đi vào phòng bếp nấu ăn.
Tâm trạng hôm nay của Lâm Thanh Phong rất tốt, sau khi làm xong thức ăn thì hắn múc ra 2 phần rồi đem về phòng.
Đánh thức hai vị mỹ nhân trên giường, Lâm Thanh Phong kéo ghế ngồi một bên cười cười chờ đợi các nàng.
Ninh Thiên Nhai có chút mỏi mệt tỉnh dậy hôm qua là lần đầu tiên của nàng nên nàng thật sự mệt mỏi, Nam Cung Mị Ảnh thì đỡ hơn một chút nhưng nàng vẫn ngáp ngắn ngáp dài còn chưa tỉnh ngủ.
Lâm Thanh Phong nhìn hai nàng rồi mau chóng lấy cho các nàng khăn và nước rửa mặt.
2 nàng trong lòng ngọt ngào nhìn cảnh này, đồng thời mỉm cười.
Đợi 2 nàng thay xong y phục sau đó ăn uống xong thì Lâm Thanh Phong lại tung tăng đi dọn dẹp.
Ninh Thiên Nhai cũng đứng dậy đi về phòng chăm sóc Tiếu Hồng Trần, còn Nam Cung Mị Ảnh cũng đi gọi Nam Cung Tuyết cùng Mộng Tiêu Dao.
Một lúc sau mọi người đều tập hợp đông đủ lúc này Lâm Thanh Phong mới đem đồ ăn tới.
Nam Cung Tuyết cùng Mộng Tiêu Dao vui vẻ, 2 nàng rất thích thú với những đồ ăn mà Lâm Thanh Phong làm ra.
Hỏa Vân tôn giả cũng ngồi một bên rồi bắt đầu ăn.
Nam Cung Mị Ảnh đứng một bên, nàng lại không ăn nên Nam Cung Tuyết hỏi.
-Tỷ tỷ sao lại không ăn a?
Nam Cung Mị Ảnh ngượng ngùng một chút rồi cười nói.
-Muội cứ ăn, tỷ đã ăn rồi.
Nam Cung Tuyết ánh mắt không hiểu nhìn Nam Cung Mị Ảnh nhưng sau đó nàng lại quay đầu ăn và không để ý.
Nam Cung Mị Ảnh thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi trừng mắt nhìn Lâm Thanh Phong đang đứng cười cười một bên.
Hỏa Vân tôn giả hừ một tiếng rồi cũng không để ý bọn hắn tiếp tục ăn.
Sau khi tất cả đã dùng xong bữa sáng thì Lâm Thanh Phong nói.
-Sáng nay cũng rảnh rỗi, không bằng chúng ta đi dạo a.
Nam Cung Tuyết hai mắt phát sáng, nàng thật sự muốn đi dạo, nàng mang vẻ mặt tràn đầy khát khao nhìn Hỏa Vân tôn giả.
Nhưng đáp lại nàng chỉ có cái lắc đầu của Hỏa Vân tôn giả.
Nam Cung Tuyết ủ rũ cúi đầu rồi nhanh chóng đi vào trong tiếp tục tu luyện.
Nam Cung Mị Ảnh nhìn cảnh này, nàng có chút không nỡ, nàng muốn xin Hỏa Vân tôn giả nhưng Lâm Thanh Phong lại kéo lấy nàng rồi lắc đầu.
Nam Cung Mị Ảnh do dự một chút rồi nàng thở dài một hơi cũng không nói gì.
Mộng Tiêu Dao cũng không có ý định đi, nàng muốn trở nên mạnh mẽ nên vẫn chăm chú tu luyện.
Ninh Thiên Nhai cũng không muốn đi, hôm qua là lần đầu tiên của nàng hiện tại nàng đi lại rất bất tiện vì thế nàng muốn ở nhà chăm sóc Tiếu Hồng Trần và chơi đùa với tiểu Hắc.
Lâm Thanh Phong nhìn xung quanh rồi gật đầu, dẫn theo Nam Cung Mị Ảnh ra khỏi Nam Cung gia tộc.
Hiện tại Nam Cung gia tộc đang chuẩn bị cho đám cưới của Nam Cung Mị Ảnh và Lâm Thanh Phong, trước cửa gia nhân tấp nập trang trí xung quanh.
Bọn người nhìn thấy Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh bước ra thì nhanh chóng dừng tay rồi cúi đầu chào.
Lâm Thanh Phong nở nụ cười rồi vẫy tay đáp trả, dẫn theo Nam Cung Mị Ảnh ra khỏi Nam Cung gia tộc.
Lâm Thanh Phong nắm tay Nam Cung Mị Ảnh cùng nhau đi dạo xung quanh Nam Cung thành.
Cũng đã gần tới ngày cưới nên Lâm Thanh Phong cũng phải tự chuẩn bị a, cũng không thể để Nam Cung gia tộc lo hết được.
Lâm Thanh Phong cùng với Nam Cung Mị Ảnh đi dạo khắp nơi, khiến rất nhiều người chú ý tới bọn hắn và nhanh chóng nhường đường.
Đây là do Lâm Thanh Phong lưu lại ấn tượng quá đáng sợ trong lòng mọi người ở Nam Cung thành vì thế bọn họ sợ hắn.
Nhưng đối với mọi người thì Lâm Thanh Phong vẫn nở nụ cười thân thiện rồi vui vẻ cười đùa rồi trò chuyện khiến khoảng cách giữa hắn và mọi người nhanh chóng rút ngắn.
Bên ngoài Nam Cung thành, bọn người Âm, Dương tôn giả cùng với Băng Thánh cũng đã đến nơi.
Cả 3 người đều không muốn tạo ra quá nhiều sự chú ý nên quyết định đi bộ tiến vào Nam Cung Thành.
Băng Thánh tản ra tinh thần lực cảm nhận các cỗ khí tức trong Nam Cung Thành để tìm Hỏa Vân tôn giả.
Âm, Dương tôn giả hai vợ chồng đứng cạnh bên chờ đợi nàng.
Băng Thánh cảm nhận một hồi rồi thu về tinh thần lực, sau đó nàng thở ra một hơi rồi nhíu mày mở miệng.
-Ta đã cảm nhận được nơi ở của Hỏa Vân tôn giả, nhưng ngoài ra ta còn cảm nhận được một cỗ khí tức rất kì quái.
Âm, Dương tôn giả đồng thời nhíu mày.
Âm tôn giả trầm ngâm một chút rồi nói.
-Vậy trước tiên chúng ta nên tìm hiểu cỗ khí tức đó a, ta cũng không muốn quê nhà của đệ tử lại gặp chuyện a.
Dương tôn giả cùng Băng Thánh đồng thời gật đầu, sau đó Băng Thánh đi trước dẫn đường.
Ba người nhanh chóng đi vào giữa chợ, tiến về chỗ Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh.
Hỏa Vân tôn giả đang ở Nam Cung gia tộc chỉ đạo Nam Cung Tuyết, hắn đã phát giác được tinh thần lực của Băng Thánh dò xét nên hắn biết được Băng Thánh đã tới.
Hỏa Vân tôn giả cũng thử thả ra tinh thần lực và phát hiện bọn người Băng Thánh đang tới gần Lâm Thanh Phong.
Hỏa Vân tôn giả trầm tư một chút rồi cũng đoán được ý định của bọn người Băng Thánh muốn thử đi gặp Lâm Thanh Phong, nên hắn cười cười rồi cũng không nói gì tiếp tục chỉ đạo Nam Cung Tuyết.
Lâm Thanh Phong vẫn đang cùng Nam Cung Mị Ảnh đi dạo khắp nơi, bỗng dưng hắn cảm giác được gì đó nên nhíu mày nhìn về một hướng.
Nơi đó hắn chỉ thấy 3 người, 2 vị mỹ nữ cùng 1 nam tử đang đứng nhìn về phía hắn Nam Cung Mị Ảnh.
Cả 3 người vẫn đứng tại đó nhưng lại khiến cho người khác không cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ, chỉ xem họ giống như viên đá bên đường không ai chú ý tới.
Nam Cung Mị Ảnh vẫn không phát giác được biểu hiện của Lâm Thanh Phong, nàng vẫn đang chăm chú lựa chọn vật phẩm tại một quầy hàng gần đó.
Lâm Thanh Phong quay đầu nhìn nàng rồi mở miệng.
-Lão bà, ở đây đợi ta một chút, ta có ít chuyện cần xử lý.
Nam Cung Mị Ảnh gật đầu với Lâm Thanh Phong rồi tiếp tục lựa chọn đồ trên quầy hàng.
Lâm Thanh Phong quay đầu bước tới phương hướng bọn người Băng Thánh đang đứng đó dò xét hắn.
Bọn người Băng Thánh có chút ngạc nhiên vì Lâm Thanh Phong đã phát hiện ra bọn hắn, nhưng đã thấy Lâm Thanh Phong bước lại gần thì bọn hắn cũng không trốn tránh.
Lâm Thanh Phong bước tới trước mặt 3 người rồi cười cười nói.
-Xin hỏi 2 vị mỹ nữ này, 2 vị tìm ta?
Dương tôn giả cau mày hừ một tiếng rồi nói.
-Làm sao? Bọn ta chỉ nhìn ngươi một chút thì không được?
Lâm Thanh Phong để ngoài tai lời nói của Dương tôn giả, hắn vẫn nở nụ cười hướng về Âm tôn giả cùng với Băng Thánh.
Băng Thánh ho nhẹ một tiếng rồi mở miệng.
-Phiền phức vị công tử này, chúng ta cũng không có ý đồ xấu, chỉ vì khí tức của ngươi khá lạ nên bọn ta chỉ muốn dò xét một chút.
Lâm Thanh Phong gật đầu với Băng Thánh rồi cười nói.
-Không phiền phức, được 2 vị mỹ nữ chú ý là vinh hạnh của ta a.
Âm tôn giả cùng với Băng Thánh được Lâm Thanh Phong khen là mỹ nữ thì cả 2 đều nở nụ cười vui vẻ, chỉ riêng Dương tôn giả thì vẻ mặt đen như đáy nồi.
Dương tôn giả hừ một tiếng rồi quay mặt đi không thèm để ý.
Âm tôn giả thấy được biểu hiện của hắn nên cười cười giải thích với Lâm Thanh Phong.
-Xin lỗi vị công tử này, tướng công nhà ta tính khí khá lớn nếu có vô lễ xin công tử đừng để bụng.
Lâm Thanh Phong lắc đầu tỏ vẻ không sao cả sau đó lại quay đầu nhìn Băng Thánh rồi mở miệng.
-Tại hạ Lâm Thanh Phong xin mạo muội hỏi vị mỹ nữ này tên gọi là gì?
Băng Thánh lắc đầu rồi nói.
-Cũng không cần thiết phải xưng danh, chúng ta chỉ là vô tình gặp nhau về sau lại không có cơ hội.
Lâm Thanh Phong cười cười nhìn nàng rồi trả lời.
-Phải không? Sao ta cảm giác thấy chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại đâu?
Băng Thánh cười cười lắc đầu rồi dẫn theo Âm, Dương hai vị tôn giả rời đi.
Lâm Thanh Phong nhìn theo phương hướng 3 người rời đi cũng nở nụ cười.
Hắn đã đoán được 3 người này là ai nên hắn chắc chắn bọn hắn sẽ gặp lại nên cũng không cần vội vàng.
Lâm Thanh Phong quay lại gian hàng mà Nam Cung Mị Ảnh đang chờ, hắn nắm lấy tay nàng rồi nói nhỏ.
-Chúng ta đi mua thêm một số thức ăn a, hôm nay chúng ta sẽ có khách.
Nam Cung Mị Ảnh không biết những vị khách mà Lâm Thanh Phong nói là ai, nhưng nàng cũng có chút suy đoán nên nàng gật đầu rồi đi cùng Lâm Thanh Phong.
….Hết Chương 60…..
Danh sách chương