“Đan đạo lại là cái gì? hiểu một cách đơn giản đan đạo chia làm hai nhánh, thứ nhất luyện nội đan sau là ngoại đan.
Nội đan cũng không cần phải nói nhiều, nó chính là luyện hoá đan điền bên trong cơ thể, cảnh giới đầu tiên của nội đan chính là Luyện Khí, tiếp sau đó còn có Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần, Anh Biến, Vấn Đạo, mà tựu khi kết thành Kim Đan tu sĩ mới bắt đầu thấy rõ được đan điền của mình.”
Tiếp theo nói đến ngoại đan, loại này chính là luyện dược liệu để điều chế ra đan dược, ngoại đan có phạm vi điều chế rất đa dạng, có rất nhiều đan dược hiện nay được các đan đạo tông sư điều chế ra, cho đến nay thậm chí ta còn không nắm rõ được tất cả.”
Lão già ngồi phía trên đài cao không ngừng giảng bài, Trường Nam phía dưới tại một mực ghi chép, sau đó hắn lại ngắt lời lão già thắc mắc hỏi:
“Trưởng lão, vậy nói nội đan là tu hành cảnh giới vậy phía sau Vấn Đạo tựu là cái gì?”
Lão già mặt không chút biểu tình chỉ lắc lắc đầu:
“Cũng chưa có ai đi đến một bước như vậy, trong sách cổ có ghi chép tại phiến thiên địa này trong lịch sử rất lâu về trước đến nay cũng chỉ có bốn vị đạt tới được cảnh giới Vấn Đạo, thế nhưng hầu hết tất cả cũng dừng chân tại đó vô số tuế nguyệt sau đó dần dần bị pháp tắc xoá đi sự tồn tại.”
Trường Nam gật gật đầu, lão già thấy thế thì tiếp tục giảng bài:
“Thông thường mà nói, luyện đan cũng giống như luyện pháp, cũng cần phải đề tăng tu vi qua các cảnh giới, chỉ khác một điều tu sĩ luyện đan ăn đan dược để tăng cấp, còn luyện pháp đương nhiên phải trải qua chém gϊếŧ sinh tử, cướp đoạt pháp tắc của thiên địa, mỗi một con đường đều có những lợi ích và hung hiểm riêng.
Thậm chí đối với mỗi tu sĩ luyện đan mà nói, cả một đời sống chỉ cần luyện ra được một viên đan dược cấp độ chí tôn đã là đủ rồi.”
“Đan đạo chí tôn?”
“Đúng vậy, đan dược cũng chia làm rất nhiều cấp bậc, hạ, trung , thượng phẩm, sau đó còn có hoàng kim, chí tôn, cái sau uy lực siêu việt hơn cái trước.”
Tiếp sau đó nữ tử ngồi phía sau lại lật trang sách rồi đưa tới trước mặt lão già:
“Theo như đúng với nguyên tắc, tu sĩ mới tiếp xúc với luyện đan cần phải học kiến thức về dược thảo một năm sau đó mới bắt đầu được phép điều chế, nhưng theo đan đạo ngày một suy thoái hiện giờ kiến thức cũng giản lược đi không ít, ngươi chỉ cần phải học ba tháng.”
Trường Nam gật gật đầu, lão già nhìn xuống trang sách suy tư một hồi nói:
“Bắt đầu từ Kim Linh Thảo đi, loại này có thể dễ dàng tìm thấy ở bất cứ khu vực nào thuộc sườn núi, màu sắc xanh lam, lại là một trong năm loại nguyên liệu điều chế ra Ngũ Vị Thanh, tuy nó bình thường rất ít tác dụng nhưng khi kết hợp với Tán Dương Hoa lại cho ra một công dụng cực kì lớn.
Còn có Xuyến Chi Hoa, hoa này có năm cánh, không màu không mùi, loại này cũng không phải là hiếm, mà lại là vật dụng phổ thông có thể tìm kiếm ở bất cứ đâu, cũng là nguyên liệu có mặt bên trong rất nhiều loại đan dược phụ trợ.”
…
Nửa ngày sau, lão già trên đạo đài say sưa giảng bài, thời gian cũng đã điểm vào giữa trưa, cuối cũng lão già dừng lại nhìn thấy Trường Nam vẫn còn đang ghi chép vào ngọc giản, lão già mở miệng:
“Đến đây thôi, chiều nay lại tiếp tục, mặt khác ngươi cũng không cần phải ghi chép, ta đưa cho ngươi cuốn sách này, lần sau khi ta giảng đến đâu chỉ cần đánh dấu lại là được.”
Nói xong lão già trực tiếp phất tay, một cuốn sách bay tới trước người Trường Nam, Trường Nam đầu tiên là ôm quyền cung kính sau đó thu lấy cuốn sách:
“Đa tạ trưởng lão.”
Sau đó hắn liền cáo từ rời đi, thẳng cho đến khi về tới động phủ hắn mới thả lỏng, thực sự mới chỉ nửa ngày thôi mà hắn đã phải tiếp thu một lượng kiến thức thực sự là khổng lồ:
“Đan dược đúng thật rất là phong phú, lại nói tu sĩ luyện đan không chỉ nói hai năm hay ba năm là có thể thuần thục được, con số đấy phải là mười năm hai mươi năm, có người thậm chí là cả đời đắm chìm trong đan đạo mới thực sự hình thành một chút tạo nghệ.”
Nghỉ ngơi một hồi Trường Nam lại mở mắt ra, hắn đứng dậy rời khỏi động phủ:
“Thời gian cho tới buổi học vẫn còn, trước hết đến Tàng Kinh Các một chuyến.”
Sau đó Trường Nam lăng không ngự kiếm phi hành rời khỏi Tây Đan Cốc, Tàng Kinh Các là tài nguyên chung của Tây Uyên Tông nhưng nó lại nằm ở bên khu của Pháp Tu, cũng phải mất nửa giờ Trường Nam mới tới nơi, hắn trước hết là thu hồi kiếm khí sau đó đến gần Tàng Kinh Các.
Đây là một cái toà nhà bốn góc không tính là rộng nhưng lại khá cao, toà nhà này có năm lầu, đứng sừng sững, có hai lối để đi vào.
Trường Nam chọn một lối vào, phía trước có một tu sĩ bộ dáng trung niên đang ngồi khoanh chân đả toạ, Trường Nam tiến tới ôm quyền thấp giọng mở miệng:
“Bái kiến sư bá, sư điệt là người mới không biết muốn vào Tàng Kinh Các này phải làm cách nào?”
Trung niên tu sĩ chậm rãi mở mắt sau đó trầm giọng mở miệng:
“Một trăm linh thạch, để lại túi trữ vật để làm vật tín!”
Trường Nam nhíu mày, hắn cuối cùng là vẫn làm theo, mặt khác hắn cũng không có lo lắng gì về túi trữ vật bởi vì bên trong cũng chẳng có gì đáng giá, Nghịch Thiên Kiếm cũng không đáng lo vì vẻ bề ngoài của nó còn không bằng một thanh kiếm bình thường.
Sau khi để lại linh thạch và túi trữ vật Trường Nam được cho phép tiến vào bên trong, bên trong Tàng Kinh Các là một kho tàng được thết kế vô cùng đồ sộ, từng giá sách làm bằng hình vòng cung uốn lượn cao tận lên lầu năm, bên trong là vô vàng kinh văn, điển tịch, lịch sử cổ đại.
Tầm mắt Trường Nam đảo qua sau đó di chuyển ánh mắt đến khu vực thần thông, đáy lòng dâng lên từng trận suy tư:
“Thuật pháp hiện tại đối với ta cũng không tính là thiếu thốn, ngoài ra còn có Trảm Đao Chỉ, thần thông này mình mới cảm ngộ được một đao, còn có hai đao nữa, cho nên mà nói lựa chọn thần thông pháp thuật lúc này cũng có hơi dư thừa.
Phương pháp tối ưu nhất hiện tại vẫn là kiếm thuật, ngoài cửu thức sao chép được của bộ xương khô kia và một số kiếm pháp tầm thường lấy được từ chỗ Trần Sinh Cương ra ta cũng vẫn chưa có kiếm pháp gì mới, chết tiệt, cũng đều tại Hắc Thư chỉ mô phỏng được kiếm thuật, nếu nó có năng lực mô phỏng được cả pháp thuật thì tốt rồi.”
Sau khi lựa chọn một hồi cuối cùng Trường Nam tìm thấy một quyển sách, sách này hắn cảm thấy là phù hợp nhất với bản thân lúc này, bìa sách chỉ vẻn vẹn bốn chữ: “Dưỡng Đạo Kiếm Khí”, tức là lấy kiếm khí đem đi uẩn dưỡng, thời gian uẩn dưỡng càng lâu uy lực của thần thông này lại càng mạnh, nếu như có thể uẩn dưỡng ngàn năm, một kiếm trảm Hoá Thần cũng không phải là không có khả năng.
“Loại kiếm thuật này đem đi bổ sung cho cửu kiếm lại rất phù hợp, để lúc có thời gian phải cẩn thận nghiền ngẫm sau đó tiến hành dưỡng kiếm khí ngay lập tức thôi!”
Sau đó Trường Nam nhanh chóng rời khỏi Tàng Kinh Các, trên đường trở về Tây Đan Cốc hắn gương mặt là cả một màu xám xịt, vừa rồi khi rời khỏi Tàng Kinh Các lão trung niên kia lại bắt hắn trả thêm ba trăm năm mươi linh thạch nữa nói là phí lấy đi thần thông này, bây giờ Trường Nam mới cảm nhận được phần nào nỗi khát khao với linh thạch:
“Xem ra tông môn này lấy linh thạch để đổi lấy tài nguyên tu hành, ta hiện giờ đã không còn một cắc nào trong người, thời gian tới phải đi làm một chút nhiệm vụ trên bảng thông tin để kiếm thêm linh thạch thôi, đúng là cái gì cũng có cái giá của nó, nói là trở thành đệ tử nội môn của Tây Uyên Tông nhưng sau tất cả vẫn là đặt lợi ích bản thân lên hàng đầu.”
May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v
Nội đan cũng không cần phải nói nhiều, nó chính là luyện hoá đan điền bên trong cơ thể, cảnh giới đầu tiên của nội đan chính là Luyện Khí, tiếp sau đó còn có Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần, Anh Biến, Vấn Đạo, mà tựu khi kết thành Kim Đan tu sĩ mới bắt đầu thấy rõ được đan điền của mình.”
Tiếp theo nói đến ngoại đan, loại này chính là luyện dược liệu để điều chế ra đan dược, ngoại đan có phạm vi điều chế rất đa dạng, có rất nhiều đan dược hiện nay được các đan đạo tông sư điều chế ra, cho đến nay thậm chí ta còn không nắm rõ được tất cả.”
Lão già ngồi phía trên đài cao không ngừng giảng bài, Trường Nam phía dưới tại một mực ghi chép, sau đó hắn lại ngắt lời lão già thắc mắc hỏi:
“Trưởng lão, vậy nói nội đan là tu hành cảnh giới vậy phía sau Vấn Đạo tựu là cái gì?”
Lão già mặt không chút biểu tình chỉ lắc lắc đầu:
“Cũng chưa có ai đi đến một bước như vậy, trong sách cổ có ghi chép tại phiến thiên địa này trong lịch sử rất lâu về trước đến nay cũng chỉ có bốn vị đạt tới được cảnh giới Vấn Đạo, thế nhưng hầu hết tất cả cũng dừng chân tại đó vô số tuế nguyệt sau đó dần dần bị pháp tắc xoá đi sự tồn tại.”
Trường Nam gật gật đầu, lão già thấy thế thì tiếp tục giảng bài:
“Thông thường mà nói, luyện đan cũng giống như luyện pháp, cũng cần phải đề tăng tu vi qua các cảnh giới, chỉ khác một điều tu sĩ luyện đan ăn đan dược để tăng cấp, còn luyện pháp đương nhiên phải trải qua chém gϊếŧ sinh tử, cướp đoạt pháp tắc của thiên địa, mỗi một con đường đều có những lợi ích và hung hiểm riêng.
Thậm chí đối với mỗi tu sĩ luyện đan mà nói, cả một đời sống chỉ cần luyện ra được một viên đan dược cấp độ chí tôn đã là đủ rồi.”
“Đan đạo chí tôn?”
“Đúng vậy, đan dược cũng chia làm rất nhiều cấp bậc, hạ, trung , thượng phẩm, sau đó còn có hoàng kim, chí tôn, cái sau uy lực siêu việt hơn cái trước.”
Tiếp sau đó nữ tử ngồi phía sau lại lật trang sách rồi đưa tới trước mặt lão già:
“Theo như đúng với nguyên tắc, tu sĩ mới tiếp xúc với luyện đan cần phải học kiến thức về dược thảo một năm sau đó mới bắt đầu được phép điều chế, nhưng theo đan đạo ngày một suy thoái hiện giờ kiến thức cũng giản lược đi không ít, ngươi chỉ cần phải học ba tháng.”
Trường Nam gật gật đầu, lão già nhìn xuống trang sách suy tư một hồi nói:
“Bắt đầu từ Kim Linh Thảo đi, loại này có thể dễ dàng tìm thấy ở bất cứ khu vực nào thuộc sườn núi, màu sắc xanh lam, lại là một trong năm loại nguyên liệu điều chế ra Ngũ Vị Thanh, tuy nó bình thường rất ít tác dụng nhưng khi kết hợp với Tán Dương Hoa lại cho ra một công dụng cực kì lớn.
Còn có Xuyến Chi Hoa, hoa này có năm cánh, không màu không mùi, loại này cũng không phải là hiếm, mà lại là vật dụng phổ thông có thể tìm kiếm ở bất cứ đâu, cũng là nguyên liệu có mặt bên trong rất nhiều loại đan dược phụ trợ.”
…
Nửa ngày sau, lão già trên đạo đài say sưa giảng bài, thời gian cũng đã điểm vào giữa trưa, cuối cũng lão già dừng lại nhìn thấy Trường Nam vẫn còn đang ghi chép vào ngọc giản, lão già mở miệng:
“Đến đây thôi, chiều nay lại tiếp tục, mặt khác ngươi cũng không cần phải ghi chép, ta đưa cho ngươi cuốn sách này, lần sau khi ta giảng đến đâu chỉ cần đánh dấu lại là được.”
Nói xong lão già trực tiếp phất tay, một cuốn sách bay tới trước người Trường Nam, Trường Nam đầu tiên là ôm quyền cung kính sau đó thu lấy cuốn sách:
“Đa tạ trưởng lão.”
Sau đó hắn liền cáo từ rời đi, thẳng cho đến khi về tới động phủ hắn mới thả lỏng, thực sự mới chỉ nửa ngày thôi mà hắn đã phải tiếp thu một lượng kiến thức thực sự là khổng lồ:
“Đan dược đúng thật rất là phong phú, lại nói tu sĩ luyện đan không chỉ nói hai năm hay ba năm là có thể thuần thục được, con số đấy phải là mười năm hai mươi năm, có người thậm chí là cả đời đắm chìm trong đan đạo mới thực sự hình thành một chút tạo nghệ.”
Nghỉ ngơi một hồi Trường Nam lại mở mắt ra, hắn đứng dậy rời khỏi động phủ:
“Thời gian cho tới buổi học vẫn còn, trước hết đến Tàng Kinh Các một chuyến.”
Sau đó Trường Nam lăng không ngự kiếm phi hành rời khỏi Tây Đan Cốc, Tàng Kinh Các là tài nguyên chung của Tây Uyên Tông nhưng nó lại nằm ở bên khu của Pháp Tu, cũng phải mất nửa giờ Trường Nam mới tới nơi, hắn trước hết là thu hồi kiếm khí sau đó đến gần Tàng Kinh Các.
Đây là một cái toà nhà bốn góc không tính là rộng nhưng lại khá cao, toà nhà này có năm lầu, đứng sừng sững, có hai lối để đi vào.
Trường Nam chọn một lối vào, phía trước có một tu sĩ bộ dáng trung niên đang ngồi khoanh chân đả toạ, Trường Nam tiến tới ôm quyền thấp giọng mở miệng:
“Bái kiến sư bá, sư điệt là người mới không biết muốn vào Tàng Kinh Các này phải làm cách nào?”
Trung niên tu sĩ chậm rãi mở mắt sau đó trầm giọng mở miệng:
“Một trăm linh thạch, để lại túi trữ vật để làm vật tín!”
Trường Nam nhíu mày, hắn cuối cùng là vẫn làm theo, mặt khác hắn cũng không có lo lắng gì về túi trữ vật bởi vì bên trong cũng chẳng có gì đáng giá, Nghịch Thiên Kiếm cũng không đáng lo vì vẻ bề ngoài của nó còn không bằng một thanh kiếm bình thường.
Sau khi để lại linh thạch và túi trữ vật Trường Nam được cho phép tiến vào bên trong, bên trong Tàng Kinh Các là một kho tàng được thết kế vô cùng đồ sộ, từng giá sách làm bằng hình vòng cung uốn lượn cao tận lên lầu năm, bên trong là vô vàng kinh văn, điển tịch, lịch sử cổ đại.
Tầm mắt Trường Nam đảo qua sau đó di chuyển ánh mắt đến khu vực thần thông, đáy lòng dâng lên từng trận suy tư:
“Thuật pháp hiện tại đối với ta cũng không tính là thiếu thốn, ngoài ra còn có Trảm Đao Chỉ, thần thông này mình mới cảm ngộ được một đao, còn có hai đao nữa, cho nên mà nói lựa chọn thần thông pháp thuật lúc này cũng có hơi dư thừa.
Phương pháp tối ưu nhất hiện tại vẫn là kiếm thuật, ngoài cửu thức sao chép được của bộ xương khô kia và một số kiếm pháp tầm thường lấy được từ chỗ Trần Sinh Cương ra ta cũng vẫn chưa có kiếm pháp gì mới, chết tiệt, cũng đều tại Hắc Thư chỉ mô phỏng được kiếm thuật, nếu nó có năng lực mô phỏng được cả pháp thuật thì tốt rồi.”
Sau khi lựa chọn một hồi cuối cùng Trường Nam tìm thấy một quyển sách, sách này hắn cảm thấy là phù hợp nhất với bản thân lúc này, bìa sách chỉ vẻn vẹn bốn chữ: “Dưỡng Đạo Kiếm Khí”, tức là lấy kiếm khí đem đi uẩn dưỡng, thời gian uẩn dưỡng càng lâu uy lực của thần thông này lại càng mạnh, nếu như có thể uẩn dưỡng ngàn năm, một kiếm trảm Hoá Thần cũng không phải là không có khả năng.
“Loại kiếm thuật này đem đi bổ sung cho cửu kiếm lại rất phù hợp, để lúc có thời gian phải cẩn thận nghiền ngẫm sau đó tiến hành dưỡng kiếm khí ngay lập tức thôi!”
Sau đó Trường Nam nhanh chóng rời khỏi Tàng Kinh Các, trên đường trở về Tây Đan Cốc hắn gương mặt là cả một màu xám xịt, vừa rồi khi rời khỏi Tàng Kinh Các lão trung niên kia lại bắt hắn trả thêm ba trăm năm mươi linh thạch nữa nói là phí lấy đi thần thông này, bây giờ Trường Nam mới cảm nhận được phần nào nỗi khát khao với linh thạch:
“Xem ra tông môn này lấy linh thạch để đổi lấy tài nguyên tu hành, ta hiện giờ đã không còn một cắc nào trong người, thời gian tới phải đi làm một chút nhiệm vụ trên bảng thông tin để kiếm thêm linh thạch thôi, đúng là cái gì cũng có cái giá của nó, nói là trở thành đệ tử nội môn của Tây Uyên Tông nhưng sau tất cả vẫn là đặt lợi ích bản thân lên hàng đầu.”
May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v
Danh sách chương