Edt: Mítt
Tô Vãn không biết Tô Ngôn vì cái gì cũng biến thành tang thi, nhưng cũng may cô bé cũng là một con tang thi biến dị, hơn nữa rất rõ ràng vẫn còn giữ lại được ý thức cùng tư tưởng của nhân loại.
“Tô Ngôn!”
Tô Vãn theo bản năng tiến lên vài bước, vài giây liền tới trước mặt Ngạn Vũ cùng Tô Ngôn.
Nhìn nữ tang thi trước mắt giống mình cũng còn giữ được ý thức nhân loại, ánh mắt Tô Ngôn chớp động, cô cảm giác được hơi thở vô cùng thân thiết quen thuộc, hơi thở này cô vĩnh viễn sẽ không nhận sai, đây là hơi thở của tỷ tỷ.
“Tỷ…… Tỷ tỷ?”
Tô Ngôn cố hết sức mở miệng, cô một mình sinh hoạt ở trong đàn tang thi ba năm, tuy rằng đã sớm thăng cấp, nhưng cô đã thật lâu không có mở miệng nói chuyện.
Cô rất tịch mịch, cũng rất táo bạo.
Cô vẫn luôn tìm kiếm cái gì đó, nhưng cô lại có chút nhớ không nổi mình cuối cùng muốn tìm cái gì, cho đến khi đến gặp được Ngạn Vũ, trên người hắn có hơi thở kỳ quái, làm Tô Ngôn cảm thấy quen thuộc, mà Tô Vãn xuất hiện mới kích thích kí ức rất lâu đã bị phủ đầy bụi của Tô Ngôn.
“Tỷ tỷ, thật là người sao?”
Tô Ngôn thu hồi những dây leo quấn quanh trên người Ngạn Vũ, cô bé ngơ ngác nhìn Tô Vãn, hốc mắt đã có nước mắt di động.
“Là tỷ.”
Tô Vãn ở trước mặt Tô Ngôn chậm rãi biến hóa thành bộ dáng loài người, nhìn thấy dung nhan của tỷ tỷ, Tô Ngôn cuối cùng nhịn không được nhào tới, ôm Tô Vãn khóc rống lên.
“Tỷ tỷ, tỷ còn sống! Thật sự là quá tốt! Em rốt cuộc tìm được tỷ rồi, em cuối cùng cũng không còn một mình nữa.”
Vô luận là người hay là tang thi, chỉ cần có ý thức đều sẽ cảm giác được cô đơn, cũng đều sẽ sợ hãi tịch mịch cùng cô độc.
Nhìn Tô Ngôn nhào vào trong lòng ngực Tô Vãn khóc rống lên, Ngạn Vũ ở một bên ngẩn người.
Rõ ràng nữ tang thi này cũng xấp xỉ tuổi mình, thoạt nhìn cũng không xinh đẹp, nhưng Ngạn Vũ một chút cũng không chán ghét cô ấy, thậm chí thời điểm cậu thử dùng tinh thần lực đụng vào thức hải của cô ấy, thức hại có sự tương tác mãnh liệt, làm tinh thần lực của Ngạn Vũ không tự chủ được hiện lên dao động rất lớn.
Cô cho hắn cảm giác quá mức bình thản cùng thân cận, giống như là bạn bè lâu năm gặp lại vậy..
“Thật cảm động, thì ra cô ấy là em gái của sư mẫu!”.
Tiểu Lý Tưởng ở một bên lau lau đôi mắt, trên thực tế thật sự âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn là mình thông minh, mắt thấy đấu không lại cô ấy, liền tìm người tới hỗ trợ, nếu là mình thật sự dưới cơn tức giận hạ tử thủ, vậy chẳng phải mình trở thành tội nhân thiên cổ sao?
Không, y theo tính cách sư phụ, nói không chừng mình liền thành một người chết? A, chính xác mà nói, thật ra là tang thi tiêu bản?.
Ách.
Tiểu Lý Tưởng rùng mình một cái, quyết định không cần lại tưởng tượng những giả thiết làm người ta bất an nữa.
Trên thực tế tiểu Lý Tưởng hoàn toàn không thể hiểu được tâm tình chân thật của sư phụ nhóc..
Tô Duệ: Uy, ôm đủ chưa? Ta còn chưa từng một lần ôm lâu như vậy! Ngươi một vừa hai phải thôi! Đừng tưởng rằng ngươi là nữ nhân ta sẽ không đối phó với ngươi!
Phàm là người xuất hiện ở bên cạnh Tô Vãn, có thể phân tán lực chú ý của cô, lấy đi sự chú ý của cô, vô luận là người hay tang thi, là nam hay là nữ, đều làm Tô Duệ không cách nào chịu đựng được.
Tóm lại, Tiểu Vãn nhà bọn họ bên người chỉ cần có hắn là đủ rồi, Tô tướng quân một địch một vạn không cần giải thích!
Có lẽ là ánh mắt Tô Duệ thật sự quá kỳ quái, cảm giác được hắn nhìn chăm chú, Tô Ngôn cực kì nhạy cảm lập tức buông lỏng Tô Vãn, sau đó lôi kéo tay Tô Vãn, cẩn thận dò hỏi một câu.
“Tỷ tỷ, người kia, hắn vẫn luôn nhìn chúng ta, cảm giác thật đáng sợ.”
Tô Ngôn không biết mình nên dùng “Người” hay là dùng “Tang thi” để hình dung Tô Duệ, bởi vì hắn cho cô cảm giác rất kỳ quái, từ bề ngoài nhìn qua hắn như là đồng loại của mình, nhưng cô lại cảm giác được nhân khí trên người hắn, hơn nữa cho dù Tô Duệ không có cuồng túm huyễn khốc phóng thích uy áp, Tô Ngôn vẫn cảm giác được tính nguy hiểm của Tô Duệ ……
“Hắn là……”
Tô Vãn dừng một chút.
“Hắn là anh rể của em.”
Cho dù bị toàn bộ người trong căn cứ đem hai người trở thành phu thê, mấy năm nay, hai người vẫn luôn được an bài ở chung một chỗ, nhưng trên thực tế hai người chỉ ở bên nhau một cách bình thường mà thôi.
Lúc trước Ngạn Vũ vẫn luôn gọi “anh rể” “anh rể”, cũng là do Tô Duệ chỉ đạo, mấy năm nay kêu thành thói quen, cũng không có ai sửa đúng.
Cho nên, lần này thật ra là lần đầu tiên Tô Vãn thừa nhận “Thân phận” của Tô Duệ, hơn nữa lại là ở trước mặt em gái của khối thân thể này.
Quả nhiên, nghe được Tô Vãn nói, Tô Duệ vẫn luôn chặt chẽ chú ý hai người một cái thuấn di liền lẻn đến trước mặt Tô Ngôn.
“Tiểu muội, anh là Tô Duệ, em cứ kêu anh là anh rể, lần đầu gặp mặt, về sau còn thỉnh chiếu cố nhiều hơn!”
Nói xong Tô Duệ còn hướng về phía Tô Ngôn lộ ra một cái nụ cười cực kỳ chân thành mê người.
Anh rể này sắc mặt biến hóa thật nhanh!
Em gái vô năng tiếp thu nha!
Tô Ngôn sửng sốt một hồi lâu, trong lòng vẫn luôn rối rắm, anh rể như vậy thoạt nhìn một chút cũng không đáng tin cậy có được hay không?
Nhưng cô lại thật sự cảm giác được sự cường đại của hắn, Tô Ngôn đối với giác quan thứ sáu của mình rất có tin tưởng, hơn nữa hắn không chê thân phận tang thi của tỷ tỷ, ngẫm lại nói không chừng sẽ là một nam nhân tốt.
Vì thế, Tô Ngôn liền rất vui sướng thừa nhận sự tồn tại của người nào đó....
“Anh rể khỏe, mấy năm nay vất vả anh rể vẫn luôn chiếu cố tỷ tỷ!”
“Tỷ tỷ, anh rể!”
Lúc này, Ngạn Vũ vẫn luôn bị xem nhẹ nhịn không được tiến đến, hắn có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, ánh mắt thanh triệt nhìn về phía Tô Ngôn..
“Thì ra cô chính là em gái Tô Ngôn của tỷ tỷ? Tôi tên Ngạn Vũ, được tỷ tỷ cùng anh rể thu dưỡng!”
Tô Vãn:……
Thu dưỡng gì đó, là chuyện gì xảy ra? Cô làm sao lại không biết?
“Còn có con, còn có con!”
Lúc này tiểu Lý Tưởng cũng lập tức nhảy ra xoát cảm giác tồn tại.
“Tiểu cô cô khỏe! Con là Lý Tưởng, con cũng được sư phụ sư mẫu thu dưỡng!”
Tô Vãn:……
Để vợ chồng Lý Đào khóc ngất ở nhà vệ sinh thật sự tốt sao?
Tô Ngôn: thì ra tỷ tỷ và anh rể có lòng như vậy, quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong, anh rể này quả nhiên so với Sở Phi Dương ích kỷ kia đáng tin cậy hơn nhiều!
Có một câu gọi là vật họp theo loài, người phân theo nhóm.
Tô Vãn lặng lẽ kéo ống tay áo Tô Duệ.
“Ngạn Vũ cùng tiểu Lý Tưởng có phải gần đây ở phòng thí nghiệm hơi nhiều rồi không? Em cảm thấy bọn nó đều bị Trì Dực lây bệnh rồi.”
Tô Duệ:……
Thật ra người cùng Lý Tưởng và Ngạn Vũ ngốc cùng nhau thời gian dài nhất chính là Tô Duệ, nhưng mà Tô Duệ mới không thừa nhận mình bản tính ngốc manh như vậy, dễ thương thì còn được, chứ ngốc manh thì tuyệt đối không thể!
Khụ khụ.
Tô Duệ điều chỉnh sắc mặt lập tức thấp giọng mở miệng nói.
“Ngạn Vũ, người của Long Nham đến đây, hẳn là vì thuốc ức chết mới, nhóc vẫn là đi về trước xử lý bọn họ một chút đi.”
“Người Long Nham căn cứ?”
Ngạn Vũ còn chưa có trả lời, Tô Ngôn ở một bên nhịn không được mở miệng.
“Có phải là một tên dị năng giả hệ hỏa dẫn đội hay không?”
“Em biết bọn họ?”
Tô Vãn quay đầu có chút nghi hoặc nhìn Tô Ngôn.
“Không chỉ là nhận biết!”
Ánh mắt Tô Ngôn có chút nảy sinh ác độc.
“Mấy ngày hôm trước em ở trên đường gặp được bọn họ, thiếu chút nữa bị bọn họ bắt về làm vật thí nghiệm rồi!”
Mấy năm nay tang thi lần lượt biến dị cùng thăng cấp, các căn cứ lớn đều bắt đầu trong tối ngoài sáng tiến hành nghiên cứu tang thi, nhưng mà vẫn luôn không có gì tiến triển.
Hiện giờ có thể nghiên cứu tạo ra thuốc ức chế có tính thực dụng trừ bỏ viện nghiên cứu Lục Diệp trong truyền thuyết, cũng chỉ có phòng thí nghiệm Phong Diệp của căn cứ Thương Nhai.
“Quả nhiên không phải oan gia không gặp nhau”
Tô Vãn cảm thán một chút vận mệnh an bài, kiếp trước Tô Ngôn chính là chết ở trên tay người của Long Nham căn cứ, mà cuối cùng Long Nham căn cứ lại bị chính tay Ngạn Vũ tiêu diệt.
Kiếp này, bọn họ chủ động thả ra tin tức về loại thuốc mới, trên thực tế chính là muốn tìm được một cái cơ hội cùng những căn cứ khác đối lập, mà hiện tại căn cứ Long Nham lại cái thứ nhất chủ động đưa tới cửa tới, xem ra bọn họ thật là chê mình sống quá lâu aaaa!
~~~~~~~~~~
Tô Vãn không biết Tô Ngôn vì cái gì cũng biến thành tang thi, nhưng cũng may cô bé cũng là một con tang thi biến dị, hơn nữa rất rõ ràng vẫn còn giữ lại được ý thức cùng tư tưởng của nhân loại.
“Tô Ngôn!”
Tô Vãn theo bản năng tiến lên vài bước, vài giây liền tới trước mặt Ngạn Vũ cùng Tô Ngôn.
Nhìn nữ tang thi trước mắt giống mình cũng còn giữ được ý thức nhân loại, ánh mắt Tô Ngôn chớp động, cô cảm giác được hơi thở vô cùng thân thiết quen thuộc, hơi thở này cô vĩnh viễn sẽ không nhận sai, đây là hơi thở của tỷ tỷ.
“Tỷ…… Tỷ tỷ?”
Tô Ngôn cố hết sức mở miệng, cô một mình sinh hoạt ở trong đàn tang thi ba năm, tuy rằng đã sớm thăng cấp, nhưng cô đã thật lâu không có mở miệng nói chuyện.
Cô rất tịch mịch, cũng rất táo bạo.
Cô vẫn luôn tìm kiếm cái gì đó, nhưng cô lại có chút nhớ không nổi mình cuối cùng muốn tìm cái gì, cho đến khi đến gặp được Ngạn Vũ, trên người hắn có hơi thở kỳ quái, làm Tô Ngôn cảm thấy quen thuộc, mà Tô Vãn xuất hiện mới kích thích kí ức rất lâu đã bị phủ đầy bụi của Tô Ngôn.
“Tỷ tỷ, thật là người sao?”
Tô Ngôn thu hồi những dây leo quấn quanh trên người Ngạn Vũ, cô bé ngơ ngác nhìn Tô Vãn, hốc mắt đã có nước mắt di động.
“Là tỷ.”
Tô Vãn ở trước mặt Tô Ngôn chậm rãi biến hóa thành bộ dáng loài người, nhìn thấy dung nhan của tỷ tỷ, Tô Ngôn cuối cùng nhịn không được nhào tới, ôm Tô Vãn khóc rống lên.
“Tỷ tỷ, tỷ còn sống! Thật sự là quá tốt! Em rốt cuộc tìm được tỷ rồi, em cuối cùng cũng không còn một mình nữa.”
Vô luận là người hay là tang thi, chỉ cần có ý thức đều sẽ cảm giác được cô đơn, cũng đều sẽ sợ hãi tịch mịch cùng cô độc.
Nhìn Tô Ngôn nhào vào trong lòng ngực Tô Vãn khóc rống lên, Ngạn Vũ ở một bên ngẩn người.
Rõ ràng nữ tang thi này cũng xấp xỉ tuổi mình, thoạt nhìn cũng không xinh đẹp, nhưng Ngạn Vũ một chút cũng không chán ghét cô ấy, thậm chí thời điểm cậu thử dùng tinh thần lực đụng vào thức hải của cô ấy, thức hại có sự tương tác mãnh liệt, làm tinh thần lực của Ngạn Vũ không tự chủ được hiện lên dao động rất lớn.
Cô cho hắn cảm giác quá mức bình thản cùng thân cận, giống như là bạn bè lâu năm gặp lại vậy..
“Thật cảm động, thì ra cô ấy là em gái của sư mẫu!”.
Tiểu Lý Tưởng ở một bên lau lau đôi mắt, trên thực tế thật sự âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn là mình thông minh, mắt thấy đấu không lại cô ấy, liền tìm người tới hỗ trợ, nếu là mình thật sự dưới cơn tức giận hạ tử thủ, vậy chẳng phải mình trở thành tội nhân thiên cổ sao?
Không, y theo tính cách sư phụ, nói không chừng mình liền thành một người chết? A, chính xác mà nói, thật ra là tang thi tiêu bản?.
Ách.
Tiểu Lý Tưởng rùng mình một cái, quyết định không cần lại tưởng tượng những giả thiết làm người ta bất an nữa.
Trên thực tế tiểu Lý Tưởng hoàn toàn không thể hiểu được tâm tình chân thật của sư phụ nhóc..
Tô Duệ: Uy, ôm đủ chưa? Ta còn chưa từng một lần ôm lâu như vậy! Ngươi một vừa hai phải thôi! Đừng tưởng rằng ngươi là nữ nhân ta sẽ không đối phó với ngươi!
Phàm là người xuất hiện ở bên cạnh Tô Vãn, có thể phân tán lực chú ý của cô, lấy đi sự chú ý của cô, vô luận là người hay tang thi, là nam hay là nữ, đều làm Tô Duệ không cách nào chịu đựng được.
Tóm lại, Tiểu Vãn nhà bọn họ bên người chỉ cần có hắn là đủ rồi, Tô tướng quân một địch một vạn không cần giải thích!
Có lẽ là ánh mắt Tô Duệ thật sự quá kỳ quái, cảm giác được hắn nhìn chăm chú, Tô Ngôn cực kì nhạy cảm lập tức buông lỏng Tô Vãn, sau đó lôi kéo tay Tô Vãn, cẩn thận dò hỏi một câu.
“Tỷ tỷ, người kia, hắn vẫn luôn nhìn chúng ta, cảm giác thật đáng sợ.”
Tô Ngôn không biết mình nên dùng “Người” hay là dùng “Tang thi” để hình dung Tô Duệ, bởi vì hắn cho cô cảm giác rất kỳ quái, từ bề ngoài nhìn qua hắn như là đồng loại của mình, nhưng cô lại cảm giác được nhân khí trên người hắn, hơn nữa cho dù Tô Duệ không có cuồng túm huyễn khốc phóng thích uy áp, Tô Ngôn vẫn cảm giác được tính nguy hiểm của Tô Duệ ……
“Hắn là……”
Tô Vãn dừng một chút.
“Hắn là anh rể của em.”
Cho dù bị toàn bộ người trong căn cứ đem hai người trở thành phu thê, mấy năm nay, hai người vẫn luôn được an bài ở chung một chỗ, nhưng trên thực tế hai người chỉ ở bên nhau một cách bình thường mà thôi.
Lúc trước Ngạn Vũ vẫn luôn gọi “anh rể” “anh rể”, cũng là do Tô Duệ chỉ đạo, mấy năm nay kêu thành thói quen, cũng không có ai sửa đúng.
Cho nên, lần này thật ra là lần đầu tiên Tô Vãn thừa nhận “Thân phận” của Tô Duệ, hơn nữa lại là ở trước mặt em gái của khối thân thể này.
Quả nhiên, nghe được Tô Vãn nói, Tô Duệ vẫn luôn chặt chẽ chú ý hai người một cái thuấn di liền lẻn đến trước mặt Tô Ngôn.
“Tiểu muội, anh là Tô Duệ, em cứ kêu anh là anh rể, lần đầu gặp mặt, về sau còn thỉnh chiếu cố nhiều hơn!”
Nói xong Tô Duệ còn hướng về phía Tô Ngôn lộ ra một cái nụ cười cực kỳ chân thành mê người.
Anh rể này sắc mặt biến hóa thật nhanh!
Em gái vô năng tiếp thu nha!
Tô Ngôn sửng sốt một hồi lâu, trong lòng vẫn luôn rối rắm, anh rể như vậy thoạt nhìn một chút cũng không đáng tin cậy có được hay không?
Nhưng cô lại thật sự cảm giác được sự cường đại của hắn, Tô Ngôn đối với giác quan thứ sáu của mình rất có tin tưởng, hơn nữa hắn không chê thân phận tang thi của tỷ tỷ, ngẫm lại nói không chừng sẽ là một nam nhân tốt.
Vì thế, Tô Ngôn liền rất vui sướng thừa nhận sự tồn tại của người nào đó....
“Anh rể khỏe, mấy năm nay vất vả anh rể vẫn luôn chiếu cố tỷ tỷ!”
“Tỷ tỷ, anh rể!”
Lúc này, Ngạn Vũ vẫn luôn bị xem nhẹ nhịn không được tiến đến, hắn có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, ánh mắt thanh triệt nhìn về phía Tô Ngôn..
“Thì ra cô chính là em gái Tô Ngôn của tỷ tỷ? Tôi tên Ngạn Vũ, được tỷ tỷ cùng anh rể thu dưỡng!”
Tô Vãn:……
Thu dưỡng gì đó, là chuyện gì xảy ra? Cô làm sao lại không biết?
“Còn có con, còn có con!”
Lúc này tiểu Lý Tưởng cũng lập tức nhảy ra xoát cảm giác tồn tại.
“Tiểu cô cô khỏe! Con là Lý Tưởng, con cũng được sư phụ sư mẫu thu dưỡng!”
Tô Vãn:……
Để vợ chồng Lý Đào khóc ngất ở nhà vệ sinh thật sự tốt sao?
Tô Ngôn: thì ra tỷ tỷ và anh rể có lòng như vậy, quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong, anh rể này quả nhiên so với Sở Phi Dương ích kỷ kia đáng tin cậy hơn nhiều!
Có một câu gọi là vật họp theo loài, người phân theo nhóm.
Tô Vãn lặng lẽ kéo ống tay áo Tô Duệ.
“Ngạn Vũ cùng tiểu Lý Tưởng có phải gần đây ở phòng thí nghiệm hơi nhiều rồi không? Em cảm thấy bọn nó đều bị Trì Dực lây bệnh rồi.”
Tô Duệ:……
Thật ra người cùng Lý Tưởng và Ngạn Vũ ngốc cùng nhau thời gian dài nhất chính là Tô Duệ, nhưng mà Tô Duệ mới không thừa nhận mình bản tính ngốc manh như vậy, dễ thương thì còn được, chứ ngốc manh thì tuyệt đối không thể!
Khụ khụ.
Tô Duệ điều chỉnh sắc mặt lập tức thấp giọng mở miệng nói.
“Ngạn Vũ, người của Long Nham đến đây, hẳn là vì thuốc ức chết mới, nhóc vẫn là đi về trước xử lý bọn họ một chút đi.”
“Người Long Nham căn cứ?”
Ngạn Vũ còn chưa có trả lời, Tô Ngôn ở một bên nhịn không được mở miệng.
“Có phải là một tên dị năng giả hệ hỏa dẫn đội hay không?”
“Em biết bọn họ?”
Tô Vãn quay đầu có chút nghi hoặc nhìn Tô Ngôn.
“Không chỉ là nhận biết!”
Ánh mắt Tô Ngôn có chút nảy sinh ác độc.
“Mấy ngày hôm trước em ở trên đường gặp được bọn họ, thiếu chút nữa bị bọn họ bắt về làm vật thí nghiệm rồi!”
Mấy năm nay tang thi lần lượt biến dị cùng thăng cấp, các căn cứ lớn đều bắt đầu trong tối ngoài sáng tiến hành nghiên cứu tang thi, nhưng mà vẫn luôn không có gì tiến triển.
Hiện giờ có thể nghiên cứu tạo ra thuốc ức chế có tính thực dụng trừ bỏ viện nghiên cứu Lục Diệp trong truyền thuyết, cũng chỉ có phòng thí nghiệm Phong Diệp của căn cứ Thương Nhai.
“Quả nhiên không phải oan gia không gặp nhau”
Tô Vãn cảm thán một chút vận mệnh an bài, kiếp trước Tô Ngôn chính là chết ở trên tay người của Long Nham căn cứ, mà cuối cùng Long Nham căn cứ lại bị chính tay Ngạn Vũ tiêu diệt.
Kiếp này, bọn họ chủ động thả ra tin tức về loại thuốc mới, trên thực tế chính là muốn tìm được một cái cơ hội cùng những căn cứ khác đối lập, mà hiện tại căn cứ Long Nham lại cái thứ nhất chủ động đưa tới cửa tới, xem ra bọn họ thật là chê mình sống quá lâu aaaa!
~~~~~~~~~~
Danh sách chương