“Tớ thích cậu ấy, dùng ảnh cậu ấy làm hình nền thì có gì mà không được?” Diêm Hải đoại lại điện thoại di động đau lòng sờ sờ, điện thoại di động này là y và Chử Đường cùng đi mua, cùng kiểu dáng, y là màu đen, Chử Đường là màu xám bạc, chỉ mới vừa mua không bao lâu giờ đã rớt bể, thực sự là không may mắn, ngày mai sẽ đi thay màn hình.

“Cậu thích cậu ấy?” Thần sắc Kỳ Nhân Nhân quái dị.

“Tớ vẫn luôn nói tớ thích y yêu y, không lẽ cậu cảm thấy tớ đang giỡn à?” Diêm Hải hào phóng thừa nhận, y cảm thấy chả qua là mình và Chử Đường chưa công khai mà thôi, chứ kỳ thực thì hai bên đã tình nguyện ngầm từ lâu rồi.

Kỳ Nhân Nhân trợn mắt lên: “Có thể là do Chử Đường lớn lên đẹp đẽ vậy nhưng cậu ấy là nam! Cậu điên rồi sao?!”

“Nam thì có gì mà không được?” Diêm Hải cẩn thận từng li từng tí một xoa điện thoại di động, “Cậu đừng ở đây giằng co nữa, hiện tại tớ thật sự rất bận không rảnh chơi cùng cậu, tránh cho Chử Đường hiểu lầm tớ, đến lúc đó thì tớ biết giải thích thế nào đây hả?”

“Ba mẹ cậu sẽ không đồng ý, hơn nữa tớ cảm thấy Chử Được chắc chắn sẽ không thích một nam nhân, cậu ấy chỉ là lớn lên trông đẹp chứ không phải là nữ đâu.” Kỳ Nhân Nhân cảm thấy đầu óc Diêm Hải bị hỏng rồi, y tại sao lại đem chuyện hai nam nhân yêu nhau nói tới nhẹ nhàng như vậy chú, đúng là biến thái a! Bất quá lời này cô không nói ra được, không cần suy nghĩ cũng biết lời này sẽ chọc Diêm Hải tức giận.

“Tớ biết y là nam, biết y cũng thích tớ, tớ cảm nhận được. Chỗ ba mẹ tớ cũng sẽ nghĩ biện pháp thuyết phục, bọn họ cũng không cổ hủ như vậy.” Diêm Hải tràn ngập tự tin đối với tương lai.

“…” Kỳ Nhân Nhân muốn nói lại thôi.

“Nhân Nhân, cậu phát ngốc cái gì vậy, hôm qua không phải cậu nói muốn giới thiệu bạn trai để chúng tớ làm quen hay sao? Người đâu?” Mấy bạn học của Kỳ Nhân Nhân sau khi tan học tất cả đều vây quanh bên người cô, dáng dấp Kỳ Nhân Nhân không tệ, gia cảnh lại tốt, lúc thường lại nghĩa khí, hơn nữa từ trước tới nay cũng không hay gây bất hòa gì cho nên duyên với nữ sinh luôn luôn rất tốt.

Hết cách rồi, bên người cô có chử Đường và Diêm Hải là hai nam sinh ưu tú nhất, cô làm sao có thể vừa mắt các nam sinh khác, mà Chử Đường và Diêm Hải lại là hai đối tượng mà các nữ sinh khác mong muốn nhất, bên người cao phú suất nên có một bạch phú mỹ, các nữ sinh đại thể sẽ không đố kị. (Míp: Duma suy nghĩ quái dị ha ha ha =)))

Nhưng mà Hạ Phi Phi lại không giống vậy, rất nhiều nữ sinh đều cảm thấy cô chính là bạch liên tâm cơ tiêu biểu của thời đại.

Hạ Phi Phi lớn lên xác thực ưa nhìn, nhưng ba mẹ cô lại mở cửa hàng bán bánh bao ngay trước cổng trường, nhìn qua tương đối nghèo túng, tính tình cô nhu nhu nhược nhược, nhưng ở trong mắt rất nhiêu nữ sinh thì chính là dáng vẻ kệch cỡm, vì hấp dẫn sự chú ý của nam sinh mà cố ý giả vờ giả vịt. Cô là hoa khôi được tất cả nam sinh trường công nhận, rất nhiều chàng trai thích cô, lúc cô mới chuyển tới trường học ở mấy lớp 11 12 có vài cặp đôi chia tay, nghe đâu là đều bởi vì cô. Tin tức này thật giả còn chưa biết được, mà cũng có thể thấy sự tồn tại của cô khiến rất nhiều nữ sinh có cảm giác nguy hiểm, các cô sợ có một ngày bạn trai của mình bị câu đi mất.

Mà hiện tại Kỳ Nhân Nhân lớn tiếng nói phải có bạn trai được hơn Hạ Phi Phi, nhóm nữ sinh biểu thị phi thường mong đợi.

Liếc nhìn Hạ Phi Phi đang thu thập bài vở, Kỳ Nhân Nhân cắn môi một cái nói: “Các cậu gấp cái gì, Kỳ Nhân Nhân tớ lúc nói chuyện lúc nào cũng không quá tính toán.”

“Vậy cậu nói chúng tớ nghe chút, người đó là trong trường chúng ta hay là ở trường khác?”

“Trong trường chúng ta.” Kỳ Nhân Nhân có chút phiền muốn, cô nghĩ đến lời Diêm Hải nói liền càng thêm buồn phiền.

“Ngọa tào, cậu sẽ không đem giáo thảo của chúng tớ bắt đi chứ?!”

(Biệt danh của Chử Đường)

“Giáo thảo giáo thảo, các cậu chỉ biết mỗi giáo thảo thôi.” Kỳ Nhân Nhân liếc mắt một cái, tại sao ai cũng yêu thích Chử Đường vậy, những nữ sinh này hoa si còn chưa tính, đến cả Diêm Hải cũng yêu thích hắn.

Từ nhỏ đến lớn được chiều thành tánh, Kỳ Nhân Nhân cảm thấy bản thân vô luận là muốn cái gì đều bắt buộc phải có được, bao gồm cả tình yêu. Hai nam nhân đứng bên cô đều là người cực kỳ ưu tú, đối với cô muôn vàn sủng ái săn sóc, nếu như cô muốn tình yêu, nên lựa chọn ở giữa hai người đó, trừ phi sau này gặp người ưu tú hơn. Cô là Tiểu công chúa được hai người nâng trong lòng bàn tay, không lý do gì cô mở miệng nhờ mà nỡ từ chối.

Cô vẫn cho là Diêm Hải thích mình, Chử Đường khẳng định cũng thích mình, dù sao bên cạnh bọn họ không có mặt của bất kỳ một nữ sinh nào khác, ngoại trừ thích cô ra còn có thể thích ai nữa? Mãi đến khi Diêm Hải nói y thích Chử Đường Kỳ Nhân Nhân mới phát hiện, nguyên lai trên thế giới này còn có một loại tình yêu khác, cô có biết tới tình yêu đồng tính, nhưng lại không nghĩ nó sẽ phát sinh bên cạnh mình, hơn nữa còn nguy hiểm đến địa vị của mình, một nữ nhân tốt không thích lại yêu thích một nam nhân? Chẳng lẽ không cảm thấy buồn nôn sao? Vừa nghĩ tới hai người Diêm Hải Chử Đường ở chung một chỗ liền thấy không thích hợp, hiện tại hồi tưởng lại chỉ cảm thấy buồn nôn buồn nôn.

Cô quyết định đi thăm dò ý tứ Chử Đường, e rằng sự tình vẫn chưa quá khó khăn, cô thực sự không muốn nhìn hai bằng hữu thân nhất của mình đi vào ngõ cụt, hiện tại quay đầu trở lại vẫn chưa muộn.

“Chử Đường cậu hãy thành thật nói cho tớ biết.” Kỳ Nhân Nhân tìm cơ hội tán gẫu cùng với một mình Chử Đường, “Cậu đã có người thích hay chưa?”

“Sao đột nhiên lại hỏi cái này? Là có người nói cái gì đúng không? Diêm Hải à?” Đột nhiên bị hỏi như vậy Chử Đường thấy hơi sốt sắng, vành tai trắng nõn chậm rãi nhiễm màu hồng, chớ nhìn hắn lúc thường lạnh như băng, về mặt tình cảm vẫn là rất ngây thơ.

Nhất định là Diêm Hải, lời Diêm Hải nói rất rất mập mờ, khẳng định lại không giữ mồm giữ miệng trước mặt người khác rồi, nói nhiều lần như vậy mà cũng không nghe, giờ khiến hắn không biết nên làm sao.

“…” Kỳ Nhân Nhân sao còn không hiểu, Diêm Hải yêu thích Chử Đưởng, mà Chử Đường cũng yêu thích Diêm Hải, nàng hoàn toàn không phải kẻ ngốc tiếp tục tưởng rằng bọn họ là hộ hoa sứ giả của mình, thực sự là buồn cười.

“Ây… Tớ cũng không biết nên nói như thế nào.” Kỳ Nhân Nhân ấp úng.

“Diêm Hải lại không giữ mồm giữ miệng? Cậu đừng nghe hắn nói hưu nói vượn, cậu ta chính là ấu trĩ vậy đấy.” Chử Đường càng ngày càng lúng túng, mỗi lần có người hỏi quan hệ giữa hắn và Diêm Hải đầu hắn liền đau, hoàn toàn không biết nên trả lời như thế nào, cũng không biết Diêm Hải tại sao cứ thích nháo hắn như vậy.

“Không phải, là Diêm Hải cậu ấy không quá nguyện ý kết đôi với tớ.” Kỳ Nhân Nhân tội nghiệp nhìn Chử Đường, “Cho nên tớ muốn hỏi hỏi cậu có người thích hay không, tớ có thể giúp một tay!”

“Hả?” Chử Đường không hiểu, “Chuyện này thì có liên hệ gì tới việc tớ có người thích hay chưa?”

“Đương nhiên là có liên hệ, tớ và Diêm Hải hợp lại không phải là sẽ khiến cậu cô đơn sao? Chúng ta từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, lẽ nào tớ và cậu ấy tương thân tương ái mặc kệ cậu?” Kỳ Nhân Nhân một bộ rất nghĩa khí, “Cho nên nếu như cậu có yêu thích nữ nhân nào liền nói cho tớ, tớ sẽ giúp một tay!”

“…” Chử Đường có chút kinh ngạc, “Cậu thật muốn kết đôi với Diêm Hải?”

Kỳ Nhân Nhân hơi cúi đầu bộ dáng có chút xấu hổ: “Còn chưa có xác định, cậu ấy nói không muốn để cho cậu cô đơn một mình, như vậy quá đáng thương, cho nên tớ chỉ muốn hỏi thăm cậu một chút, cậu không có người yêu cậu ấy chắc chắc không đến với tớ, cậu và cậu ấy tình cảm tốt như vậy, không phải anh em ruột mà còn hơn hẳn anh em ruột đấy.”

Chử Đường: “… Cậu ta thật sự nói như vậy?”

Hắn không thể mô tả được tâm tình của mình hiện tại là như nào, tâm lý hỗn độn, vị trí trái tim cảm giác có chút chua xót, rất khó chịu, trong miệng hắn vẫn luôn nói ngôn từ mập mờ của Diêm Hải chỉ là đùa giỡn, nhưng bây giờ phát hiện này đó thật chỉ là đùa giỡn mà thôi, là hắn tự bổ não quá độ tự mình đa tình.

Kỳ Nhân Nhân quyệt miệng: “Tớ biết nam sinh các cậu không muốn nữ sinh chúng tớ biết chuyện yêu thầm các thứ, tớ không hỏi nhưng mà, chắc là cậu có thể sẽ nói Diêm Hải nghe đi? Cậu hay cùng cậu ấy nói chuyện như vậy, cậu khuyên cậu ấy chút đi, ba người chúng ta sau này đều có người yêu, cả ba đều vui vẻ, đều có chuyện để đàm luận, đúng không nào?”

“… Ân, đừng chậm trễ học tập là được rồi.” Chử Đường phun ra một câu nói như vậy.

Kỳ Nhân Nhân hiểu rất rõ Chử Đường, hắn là một người sống nội liễm, bộ dáng lạnh tanh, ngoại trừ cô và Diêm Hải ra thì hắn rất ít khi nói chuyện phiếm cùng các bạn học khác, tất cả chỉ có học và học, làm người tương đối thanh cao, tất sẽ không cam lòng chịu đựng thống khổ ở cùng với Diêm Hải, đây tuyệt đối không phải phong cách của hắn. Huống hồ tình cảm kia của hai người còn đang trong trạng thái nảy sinh, ám muội thăm dò lẫn nhau mà thôi, cũng không nói gì quá liền chả là cái thá gì, nếu chẳng lá cái thá gì, kia từ giữa thò một chân vào liền có cái gì không đúng đâu? Huống hồ đồng tính luyến ái vốn cũng không đúng, cô làm như vậy cũng là vì tốt cho hai người, miễn cho bọn họ lạc lối.

Ít nhất Kỳ Nhân Nhân cũng không cảm thấy mình có vấn đề chỗ nào, cô nghĩ rằng mình không có phi thường yêu thích Diêm Hải, thế nhung cô cảm thấy Diêm Hải là người thích hợp nhất với mình, cũng rất xứng đôi vừa lứa, làm bạn trai của nàng là tốt nhất, nếu như bên trong ba người nhất định phải có một người lạc đàn, ai cũng tốt, chỉ cần không là cô là được, cô không thích bị lạnh nhạt, cô là công chúa, cũng không phải người hầu gái làm nền.

Míp: Không biết nên nói gì với con não tàn nghĩ mình là mẹ thiên hạ này ha ha
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện