" Robin , ngươi đây là muốn đi đâu trước ? Vẫn là ăn hoặc đi công viên giải trí ? " Haruto và Haruki sau khi trở về lại khác sạn thì nghỉ ngơi khoảng hai tiếng .

" Ta muốn đi ăn trước ah ~ " Robin phấn khích nhảy cẫng lên nói . Nàng đã thật mong chờ tối hôm nay kể từ buổi sáng khi biết được rằng tối nay nàng sẽ được hai người dẫn đi công viên giải trí .

" Tùy ngươi ... Dù sao thì có vẻ em cũng đang đói đúng không ? " Haruto nâng mắt nhìn cô đang đứng bên cạnh hai người .

" Tất nhiên rồi ! Cuộc họp hôm nay thật sự đã lấy đi không biết bao nhiêu sức lực của em ah ! " Haruki bĩu môi nói . Mặc dù nhìn hai người có vẻ rất bình thường nhưng nếu nhìn kĩ hơn thì có thể thấy làn da của hai người trắng bệch hơn bình thường và giọng nói của cả hai cũng trầm hơn .

" Đi nào , Robin . " Hai người đều mặc một bộ đồ màu bình thường và không nổi bật, nó giúp che giấu đi một phần làn da trắng tái của hai người . Có lẽ bởi vì hai người không muốn Robin nhận ra sự khác biệt của hai người và hạn chế bị người khác nhận ra diện mạo . Tuy rằng hai người không ngại bị người khác nhìn thấy diện mạo của mình , thậm chí nếu như Thiên Long Nhân nhìn thấy thì có sao ? Hai người không hề ngại bất cứ ai dám làm tổn hại đến bất cứ ai trong ba người . Đô đốc thì đã sao ? Thậm chí nếu như Kong đến tận đây cũng không thể ngăn cản được hai người nếu như cả hai muốn giết ai đó .

Kẻ duy nhất mà hai người sợ chỉ là 'hắn' ...

Ngoài ra không còn kẻ nào có đủ khả năng để khiến cho hai người phải canh chừng ...

Dù có là Chính phủ Thế Giới hay Thiên Long Nhân đi nữa ...

------------------------

" Đây gọi là kẹo bông sao ? " Robin cầm lên cây kẹo bông màu hồng đáng yêu hình con thỏ . Mùi ngọt ngào của đường nhẹ nhàng lượn lờ quanh mũi của nàng khiến cho nàng thích thú .

" Ừ , nó khá ngọt và mềm , một món ăn nhẹ ." Haruki gật đầu nói .

" Thật tuyệt ... " Nàng nhìn cây kẹo bông rồi cắn lấy một bên của cây kẹo . Vị ngọt nhanh chóng lan truyền đến khắp miệng và cảm giác miếng kẹo bông từ xốp xốp sau đó chuyển thành mềm và đặc lại .

" Ngươi nếu muốn ăn thì nói cho ta . Ta đây chính là giỏi nhất làm bánh kẹo nha ~ " Haruki mỉm cười xoa đầu nàng .

" Vâng ... " Nàng gật đầu nhu nhuận , vẫn thích thú ăn từ từ hết cây kẹo bông .

Cả ba người thế nhưng là đi hết toàn bộ khu ăn uống , phần lớn người ăn chính là Haruki và Robin . Còn lại anh chỉ ăn một chút mỗi phần là thôi , sức ăn của anh vốn không lớn , thậm chí khi anh càng lấy lại nhiều sức mạnh vốn có thì nhu cầu của anh sẽ lại càng giảm . Anh có thể ăn nhưng lượng đồ ăn đó sẽ không giúp được gì ngoài cảm nhận lại được vị giác mỹ thực .

" Robin , ngươi có muốn đi vòng qu- " Haruki nhìn xuống Robin , tay chỉ vào chiếc vòng xoay khổng lồ ở trước mặt . Thứ ánh sáng lập loè của vòng xoáy khiến cho nàng chói mắt nhưng lần đầu tiên nhìn thấy ngoạn ý này làm cho nàng tò mò . Nhưng câu nói của cô chưa kết thúc hoàn chỉnh thì đã bị cắt ngang bởi tiếng la hét của những người dân .

" Thiên Long Nhân đến ! " Ngay lập tức khi nghe thấy câu nói đó , những người ở đây đều sợ hãi nhìn người nói ra câu đó và ngay lập tức quỳ xuống , không dám ngẩng đầu lên .

Từ đằng xa tiến lại gần chính là một đám người gồm ba người mặc những bộ đồ trắng kì lạ và những họa tiết sắc sảo , một tên hải quân có vẻ là phó đô đốc và hai tên hải tặc với cặp mắt đã mất đi sự sống , di chuyển như một xác sống . Không cần phải nói đây chính là ba tên Thiên Long Nhân đến đây dạo chơi và có lẽ là tham gia cuộc đấu giá nô lệ .

" Haruki tỷ , Haruto ca ... Chúng ta có nên phải quỳ xuống không ? " Robin nhìn xung quanh , thấy những người dân sau khi nghe được tin liền ngay lập tức quỳ xuống . Nhưng cả ba người lại đặc biệt không làm theo mà đứng thẳng giữa một đám người khác .

" Tại sao phải quỳ xuống ? Bọn chúng không phải Chúa Trời ... Thậm chí nếu có là thì cũng đừng nghĩ khiến ngươi hoặc bọn ta quỳ xuống ." Haruto liếc mắt nhìn nàng rồi nhìn lại đám người xung quanh . Có lẽ đến hiện tại những người dân cũng đã nhận ra rằng ba người không hề quỳ xuống như bọn hắn và điều đó khiến cho nỗi sợ dâng lên .

" Các ngươi nhanh quỳ xuống ! Thiên Long Nhân đại nhân sẽ tức giận nếu như các ngươi không làm đấy ! " Một người phụ nữ quỳ gần ba người khẩn trương nói , bà ta sau đó nhanh chóng nhìn lại đám người đang tiến lại gần .

" ... " Hai người không buồn liếc mắt nhìn người phụ nữ đó , cả hai đều nắm tay nhỏ của Robin và nhẹ nhàng xoa lòng bàn tay của nàng . Robin tuy rằng ban đầu có khẩn trương cùng lo lắng khi nhìn thấy phản ứng của những người ở đây nhưng rồi nàng lại tự chế giễu chính mình .

Có thể những người ở đây không biết nhưng nàng biết khá rõ về khả năng mà hai người có . Giết ba tên không có bất cứ khả năng chống cự nào , thậm chí là không có Trái Ác Quỷ năng lực là quá dễ dàng . Tên hải quân kia mặc dù nếu như được cử đi để bảo vệ Thiên Long Nhân thì đương nhiên hắn cũng phải có thực lực mạnh nhưng xin thứ lỗi ... Thực lực của hắn có mạnh đến nỗi có thể phá hủy 1/3 hòn đảo chỉ trong chớp mắt ? Đó là chưa nói đến hai tên hải tặc kia ... Bọn hắn nhìn như là một người chết và bọn hắn thật sự có bao nhiêu cơ hội chống trả lại hai người ?

" Thật ngạc nhiên ah , Robin ~ Ngươi đã dần thích nghi được cuộc sống này rồi sao ? " Haruki hơi cong cong khóe môi nhìn xuống nàng khi cảm nhận được bàn tay nhỏ của nàng được thả lỏng .

" Có các ngươi ở đây , ta phải sợ gì đâu ? " Robin ngẩng đầu nhìn cô , mỉm cười thật đáng yêu .

" Đúng ... Rồi cũng sẽ đến một ngày , ngươi cũng sẽ đứng một mình trước mặt những tên Thiên Long Nhân này ... Và nếu như ngươi muốn , không một kẻ nào có thể ngăn cản ngươi ... " Cô ngẩng đầu nhìn lên khi nghe thấy tiếng hét giận dữ của một tên Thiên Long Nhân .

" Các ngươi tại sao lại không quỳ xuống ! Thật hỗn láo ! "

" Giết những con bọ ngu xuẩn và phiền phức này ..." Trên môi của cô xuất hiện nụ cười đầy lãnh huyết và đáng sợ . Đôi huyết mâu nhìn qua những tên Thiên Long Nhân và đặt ánh mắt lên những tên hải tặc kia .

" Các ngươi không nghe thấy ta nói gì sao ! Quỳ xuống những tên nô lệ kia ! " Một tên Thiên Long Nhân trong đó tức giận hét lên khi thấy cả ba người đều không phản ứng với hắn .

Tại sao lại có kẻ dám không nhìn đến hắn ? Tại sao lại có kẻ dám phớt lờ hắn ? Tại sao lại có kẻ dám không quỳ gối khi bọn hắn đến ? Những tên nô lệ đáng chết !

" Ngươi gọi ai là nô lệ ? " Anh hơi quay đầu nhìn những tên Thiên Long Nhân kia , những ngón tay hơi giật giật theo nhịp .

Một tên Thiên Long Nhân đó là một người con gái chỉ tầm khoảng 24-25 tuổi và cô ta ngay sau khi nhìn thấy được gương mặt của Haruto thì ngay lập tức liền chỉ tay vào anh và hét lên với tên hải quân bên cạnh .

" Ngươi nhanh bắt tên kia lại cho ta ! Hắn sẽ là một tên nô lệ xinh đẹp mà ta có thể khoe với những người khác ah ! " Tên Thiên Long Nhân đó phấn khích cùng kiêu ngạo ra lệnh cho tên hải quân kia . Khi nghe thấy mệnh lệnh của Thiên Long Nhân, người hải quân hơi thở dài rồi nghiêm túc vâng lời đi về phía ba người . Khi nhìn thấy gương mặt của cả ba , người hải quân đó ngay lập tức nhận ra được Robin là ai .

" Ngươi là Nico Robin ! " Tên hải quân đó hơi ngạc nhiên nhìn nàng , tay vương đến để bắt lấy cánh tay của nàng . Hắn thật sự không quan tâm rằng hai người đứng cạnh nàng là ai , hắn là một phó đô đốc . Thực lực của hắn đủ để nghiền ép hai người và cả Nico Robin . Hắn không tin rằng hai người lại có thể chống trả lại được một phó đô đốc , chỉ những Đại Hải Tặc thì may ra mới có thể nhưng gương mặt của hai người không hề tạo ra cảm giác quen thuộc nên hắn ngay lập tức cho rằng hai người chỉ là hai tên dân thường ngoan cố mà thôi . Nhưng hắn thật nhầm lẫn làm sao ...

Bởi vì hai người đang đứng trước mặt hắn hiện giờ ...

Không phải là một con người bình thường ...

Đặc biệt là khi phần linh hồn đại diện cho hai người hiện giờ chính là Điên Cuồng ...

" Ngươi nghĩ ngươi đang định làm gì ? " Một bàn tay nhanh chóng ngăn lại cánh tay đang vương đến Robin , bàn tay trắng tái và hiện lên những gân xanh theo những khớp tay . Nhìn có vẻ yếu ớt nhưng chính bàn tay đó đang nắm chặt cánh tay của hắn khiến cho nó không thể di chuyển mặc cho hắn có làm như thế nào đi nữa . Và càng ngày , bàn tay đó càng siết chặt hơn cho đến khi ...

Rắc ...

Tiếng xương gãy vang lên trong bầu không gian im lặng ... Bất giác khiến cho tất cả rùng mình , kể cả Thiên Long Nhân .

" Ngươi ! " Tên hải quân hoảng sợ nhìn anh , cảm nhận được cơn đau truyền đến từ cổ tay như muốn đánh ngất hắn . Nếu như bình thường thì việc gãy tay không hề gây bao nhiêu ảnh hưởng đến hắn , nó giống như là một cơn đau nhất thời và sẽ nhanh chóng biến mất , để lại những đợt nhứt nhối nhạt nhòa . Nhưng lần này lại khác , bàn tay nhìn có vẻ yếu đuối kia bẻ gãy cổ tay hắn ... nhưng có vẻ như xương của hắn không đơn thuần là bị gãy mà giống như là bị đập nát , hắn có thể cảm nhận được những mảnh xương nhỏ li ti đâm và nằm rải rác trong cổ tay vặn vẹo của hắn .

" Robin chính là em gái bọn ta ... Ngươi là ai mà muốn bắt con bé ? " Đôi huyết mâu nhìn thẳng vào mắt hắn , sự điên cuồng cùng âm trầm bên trong đôi mắt đó chính là thứ khiến cho hắn rùng mình .

" Các ngươi đang làm gì !? Nhanh chóng đến đây và quỳ xuống cầu xin sự tha thứ của bọn ta ! " Một tên Thiên Long Nhân gào thét dữ dội và trong giây lát , tất cả mọi người đều nhìn thấy cánh tay của tên Thiên Long Nhân kia đưa lên và chỉ vào mặt hai người ...

" Ngươi biết bọn ta ghét nhất chính là gì không ? ... "

" Thứ nhất , bọn ta ghét nhất là những kẻ tự cho chính mình là Chúa Trời ... "

" Thứ hai , bọn ta ghét nhất là bị gọi bằng cái tên 'nô lệ' ... "

" Thứ ba , bọn ta tuyệt đối ghét nhất chính là bị chỉ vào mặt ... "

" Các ngươi đều hội tụ tất cả những yếu tố đó ... "

" Nên các ngươi đã chuẩn bị ... "

" Sử dụng chính sinh mệnh của chính mình đến thỏa mãn cơn giận của bọn ta đi ? "

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện