Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 84
Chương 84: Mian (Author: Kagi)
Quả nhiên gần giờ ăn trưa Richard liền gõ cửa phòng bọn Key, trên môi hắn thuỷ chung vẫn là nụ cười hiền hoà. Sau khi ngồi xuống ghế, nhìn bốn người trong phòng đang hướng ánh mắt về phía mình, Richard hiểu đây là lúc hắn phải thể hiện giá trị của bản thân, hắn tằng hắng một tiếng, bắt đầu nói:
-Trước tiên tôi xin được giới thiệu sơ về chỗ này, các vị hẳn đã biết căn cứ này được thương đội Carol lập ra. Thương đội Carol là một thương đội lớn số một số hai của đế quốc, vì thế căn cứ này cũng có cơ sở vật chất rất tốt, có thể đáp ứng hầu hết nhu cầu của các mạo hiểm giả. Như các vị đã thấy, ngoài toà nhà dùng để nghỉ ngơi này ra thì bên ngoài còn hai toà cao ốc nữa phân biệt nằm ở hai hướng. Toà nhà bên phải chúng ta chính là khu vực ăn uống và giải trí, còn toà nhà bên trái là khu vực dành riêng cho việc trao đổi buôn bán, ngoài ra còn là nơi đặt các chi nhánh của các công ty và tập đoàn lớn chuyên về buôn bán tài liệu ma thú.
Qua lời nói của Richard, cả nhóm đã có hiểu biết nhất định về căn cứ này. Hắn còn cung cấp rất nhiều thông tin đủ chủng loại, như giá cả của một số mặt hàng thông dụng, về những nhân vật đang có mặt trong căn cứ, v.v... toàn là những thông tin không có trong sách vở hướng dẫn. Mọi người càng nghe càng hứng thú, Richard thấy khách hàng hài lòng cũng thở ra một hơi. Sau khi nói hết một loạt những thứ cần thiết, hắn lấy ly nước lạnh uống một ngụm, sau đó yên lặng để bốn người tiêu hoá thông tin. Một lúc sau, Will trao đổi ánh mắt với ba người còn lại, sau đó nói:
-Quả là những thông tin thú vị, những thứ này sẽ giúp chúng tôi rất nhiều. Nhân tiện chúng tôi muốn thuê một mạo hiểm giả hướng dẫn, không biết anh có thể giới thiệu vài người không?
Đây cũng là điều mà nhóm của Graham khuyên bọn Key trước khi lên đường. Ở rừng rậm băng tuyết, mối nguy hiểm mà họ phải đối mặt trừ ma thú ra thì chỉ còn cái lạnh giá của phương bắc, nhưng đầm lầy phương nam thì lại bất đồng. Nơi này ngoài ma thú còn có rất nhiều chướng ngại thiên nhiên, đủ loại độc vật và thực vật, côn trùng nguy hiểm, ngoài ra một số loại sương khí nếu không biết cách tránh cũng rất dễ bị trúng độc, độ nguy hiểm rất cao. Những thứ này tuy cũng được ghi trong tài liệu nhưng nếu không phải là người có kinh nghiệm vẫn rất dễ bị xui xẻo, có những thứ không thể giải quyết bằng kiến thức sách vở được. Năm ngoái nhóm của Graham cũng vì không có một mạo hiểm giả làm hướng dẫn nên không dám đi quá xa, thế mà vẫn không may lọt vào nơi ở của cao cấp ma thú huyết xà. Nhóm Key lần này tất nhiên sẽ không phạm sai lầm nữa.
Richard nghe yêu cầu của bốn người cũng không bất ngờ lắm, hắn trầm ngâm một lúc rồi nói:
-Tôi có thể biết yêu cầu của các bạn được không, nếu là mạo hiểm giả cấp bậc cao chỉ sợ hơi khó khăn.
Will nghe thế liền nói:
-Không cần quá cao, chỉ cần thực lực ở mức cấp bốn là đủ, nếu người đó có ghi danh trong công hội mạo hiểm, vậy cấp bậc đánh giá khoảng cấp ba là đủ yêu cầu. (.
Công hội mạo hiểm cũng giống hiệp hội ma pháp và kỵ sĩ, là nơi tập trung của các mạo hiểm giả và kiểm định cấp bậc mạo hiểm của họ, tuy nhiên quy tắc có phần lỏng lẻo hơn hai hiệp hội lớn trên. Nơi này giống như một cầu nối các mạo hiểm giả với nhau và các mạo hiệm giả với khách hàng. Khách hàng có thể đăng kí đưa yêu cầu của mình lên bảng thông cáo, mạo hiểm giả có thể qua bảng đó mà lựa chọn nhiệm vụ phù hợp với mình, ngoài ra các mạo hiểm giả khi tổ chức những đợt mạo hiểm quy mô lớn cũng có thể đăng tin tuyển người ở đó. Cấp độ mạo hiểm chỉ phân ra thành năm cấp, một mạo hiểm giả cấp ba chỉ cần không tiến vào quá sâu thì có thể thoải mái đi lại trong các khu vực nguy hiểm, là người hướng dẫn phù hợp với nhóm của Key lúc này.
truyện từ
Richard gật đầu, sắp xếp thông tin một chút lại bắt đầu làm việc:
-Mạo hiểm giả cấp ba ở căn cứ rất nhiều, tuy nhiên đa số đều đi theo đoàn, chỉ một bộ phận rảnh rỗi để hướng dẫn thôi. Trong số đó người phù hợp với điều kiện của các vị cũng có một số, nhưng người thật sự có kinh nghiệm đã chấp hành nhiệm vụ hết, chỉ còn lại một người mà thôi. Nếu các vị muốn tôi sẽ gọi người đó đến.
Bốn người lại nhìn nhau rồi nhất tề gật đầu. Kì thực trong hai tiếng trước khi Richard đến đây bọn họ đã thông qua mạng nội bộ của căn cứ mà tra duyệt thông tin về hắn. Trong căn cứ này đánh giá của mọi người cũng như của khách hàng với hắn đều khá tốt, biểu hiện vừa rồi cũng làm cả nhóm hài lòng, vậy người hắn đã giới thiệu hẳn sẽ không quá kém cỏi. Chỉ thấy Richard lấy thiết bị liên lạc ra bấm một dãy số, sau đó lại trao đổi vài câu rồi cúp máy, quay sang nói với nhóm của Key:
-Tôi đã liên lạc với người nọ, hiện tại người đó đang ở phòng ăn. Các vị nếu chưa ăn gì có thể tới đó ăn uống sẵn tiện trao đổi với người đó luôn.
Nhóm của Key tất nhiên không phản đối, liền theo Richard tới nhà ăn. Trên đường đi Richard vẫn tiếp tục thể hiện mình là một hướng dẫn viên tận tuỵ, chỉ ngắn ngủi một đoạn đường mà cả nhóm đã có hiểu biết sơ bộ về toà nhà này. Toà nhà trước mặt chỉ có bốn tầng nhưng lại chiếm một diện tích rất lớn, tầng trệt chính là nhà ăn, tầng một là khu vực giải trí gồm rất nhiều hoạt động thể thao của cả hai thế giới, sòng bài ở tầng ba, là nơi tiêu khiển số hai của rất nhiều người ở đây. Tầng bốn chính là nơi tiêu khiển hạng nhất của mạo hiểm giả và lính đánh thuê, chính là chỗ nghỉ ngơi của các "tiểu thư", địa điểm các nam nhân sau mỗi đợt mạo hiểm thường lui tới nhất. Khi giới thiệu đến chỗ này, dù Richard đã cố tình nhỏ giọng nhưng Anna vẫn nghe rõ, nhất thời khuôn mặt liền nổi lên một mảng đỏ, Key vẫn im lặng nhưng có thể thấy mắt hắn hơi nhíu lại, còn Will và Fei tuy không nói gì nhưng qua nét mặt không khó để đoán hai người đang vận dụng trí tưởng tượng tới tối đa.
Phòng ăn được bài trí giống như căn tin của học viện với hai quầy phục vụ và rất nhiều bàn ghế cũng như màn hình phát tin tức, chỉ có điều chỗ này ồn ào hơn rất nhiều. Đủ loại âm thanh vang lên khắp nơi, có tiếng cười lớn hào sảng, cũng có tiếng chửi thề dung tục, thỉnh thoảng còn có vài tiếng trêu ghẹo phụ nữ. So ra quả thật khu vực mua bán của Hàn phong trấn vẫn được tính là có trật tự. Tuy nhiên nhìn xa hơn một chút có thể thấy một dãy phòng riêng biệt nằm gần lối đi lên tầng trên, Richard đang dẫn cả nhóm đến chỗ đó.
Đứng trước một căn phòng, Richard khẽ gõ cửa cho người bên trong biết có khách đến, sau đó lưu ý bọn họ vài điều rồi rất thức thời đứng chờ bên ngoài, không tham gia vào quá trình trao đổi giá cả. Điều này mọi hướng dẫn viên như hắn đều hiểu rõ, nếu như hắn giúp mạo hiểm giả kia chặt chém khách hàng thì ấn tượng mọi người về hắn sẽ không tốt, tuy có thể kiếm thêm chút hoa hồng. Nhưng nếu giúp khách hàng chén ép mạo hiểm giả thì lại không ổn, dù sao khách hàng có thể đi đây đi đó, còn hắn phần lớn thời gian đều ở chỗ này, nếu đắc tội mạo hiểm giả ở đây thì sau này sẽ rất khó sống.
Khi bốn người mở cửa bước vào thì bên trong đã có sẵn một người đang đứng, trên bàn bày đầy đủ đồ ăn, nhưng điều cả bọn khá ngạc nhiên chính là người này lại là một cô gái. Cô ta cao hơn Anna một chút, vóc người tuy không lồi lõm tuyệt hảo nhưng lại có vẻ rất gọn gàng và chắc chắn. Mái tóc ngắn màu hạt dẽ chẻ xéo ôm lấy khuôn mặt tuy không tính là đẹp nhưng rất ưa nhìn, nước da của cô không quá trắng mà hơi vàng, có chút giống với người của đại lục đông. Cô gái mặc một cái quần jean ngắn kiểu cách đơn giản cùng một cái áo phông trắng, cộng với nụ cười nhẹ trên môi trông khá giản dị nhưng cũng rất tự tin. Cô gật đầu với mọi người, sau đó nói:
-Xin tự giới thiệu, tôi tên là Mian Scovick, cứ gọi tôi là Mian là được, các vị hẳn là nhóm bốn người Richard đã giới thiệu đúng không, mời ngồi.
Bốn người gật đầu chào lại, sau đó vẫn là Will tiến lên giới thiệu với Mian, tên này không những lễ nghi được dạy đầy đủ mà còn rất biết cách xử sự với nữ giới. Chỉ thấy hắn thực hiện một lễ tiết cực kỳ hợp chuẩn quý tộc, sau đó ưu nhã nói:
-Chào quý cô xinh đẹp, tôi là William van Rozen, đây là những người bạn của tôi, Key, Fei và Anna. Quả thật tôi rất bất ngờ vì người Richard giới thiệu lại là một mỹ nhân nên có hơi thất lễ. Có thể được một người như Mian đây dẫn dắt trong những ngày tới quả là một vinh hạnh lớn lao với nhóm của tôi.
Ba người còn lại tuy không nói gì nhưng trong lòng quả thật thầm khen Will đóng kịch rất tốt, nếu không phải quen biết đã lâu thì bọn họ còn tưởng tên này là một công tử quý tộc ưu tú điển hình. Mian khẽ cười hai tiếng, có vẻ không vì sự tâng bốc của Will mà tỏ ra hãnh diện, chắc hẳn cô cũng từng tiếp xúc không ít người như thế. Cô cũng thực hiện một lễ tiết đáp lại, tuy không chuẩn như Will nhưng lại có một loại khí chất đặc biệt của những người từng trải nhiều thứ, kẻ được Richard đánh giá cao quả là không đơn giản. Sau đó cô làm động tác mời, rồi ngồi xuống nói:
-Có được vinh dự hướng dẫn cho người kế thừa nhà Rozen hay không còn phải coi tôi có đáp ứng được yêu cầu của mọi người không, chỉ hy vọng các vị hài lòng.
-Thật vinh hạnh, không ngờ tiểu gia tộc của tôi lại được cô biết tới. Will khiêm tốn nói, hoàn toàn khác hẳn vẻ kiêu căng bình thường của hắn.
Mian lại cười, nói:
-Ở phía nam này, nếu gia tộc Rozen còn là một tiểu gia tộc thì những mạo hiểm giả bọn tôi hẳn chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Sau vài câu khách sáo, mọi người bắt đầu vừa ăn vừa bàn bạc. Mian quả là một người rất chu đáo và tinh tế, khi nghe Richard nói tới trong nhóm bốn người có hai người da vàng tóc đen thì cô liền chuẩn bị trước hai đôi đũa, dù chỉ là tiểu tiết nhưng cũng khiến Key và Fei có hảo cảm với cô hơn.
Không biết do thái độ của Will niềm nở, hay là do Mian có quen biết với Richard mà cuộc bàn bạc diễn ra rất suôn sẻ. Mian chỉ hỏi bọn họ vài câu về khu vực cả nhóm muốn đi tới, mục đích khi tiến vào đầm lầy. Sau đó cô liền đưa ra giá cả và một số lưu ý nhỏ với cả nhóm, giá cả của cô so với những gì Richard nói với bọn họ cũng không sai biệt mấy, vì vậy mọi thứ rất nhanh được thông qua. Khi ăn xong, cô đứng lên bắt tay với từng người rồi nói một câu điển hình của mọi mạo hiểm giả:
-Như vậy, tôi hy vọng những ngày sắp tới chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ trên cơ sở tôn trọng độc lập của nhau.
Câu nói này gần như là châm ngôn của mọi mạo hiểm giả khi đi theo đoàn hoặc khi hướng dẫn một nhóm mạo hiểm khác. Hợp tác ở đây chính là Mian sẽ cung cấp trợ giúp chiến đấu cho bọn họ, đồng thời hướng dẫn bọn họ tránh xa khỏi nguy hiểm, tuy nhiên chiến lợi phẩm có cô tham gia chiến đấu phải chia cho cô một phần. Còn phần độc lập có nghĩa là nếu không may gặp phải nguy hiểm quá lớn thì tính mạng mỗi người sẽ được ưu tiên tối đa, khi đó cô cũng chỉ có thể chạy trốn bảo toàn mạng sống.
Đến đây coi như cả nhóm đã hoàn tất một nửa sự chuẩn bị cho lần mạo hiểm này.
Tác giả :Kagi
Chương 84
Chương 84: Mian (Author: Kagi)
Quả nhiên gần giờ ăn trưa Richard liền gõ cửa phòng bọn Key, trên môi hắn thuỷ chung vẫn là nụ cười hiền hoà. Sau khi ngồi xuống ghế, nhìn bốn người trong phòng đang hướng ánh mắt về phía mình, Richard hiểu đây là lúc hắn phải thể hiện giá trị của bản thân, hắn tằng hắng một tiếng, bắt đầu nói:
-Trước tiên tôi xin được giới thiệu sơ về chỗ này, các vị hẳn đã biết căn cứ này được thương đội Carol lập ra. Thương đội Carol là một thương đội lớn số một số hai của đế quốc, vì thế căn cứ này cũng có cơ sở vật chất rất tốt, có thể đáp ứng hầu hết nhu cầu của các mạo hiểm giả. Như các vị đã thấy, ngoài toà nhà dùng để nghỉ ngơi này ra thì bên ngoài còn hai toà cao ốc nữa phân biệt nằm ở hai hướng. Toà nhà bên phải chúng ta chính là khu vực ăn uống và giải trí, còn toà nhà bên trái là khu vực dành riêng cho việc trao đổi buôn bán, ngoài ra còn là nơi đặt các chi nhánh của các công ty và tập đoàn lớn chuyên về buôn bán tài liệu ma thú.
Qua lời nói của Richard, cả nhóm đã có hiểu biết nhất định về căn cứ này. Hắn còn cung cấp rất nhiều thông tin đủ chủng loại, như giá cả của một số mặt hàng thông dụng, về những nhân vật đang có mặt trong căn cứ, v.v... toàn là những thông tin không có trong sách vở hướng dẫn. Mọi người càng nghe càng hứng thú, Richard thấy khách hàng hài lòng cũng thở ra một hơi. Sau khi nói hết một loạt những thứ cần thiết, hắn lấy ly nước lạnh uống một ngụm, sau đó yên lặng để bốn người tiêu hoá thông tin. Một lúc sau, Will trao đổi ánh mắt với ba người còn lại, sau đó nói:
-Quả là những thông tin thú vị, những thứ này sẽ giúp chúng tôi rất nhiều. Nhân tiện chúng tôi muốn thuê một mạo hiểm giả hướng dẫn, không biết anh có thể giới thiệu vài người không?
Đây cũng là điều mà nhóm của Graham khuyên bọn Key trước khi lên đường. Ở rừng rậm băng tuyết, mối nguy hiểm mà họ phải đối mặt trừ ma thú ra thì chỉ còn cái lạnh giá của phương bắc, nhưng đầm lầy phương nam thì lại bất đồng. Nơi này ngoài ma thú còn có rất nhiều chướng ngại thiên nhiên, đủ loại độc vật và thực vật, côn trùng nguy hiểm, ngoài ra một số loại sương khí nếu không biết cách tránh cũng rất dễ bị trúng độc, độ nguy hiểm rất cao. Những thứ này tuy cũng được ghi trong tài liệu nhưng nếu không phải là người có kinh nghiệm vẫn rất dễ bị xui xẻo, có những thứ không thể giải quyết bằng kiến thức sách vở được. Năm ngoái nhóm của Graham cũng vì không có một mạo hiểm giả làm hướng dẫn nên không dám đi quá xa, thế mà vẫn không may lọt vào nơi ở của cao cấp ma thú huyết xà. Nhóm Key lần này tất nhiên sẽ không phạm sai lầm nữa.
Richard nghe yêu cầu của bốn người cũng không bất ngờ lắm, hắn trầm ngâm một lúc rồi nói:
-Tôi có thể biết yêu cầu của các bạn được không, nếu là mạo hiểm giả cấp bậc cao chỉ sợ hơi khó khăn.
Will nghe thế liền nói:
-Không cần quá cao, chỉ cần thực lực ở mức cấp bốn là đủ, nếu người đó có ghi danh trong công hội mạo hiểm, vậy cấp bậc đánh giá khoảng cấp ba là đủ yêu cầu. (.
Công hội mạo hiểm cũng giống hiệp hội ma pháp và kỵ sĩ, là nơi tập trung của các mạo hiểm giả và kiểm định cấp bậc mạo hiểm của họ, tuy nhiên quy tắc có phần lỏng lẻo hơn hai hiệp hội lớn trên. Nơi này giống như một cầu nối các mạo hiểm giả với nhau và các mạo hiệm giả với khách hàng. Khách hàng có thể đăng kí đưa yêu cầu của mình lên bảng thông cáo, mạo hiểm giả có thể qua bảng đó mà lựa chọn nhiệm vụ phù hợp với mình, ngoài ra các mạo hiểm giả khi tổ chức những đợt mạo hiểm quy mô lớn cũng có thể đăng tin tuyển người ở đó. Cấp độ mạo hiểm chỉ phân ra thành năm cấp, một mạo hiểm giả cấp ba chỉ cần không tiến vào quá sâu thì có thể thoải mái đi lại trong các khu vực nguy hiểm, là người hướng dẫn phù hợp với nhóm của Key lúc này.
truyện từ
Richard gật đầu, sắp xếp thông tin một chút lại bắt đầu làm việc:
-Mạo hiểm giả cấp ba ở căn cứ rất nhiều, tuy nhiên đa số đều đi theo đoàn, chỉ một bộ phận rảnh rỗi để hướng dẫn thôi. Trong số đó người phù hợp với điều kiện của các vị cũng có một số, nhưng người thật sự có kinh nghiệm đã chấp hành nhiệm vụ hết, chỉ còn lại một người mà thôi. Nếu các vị muốn tôi sẽ gọi người đó đến.
Bốn người lại nhìn nhau rồi nhất tề gật đầu. Kì thực trong hai tiếng trước khi Richard đến đây bọn họ đã thông qua mạng nội bộ của căn cứ mà tra duyệt thông tin về hắn. Trong căn cứ này đánh giá của mọi người cũng như của khách hàng với hắn đều khá tốt, biểu hiện vừa rồi cũng làm cả nhóm hài lòng, vậy người hắn đã giới thiệu hẳn sẽ không quá kém cỏi. Chỉ thấy Richard lấy thiết bị liên lạc ra bấm một dãy số, sau đó lại trao đổi vài câu rồi cúp máy, quay sang nói với nhóm của Key:
-Tôi đã liên lạc với người nọ, hiện tại người đó đang ở phòng ăn. Các vị nếu chưa ăn gì có thể tới đó ăn uống sẵn tiện trao đổi với người đó luôn.
Nhóm của Key tất nhiên không phản đối, liền theo Richard tới nhà ăn. Trên đường đi Richard vẫn tiếp tục thể hiện mình là một hướng dẫn viên tận tuỵ, chỉ ngắn ngủi một đoạn đường mà cả nhóm đã có hiểu biết sơ bộ về toà nhà này. Toà nhà trước mặt chỉ có bốn tầng nhưng lại chiếm một diện tích rất lớn, tầng trệt chính là nhà ăn, tầng một là khu vực giải trí gồm rất nhiều hoạt động thể thao của cả hai thế giới, sòng bài ở tầng ba, là nơi tiêu khiển số hai của rất nhiều người ở đây. Tầng bốn chính là nơi tiêu khiển hạng nhất của mạo hiểm giả và lính đánh thuê, chính là chỗ nghỉ ngơi của các "tiểu thư", địa điểm các nam nhân sau mỗi đợt mạo hiểm thường lui tới nhất. Khi giới thiệu đến chỗ này, dù Richard đã cố tình nhỏ giọng nhưng Anna vẫn nghe rõ, nhất thời khuôn mặt liền nổi lên một mảng đỏ, Key vẫn im lặng nhưng có thể thấy mắt hắn hơi nhíu lại, còn Will và Fei tuy không nói gì nhưng qua nét mặt không khó để đoán hai người đang vận dụng trí tưởng tượng tới tối đa.
Phòng ăn được bài trí giống như căn tin của học viện với hai quầy phục vụ và rất nhiều bàn ghế cũng như màn hình phát tin tức, chỉ có điều chỗ này ồn ào hơn rất nhiều. Đủ loại âm thanh vang lên khắp nơi, có tiếng cười lớn hào sảng, cũng có tiếng chửi thề dung tục, thỉnh thoảng còn có vài tiếng trêu ghẹo phụ nữ. So ra quả thật khu vực mua bán của Hàn phong trấn vẫn được tính là có trật tự. Tuy nhiên nhìn xa hơn một chút có thể thấy một dãy phòng riêng biệt nằm gần lối đi lên tầng trên, Richard đang dẫn cả nhóm đến chỗ đó.
Đứng trước một căn phòng, Richard khẽ gõ cửa cho người bên trong biết có khách đến, sau đó lưu ý bọn họ vài điều rồi rất thức thời đứng chờ bên ngoài, không tham gia vào quá trình trao đổi giá cả. Điều này mọi hướng dẫn viên như hắn đều hiểu rõ, nếu như hắn giúp mạo hiểm giả kia chặt chém khách hàng thì ấn tượng mọi người về hắn sẽ không tốt, tuy có thể kiếm thêm chút hoa hồng. Nhưng nếu giúp khách hàng chén ép mạo hiểm giả thì lại không ổn, dù sao khách hàng có thể đi đây đi đó, còn hắn phần lớn thời gian đều ở chỗ này, nếu đắc tội mạo hiểm giả ở đây thì sau này sẽ rất khó sống.
Khi bốn người mở cửa bước vào thì bên trong đã có sẵn một người đang đứng, trên bàn bày đầy đủ đồ ăn, nhưng điều cả bọn khá ngạc nhiên chính là người này lại là một cô gái. Cô ta cao hơn Anna một chút, vóc người tuy không lồi lõm tuyệt hảo nhưng lại có vẻ rất gọn gàng và chắc chắn. Mái tóc ngắn màu hạt dẽ chẻ xéo ôm lấy khuôn mặt tuy không tính là đẹp nhưng rất ưa nhìn, nước da của cô không quá trắng mà hơi vàng, có chút giống với người của đại lục đông. Cô gái mặc một cái quần jean ngắn kiểu cách đơn giản cùng một cái áo phông trắng, cộng với nụ cười nhẹ trên môi trông khá giản dị nhưng cũng rất tự tin. Cô gật đầu với mọi người, sau đó nói:
-Xin tự giới thiệu, tôi tên là Mian Scovick, cứ gọi tôi là Mian là được, các vị hẳn là nhóm bốn người Richard đã giới thiệu đúng không, mời ngồi.
Bốn người gật đầu chào lại, sau đó vẫn là Will tiến lên giới thiệu với Mian, tên này không những lễ nghi được dạy đầy đủ mà còn rất biết cách xử sự với nữ giới. Chỉ thấy hắn thực hiện một lễ tiết cực kỳ hợp chuẩn quý tộc, sau đó ưu nhã nói:
-Chào quý cô xinh đẹp, tôi là William van Rozen, đây là những người bạn của tôi, Key, Fei và Anna. Quả thật tôi rất bất ngờ vì người Richard giới thiệu lại là một mỹ nhân nên có hơi thất lễ. Có thể được một người như Mian đây dẫn dắt trong những ngày tới quả là một vinh hạnh lớn lao với nhóm của tôi.
Ba người còn lại tuy không nói gì nhưng trong lòng quả thật thầm khen Will đóng kịch rất tốt, nếu không phải quen biết đã lâu thì bọn họ còn tưởng tên này là một công tử quý tộc ưu tú điển hình. Mian khẽ cười hai tiếng, có vẻ không vì sự tâng bốc của Will mà tỏ ra hãnh diện, chắc hẳn cô cũng từng tiếp xúc không ít người như thế. Cô cũng thực hiện một lễ tiết đáp lại, tuy không chuẩn như Will nhưng lại có một loại khí chất đặc biệt của những người từng trải nhiều thứ, kẻ được Richard đánh giá cao quả là không đơn giản. Sau đó cô làm động tác mời, rồi ngồi xuống nói:
-Có được vinh dự hướng dẫn cho người kế thừa nhà Rozen hay không còn phải coi tôi có đáp ứng được yêu cầu của mọi người không, chỉ hy vọng các vị hài lòng.
-Thật vinh hạnh, không ngờ tiểu gia tộc của tôi lại được cô biết tới. Will khiêm tốn nói, hoàn toàn khác hẳn vẻ kiêu căng bình thường của hắn.
Mian lại cười, nói:
-Ở phía nam này, nếu gia tộc Rozen còn là một tiểu gia tộc thì những mạo hiểm giả bọn tôi hẳn chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Sau vài câu khách sáo, mọi người bắt đầu vừa ăn vừa bàn bạc. Mian quả là một người rất chu đáo và tinh tế, khi nghe Richard nói tới trong nhóm bốn người có hai người da vàng tóc đen thì cô liền chuẩn bị trước hai đôi đũa, dù chỉ là tiểu tiết nhưng cũng khiến Key và Fei có hảo cảm với cô hơn.
Không biết do thái độ của Will niềm nở, hay là do Mian có quen biết với Richard mà cuộc bàn bạc diễn ra rất suôn sẻ. Mian chỉ hỏi bọn họ vài câu về khu vực cả nhóm muốn đi tới, mục đích khi tiến vào đầm lầy. Sau đó cô liền đưa ra giá cả và một số lưu ý nhỏ với cả nhóm, giá cả của cô so với những gì Richard nói với bọn họ cũng không sai biệt mấy, vì vậy mọi thứ rất nhanh được thông qua. Khi ăn xong, cô đứng lên bắt tay với từng người rồi nói một câu điển hình của mọi mạo hiểm giả:
-Như vậy, tôi hy vọng những ngày sắp tới chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ trên cơ sở tôn trọng độc lập của nhau.
Câu nói này gần như là châm ngôn của mọi mạo hiểm giả khi đi theo đoàn hoặc khi hướng dẫn một nhóm mạo hiểm khác. Hợp tác ở đây chính là Mian sẽ cung cấp trợ giúp chiến đấu cho bọn họ, đồng thời hướng dẫn bọn họ tránh xa khỏi nguy hiểm, tuy nhiên chiến lợi phẩm có cô tham gia chiến đấu phải chia cho cô một phần. Còn phần độc lập có nghĩa là nếu không may gặp phải nguy hiểm quá lớn thì tính mạng mỗi người sẽ được ưu tiên tối đa, khi đó cô cũng chỉ có thể chạy trốn bảo toàn mạng sống.
Đến đây coi như cả nhóm đã hoàn tất một nửa sự chuẩn bị cho lần mạo hiểm này.
Danh sách chương