Sau nửa đêm Ngọc Tiểu Tiểu mới đi ngủ, làm một giấc đến bình minh, ở thế giới này không có tang thi, Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy như đang ở trên thiên đàng, thế giới này thật đẹp.

Vương ma ma nói với Ngọc Tiểu Tiểu về chuyện con tin: "Các vị quý phi vì chuyện này mà đến Điên Sơ Tình nô tỳ nghĩ đến thì thấy lo sợ, công chúa, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?" Vương ma ma có nhiều tỷ muội ở trong cung, nghe được nhiều tin tức hơn Tiểu Trang.

Lúc Vương ma ma nhắc tới chuyện này với Ngọc Tiểu Tiểu, Ngụy ma ma bế Ngọc Tử Dịch ngồi xuống cạnh Ngọc Tiểu Tiểu, bộ dạng của Ngọc Tử Dịch lúc này trắng trẻo, mập mạp ,mắt to tròn đen láy, nhìn không ra oa nhi sau này sẽ Ngọc Thụ Lâm Phong. Nhìn Ngọc Tiếu Tiếu gắp đồ ăn vào miệng, Tiểu Nhục Đoàn nước miếng chảy ròng ròng, há miệng muốn ăn, sinh ra cũng là một oa nhi ham ăn.

Ngọc Tiểu Tiểu vừa ăn, vừa tiện tay đút cho Ngọc Tử Dịch hai miếng. Biết đây là tự đào mộ chôn mình, ý nghĩ của Ngọc Tiểu Tiểu đối với Ngọc Tử Dịch rất đơn giản, nuôi tiểu đệ tham ăn này lớn, mình nhất định sẽ không trở thành nữ đế tàn bạo, vị đệ đệ này còn có thể thiêu chết mình sao.

Vương ma ma thấy nãy giờ nói chỉ một mình bà nghe, công chúa của bà một câu cũng không nghe, liền nói: "Công chúa, người cũng không cần lo cho Thất điện hạ?" Trong cung nữ hầu, nhũ mẫu vô số , mọi việc đều làm được a.

Ngọc Tiểu Tiểu đút cho Ngọc Tử Dịch một muỗng cháo, nói: "Phụ hoàng ta sẽ đem nhi tử còn nhỏ như vậy đi làm con tin sao? Ông ta không phải con người sao?"

Vương ma ma và Ngụy ma ma chưa có chuẩn bị tinh thần thì nghe câu nói của Ngọc Tiểu Tiểu bọn họ chán sống mới theo Ngọc Tiểu Tiểu mắng hoàng đế a. Hai vị ma ma bay nhanh ra đình viện, quét mắt qua lại một cái, xác định không có ai ngoài đình viện mới thở phào nhẹ nhõm .

Ngụy ma ma đổi chủ đề nói: "Công chúa, hai ngày nữa người phải hồi môn , người muốn cùng Phò mã gia tiến cung không?"

Tân nương nước Phụng Thiên từ lúc xuất giá được ba ngày thì phải hồi môn, Ngọc Tiểu Tiểu có nghe Vương ma ma nói qua về phong tục này, gật đầu một cái, Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Nếu chàng ấy không phát sốt, ta sẽ dẫn chàng ấy cùng tiến cung."

Vương ma ma thở dài một hơi, trong lòng đột nhiên cảm thấy chua xót. Tuy rằng Ngọc Tiếu Tiếu nói thương tích của Cố Tinh Lãng có thể khỏi hẳn. Nhưng bây giờ Cố tam thiếu gia nằm so với phế nhân không khác biệt, người không thể đi , Phò mã gia bị người ta khiêng đi tiến cung, Hoàng hậu nương nương thấy cảnh này, không biết sẽ đau lòng đến đâu !

Hôm nay Cố Tinh Lãng tỉnh lại, nghe Ngọc Tiểu Tiểu nói về chuyện lại mặt (*về nhà mẹ đẻ - Nuy), chàng còn chưa có mở miệng, Cố Tinh Ngôn đến thăm bệnh liền nói: "Công Chúa Điện Hạ lại mặt, Tinh Lãng nên đi theo thì hơn, bằng không Công Chúa Điện Hạ bị người ta chê cười thì sao ?"

Cố Tinh Nặc cẩn thận hơn so với Cố Tinh Ngôn, hỏi Ngọc Tiểu Tiểu : " Hôm nay Tinh Lãng có thể ra khỏi nhà không?"

Ngọc Tiểu Tiểu không vòng vo chuyện lại mặt, hỏi Cố Tinh Lãng: "Chàng muốn đi không?"

Cố Tinh Lãng gật gật đầu, không có phu quân đi lại mặt cùng, sẽ cho là phu quân không vui, cho dù là công chúa hoàng thất cũng sẽ bị người ta nhạo báng.

"Miệng vết thương còn đau không?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi, nàng xem sắc mặt Cố Tinh Lãng, thiếu niên này muốn khôi phục nguyên khí, phải tĩnh dưỡng khoảng một năm rưỡi, cũng không chừng.

"Không đau" Cố Tinh Lãng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cười, nói: "Không cần lo lắng cho ta."

"Nhìn thấy Kính Trung, Chàng sẽ không muốn đánh chết hắn chứ?" Ngọc Tiểu Tiểu lo lắng chuyện này, nhìn thấy kẻ thù lại báo không được thù, không phải là rất thống khổ sao? Cố Tinh Lãng day day trán, nói: "Công chúa yên tâm, quân tử báo thù mười năm chưa muộn, bất quá, hắn cũng chỉ là một tên hoạn quan không hơn không kém." Kẻ thù chân chính là Triệu gia, đại thái giám Kính Trung, Cố Tinh Lãng không thèm để vào mắt.

"Mười năm lâu lắm" Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Chờ thương thể của chàng khỏi hẳn, chúng ta cùng nhau báo thù."

Khóe miệng Cố Tinh Lãng tạo thành độ cong lớn, cả gương mặt tuấn tú đều cong lên, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cười tươi gật đầu.

Hai vị ca ca thấy nụ cười trên mặt tiểu đệ, đầu tiên là có cảm giác mắt bị nổi hột lẹo, tiểu tử này lúc nào cười được sán lạn đến thế chứ ? Hai vị ca ca đứng đằng sau thấy tiểu đệ vui vẻ, nhìn công chúa cười đến chói sáng như ánh mặt trời, điều này giải thích tiểu tử này thích này công chúa a, đã thành thân thì là phu thê, còn có gì so với đôi phu thê này làm cho mọi người trong nhà cao hứng ?

Hai ngày sau, chớp mắt một cái đã trôi qua hai ngày rồi.

Ngọc Tiểu Tiểu lại một lần nữa tiến vào cổng chính của hoàng cung, bên cạnh có thêm một người là Cố Tinh Lãng.

Hiền tông biết hôm nay là ngày khuê nữ lại mặt, liền hào hứng dậy sớm, ngồi trong Lãm Thư Các, nhìn thấy vẻ mặt của Ngọc Tiểu Tiểu, thần kinh Ngọc Tiểu Tiểu, cảm thấy người cha hôn quân của mình hôm nay có gì đó khác lạ.

Hiền tông cũng không cho Cố Tinh Lãng hành lễ với mình, liền nói: "Phò mã đang bị thương nặng, không cần đa lễ ."

Cố Tinh Lãng còn chưa có tạ ơn, Ngọc Tiểu Tiểu liền hỏi Hiền tông: "Phụ hoàng, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"

Lần này khuê nữ rốt cục vừa mở miệng đã kêu mình là phụ hoàng, mà không phải không có quy củ kêu cha, Hiền tông hẳn là rất cao hứng, nhưng lúc này Hiền tông nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, chỉ có vẻ mặt áy náy.

Cố Tinh Lãng thấy Hiền tông vài lần muốn nói gì đó, muốn nói rồi lại thôi không nói nữa, biết được muốn nói về việc chọn hoàng tử làm con tin, Cố Tinh Lãng thầm nghĩ một tiếng không tốt, mở miệng nói: "Thánh Thượng, nước Tru Nhật . . . . . ."

"Hôm nay là ngày Linh Lung lại mặt " Hiền tông vừa nghe Cố Tinh Lãng nói tới nước Tru Nhật, lập tức ngắt lời Cố Tinh Lãng nói : "Chúng ta sẽ không nói tới nước Tru Nhật. Linh Lung, ba ngày nay con ở nhà chồng có tốt không?"

Ngọc Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm Thế Tông nói : "Nhất định là đã xảy ra chuyện."

Ngoài phòng lúc này truyền đến một tiếng cười khẽ.

Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ngoài phòng có một thiếu niên mặc cẩm y đứng bên ngoài, người này có hóa thành tro Ngọc Tiểu Tiểu cũng nhận ra được, một trong những nhân tình của Nữ Đế tàn bạo, Tru Nhật quốc đại hoàng tử Cảnh Mạch!

Cố Tinh Lãng mày nhíu lại, đây là hoàng cung Phụng Thiên, đại hoàng tử nước Tru Nhật không cần báo trước lại có thể tùy ý ra vào, đây vẫn là nước của họ sao?

Cảnh Mạch không đợi Hiền tông mở miệng nói, bước vào phòng, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cười nói: "Công chúa LInh Lung, tại hạ Cảnh Mạch."

Cảnh Mạch không tính là người dịu dàng, nhưng giờ phút này nụ cười trên mặt tuyệt đối rất là nhu hòa. Ta, Ngọc Tiểu Tiểu nhìn mặt Cảnh đại hoàng tử nghĩ rằng, đây là cả hai nhìn thuận mắt, nhất kiến chung tình, sau đó sẽ trở thành tình nhân sao?

Thấy Ngọc Tiểu Tiểu nghiêm mặt, nhìn mình không nói lời nào, Cảnh Mạch lại kêu một tiếng: "Công Chúa Linh Lung?"

Ngọc Tiểu Tiểu không cam lòng cẩn thận nói: "Không có không có, lần đầu gặp mặt, chiếu cố nhiều hơn."

Đây là cái kiểu chào hỏi gì? Kiến thức của Cảnh Mạch tương đối rộng rãi, vậy mà cũng ngây ngẩn cả người.

Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy hài lòng, câu này là ngôn ngữ cổ đại tốt nhất khi gặp mặt .

Tuy rằng cũng nghe không rõ vợ mình nói gì, nhưng Ngọc Tiểu Tiểu vừa mở miệng đã khiến Cảnh đại hoàng tử nghẹn họng, Cố Tinh Lãng cảm thấy rất cao hứng. Thấy Hiền tông không nói lời nào, Cố Tinh Lãng cũng giả chết theo, không cho Cảnh Mạch cơ hội hành lễ.

"Cảnh Mạch bái kiến Thánh Thượng "Sau khi sửng sốt một hồi lâu, Cảnh Mạch chắp tay đi đến trước mặt Hiền tông cúi người thi lễ.

Hiền tông nghiêm mặt ngồi trên tháp, giơ tay, nói: "Đại điện hạ không cần đa lễ ."

Cảnh Mạch nói: "Chuyện Thánh Thượng quyết định đem Thất hoàng tử Ngọc Tử Dịch đưa tới nước Tru Nhật của ta, không biết Thánh Thượng đã cùng Trưởng công chúa nói qua hay chưa ?"

Cái gì!

Ngọc Tiểu Tiểu há hốc mồm thật to, đâu có phải Ngọc Tử Thanh? Thay đổi nội dung vở kịch này cũng thật là không có tình người !
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện