Hộ Tiên Ti tướng quân? Trong các chức quan của Đại Hán không có chức vụ này.
Tuy nhiên, Lưu Sấm cũng không phải để ý chuyện này, Trong lịch sử Tào Tháo cũng không phải thiết lập thêm rất nhiều chức vụ sao, đây cũng không tính là chuyện gì to tát cả.
Hơn nữa hắn hiện nay đã đánh hạ được Đại Tiên Ti sơn, thêm một chức Hộ Tiên Ti tướng quân cũng đâu có đáng gì.
Chiến sự ở Bắc Cương chấm dứt, lại để cho một tài năng như Điền Dự trấn thủ Vân Trung, dường như có chút lãng phí nhân tài. Lần này Gia Cát Lượng tiến cử nhân tài cũng không quá trái với lệ thường. Triệu Vân hiện nay đã làm Nha Môn tướng quân, để Điền Dự làm Hộ Tiên Ti tướng quân cũng không có gì to tát.
Mấu chốt ở chỗ, chức Hộ Tiên Ti tướng quân này phải đóng quân ở thượng du sông Ô Hầu Tần.
Điền Dự có bằng lòng đến làm tướng quân ở một nơi hoang dã không mấy được triều đình công nhận hay không? Lưu Sấm trong lòng cũng có chút đắn đo không chắc chắn.
- Việc này trước tiên phái người thăm dò ý kiến của Quốc Nhượng rồi hãy ra quyết định.
Dù nói thế nào thì chức thái thú Vân Trung của Điền Dự cũng là một chức quan được triều đình thừa nhận.
Vân Trung tuy rằng hoang vắng, nhân khẩu không nhiều lắm nhưng dù sao vẫn nằm dưới sự quản lí của nhà Hán. Mà Hộ Tiên Ti tướng quân là chức vụ do chính Lưu Sấm thiết lập, vừa nghe có vẻ rất nở mày nở mặt nhưng trên thực tế lại không được triều đình thừa nhận. Mấu chốt nhất chính là Hộ Tiên Ti tướng quân đóng quân ở thượng du sông Ô Hầu Tần, rời xa hán đình sở hạt. Một khi xảy ra chuyện gì Hộ Tiên Ti tướng quân chỉ có thể dựa vào khả năng của mình giải quyết.
Cho nên, đây là một chức quan không vinh quang, lại càng không an toàn…
Lưu Sấm cũng không biết Điền Dự có nguyện ý vứt bỏ chức thái thú Vân Trung của y hiện nay để đến núi Tiên Ti nhận chức hay không.
Nếu Điền Dự không đồng ý cũng hợp tình hợp lý, Lưu Sấm cũng sẽ không có nửa điểm không vừa lòng với y. Chỉ là nếu như vậy, hắn nhất định phải tìm ra mội người khác thích hợp để thay thế.
Lấy những thành viên cốt cán hiện nay của Lưu Sấm mà nói thì tổng cộng có ba người thích hợp làm chức Hộ Tiên Ti tướng quân.
Tiên Vu Phụ, đã già nua.
Hiện nay đang ở quận Xương Lê, làm việc cũng phi thường xuất sắc, gần như không có khả năng đến nơi hoang dã như núi Tiên Ti; Diêm Nhu hiện nay đang ở bán đảo Triều Tiên, được Lưu Sấm ủy nhiệm làm đô đốc Tam Đại Hàn. Tam Hàn mới bắt đầu ổn định, Diêm Nhu căn bản không có khả năng rời khỏi, nếu không chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Chỉ còn lại một người là Điền Dự.
Nhưng nếu Điền Dự không nguyện ý thì ai có thể đảm nhận làm chức vụ này?
Ba người Lưu Sấm và Gia Cát Lượng, Trần Cung thảo luận hồi lâu, cũng không đưa ra được một lựa chọn thích hợp.
Nhưng Đông Tiên Ti đã chấm dứt chiến sự, Lưu Sấm không còn quá nhiều thời gian để lãng phí. Trước tiên cứ phái người đến Vân Trung thăm dò ý tứ Điền Dự, rồi sau đó lại hạ lệnh điều động hai người Hiểu Phong, Vương Hạ đến Đại Tiên Ti sơn, bắt đầu việc thiết kế phủ Hộ Tiên Ti tướng quân.
Trên Tái Bắc, không khí chiến tranh nồng đậm.
Chiến sự trên Đại Tiên Ti sơn đã chấm dứt. Nhưng trên thảo nguyên Tái Bắc, chiến tranh chẳng qua mới bắt đầu mở màn.
Kiển Mạn lệnh cho Tố Lợi bí mật đi tới U Châu tiến hành thương lượng với Từ Thứ, tỏ ý quy thuận theo sự điều khiển của Hán thất.
Từ Thứ rất rõ ràng, người Hồ là một đám lang sói vong ân bội nghĩa, lật mặt tráo trở căn bản không thể tin tưởng. Nhưng với tình hình trước mắt, Lưu Sấm sau khi liên tiếp trải qua đại chiến, thực không nên tiếp tục tác chiến với Tiên Ti. Chuyện này đối với U Châu mà nói, thật sự là quá gắng gượng rồi. Nếu Kiển Mạn đã nguyện ý quy thuận, cho dù là tạm thời quy thuận, Từ Thứ cũng hết sức cao hứng. Nếu như vậy, Kiển Mạn có thể tiếp tục nắm giữ binh mã người Hồ, mà chính mình thì có thể thong dong tiến hành bố trí. Cho nên sau khi phái người hỏi thăm Lưu Sấm, Từ Thứ toàn quyền phụ trách việc này.
Trên nguyên tắc, Từ Thứ đồng ý ủng hộ Kiển Mạn.
Y an bài Điền Trù đóng quân ở thành Thụ Hàng, âm thầm viện trợ vũ khí và lương thực cho Kiển Mạn.
Tuy nhiên sự ủng hộ này không phải là không cho không, Kiển Mạn muốn có được lượng lớn vũ khí liền phải dùng các loại vật tư đến trao đổi.
Tỷ như dê bò của người Tiên Tim, tỷ như da lông động vật...
Mà người phụ trách tất cả các thương sự này cũng chỉ có thể sai phái Chân gia. Chân lão phu nhân cũng hết sức sảng khoái, lệnh cho hai huynh đệ Chân Nhân và Chân Nghĩa toàn quyền phụ trách.
Có một thương lộ như vậy, Chân gia có thể nhanh chóng quật khởi.
Tuy nhiên, Từ Thứ cũng không đem hết thương sự đều giao cho Chân gia.
Cùng với việc Lưu Sấm chiếm lĩnh U Châu, lại đánh vào Trung Sơn quốc, cướp lấy huyện Trấn Bình, thái độ của Tô thị ở Lư Nô cũng theo đó mà thay đổi.
Vốn là Tô thị là hào thương đầu tiên thiết lập quan hệ với Lưu Sấm.
Nhưng lại lề mề trong việc thực hiện minh ước, hoàn toàn chọc giận Lưu Sấm. Dựa theo minh ước của Lưu Sấm và Tô thị, Tô thị phải trong năm Kiến An thứ năm tăng thêm cho U Châu một ngàn lưu dân. Nhưng mãi cho đến cuối năm, chiến sự ở U Châu chấm dứt, Tô thị mới chỉ giao nộp hai vạn lưu dân mà thôi. Mà số lượng lưu dân này còn lâu mới khiến Lưu Sấm vừa lòng được. Cho nên sau khi Chân gia quy thuận, Lưu Sấm liền lập tức phá bỏ minh ước với Tô thị, cũng chặn luôn thương lộ của Tô thị ở Liêu Đông, còn chấm dứt luôn việc cung cấp muối Cát Phổ của Tô thị…
Lưu Sấm vốn đã nắm trong tay thương lộ của Mi gia ỏ Lưỡng Hoài, nay lại có cả thương lộ của Chân gia, còn việc gì phải sợ Tô gia?
Đừng nhìn Chân gia ở Trung Sơn quốc sa sút, nhưng trên thực tế căn cơ của Chân thị căn bản vẫn chưa bị hao tổn... Quan trọng nhất là, Chân thị không chỉ là một cá thể độc lập, Chân gia đã sinh tồn ở Ký Châu hàng trăm năm, sớm đã mọc gốc rễ ỏ đây. Nhưng chỉ có tại Trung Sơn quốc, Chân thị mới có đồng minh như Trương gia ở huyện Đường. Mà Trương gia này, ngày trước cùng với Chân thị và Tô thị chính là ba cường hào cực đại, nền tảng cũng không hề thua kém Tô thị.
Có Chân gia dẫn mối quan hệ, Trương gia rất nhanh liền đầu quân cho Lưu Sấm.
Đến tận lúc này Tô thị mới bắt đầu khẩn trương lên…
Lưu Sấm chiếm lĩnh U Châu, cướp lấy Thụ Hàng thành, lập tức chặt đứt con đường làm ăn giữa Tô Gia và Tái Bắc.
Mà cùng với tin tức đại thắng ở Bình Cương truyền đến, Tô thị lại càng căng thẳng… Lưu Sấm giết chết Yến Lệ Du, chiếm lĩnh Đại Tiên Ti sơn, lại chặt đứt thêm một con đường làm ăn nữa của Tô thị.
Con đường làm ăn ở U Châu bị chặt đứt, mối liên minh giữa Nam Hung Nô và Lưu Sấm cũng có thể bị phá bỏ; thành Thụ Hàng Thụ Hàng thành bị Lưu Sấm cướp lấy, con đường làm ăn ở Trung Bộ Tiên Ti cũng bị uy hiếp… gia chủ Tô thị bắt đầu đau đầu, nếu như vậy, con đường làm ăn mà Tô gia dùng trăm năm ở Tái bắc gây dựng lên rất có thể sẽ hoàn toàn tiêu vong. Khai thông con đường buôn bán với Mạc Bắc? Lại vẫn cần yêu cầu tiên quyết là việc làm ăn ở Tái Bắc phải suôn sẻ.
- Tô Song, hiện giờ Lưu hoàng thúc chiếm giữ U Châu, lại ảnh hưởng đến Vân Trung và thành Thụ Hàng, còn đạt được minh ước với Hô Trù Tuyền… Chúng ta còn cách nào làm hòa hoãn mối quan hệ với Lưu hoàng thúc không?
Gia chủ Tô thị Tô Bình gọi tâm phúc của gia tộc đến, có chút buồn rầu hỏi.
Nhớ ngày đó, Tô Uy vì Tô Gia đưa Lưu Sấm đến, nhưng Tô Bình lại cho rằng, Lưu Sấm khó có thể đứng vững ở U Châu.
Cho nên dù đang trong hợp tác với Lưu Sấm, Tô Bình cũng là dùng thái độ lừa gạt. Dù sao Lưu Sấm ngươi căn bản ở U Châu gốc rễ không sâu ta cứ ứng phó với ngươi trước, rồi tìm cách đả thông thương lộ ở Liêu Đông sau. Chân gia và Lưu Sấm bất hòa, con đường làm ăn ở Liêu Đông bị chặt đứt, Tô thị vừa lúc nhảy vào thay thế. Một khi Lưu Sấm bị Viên thị tiêu diệt, con đường làm ăn của Tô gia ở Liêu Đông đã được thiết lập ổn thỏa, sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn.
Tô Bình tính thì hay như vậy!
Chỉ có điều y tuyệt đối không nghĩ tới, Lưu Sấm từ nhỏ mà trở nên hùng mạnh, không ngờ có thể nuốt trôi U Châu, trụ vững ở Bắc Cương.
Không chỉ có thể, Lưu Sấm lại liên tục đại thắng, thanh thế càng ngày càng mạnh.
Đặc biệt là sau khi lấy thành Thụ Hàng, chiếm lĩnh Đại Tiên Ti sơn, cả một nửa Tái Bắc rơi vào tay Lưu Sấm cũng vượt xa dự kiến của Tô Bình.
Y hiện tại có chút hối hận rồi!
Nếu như trước kia y thật lòng thật dạ hoàn thành minh ước với Lưu Sấm thì làm sao có thể xảy ra chuyện này được?
Nhưng hối hận cũng đã muộn rồi, không nói đến việc Lưu Sấm có bị Viên thị tiêu diệt hay không, với tình hình trước mắt, cho dù cùng diệt vong, cũng không phải chuyện một sớm một chiều. Nếu như vậy, khoảng thời gian Lưu Sấm nắm trong tay Bắc Cương này, Tô thị sẽ chịu áp lực rất lớn.
Tô Bình lúc này muốn hòa hoãn lại quan hệ với Lưu Sấm…
Tô Uy nhắm mắt không nói, như lão tăng ngồi thiền.
Mà Tô Song thì nhíu mi trầm tư, vẻ mặt sầu khổ.
Tuy nhiên, Lưu Sấm cũng không phải để ý chuyện này, Trong lịch sử Tào Tháo cũng không phải thiết lập thêm rất nhiều chức vụ sao, đây cũng không tính là chuyện gì to tát cả.
Hơn nữa hắn hiện nay đã đánh hạ được Đại Tiên Ti sơn, thêm một chức Hộ Tiên Ti tướng quân cũng đâu có đáng gì.
Chiến sự ở Bắc Cương chấm dứt, lại để cho một tài năng như Điền Dự trấn thủ Vân Trung, dường như có chút lãng phí nhân tài. Lần này Gia Cát Lượng tiến cử nhân tài cũng không quá trái với lệ thường. Triệu Vân hiện nay đã làm Nha Môn tướng quân, để Điền Dự làm Hộ Tiên Ti tướng quân cũng không có gì to tát.
Mấu chốt ở chỗ, chức Hộ Tiên Ti tướng quân này phải đóng quân ở thượng du sông Ô Hầu Tần.
Điền Dự có bằng lòng đến làm tướng quân ở một nơi hoang dã không mấy được triều đình công nhận hay không? Lưu Sấm trong lòng cũng có chút đắn đo không chắc chắn.
- Việc này trước tiên phái người thăm dò ý kiến của Quốc Nhượng rồi hãy ra quyết định.
Dù nói thế nào thì chức thái thú Vân Trung của Điền Dự cũng là một chức quan được triều đình thừa nhận.
Vân Trung tuy rằng hoang vắng, nhân khẩu không nhiều lắm nhưng dù sao vẫn nằm dưới sự quản lí của nhà Hán. Mà Hộ Tiên Ti tướng quân là chức vụ do chính Lưu Sấm thiết lập, vừa nghe có vẻ rất nở mày nở mặt nhưng trên thực tế lại không được triều đình thừa nhận. Mấu chốt nhất chính là Hộ Tiên Ti tướng quân đóng quân ở thượng du sông Ô Hầu Tần, rời xa hán đình sở hạt. Một khi xảy ra chuyện gì Hộ Tiên Ti tướng quân chỉ có thể dựa vào khả năng của mình giải quyết.
Cho nên, đây là một chức quan không vinh quang, lại càng không an toàn…
Lưu Sấm cũng không biết Điền Dự có nguyện ý vứt bỏ chức thái thú Vân Trung của y hiện nay để đến núi Tiên Ti nhận chức hay không.
Nếu Điền Dự không đồng ý cũng hợp tình hợp lý, Lưu Sấm cũng sẽ không có nửa điểm không vừa lòng với y. Chỉ là nếu như vậy, hắn nhất định phải tìm ra mội người khác thích hợp để thay thế.
Lấy những thành viên cốt cán hiện nay của Lưu Sấm mà nói thì tổng cộng có ba người thích hợp làm chức Hộ Tiên Ti tướng quân.
Tiên Vu Phụ, đã già nua.
Hiện nay đang ở quận Xương Lê, làm việc cũng phi thường xuất sắc, gần như không có khả năng đến nơi hoang dã như núi Tiên Ti; Diêm Nhu hiện nay đang ở bán đảo Triều Tiên, được Lưu Sấm ủy nhiệm làm đô đốc Tam Đại Hàn. Tam Hàn mới bắt đầu ổn định, Diêm Nhu căn bản không có khả năng rời khỏi, nếu không chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Chỉ còn lại một người là Điền Dự.
Nhưng nếu Điền Dự không nguyện ý thì ai có thể đảm nhận làm chức vụ này?
Ba người Lưu Sấm và Gia Cát Lượng, Trần Cung thảo luận hồi lâu, cũng không đưa ra được một lựa chọn thích hợp.
Nhưng Đông Tiên Ti đã chấm dứt chiến sự, Lưu Sấm không còn quá nhiều thời gian để lãng phí. Trước tiên cứ phái người đến Vân Trung thăm dò ý tứ Điền Dự, rồi sau đó lại hạ lệnh điều động hai người Hiểu Phong, Vương Hạ đến Đại Tiên Ti sơn, bắt đầu việc thiết kế phủ Hộ Tiên Ti tướng quân.
Trên Tái Bắc, không khí chiến tranh nồng đậm.
Chiến sự trên Đại Tiên Ti sơn đã chấm dứt. Nhưng trên thảo nguyên Tái Bắc, chiến tranh chẳng qua mới bắt đầu mở màn.
Kiển Mạn lệnh cho Tố Lợi bí mật đi tới U Châu tiến hành thương lượng với Từ Thứ, tỏ ý quy thuận theo sự điều khiển của Hán thất.
Từ Thứ rất rõ ràng, người Hồ là một đám lang sói vong ân bội nghĩa, lật mặt tráo trở căn bản không thể tin tưởng. Nhưng với tình hình trước mắt, Lưu Sấm sau khi liên tiếp trải qua đại chiến, thực không nên tiếp tục tác chiến với Tiên Ti. Chuyện này đối với U Châu mà nói, thật sự là quá gắng gượng rồi. Nếu Kiển Mạn đã nguyện ý quy thuận, cho dù là tạm thời quy thuận, Từ Thứ cũng hết sức cao hứng. Nếu như vậy, Kiển Mạn có thể tiếp tục nắm giữ binh mã người Hồ, mà chính mình thì có thể thong dong tiến hành bố trí. Cho nên sau khi phái người hỏi thăm Lưu Sấm, Từ Thứ toàn quyền phụ trách việc này.
Trên nguyên tắc, Từ Thứ đồng ý ủng hộ Kiển Mạn.
Y an bài Điền Trù đóng quân ở thành Thụ Hàng, âm thầm viện trợ vũ khí và lương thực cho Kiển Mạn.
Tuy nhiên sự ủng hộ này không phải là không cho không, Kiển Mạn muốn có được lượng lớn vũ khí liền phải dùng các loại vật tư đến trao đổi.
Tỷ như dê bò của người Tiên Tim, tỷ như da lông động vật...
Mà người phụ trách tất cả các thương sự này cũng chỉ có thể sai phái Chân gia. Chân lão phu nhân cũng hết sức sảng khoái, lệnh cho hai huynh đệ Chân Nhân và Chân Nghĩa toàn quyền phụ trách.
Có một thương lộ như vậy, Chân gia có thể nhanh chóng quật khởi.
Tuy nhiên, Từ Thứ cũng không đem hết thương sự đều giao cho Chân gia.
Cùng với việc Lưu Sấm chiếm lĩnh U Châu, lại đánh vào Trung Sơn quốc, cướp lấy huyện Trấn Bình, thái độ của Tô thị ở Lư Nô cũng theo đó mà thay đổi.
Vốn là Tô thị là hào thương đầu tiên thiết lập quan hệ với Lưu Sấm.
Nhưng lại lề mề trong việc thực hiện minh ước, hoàn toàn chọc giận Lưu Sấm. Dựa theo minh ước của Lưu Sấm và Tô thị, Tô thị phải trong năm Kiến An thứ năm tăng thêm cho U Châu một ngàn lưu dân. Nhưng mãi cho đến cuối năm, chiến sự ở U Châu chấm dứt, Tô thị mới chỉ giao nộp hai vạn lưu dân mà thôi. Mà số lượng lưu dân này còn lâu mới khiến Lưu Sấm vừa lòng được. Cho nên sau khi Chân gia quy thuận, Lưu Sấm liền lập tức phá bỏ minh ước với Tô thị, cũng chặn luôn thương lộ của Tô thị ở Liêu Đông, còn chấm dứt luôn việc cung cấp muối Cát Phổ của Tô thị…
Lưu Sấm vốn đã nắm trong tay thương lộ của Mi gia ỏ Lưỡng Hoài, nay lại có cả thương lộ của Chân gia, còn việc gì phải sợ Tô gia?
Đừng nhìn Chân gia ở Trung Sơn quốc sa sút, nhưng trên thực tế căn cơ của Chân thị căn bản vẫn chưa bị hao tổn... Quan trọng nhất là, Chân thị không chỉ là một cá thể độc lập, Chân gia đã sinh tồn ở Ký Châu hàng trăm năm, sớm đã mọc gốc rễ ỏ đây. Nhưng chỉ có tại Trung Sơn quốc, Chân thị mới có đồng minh như Trương gia ở huyện Đường. Mà Trương gia này, ngày trước cùng với Chân thị và Tô thị chính là ba cường hào cực đại, nền tảng cũng không hề thua kém Tô thị.
Có Chân gia dẫn mối quan hệ, Trương gia rất nhanh liền đầu quân cho Lưu Sấm.
Đến tận lúc này Tô thị mới bắt đầu khẩn trương lên…
Lưu Sấm chiếm lĩnh U Châu, cướp lấy Thụ Hàng thành, lập tức chặt đứt con đường làm ăn giữa Tô Gia và Tái Bắc.
Mà cùng với tin tức đại thắng ở Bình Cương truyền đến, Tô thị lại càng căng thẳng… Lưu Sấm giết chết Yến Lệ Du, chiếm lĩnh Đại Tiên Ti sơn, lại chặt đứt thêm một con đường làm ăn nữa của Tô thị.
Con đường làm ăn ở U Châu bị chặt đứt, mối liên minh giữa Nam Hung Nô và Lưu Sấm cũng có thể bị phá bỏ; thành Thụ Hàng Thụ Hàng thành bị Lưu Sấm cướp lấy, con đường làm ăn ở Trung Bộ Tiên Ti cũng bị uy hiếp… gia chủ Tô thị bắt đầu đau đầu, nếu như vậy, con đường làm ăn mà Tô gia dùng trăm năm ở Tái bắc gây dựng lên rất có thể sẽ hoàn toàn tiêu vong. Khai thông con đường buôn bán với Mạc Bắc? Lại vẫn cần yêu cầu tiên quyết là việc làm ăn ở Tái Bắc phải suôn sẻ.
- Tô Song, hiện giờ Lưu hoàng thúc chiếm giữ U Châu, lại ảnh hưởng đến Vân Trung và thành Thụ Hàng, còn đạt được minh ước với Hô Trù Tuyền… Chúng ta còn cách nào làm hòa hoãn mối quan hệ với Lưu hoàng thúc không?
Gia chủ Tô thị Tô Bình gọi tâm phúc của gia tộc đến, có chút buồn rầu hỏi.
Nhớ ngày đó, Tô Uy vì Tô Gia đưa Lưu Sấm đến, nhưng Tô Bình lại cho rằng, Lưu Sấm khó có thể đứng vững ở U Châu.
Cho nên dù đang trong hợp tác với Lưu Sấm, Tô Bình cũng là dùng thái độ lừa gạt. Dù sao Lưu Sấm ngươi căn bản ở U Châu gốc rễ không sâu ta cứ ứng phó với ngươi trước, rồi tìm cách đả thông thương lộ ở Liêu Đông sau. Chân gia và Lưu Sấm bất hòa, con đường làm ăn ở Liêu Đông bị chặt đứt, Tô thị vừa lúc nhảy vào thay thế. Một khi Lưu Sấm bị Viên thị tiêu diệt, con đường làm ăn của Tô gia ở Liêu Đông đã được thiết lập ổn thỏa, sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn.
Tô Bình tính thì hay như vậy!
Chỉ có điều y tuyệt đối không nghĩ tới, Lưu Sấm từ nhỏ mà trở nên hùng mạnh, không ngờ có thể nuốt trôi U Châu, trụ vững ở Bắc Cương.
Không chỉ có thể, Lưu Sấm lại liên tục đại thắng, thanh thế càng ngày càng mạnh.
Đặc biệt là sau khi lấy thành Thụ Hàng, chiếm lĩnh Đại Tiên Ti sơn, cả một nửa Tái Bắc rơi vào tay Lưu Sấm cũng vượt xa dự kiến của Tô Bình.
Y hiện tại có chút hối hận rồi!
Nếu như trước kia y thật lòng thật dạ hoàn thành minh ước với Lưu Sấm thì làm sao có thể xảy ra chuyện này được?
Nhưng hối hận cũng đã muộn rồi, không nói đến việc Lưu Sấm có bị Viên thị tiêu diệt hay không, với tình hình trước mắt, cho dù cùng diệt vong, cũng không phải chuyện một sớm một chiều. Nếu như vậy, khoảng thời gian Lưu Sấm nắm trong tay Bắc Cương này, Tô thị sẽ chịu áp lực rất lớn.
Tô Bình lúc này muốn hòa hoãn lại quan hệ với Lưu Sấm…
Tô Uy nhắm mắt không nói, như lão tăng ngồi thiền.
Mà Tô Song thì nhíu mi trầm tư, vẻ mặt sầu khổ.
Danh sách chương