Từng cặp mắt đều tập trung về phía Gia Cát Lượng.

Trong phòng, ngoại trừ hai người Tuân Kham và Tân Bình, những người khác đều là thanh niên tuấn kiệt. Tự Hộc lớn tuổi nhất cũng mới chỉ ba mươi mà thôi. Lư Dục nhỏ tuổi nhất vẫn chưa tới hai mươi. Tư Mã Ý cũng đầy hứng thú nhìn Gia Cát Lượng, muốn nghe suy nghĩ của y.

Đến nay Hoàng Các do Tư Mã Ý quản lí đã có những hiệu quả bước đầu.

Tâm tư của y cũng không còn quá coi trọng việc phân cao thấp với Gia Cát Lượng mà toàn lực tập trung vào Hoàng Các. Tư Mã Ý cũng vô cùng hiểu rõ ràng vị trí của Gia Cát Lượng ở trong lòng Lưu Sấm. Nếu như nói Gia Cát Lượng là khối óc của Lưu Sấm, như vậy y sẽ là đôi mắt của Lưu Sấm, đôi tai của Lưu Sấm, và cả nanh vuốt của Lưu Sấm nữa.

Nếu đem ra so sánh thì phân lượng của Tư Mã Ý trong lòng Lưu Sấm cũng chưa chắc đã thua kém Gia Cát Lượng.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của chúng nhân, Gia Cát Lượng tỏ ra trầm ổn đúng mực.

Y suy nghĩ một chút nói: - Viên Thiệu vừa chết, vận mệnh thiên hạ cũng sẽ theo đó mà thay đổi. Hai con của Viên Thiệu cũng không phải đối thủ của Tào Tháo, mà Tào Tháo lúc này hẳn đã tập trung ánh mắt vào chủ công… Lượng cho rằng Tào tặc kế tiếp sẽ tăng nhanh tốc độ chinh phạt Hà Bắc, tránh đề chủ công nhân cơ hội phát triển lớn mạnh. Trước đây, chủ công vẫn là liên Tào chống Viên, nhưng bước tiếp theo là phải thay đổi sách lược, liên Viên chống Tào, để tranh thủ thêm nhiều cơ hội nghỉ ngơi khôi phục nguyên khí, mới có thể đối kháng với Tào tặc.

Năm Kiến An thứ tư, Lưu Sấm mới đặt chân đến Liêu tây, căn cơ chưa vững. Lúc ấy Viên Thiệu kiêu căng ngạo mạn, bất cứ lúc nào cũng có khả năng uy hiếp Lưu Sấm, cho nên Lưu Sấm mới ra quyết định liên minh với Tào Tháo chống đỡ Viên Thiệu.

Hiện tại, thế cục đã phát sinh biến hóa. Viên Thiệu ngày xưa vốn cường đại nhất nay đã không còn, Viên Thượng, Viên Đàm không phải là đối thủ của Tào Tháo, huống chi là giữa hai huynh đệ ngăn cách, lục đục đấu đá với nhau... Trong trí nhớ của Lưu Sấm, thời điểm Viên Đàm ở Lê Dương đối mặt với Tào Tháo, Viên Thượng nhớ lại tình huynh đệ xuất binh cứu giúp. Nhưng sau đó y lại vì chuyện thừa kế mà chủ động công kích Viên Thượng, khiến quan hệ huynh đệ hoàn toàn vỡ tan, rồi sau đó lại cùng Tào Tháo kết làm thân gia, dẫn sói vào nhà. Tuy là cuối cùng Viên Đàm trong lúc Tào Tháo vây khốn Nghiệp Thành đã làm phản lại, cuối cùng bị Tào Tháo tru sát, cả nhà diệt sạch.

Viên Đàm người này tuyệt đối không đáng để liên kết. Nói dễ nghe một chút người này ánh mắt thiển cận, lòng dạ hẹp hòi. Nói khó nghe một chút, Viên Đàm thay đổi thất thường, quả thật là một tên tiểu nhân.

Lưu Sấm đã từng làm việc với Viên Đàm, cũng coi như là có hiểu biết về y.

Nhớ ngày đó, Viên Thượng bị giặc Thái Sơn vây khốn, Viên Đàm phái Lưu Sấm đi cứu viện Viên Thượng nhưng lại không cấp binh mã cho Lưu Sấm. Cuối cùng Lưu Sấm đánh lén Bàn Dương, đại bại giặc Thái Sơn. Viên Đàm lại bởi vì chuyện này sinh ra địch ý với Lưu Sấm, sau lại tìm mọi cách gây khó dễ.

Lòng dạ y như vậy, cho dù Viên Thiệu đem Hà Bắc giao cho y, y cũng đừng hòng bảo vệ được.

Đem ra so sánh thì cảm nhận của Lưu Sấm về Viên Thượng còn đỡ hơn một chút…

- Liên Viên chống Tào sao? Lưu Sấm nhìn nhìn những người khác, thấy mọi người đều gật đầu.

Không hề nghi ngờ hợp tác với Viên thị cùng chống lại Tào Tháo, là lựa chọn tốt nhất trước mắt Lưu Sấm.

Huynh đệ Viên thị nếu có thể ngăn cản được công kích của Tào Tháo, cho dù là thời gian nửa năm thôi, Lưu Sấm cũng có thể mượn cơ hội này khôi phục nguyên khí. Nhưng vấn đề là, hắn đã sớm phản bội Viên thị, Viên thị sẽ nguyện ý hợp tác với Lưu Sấm sao? Vấn đề này, mới là điểm mấu chốt mà Lưu Sấm cần suy tính.

Tư Mã Ý đột nhiên nói: - Chủ công không cần phải lo lắng Viên thị không theo. Thế cục hiện nay không phải do Viên thị lựa chọn... Tào tặc lòng lang dạ sói, sớm có ý đồ thâu tóm Hà Bắc. Viên thị nếu không liên kết với chủ công thì sẽ thất bại không còn nghi ngờ gì nữa. Tin tưởng không bao lâu nữa, Viên thị liền sẽ phái người đến mời chủ công, đến lúc đó chủ công tự có thể cùng các tướng đàm luận.

Lưu Sấm nhịn không được cười phá lên.

Tư Mã Trọng Đạt đến nay vẫn chưa phải Trủng Hổ được biết đến sau này, cũng chưa luyện được bản lĩnh không màng thiệt hơn.

Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, y và Gia Cát Lượng đấu pháp, Gia Cát Lượng tặng cho y một bộ trang phục nữ nhân, Tư Mã Ý lại không thèm để ý chút nào, ngược lại hỏi đến việc ăn uống của Gia Cát Lượng, chỉ từ một vài chi tiết trong cuộc sống của Gia Cát Lượng liền phỏng đoán được thân thể của Gia Cát Lượng không tốt, mệnh không được lâu dài.

Tuy nhiên hiện tại y vẫn là tuổi trẻ hùng hồn.

Mặc dù quản lý Hoàng Các, nhưng vẫn còn có chút không vừa mắt Gia Cát Lượng nổi trội.

Tư Mã Ý hiện giờ quản lý Hoàng Các, tai mắt đã sớm len lỏi vào Nghiệp Thành,ngay cả mỗi nhành cây mỗi ngọn cỏ ở Nghiệp thành đều nắm rõ như lòng bàn tay.

Y nói như vậy, chắc hẳn ở Nghiệp thành đã sớm có lời đồn đại.

Tư Mã Ý cũng đang dùng phương thức này để biểu đạt thành quả trong thời gian qua của y.

Quả thật là từ khi trận chiến Liêu Đông bắt đầu, Tư Mã Ý còn xa mới nổi bật như Gia Cát Lượng. Trận chiến Liễu thành, lại càng bị Tư Mã Ý cho là một xỉ nhục. Một hành động lớn như vậy của người Tiên Ti, y là kẻ đứng đầu Hoàng các, tai mắt của Lưu Sấm, không ngờ trước đó một chút tin tức cũng không nắm được. Đây tuyệt đối là một loại không làm tròn bổn phận! Tư Mã Ý càng bởi vậy, mà cảm thấy xấu hổ không thôi... Cũng chính bởi vì chuyện này, hai năm qua Tư Mã Ý đều vùi đầu khổ tâm kinh doanh Hoàng Các, mà nay rốt cục mới có hiệu quả bước đầu. Lần này Lưu Sấm cho gọi, cũng là thời điểm để y báo cáo thành tích.

Từ sau khi trở thành phụ thân, Lưu Sấm cảm giác tâm tình của chính mình đã khác xa trước kia.

Hắn đương nhiên nhìn ra được tâm ý của Tư Mã Ý, nhưng cũng rất phù hợp với tâm tư của bản thân mình…

Lưu Sấm coi trọng Gia Cát Lượng, nhưng cũng cần có người đến tiết chế Gia Cát Lượng, để tránh Gia Cát Lượng trở thành một quyền thần trong lịch sử.

- Lời nói của Trọng Đạt quả thực có đạo lí.

Lưu Sấm nhìn thoáng qua Gia Cát Lượng, lại hướng Tư Mã Ý gật gật đầu: - Nếu quyết định hợp tác với Viên thị, chúng ta nên chuẩn bị sẵn sàng cho chuyện này. Tuy nhiên, Viên Đàm không thể hợp tác, người này chí lớn nhưng tài mọn, tầm nhìn thiển cận, thay đổi thất thường. Trọng Đạt có thể đẩy mạnh tìm hiểu Viên Tam công tử, nghĩ cách để ý tứ này của chúng ta rơi vào tai y, khiến y chủ động đến cầu hòa. Chuyện này, chúng ta tuyệt đối không thể chủ động!

Tuân Kham cũng mỉm cười nói: - Chủ công có Khổng Minh và Trọng Đạt, chính là bổ sung lẫn nhau tạo nên sức mạnh cực lớn.

Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý nhìn nhau, cũng không có bất kì giao lưu nào. (chưa xong còn tiếp..)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện