- Đúng vậy, có câu là quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ, chủ công đến Nghiệp Thành đốii mặt với tình hình phức tạp. Tử Gia và Bá Ngôn vẫn còn hơi non nớt. Vũ dũng của Lão Hổ ca và Lệnh Minh khiến chúng ta rất yên tâm, chỉ có điều, nếu chủ công muốn đến Nghiệp Thành thì lại phải mang theo một người nữa, Khổng Minh phải ở lại xử lý chính vụ, chi bằng để ta hộ tống chủ công đi, cũng có thể bày mưu tính kế được.
Vẻ mặt của Tư Mã Ý xúc động khiến cho Lưu Sấm không nhịn được cười.
- Trọng Đạt, không sợ bị Tào Tháo phát hiện sao? - Chuyện này...
Tư Mã Ý giúp Lưu Sấm là sự dặn dò của Tư Mã Phòng. Mà hiện nay Tư Mã Phòng đang ở Hứa Đô, có thể nói là ông chỉ ru rú trong nhà cũng chính vì là để che dấu cho Tư Mã Ý. Nếu lúc này Tư Mã Ý bị bại lộ thi gia tộc Tư Mã sẽ khó mà tránh khỏi phiền toái. Quan trọng nhất là Tư Mã Ý quản lý Hoàng Các, gánh vác trách nhiệm to lớn. Với tình huống trước mắt muốn xuất đầu lộ diện thì quả là có chút khó khăn.
Lưu Sấm nói: - Năng lực của Bá Ngôn, ta là người rõ nhất. Tuy ở dưới trướng của Tử Long y thường biểu hiện không nóng không lạnhnhưng nói về bản lĩnh chưa chắc đã kém Khổng Minh và Trọng Đạt. Y đi theo cũng đối phó tạm được với tất cả, ta tin rằng nếu đến Nghiệp Thành, thì dù huynh đệ nhà họ Viên kia có liên kết cũng không làm gì được.
Hắn vẫn còn một câu chưa nói: Lần này hắn không thể mang Tư Mã Ý đi nhưng Hoàng Các của Tư Mã Ý sẽ trở thành tai mắt của hắn ở Nghiệp Thành.
Tư Mã Ý và Gia Cát Lượng nhìn nhau, thấy thái độ của Lưu Sấm rất kiên quyết, cũng không biết phải làm thế nào cho phải.
Lưu Sấm cười khổ nói: - Khổng Minh, Trọng Đạt các ngươi cũng đừng có coi thường ta. Nhớ lúc đầu, Khổng Minh theo ta quyết đấu với Tào Tháo ở Từ Châu lúc đó ta một binh một tốt còn không có chứ nói chi đến bây giờ văn ta đã có Tử Gia, Bá Ngôn. Võ có Trọng Khang, Lệnh Minh... Ha ha, trừ phi đầu óc của Viên Hiển Tư có vấn đề, nếu không thì chắc chắn y không dám gây bất lợi cho ta đâu.
Nhưng, Trọng Khang đi cùng ta đến Nghiệp Thành, núi Cú Chú cũng phải có người canh giữ. Đúng lúc Hiếu Cung chưa bận chuyện gì, khả năng cầm binh của y không cần phải nói, hơn nữa lại giỏi giang điềm tĩnh hơn người, có thể để canh giữ núi Cú Chú được.
Thái Nguyên kia dù sao cũng vẫn còn một Tiêu Xúc. Tuy Lưu Sấm cũng không mấy quan tâm, nhưng vẫn phải phòng bị đột nhiên Tiêu Xúc đó lại đánh lén.
- Vậy...
- Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, có lẽ mấy hôm nữa Viên Thượng sẽ phái người đến đây. Đến lúc đó sẽ để Khổng Minh tiếp đón, chuyện cụ thể thế nào để cho đệ phụ trách. Trong thời gian này ra chỉnh đốn binh mã sau đó xuất chinh.
Lưu Sấm dứt khoát quyết định, Gia Cát Lượng cũng biết lúc này mà khuyên thêm lại càng phản tác dụng..
Tính ra y đi theo Lưu Sấm cũng được năm sáu năm rồi... Về tính cách của Lưu Sấm, Gia Cát Lượng cũng rất hiểu. Tuy ở chỗ đông người Lưu Sấm là người rất dễ nói chuyện, cũng khiếm tốn nghe người khác khuyên bảo, nhưng nếu như hắn quyết chuyện gì thì có tám con trâu kéo lại cũng không được. Ví dụ như lúc đầu ở Từ Châu, Lưu Sấm quyết định đi Hứa Đô cũng không ai khuyên bảo được hắn.
Tư Mã Ý và Gia Cát Lượng nhìn nhau rồi khom người lĩnh lệnh.
Y sẽ cố gắng thu xếp mọi việc ổn thỏa để giúp Lưu Sấm làm việc hiệu quả.
Lần này Lưu Sấm đi Nghiệp Thành là vì tính kế cho tương lai. Thần là thần tử, chủ công thân chịu mạo hiểm mà y lại không có cách nào trợ giúp thì thật là xấu hổ. Nếu không thể thay đổi được tình hình này vậy thì y thân làm người được tín nhiệm nhất bên cạnh Lưu Sấm, cũng là huynh đệ trong nhà của hắn. Gia Cát Lượng thề rằng dù lần này kết quả Viên Lưu hợp tác chống Tào thế nào thì y cũng sẽ bảo vệ Lưu Sấm an toàn trở về.
Đồng thời Tư Mã Ý cũng thầm quyết định, nhất định phải khiến Hoàng Các dọn một con đường bằng phẳng cho Lưu Sấm...
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Trong đêm, Lưu Sấm ngồi một mình trong thư phòng xem các tin tình báo Hoàng Các gửi đến.
Sự tận tâm tận lực của Tư Mã Ý lần này, đã thể hiện rõ sự cố gắng trong một năm qua của y với Lưu Sấm.
Tình hình của Nghiệp Thành cũng không thể lạc quan được.
Viên Thiệu hai lần quyết chiến với Tào Tháo. Viên quân điều động gần như hai phần ba đội quân tinh nhuệ. Mà Viên Thượng và Viên Đàm tách riêng càng khiến cho hai cánh tay của Viên Thiệu thêm suy yếu. Cũng may Viên Thiệu để lại có hai người con căn cơ vững chắc, nhân khẩu ở Ký Châu đông đúc cũng khiến cho binh lực trong tay Viên Thượng không đến mức như trứng trọi đá. Từ tháng mười hai đến giờ, Viên Thượng bắt đầu chiêu mộ binh mã ở Nghiệp Thành, đến nay đã có năm vạn đại quân.
- Năm vạn người?
Không tồi!
Nhưng năm vạn người này phần lớn chỉ là một đám ô hợp vẫn chưa có kinh nghiệm chiến trường chưa qua huấn luyện.
Trận chiến Quan Độ, trận chiến Thương Đình. Viên Thiệu trước sau đầu nhập đến hai mươi vạn binh mã nhưng giữ lại chưa đầy một phần năm....
Một đám tân binh như vậy sao có thể là đối thủ của con hổ Tào Tháo được?
Trước mắt Nghiệp Thành thiếu thốn lương thảo. Tất cả đểu thể hiện lên rõ vẻ mệt mỏi của Viên thị, muốn ngăn cản Tào Tháo quả thực không hề dễ dàng.
Lưu Sấm gập tập tài liệu rồi nhắm mắt lại.
Hắn dựa lưng vào ghế, ngửa mặt lên trời, cố gắng nhớ lại, trong lịch sử Nhị Viên đối kháng với Tào Tháo thế nào?
Trong lịch sử, sau khi Viên Thiệu chết... huynh đệ nhà Viên chống lại Tào Tháo phải đến 4-5 năm, Tào Tháo mới thống nhất được Hà Bắc, đồng thời phải mất đi một chủ mưu là Quách Gia.
Khoan đã, Quách Gia?
Đột nhiên Lưu Sấm phát run lên, lập tức mở mắt ra.
Gần đây Quách Gia có phần quá trầm lặng...
Sự kiêng kị của Lưu Sấm đối với Quách Gia là xuất phát từ đáy lòng. Cuộc đời hắn chịu mất mát lớnnhất chính là dưới tay Quách Gia. Lần đó Lưu Sấm mất đi Hoàng Thiệu, Hoàng Mỹ khiến hắn đến giờ vẫn còn thấy đau lòng. Quân của Tào Tháo tiến lên Hà Bắc, sao Quách Gia lại không có hành động gì được.
Phải biết rằng dưới trướng của Tào Tháo không phải chỉ có một mình Quách Gia.
Ông ta có Tuân Úc bày mưu tính kế, có Tuân Du mưu trí, có Trình Dục mưu lược hơn người, có Quách Gia giả dối đa đoan lại có thói quen ẩn nấp lại tính toán tinh vi. Giả Hủ, Giả Văn Hòa một thiên tài, một độc sĩ,hai người này lại không có chút hành động nào sao? dường như chuyện này không được hợp lí cho lắm... Càng như vậy Lưu Sấm lại càng phải cảnh giác. Phải biết rằng hiện nay hắn đang đối mặt với thời kì đỉnh cao của Tào Tháo. Lúc đầu một Quách Gia suýt nữa hại chết Lưu Sấm, nay lại có thêm một Độc sĩ...
- Người đâu!
- Vâng!
Lý Dật Phong đang trực ở bên ngoài thư phòng nghe Lưu Sấm gọi lập tức đi vào.
- Ngươi lập tức tìm Trọng Đạt đến đây. Ta có chuyện quan trọng muốn thảo luận với y.
- Vâng!
Lý Dật Phong lĩnh lệnh đi ra còn Lưu Sấm thì ngồi lại trong thư phòng. Hắn cầm hồ sơ tiếp tục lật ra xem.
Đúng lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Vẻ mặt của Tư Mã Ý xúc động khiến cho Lưu Sấm không nhịn được cười.
- Trọng Đạt, không sợ bị Tào Tháo phát hiện sao? - Chuyện này...
Tư Mã Ý giúp Lưu Sấm là sự dặn dò của Tư Mã Phòng. Mà hiện nay Tư Mã Phòng đang ở Hứa Đô, có thể nói là ông chỉ ru rú trong nhà cũng chính vì là để che dấu cho Tư Mã Ý. Nếu lúc này Tư Mã Ý bị bại lộ thi gia tộc Tư Mã sẽ khó mà tránh khỏi phiền toái. Quan trọng nhất là Tư Mã Ý quản lý Hoàng Các, gánh vác trách nhiệm to lớn. Với tình huống trước mắt muốn xuất đầu lộ diện thì quả là có chút khó khăn.
Lưu Sấm nói: - Năng lực của Bá Ngôn, ta là người rõ nhất. Tuy ở dưới trướng của Tử Long y thường biểu hiện không nóng không lạnhnhưng nói về bản lĩnh chưa chắc đã kém Khổng Minh và Trọng Đạt. Y đi theo cũng đối phó tạm được với tất cả, ta tin rằng nếu đến Nghiệp Thành, thì dù huynh đệ nhà họ Viên kia có liên kết cũng không làm gì được.
Hắn vẫn còn một câu chưa nói: Lần này hắn không thể mang Tư Mã Ý đi nhưng Hoàng Các của Tư Mã Ý sẽ trở thành tai mắt của hắn ở Nghiệp Thành.
Tư Mã Ý và Gia Cát Lượng nhìn nhau, thấy thái độ của Lưu Sấm rất kiên quyết, cũng không biết phải làm thế nào cho phải.
Lưu Sấm cười khổ nói: - Khổng Minh, Trọng Đạt các ngươi cũng đừng có coi thường ta. Nhớ lúc đầu, Khổng Minh theo ta quyết đấu với Tào Tháo ở Từ Châu lúc đó ta một binh một tốt còn không có chứ nói chi đến bây giờ văn ta đã có Tử Gia, Bá Ngôn. Võ có Trọng Khang, Lệnh Minh... Ha ha, trừ phi đầu óc của Viên Hiển Tư có vấn đề, nếu không thì chắc chắn y không dám gây bất lợi cho ta đâu.
Nhưng, Trọng Khang đi cùng ta đến Nghiệp Thành, núi Cú Chú cũng phải có người canh giữ. Đúng lúc Hiếu Cung chưa bận chuyện gì, khả năng cầm binh của y không cần phải nói, hơn nữa lại giỏi giang điềm tĩnh hơn người, có thể để canh giữ núi Cú Chú được.
Thái Nguyên kia dù sao cũng vẫn còn một Tiêu Xúc. Tuy Lưu Sấm cũng không mấy quan tâm, nhưng vẫn phải phòng bị đột nhiên Tiêu Xúc đó lại đánh lén.
- Vậy...
- Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, có lẽ mấy hôm nữa Viên Thượng sẽ phái người đến đây. Đến lúc đó sẽ để Khổng Minh tiếp đón, chuyện cụ thể thế nào để cho đệ phụ trách. Trong thời gian này ra chỉnh đốn binh mã sau đó xuất chinh.
Lưu Sấm dứt khoát quyết định, Gia Cát Lượng cũng biết lúc này mà khuyên thêm lại càng phản tác dụng..
Tính ra y đi theo Lưu Sấm cũng được năm sáu năm rồi... Về tính cách của Lưu Sấm, Gia Cát Lượng cũng rất hiểu. Tuy ở chỗ đông người Lưu Sấm là người rất dễ nói chuyện, cũng khiếm tốn nghe người khác khuyên bảo, nhưng nếu như hắn quyết chuyện gì thì có tám con trâu kéo lại cũng không được. Ví dụ như lúc đầu ở Từ Châu, Lưu Sấm quyết định đi Hứa Đô cũng không ai khuyên bảo được hắn.
Tư Mã Ý và Gia Cát Lượng nhìn nhau rồi khom người lĩnh lệnh.
Y sẽ cố gắng thu xếp mọi việc ổn thỏa để giúp Lưu Sấm làm việc hiệu quả.
Lần này Lưu Sấm đi Nghiệp Thành là vì tính kế cho tương lai. Thần là thần tử, chủ công thân chịu mạo hiểm mà y lại không có cách nào trợ giúp thì thật là xấu hổ. Nếu không thể thay đổi được tình hình này vậy thì y thân làm người được tín nhiệm nhất bên cạnh Lưu Sấm, cũng là huynh đệ trong nhà của hắn. Gia Cát Lượng thề rằng dù lần này kết quả Viên Lưu hợp tác chống Tào thế nào thì y cũng sẽ bảo vệ Lưu Sấm an toàn trở về.
Đồng thời Tư Mã Ý cũng thầm quyết định, nhất định phải khiến Hoàng Các dọn một con đường bằng phẳng cho Lưu Sấm...
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Trong đêm, Lưu Sấm ngồi một mình trong thư phòng xem các tin tình báo Hoàng Các gửi đến.
Sự tận tâm tận lực của Tư Mã Ý lần này, đã thể hiện rõ sự cố gắng trong một năm qua của y với Lưu Sấm.
Tình hình của Nghiệp Thành cũng không thể lạc quan được.
Viên Thiệu hai lần quyết chiến với Tào Tháo. Viên quân điều động gần như hai phần ba đội quân tinh nhuệ. Mà Viên Thượng và Viên Đàm tách riêng càng khiến cho hai cánh tay của Viên Thiệu thêm suy yếu. Cũng may Viên Thiệu để lại có hai người con căn cơ vững chắc, nhân khẩu ở Ký Châu đông đúc cũng khiến cho binh lực trong tay Viên Thượng không đến mức như trứng trọi đá. Từ tháng mười hai đến giờ, Viên Thượng bắt đầu chiêu mộ binh mã ở Nghiệp Thành, đến nay đã có năm vạn đại quân.
- Năm vạn người?
Không tồi!
Nhưng năm vạn người này phần lớn chỉ là một đám ô hợp vẫn chưa có kinh nghiệm chiến trường chưa qua huấn luyện.
Trận chiến Quan Độ, trận chiến Thương Đình. Viên Thiệu trước sau đầu nhập đến hai mươi vạn binh mã nhưng giữ lại chưa đầy một phần năm....
Một đám tân binh như vậy sao có thể là đối thủ của con hổ Tào Tháo được?
Trước mắt Nghiệp Thành thiếu thốn lương thảo. Tất cả đểu thể hiện lên rõ vẻ mệt mỏi của Viên thị, muốn ngăn cản Tào Tháo quả thực không hề dễ dàng.
Lưu Sấm gập tập tài liệu rồi nhắm mắt lại.
Hắn dựa lưng vào ghế, ngửa mặt lên trời, cố gắng nhớ lại, trong lịch sử Nhị Viên đối kháng với Tào Tháo thế nào?
Trong lịch sử, sau khi Viên Thiệu chết... huynh đệ nhà Viên chống lại Tào Tháo phải đến 4-5 năm, Tào Tháo mới thống nhất được Hà Bắc, đồng thời phải mất đi một chủ mưu là Quách Gia.
Khoan đã, Quách Gia?
Đột nhiên Lưu Sấm phát run lên, lập tức mở mắt ra.
Gần đây Quách Gia có phần quá trầm lặng...
Sự kiêng kị của Lưu Sấm đối với Quách Gia là xuất phát từ đáy lòng. Cuộc đời hắn chịu mất mát lớnnhất chính là dưới tay Quách Gia. Lần đó Lưu Sấm mất đi Hoàng Thiệu, Hoàng Mỹ khiến hắn đến giờ vẫn còn thấy đau lòng. Quân của Tào Tháo tiến lên Hà Bắc, sao Quách Gia lại không có hành động gì được.
Phải biết rằng dưới trướng của Tào Tháo không phải chỉ có một mình Quách Gia.
Ông ta có Tuân Úc bày mưu tính kế, có Tuân Du mưu trí, có Trình Dục mưu lược hơn người, có Quách Gia giả dối đa đoan lại có thói quen ẩn nấp lại tính toán tinh vi. Giả Hủ, Giả Văn Hòa một thiên tài, một độc sĩ,hai người này lại không có chút hành động nào sao? dường như chuyện này không được hợp lí cho lắm... Càng như vậy Lưu Sấm lại càng phải cảnh giác. Phải biết rằng hiện nay hắn đang đối mặt với thời kì đỉnh cao của Tào Tháo. Lúc đầu một Quách Gia suýt nữa hại chết Lưu Sấm, nay lại có thêm một Độc sĩ...
- Người đâu!
- Vâng!
Lý Dật Phong đang trực ở bên ngoài thư phòng nghe Lưu Sấm gọi lập tức đi vào.
- Ngươi lập tức tìm Trọng Đạt đến đây. Ta có chuyện quan trọng muốn thảo luận với y.
- Vâng!
Lý Dật Phong lĩnh lệnh đi ra còn Lưu Sấm thì ngồi lại trong thư phòng. Hắn cầm hồ sơ tiếp tục lật ra xem.
Đúng lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Danh sách chương