- Khụ khụ!! Yasi ho khan, tỉnh lại. Lúc này hắn toàn thân đau nhức ê ẩm.

- Đồ lưu manh ngươi cuối cùng cũng tỉnh, mau nói ta biết đây là đâu?

Yasi giật mình vì tiếng nói trong trẻo nhưng vào tai hắn là ác ma, sợ hãi nhìn qua.

Vẫn là tinh xảo khuôn mặt nhỏ và thân hình thiếu nữ lồi lõm, cầm trên tay một khỏa cầu tỏa ra nhàn nhạt hắc ám, thần sắc tức giận.

Yasi vội vàng giải thích:

- Chuyện lúc nãy chỉ là hiểu lầm! Tôi không cố ý xâm phạm cô, tôi được sư phụ đưa tới không gian này để thí luyện, không hiểu sao cô cũng tới, chuyện này là sao vậy?

- Ồ ngươi nói thật? Cô gái tóc tím kinh ngạc.

Thấy vậy, Yasi nói:

- Tất nhiên rồi! Cô nhìn xem, nơi này không có mặt trăng và mặt trời, không có ban ngày hay ban đêm và còn rất nhiều yêu quái nguy hiểm.

Cô gái tóc tím xinh đẹp hiển nhiên là Natasha rồi, cô nghi hoặc quan sát một chút.

Quả nhiên như lời tên lưu manh ( với riêng cô) nói, nơi này rất kì dị, hơn nữa sương mù bao phủ, ngoài bán kính 20m tự nhiên không nhìn thấy gì. Nghĩ tới lúc đầu tiên cô xuyên tới, tên này quần áo rách rưới, tóc tai rối bời, chắc chắn do sương mù ảnh hưởng dẫn tới xông nhầm ổ quái vật.

- Xì xì!

Yasi e ngại không dám nhìn thẳng khiến Natasha bật cười. Trong lòng bỗng chốc khôi phục sự nhí nhảnh.

Yasi ngu ngơ không hiểu cô gái đang cười vì điều gì, từ từ giương mắt lên, mở miệng:

- Cô...cô..có thể thu hồi tấn công được không? Yên tâm tôi không dám mạo phạm cô nữa.

- Được rồi! Nói rồi cô thu lại quả cầu hắc ám, cũng không sợ hắn còn dám xàm sỡ mình, một phần do cô ngây thơ tin tưởng, còn lại là cô có thực lực nha.

Yasi thờ phào đứng dậy, cũng may trước đó hắn trảm chết một con quái đá khổng lồ màu xanh, có thể giúp hắn khôi phục chậm rãi vết thương ngoài da.

Natasha nhìn thân ảnh chật vật rách rưới trước mắt, không khỏi lóe lên 1 tia thương cảm, hỏi:

- Ngươi tên là gì?

- Tôi tên là Yasi! Còn cô?. Yasi vội vàng đáp.

- Natasha! Ngươi cứ gọi như thế là được.

Natasha nói.1 giờ trướcTriệu Vân

Như nghĩ ra điều gì đó, cô hỏi tiếp:

- Sư phụ ngươi cho ngươi tới nơi này làm cái gì vậy?

Yasi chần chừ một lát, vẫn là lôi tấm bản đồ trong tay nải ra, giải thích:

- Sự phụ giao cho tôi tơi nơi này với nhiệm vụ thu thập những chiếc chìa khóa ở chỗ khác nhau trong vòng 7 ngày, hiện tại tôi đã mất một ngày, cũng gần tới chỗ thứ nhất cất giữ chìa khóa, phải đủ 3 chiếc mới có thể ra khỏi nơi này.

Natasha gật đầu, khoát tay:

- Vậy ngươi đi làm nhiệm vụ đi! Tạm biệt tại đây.

Yasi hơi khó hiểu nhưng cũng xoay người bước đi.

Hắn đi xa khoảng chục thước thì đằng sau vang lên tiếng hét:

- À mà khoan! Yasi ngươi chờ ta, ta đâu có biết đường ra.

Quay đầu nhìn thân ảnh xinh đẹp, Yasi phảng phất như nhìn đứa ngốc cảm giác. Cười khổ trong lòng, nhưng không dám biểu hiện ra mặt.

" Aizzz~ Cô gái này thật đáng yêu! "

- Cô nghĩ đi thu thập cùng tôi 1 phen à? Sẽ rất nguy hiểm.

Natasha trừng mắt, nỉ non:

- Ngươi nghĩ ta còn lựa chọn nào khác hả? Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn một cô gái xinh đẹp như hoa bị chết đói sao?

Yasi nhất thời không biết nói gì cho phải, kém chút giơ lên ngón giữa, bĩu môi:

- Khinh bỉ cô nha! Có vốn liếng cũng phải khiêm tốn chút chứ không phải?

Natasha cười hì hì không có phản bác, nói:

- Ta thật lâu không ra ngoài trải nghiệm chút nguy hiểm, vừa may cũng tôi luyện một chút xíu. Yên tâm ta có thể trợ giúp ngươi!

- Được không đó? Yasi giả bộ nghi hoặc khiến cô nàng gắt lên, phả một làn hơi thở thơm tho vào mặt hắn:

- Không muốn nghi hoặc năng lực của ta nha!

Yasi lắc đầu cười, nội tâm âm thầm nói " Tôi phòng bị thì cô còn có cơ hội?? ".

Thở dài, có giai nhân đi cùng đường cũng không phải chuyện gì xấu hổ, ít ra cũng có người trò chuyện, đỡ tịch mịch.

Hai bóng hình nam nữ dần dần biến mất khỏi con đường mòn, chìm vào sương mù mông lung.

Ở một không gian khác, Kayn sau khi hấp thụ sức mạnh kì bí, tưởng chừng mọi thứ đều suôn sẻ thì.....

- Aaaaa! Cái gì? Thân thể này sao có tới 3 luồng sức mạnh linh hồn?1 giờ trướcTriệu Vân

Nghe kĩ một chút giọng nói sắc lẹm này, ta phát hiện nó không phải giọng của Kayn mà là của người khác tại thân thể hắn phát ra, rất thống khổ.

- Cạc cạc cạc ~ Có người dám tranh thân thể này với ta sao?

Lại từ trong thân thể hắn, một giọng nói khác khàn đặc, tà ác vang lên tiếp.

- Ngươi....ngươi.. là ai?

Giọng nói sắc lẹm nghi ngờ, có phần hối hận chính mình lúc trước nhìn không thấu tiểu tử này.

Giọng nói tà ác kì bí lại vang lên:

- Cạc cạc cạc ~ Lão tử là thượng cổ Tà Thần Rhaast! Nhà ngươi là ai?

- Ta là bóng tối hắc ám hình thành từ oán khí! Cái gì thượng cổ Tà Thần? Mạnh sao? Giọng nói sắc lẹm đáp lại, khí thế không kém hơn đối phương.

Cái khác tà ác giọng lại vang lên, thanh âm tức giận:

- Ai nha nha! Ngươi là muốn chiến sao? Lão tử đại biểu tà ác hắc ám treo ngươi lên đánh

.....

Bên trong thân thể của Kayn vang lên từng đợt thanh âm cãi cọ của hai người ( linh hồn) khác nhau, khai chiến mặc dù chẳng ai dám làm gì đối phương, mặc kệ chủ thân thể đang thống khổ kịch liệt, gần như ngất đi.

- a ~! Rên rỉ ngày càng nhỏ dần.

Hai người đang cãi lộn trong người Kayn như ý thức được gì đó, nhanh soắn suýt. Linh hồn tà ác gấp nói:

- Tại ngươi nha! Ta mới là người phù hợp với tà ác ẩn sâu trong hắn, hơn nữa vũ khí của ta hiện tại hắn đang dùng, rất hợp với hắn!

- Sức mạnh bóng tối trong người hắn mới đáng để ta dung nhập, ngươi lui ra, hắn nhanh chóng không chịu được. Hắc ám kia cũng không chịu thua.

- Haizzz! Hai ta đều có mục đích riêng, hay là thỏa hiệp. Rhaast nói.

Người kia ồ lên, gấp gáp hỏi:

- Nói một chút ý kiến ngươi!

Rhaast giải thích:

- Ta có thể lui về binh khí cho ngươi nhập vào hắn nhưng....ngươi không được khống chế hắn và mặc hắn triệu hoán, miễn là hắn thực hiện ngươi mục đích cuối. Còn có ta, ta muốn thì ngươi cũng phải nhường để ta nhập vào hắn, không ai xâm phạm ai, giúp hắn giết chóc và thực hiện mục đích cuối...

- Giết!!

Chưa đợi Rhaast nói hết, người kia tiếp lời.21 phút trướcTriệu Vân

Vì thời gian không còn nhiều, cả hai nhanh chóng thực hiện mình lời nói.

Không sai, Rhaast thoát khỏi Kayn hóa thành một đoàn khí màu đỏ chui vào thanh lưỡi hái.

Còn bên kia, đoàn khí màu đen tuyền nhanh nhập vào người hắn, cắm sâu trong linh hồn.

- Không ổn, có người tiến tới nơi này! Rất mạnh!

Rhaast nói ( lúc này là lưỡi hái).

Bên kia Kayn cũng vang lên thanh âm sắc lẹm, nhưng phát ra từ trong đầu của hắn:

- Yên phận đi!

Người kia càng ngày càng gần, Rhaast khép con mắt trên lưỡi, rơi trên sàn đá. Ngoại trừ Kayn có thêm lít nha lít nhít hình xăm trên người cùng trên gương mặt bên trái thì mọi thứ vẫn không thay đổi.

.....

- A!!! Sức mạnh cực kỳ tà ác mới đây đâu rồi?

Người nọ nghi hoặc đẩy cánh cửa nọ, trông thấy có người thanh niên nằm trên sàn nhà, kinh ngạc nhiều hơn nghi hoặc.

- Người này là ai? Có hình xăm của học viện ninja chẳng lẽ là ninja Ionia? Thôi cứ mang về trước!

Xong hắn bế Kayn lên, cầm thêm cây lưỡi hái kì quái, thoắt cái biến mất.Vừa xong
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện