Nhận thấy thân thể Âu Dương Vũ khẽ cựa quậy nhằm thoát khỏi còng tay trên đầu giường, Hạ Ngưng Tuyết cười cười buông quả anh đào ngọt ngào trong miệng ra

" Gấp gáp như vậy làm gì chứ? Thời gian còn rất dài nha " Thân thể Hạ Ngưng Tuyết mềm mại như con rắn nhỏ khẽ dựa vào bộ ngực vạm vỡ của Âu Dương Vũ, nụ hoa đằng sau lớp áo mỏng manh khẽ cọ vào lồng ngực hắn. Từng cơn tê dại khiến cả hai mê muội

Bàn tay nhỏ bé dọc theo lồng ngực đã sớm bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp thẳng một đường xuống dưới, cuối cùng chạm vào vật cương cứng đang ngẩng cao đầu, đôi chân thon dài nhẹ nhàng quấn lấy bắp đùi tráng kiện, dùng sự mềm mại của bản thân phác hoạ từng chút từng chút thân thể rắn chắc của hắn, khiến toàn thân hắn như rơi vào nước sôi lửa bỏng.

" Ngưng Tuyết! " Âu Dương Vũ cắn chặt răng, từng giọt mồ hôi không ngừng nhỏ xuống cho thấy hắn đang cố nhẫn nhịn sự cám dỗ mãnh liệt tới mức nào. Thân thể cao lớn vặn vẹo không ngừng, muốn Hạ Ngưng Tuyết đem còng trên tay tháo xuống.

" Bảo bối lại không nghe lời rồi " Hạ Ngưng Tuyết đột nhiên nắm chặt lấy cự long trong tay liền nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của Âu Dương Vũ, vật trong tay càng lúc càng nóng càng lúc càng cứng, cương lớn đến mức một tay Hạ Ngưng Tuyết không nắm vừa

" Đáng ghét! Lớn như vậy làm gì cơ chứ " nói xong liền buông vật trong tay ra, còn rất ghét bỏ búng nhẹ vào phần quy đầu bóng loáng đã ứa ra một ít chất lỏng trắng đục

" Ngưng Tuyết.... em.... "

Tiếng nói khàn đặc như dã thú, mất đi phần ôn nhu thay vào đó là dục vọng bị cô khơi mào đến phát điên

" Ha ha " Hạ Ngưng Tuyết sảng khoái cười to, bàn tay mềm mại lại không an phận tiếp tục trêu chọc trên người Âu Dương Vũ

Khẽ vuốt ve từ cơ ngực cường tráng qua vùng bụng rắn chắc, ngón tay nhỏ bé phác họa từng khối cơ bụng cứng cáp rồi trượt dần xuống dưới chạm vào cúc hoa nhỏ bé đang run rẩy

" Người ta thật nhớ nó nha, lần trước khi cho ngón tay vào còn co rút chặc chẽ vô cùng đáng yêu " Hạ Ngưng Tuyết cho một ngón tay vào miệng khẽ mút đến khi ngón tay nhỏ nhắn đã phủ một tầng nước bọt óng ánh rồi khẽ vờn xung quanh nó

Như biết Hạ Ngưng Tuyết định làm gì, Âu Dương Vũ liền run rẩy cựa quậy " Nữ vương à, tha cho anh đi được không? "

" Không được nha " nói xong ngón tay nhỏ nhắn cứ thế đâm vào

" A--- "

" Chặt thật " ngón tay nhờ có nước bọt hỗ trợ vô cùng dễ dàng di chuyển

" Thật tham ăn, một ngón ăn không no sao? " ngón tay thứ hai tiếp theo chen vào

" A---- Đừng.... đừng.... đùa nữa.... "

Từng cơn tê dại đánh thẳng vào đại não Âu Dương Vũ khiến hắn phải thét lên, vừa sung sướng vừa khó nhịn. Ngay lúc Âu Dương Vũ đến cực hạn hai ngón tay trong cúc huyệt bỗng rút ra

" A... " cảm giác mất mác làm hắn vô cùng khó chịu thân hình khẽ cựa quậy

" Để chị cho cưng ăn món ngon hơn nhé "

Ngay lúc Âu Dương Vũ chưa hoàn toàn tỉnh táo liền bị một cái gì đó to lớn nhồi vào

" A---------- "
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện