Nhưng mà, một chút ý muốn giải thích Lăng Mạt Mạt cũng không có, trong đầu hiện lên đều là ánh mắt khinh thường của Lý Tình Thâm và câu nói tàn nhẫn khinh thường kia!

Lý Tình Thâm nói xong những lời này, dựa theo tính tình trước kia, là sẽ xoay người bỏ đi, nhưng vào giờ phút này, vậy mà anh vẫn còn đứng ở chỗ này, từ đầu đến cuối không di chuyển.

Anh biết, anh đang chờ cô nói với mình, thầy ơi em sai rồi, thầy ơi em sẽ sửa đổi.

Anh biết, bất luận anh đối xử với cô ra sao, thì thật ra trong lòng của anh, cô sẽ luôn cúi đầu nhận sai .

Nhớ lại, mỗi một lần, đều là anh nổi giận đùng đùng, cô đ bằng mọi cách lấy lòng anh, vô tội luống cuống, làm cho anh không biết làm gì.

Thật ra thì, cô căn bản cũng không biết, cho tới bây giờ, giữa anh và cô, người thật sự không thể làm gì người kia, là anh.

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Tính toán một chút, Tô Thần vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lý Tình Thâm nổi giận như vậy.

Anh thừa nhận, anh là ý xấu muốn nhìn thấy Lý Tình Thâm bộc lộ cảm xúc, nhưng lại không có nghĩ đến, anh lại có thể ở đây đánh tổng giám đốc của tập đoàn Phong Hoa !

Lúc Lý Tình Thâm kéo Lăng Mạt Mạt đi khỏi, cả người tức giận.

Tô Thần không nhịn được có chút lo lắng, chỉ sợ Lý Tình Thâm mất đi lý trí, làm ra chuyện gì nữa!

Trương Lộ Nam bị Lý Tình Thâm đánh thành bộ dáng này, tự nhiên buổi dạ hội sẽ không thể làm nữa, Tô Thần vốn dĩ định về nhà, nhưng mà khi lên xe, cảm thấy trong lòng có chút lo lắng, lái xe đi khỏi một khoảng ngắn, liền nhìn thấy xe của Lý Tình Thâm vẫn còn đang đỗ ở đó, Tô Thần suy nghĩ một chút, liền tắt máy, khóa xe, đi xuống, tìm người.

Biệt viện không lớn, chỗ có thể giấu người, chỉ có cái vườn hoa nhỏ kia.

Tô Thần mang lên chìa khóa xe, bước nhanh đi tới, mới vừa đi vào, liền nghe thấy giọng nói của Lý Tình Thâm truyền đến.

“Nếu như em cứ cố tình làm như vậy, tôi cũng sẽ không hỏi nữa.”

“Nhưng mà, từ đó về sau, tôi tuyệt đối sẽ không còn là của thầy của em nữa!”

“Bởi vì, có học trò giống như em vậy, rất mất mặt!”

Tô Thần lại gần một chút, nhìn qua nơi phát ra âm thanh, phát hiện Lý Tình Thâm đứng ở nơi đó, gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt.

Mà cả người nhỏ nhắn của Lăng Mạt Mạt khẽ run rẩy, tay che mặt, đèn ở bên ngoài biệt thự rất sáng, Tô Thần có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt dưới ngón tay của Lăng Mạt Mạt, sưng đỏ một mảng.

Trong lòng của Tô Thần nhất thời giật mình, Lý Tình Thâm lại có thể tát cô bé này? Trong nháy mắt, Tô Thần cảm thấy có chút áy náy đối với Lăng Mạt Mạt, lập tức đi tới chỗ của Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt.

Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt nghe được tiếng bước chân, hơi nghiêng đầu, thấy người đến là Tô Thần, Lăng Mạt Mạt liền ra sức cúi thấp đầu xuống, tóc dài buông xuống, che lại nửa bên mặt của cô.

Lý Tình Thâm liếc mắt nhìn Tô Thần một cái, cau mày: “Làm sao cậu lại ở chỗ này?”

Tô Thần lắc lắc chìa khóa xe, tự nhiên đi đến trước mặt của Lăng Mạt Mạt, vươn tay ra, vén tóc dài của Lăng Mạt Mạt qua môt bên, muốn xem mặt của cô một chút, ai ngờ Lăng Mạt Mạt lại lui về phíaa sau một bước, mà ở bên cạnh Lý Tình Thâm cũng đưa tay ra, kéo Tô Thần lui lại phía sau một bước.

Sắc mặt của Lý Tình Thâm không vui nhìn Tô Thần: “Nơi này không có chuyện của cậu!”

“Tình Thâm, cậu làm hơi quá rồi đó! Cũng không phải là chuyện lớn gì, tại sao có thể tát cô bé như vậy?” Tô Thần vẫn nhìn chằm chằm vào Lăng Mạt Mạt, vẻ mặt mang theo một chút áy náy.

Cơ thể của Lăng Mạt Mạt hơi run rẩy, vốn là bị Lý Tình Thâm tát một cái, trong lòng đã vô cùng xấu hổ, bây giờ lại bị người khác nhìn thấy, càng trở nên mất mặt, cô cũng bất chấp mình đứng không vững, xoay người, bỏ chạy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện