Đến lúc này, Lôi Các mới hé mở đôi mi, khí thế không giận tự uy nhát mắt tỏa ra, trầm giọng nói

“ Dùng một viên kim loại nhỏ lại có thể bắn thủng da thịt con người, sức mạnh của tên sát thủ này đúng là không tồi, cảnh giới võ đạo của hắn chắc chắn cao hơn ta một bậc, rất có thể là một Võ Tướng”

Hai chữ ‘Võ Tướng’ vừa thoát ra khỏi miệng Lôi Các, tựa như một quả bom nặng ký nổ tung trong Nghị Sự Đường, khiến cho trên dưới hai mươi mấy võ giả có mặt tại đây đều đồng loạt hít vào một hơi khí lạnh. Bất kỳ ai trong số họ đều hiểu rõ danh tự Võ Tướng này là có bao nhiêu lợi lại.

Nên biết quá trình tu luyện của một võ giả bắt đầu từ Võ Đồ, sau đó lên đến Võ Giả, Võ Sư rồi mới tới Võ Tướng. Trong đó, trừ cấp nhập môn Võ Đồ ra, cảnh giới Võ Giả, Võ Sư và Võ Tướng đều được chia thành ba cấp bậc sơ, trung, cao.

Và sự chênh lệch giữa các cấp bậc cũng không phải nhỏ, hơn thế nữa, cảnh giới càng cao sự chênh lệch sẽ càng lớn.

Tỷ như một Võ Giả trung cấp có thể một mình chấp 3 Võ Giả sơ cấp mà vẫn có thể dễ dàng thủ thắng. Nhưng một Võ Sư trung cấp lại có thể chấp đến 6 Võ Sư sơ cấp. Thậm chí một Võ Tướng sơ cấp có thể một lúc hạ đo ván 10 Võ Sư cao cấp mà mà không cần phải trả giá quá lớn.

Từ đó mới thấy, cảnh giới Võ Tướng có bao nhiêu cường đại.

Tính cả cái trấn Lạc Ngôn này cũng chỉ có duy nhất một vị Võ Tướng sơ cấp mà thôi, đó chính là tổng quản lý của Võ Thần Điện. Trong khi đó, võ giả có cảnh giới cao nhất của Lôi gia cũng chính là Lôi Các thì mới chỉ đạt đến cảnh giới Võ Sư cao cấp mà thôi.

Bởi vậy, khi nghe sát thủ là một Võ Tướng, đám tộc nhân của Lôi gia không run sợ mới là chuyện lạ.

Tuy nhiên sau khi cơn run sợ trôi qua và tất cả cẩn thận suy ngẫm lại một chút, rất nhiều người đã linh động nhận ra sự bất hợp lý ở đây, trong đó có cả Lôi Vũ lẫn Lôi Bân.

“Tộc trưởng..”



“Chuyện này có điểm bất hợp lý…” cả hai người Lôi Vũ và Lôi Bân đột ngột cùng nhau lên tiếng

Thấy vậy, Lôi Các khoát tay áo như bảo cả hai bình tĩnh lại rồi cười nói “Lôi Vũ, ngươi nói thử xem không hợp lý ở chỗ nào?”

Lôi Bân nghe Lôi Các lại bảo Lôi Vũ nói trước, nét mặt thoán cái trở nên khó coi như bị kẻ địch giành mấy công lao, bất đắc dĩ ngồi lại xuống ghế.

Ngược lại, Lôi Vũ được Lôi Các lựa chọn liền đắc chí trong lòng, vô cùng cẩn thận đem suy nghĩ trong lòng nói ra

“Bẩm tộc trưởng, theo như ngài nói, nếu sát thủ thật sự là một Võ Tướng, vậy thì tại sao hắn ta lại lựa chọn phương cách ám sát từng người một rồi lập tức trốn đi trong khi hắn có thừa sức mạnh để huyết tẩy Lôi gia chúng ta trong vòng một đêm?”

Nghe vậy, Lôi Các khẽ gật đầu hài lòng, cười cười nói “Vậy ý của ngươi là?”

Đôi mắt Lôi Vũ bổng trở nên lăng lệ, nghiêm giọng nói

“Theo như ta nghĩ, tên sát thủ này hoàn toàn không phải là một Võ Tướng, thậm chí là cả Võ Sư cũng không phải. Hắn ta nhiều lắm cũng chỉ đạt đến cảnh giới Võ Giả là cùng, chỉ là hắn nắm trong tay một thứ vũ khí vô cùng lợi hại, đủ khả năng giết chết võ giả có cảnh giới Võ Giả ngay tức khắc mà thôi.”

“Bời vậy, hắn ta mới luôn luôn lựa chọn thời điểm đêm tối để ra tay, và một khi ra tay thành công thì ngay lập tức chạy trốn mất dạng chứ không dám nán lại quá lâu, thậm chí, chỉ một chút thời gian cướp lấy tài sản của mục tiêu cũng không dám bỏ ra vì sợ bị bại lộ thân phận”.

Nghe hết lời Lôi Vũ nói, Lôi Các hài lòng mỉm cười

“Tốt lắm Lôi Vũ, ngươi lý giải rất hay, cánh nhìn nhận cũng rất độc đáo. Còn ngươi thì sao Lôi Bân, ngươi có cách nhìn thế nào về tên sát thủ này?”

Đến lượt mình được gọi tên, thế nhưng Lôi Bân đã không còn chút vui vẻ nào trong lòng, tất cả những gì hắn muốn nói đều bị Lôi Vũ kia cướp lời nói trước hết rồi. Bất quá hậm hực thì hậm hực, Lôi Bân vẫn muốn kéo được chút nào hay chút đó, hắn nhanh chóng đứng đậy đáp

“Con hoàn toàn đồng tình với những gì Lôi Vũ đã nói, tuy nhiên suy nghĩ của con có một chút khác biệt. Đó là, không thể loại trừ khả năng tên sát thù này là một Võ Sư và hắn cố tình chạy trốn cốt yếu chỉ để che mắt chúng ta. Bời vì chưa ai thực sự chạm mặt tên sát thủ này mà còn sống sót để kể lại, cho nên chúng ta không thể vội vàng đưa ra kết luận hắn có cảnh giới nào được”.

“ Tốt!” Lôi Các thỏa mãn bật cười, sau đó quét mắt toàn trường, uy nghiêm nói “Còn ai có ý kiến gì nữa không?”

Mọi người đồng loạt lắc đầu, những gì bọn họ nghĩ, Lôi Bân và Lôi Vũ đều đã nói ra hết. Hơn nữa, qua cuộc nói chuyện vừa rồi của ba người, đến thằng ngu cũng biết Lôi Các đang lợi dụng tình thế này để kiểm tra khả năng của Lôi Bân và Lôi Vũ, cho nên không ai dám xen ngang vào. Huống chi với trí tuệ của tộc trưởng, những chuyện cỏn con này, ông ta còn không sớm nhận ra hay sao? Nếu không nhận ra, Lôi Các đã không thể chễm chệ ngồi trên ngôi vị tộc trưởng và ngồi chắc như vậy bấy lâu nay được.

Ngồi trên cao quét mắt nhìn xuống, thấy không có ai ý kiến gì nữa, Lôi Các bắt đầu đi vào vấn đề quan trọng nhất, hắn khẽ nhấp ngụm trà rồi nói

“Như thế xem ra, chúng ta đã có cái nhìn ban đầu về tên sát thủ này rồi. Thứ nhất, hắn có thể là một Võ Giả hoặc và Võ Sư, và hắn có trong tay một loại ám khí đặc biệt có thể ngay tức khắc giết chết hai hay nhiều Võ Giả, thậm chí còn có thể uy hiếp tính mạng của Võ Sư.”

“Thứ hai, hắn chỉ ra tay vào ban đêm và chỉ nhắm vào người Lôi gia chúng ta! Và tính cho đến hiện nay, mục tiêu mà hắn hướng đến chỉ dừng lại ở cảnh giới Võ Giả, đặc biệt là những nhóm Võ Giả nhỏ từ một đến hai người.”

“ Thứ ba, chúng ta hoàn toàn không biết mặt mũi cũng như thân phận của hắn như thế nào. Là kẻ thù cũ hay là sát thủ được mời đến, cũng như mục đích cuối cùng của hắn khi nhắm đến Lôi gia là cái gì!”

“Vậy vấn đề đặt ra ở đây, chúng ta làm thế nào để tìm ra hắn để kết thúc cuộc đi săn man rợ này! Dùng kế hoạch như thế nào, bẫy rập ra sao và ai sẽ làm con mồi dụ hắn thò đuôi ra? Tất cả những việc này, nội trong sáng hôm nay, chúng ta bắc buộc phải thương thảo cho xong để buổi tối hôm nay liền tiến hành thực hiện. Bắt đầu đi…”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện