Editor: Park Hoonwoo

SỬA LỖI: PARK HOONWOO

BETA: PARK HOONWOO

- o0o-

Chương 26: Yeah, Huyng Trưởng Slytherin Năm Nay Là Một Xà Khẩu, Tuyệt Thật!

Đảo mắt lại qua 1 năm, Harry đã sắp lên năm thứ 5. Kể từ khi hắn dọn đến ngôi nhà Abraxas tìm cho hắn 1 năm trước đến giờ, mỗi khi đến kỳ nghỉ nào đó là y như rằng cậu ta sẽ chạy đến chỗ hắn ở, cứ hai ba ngày là lại chạy đến nhà hắn một ngày.

Hôm nay, cú mèo mang thư báo nhập học của Hogwarts, khi Abraxas vào nhà thì thấy Harry đang mở lá thư, lá thư thông báo nhập học năm nay của Harry nặng trĩu, hắn lấy khỏi lá thư một cái huy hiệu huynh trưởng của Slytherin, hắn đem đặt nó ở một bên xong quay lại hỏi Abraxas: "Sao lại đến sớm như thế?" Hiện tại mới 9h, Abraxas lần này đã đến sớm hơn lần rước rất nhiều.

"Tớ hỏi cậu vài thứ, cậu nhận được huy hiệu huynh trưởng hả?" Abraxas hỏi "Dù sao thì người xứng đáng có nó nhất nhà chúng ta năm nay thì chỉ có cậu."

"Ừ, vừa nhận được." Harry gật đầu, đem huy hiệu được khắc hình con vật tượng trưng của Slytherin – một con rắn và tên của mình đưa cho Abraxas.

"Cái này chính là tượng trưng cho quyền lực, huynh trưởng có quyền trừ điểm, cho nên nếu cậu thấy ai đáng ghét thì cứ trừ điểm cho ác vào." Abraxas nhíu mày nói.

Câu nói nhuốm đầy sắc thái trẻ con của Abraxas làm Harry nhịn không được cười nói: "Cho dù có thể trừ điểm thì sao, nếu làm như thế, chắc tớ sẽ là người ngồi trên cái vị trí này ngắn nhất quá, 4 nhà 8 huynh trưởng, tớ bất quá chỉ là một trong số họ thôi."

Abraxas gõ gõ mặt bàn "Như vậy xem ra huynh trưởng cũng không có gì đặc biệt."

Harry không nói gì, đem lá thư đọc kỹ sau đó cất cái huy hiệu kia rồi mới quay sang hỏi Abraxas: "Khi nào cậu định đi mua dụng cụ học tập cho năm sau?"

"Ngày đó chắc chắn không phải hôm nay, hẻm xéo năm nay khẳng định sẽ rất đông. Tớ không có nhu cầu đi dạo trong một cái hoàn cảnh như vậy." Abraxas xua xua tay sau đó gọi gia tinh nhà mình: "Cacao, lấy 2 ly kem lại đây."

"Vâng, tiểu chủ nhân." Gia tinh sau khi xuất hiện lại biến mất, lần sau xuất hiện trên tay còn có 2 ly kem.

"Bây giờ ăn kem sao?" Harry kinh ngạc nói, hắn chưa ăn sáng nha, tối hôm qua cũng vội đến tận khuya mới ngủ cho nên mới sáng sớm thức dậy cũng không có cảm giác thèm ăn cộng thêm thời tiết oi bức, hại hắn vừa nhìn thấy đồ ăn là ngán. Bất quá bây giờ khi thấy ly kem xuất hiện, hắn tự nhiên thèm ăn.

"Trời nóng mà!" Abraxas càng ngày càng không thèm chú ý cái thứ lễ nghi quý tộc gì gì đó trước mặt Harry, từ vài lần tâm sự tuổi hồng với Harry thì hiện tại cậu ta đã coi hắn thành người nhà luôn rồi. "Nghiên cứu của cậu có tiến triển gì không?" Abraxas hỏi, cậu biết Harry vẫn luôn nghiên cứu thuật luyện kim, năm trước thậm chí hắn còn nghiên cứu ra vài thứ rất thú vị, nhờ nó mà Abraxas kiếm được không ít Galleons, cũng nhờ nó mà Harry đã trả xong tiền nhà cho Abraxasa.

"Có thành công một cái, tớ đã nghiên cứu nó rất nhiều năm rồi đến tận hôm qua mới thành công. Để tớ lấy cho cậu." Harry ăn xong ly kem của mình liền xoay người đi vào phòng thí nghiệm sau đó cầm ra hai quyển sổ ghi chép nhỏ.

Harry lấy một cuốn đưa cho Abraxas, một bên giải thích cho cậu ta:"Cái này là phiên bản cải tiến của gương hai mặt, ấn nút này thì có thể chọn giữa gọi video hoặc nhắn tin, ấn cái này thì có thể chọn gọi nhóm hay gọi cho 1 người, cái nút này có thể đem hình ảnh chiếu ra trên tường hoặc bất cứ chỗ nào phẳng, cái nút này lại dùng để tăng giảm âm lượng có thể chọn loa ngoài hoặc chế độ loa bình thường, có thể sử dụng thần chú khuyếch đại để tăng âm lượng lên lớn hơn." Harry chỉ vào bốn cái nút bằng tinh thạch màu xanh nói: "Cái này là nút nguồn, có thể trực tiếp đưa phép thuật vào mà không cần qua đũa phép, 'mở' và 'tắt' chính là câu thần chú. Nếu có thể sử dụng thần chú không đũa phép thì chúng ta có thẻ truyền phép thuật trực tiếp vào nó, nếu không thì có thể sử dụng đũa phép, bây giờ chúng ta chỉ có thể sử dụng thần chú vô trượng 'mở'."

Harry truyền một ít phép thuật vào trong cái gương, cái mặt gương vốn màu đen giờ đã trở thành cái gương soi bình thường..

"Cái này còn có thể làm gương phải không?" Abraxas rất cao hứng nói, cầm lấy cái gương soi soi sau đó lại điều chỉnh lại biểu cảm của mình.

Harry cạn lời nhìn Abraxas chơi đến quên mất trời đất, chờ sau khi cậu ta chơi xong mới chầm chậm lên tiếng: "Ấn cái này có thể tìm kiếm gương hai mặt gần nhất, sau khi tìm kiếm xong thì có thể bắt đầu trò chuyện." Sau đó, Harry cầm gương hai mặt lên, cái gương liền xuất hiện mặt của Abraxas. Harry lại ấn một chút, mặt gương liền đổi sang tin nhắn, hắn lấy một viên thạch anh tím bên cạnh ra, dùng phép thuật viết vài ký tự, sau đó mặt gương của Abraxas liền xuất hiện câu "Buổi sáng tốt lành",sau đó Harry lại hướng dẫn cho Abraxas vài tính năng khác của gương hai mặt ngoài trừ trò chuyện trực tiếp bằng hình ảnh.

"Tuyệt vời, Tom, câu cứ như là một Ravenclaw chính hiệu ấy!" Abraaxs kinh ngạc cảm thán.

"Nhưng tớ là Slytherin." Hiện giờ Harry đã đem Slytherin thành học viện của mình, còn Gryffindor đã trở thành quá khứ của hắn.

"Tớ vì cậu là Slytherin mà cảm thấy vinh hạnh." Abraxas cười nói, cậu trước kia cảm thấy Harry không thích Slytherin lắm, bây giờ nghe chính miệng hắn ta thừa nhận mình là Slytherin thì cậu liền yên tâm.

Harry nhướn mày, lại tiếp tục nói với Abraxas: "Tớ còn một cái gương nữa, nhưng mà tớ còn chưa luyện chế xong cho nên không thể gọi nhóm được. Hạn chế lớn nhất của cái gương hai mặt này không phải là ma lực của bản thân người gọi mà là từ trường, nếu đeng đứng ở một nơi mà từ trường hỗn loạn thì nó sẽ mất hiệu lực hoặc có thể sử dụng được nhưng không hiệu quả, tớ không đủ điều kiện để xem tất cả hạn chế của nó là gì. Hơn nữa, vì nó không có thứ gì để ghi nhớ cho nên hoàn toàn không thể chụp ảnh được, cụng không thể đem hình ảnh chiếu lên tấm da dê, cái này là đo tớ tạm thời chưa tìm được tinh thạch phù hợp để làm vật chứa." ( Nói nôm na là Harry chưa tìm được vật liệu phù hợp để làm thẻ nhớ)

"Nhưng mà như vậy cũng đã rất lợi hại rồi." Abraxas nói "Chờ cậu điều chỉnh thêm chút nữa là có thể bán được rồi, tớ tin tưởng rằng nó ít nhất phải bán được 10 vạn Galleons." Abraxas bắt đầu tính toán.

"Hiệt tại tớ không quan tâm lắm đến vấn đề này." Harry nói, nguyên lý hoạt động của cái gương hai mặt này là hắn lấy ý tưởng từ Galleons liên lạc của Hermione cộng thêm máy tính phép thuật, hắn muốn cái gương hai mặt này còn có thể kết nối với internet mặc dù trước mắt thì hắn chỉ có thể làm nó kết nối với những cái gương khác gần nó nhưng không sao, sau này hắn sẽ cố gắng cải thiện nó. "Cái gương này cho cậu, cậu cố gắng tìm kiếm điểm hạn chế của nó rồi chúng ta cùng nhau sửa."

"Tuyệt vời." Abraxas cao hứng nói, ý tưởng của cậu cuối cùng cũng có thể thành hiện thực, đây là một chuyện đáng ăn mừng như thế nào.

Cả buổi sáng hai người vượt qua bằng cách nghiên cứu gương hai mặt, sau đó, Harry cùng Abraxas đến hẻm xéo để mua sắm đồ cần dùng cho năm thứ 5, thế là những ngày cuối cùng của mùa hè của Harry và Abraxas trôi qua trong khi bọn họ cố gắng tìm kiếm điểm hạn chế của gương hai mặt và cố gắng khắc phục nó.

Cuối cùng cũng đến khai giảng, trong những ngày cuối cùng của mùa hè, bọn họ tìm ra được rất nhiều điểm hạn chế của gương hai mặt và khắc phục thành công, tuy nhiên hạn chế về từ trường của nó bọn họ vẫn mãi không thể cho ra đáp án được.

Hôm nay là khai giảng, sáng sớm Harry đã mang hành lý đến nhà ga Ngã Tư Vua, sau khi hắn lên xe liền đem hành lý của mình cất vào trong toa xe của Abraxas, sau đó nhanh chóng thay áo chùng rồi đeo huy hiệu huyng trưởng lên đi duy trì trật tự của xe lửa.

Harry cố gắng ngăn chặn một vài vụ đùa giỡn quá trớn và tất nhiên nó cũng thành công, nhưng vì chưa chính thức đi học cho nên hắn không thể trừ điểm nhà, chính vì thế nên con đường đến với thành công của hắn khá khó khăn, hắn chỉ có thể dùng miệng khuyên nhủ, đa số đều thành công ngoại trừ một vài vụ ầm ĩ sống mái với nhau của các Gryffindor, và tất nhiên ngọn lửa chiến tranh vẫn kịch liệt nhất giữa các Gryffindor và Slytherin.

"Tân sinh vào trong nhé, nơi đó còn chỗ ngồi đấy." Harry nhẹn nhàng nói với một tân sinh.

Tân sinh thụ sủng nhược kinh mà nhìn chằm chằm Harry, cậu ta thấy trước ngực của đàn anh ôn hoà này đây có mấy chữ 'Slytherin' được thêu rất tỉ mỉ, cậu ta nhớ rằng bố mẹ luôn nói rằng Slytherin rất ngạo mạn cho nên không nghĩ đến huyng trưởng Slytherin lại có thể ôn hoà đến như vậy.

* Thụ sủng nhược kinh: Được sủng mà sợ

"Được rồi, đi tìm chỗ ngồi đi, chút nữa xe lửa bắt đầu khởi hành rồi." Harry thấy nam hài sửng sốt liền nói.

Nam hài nói câu cảm ơn rồi nhanh chóng bỏ chạy.

Harry lại tiếp tục đi duy trì trật tự, đột nhiên hắn cảm thấy đằng sau có người, vừa xoay người liền nhìn thấy một nữ sinh tóc đen, tóc của cô bé che khuất đôi mắt, sắc mặt lại tái nhợt, đầu thì đầy dầu, trông có vẻ không thoại mái.

"Đàn em Prince, muốn anh giúp em cầm hành lý sao?" Harry lui về sau một bước hỏi.

Cô bé há miệng thở dốc, nắm chặt hành lý của mình lắc lắc đầu sau đó rời đi.

Harry hiển nhiên không để trong lòng cái nhạc đệm nhỏ này, hắn sau khi xe lửa khởi hành liền đi toa xe dành riêng cho huyng trưởng, cùng các huyng trưởng khác bắt đầu họp.

Lên năm thứ 5, bọn Harry phải tham gia cuộc thi Pháp thuật thường đẳng O.W.L.S cho nên các giáo sư đều tăng cấp chương trình học của bọn họ lên level hard và tăng lượng bài tập về nhà của bọn họ lên rất nhiều. Tuy rằng Harry rấ quen thuộc với mấy cái chương trình học này, nhưng thời gian để hoàn thành nó cũng không ngắn hơn một học sinh bình thường bao nhiêu, thêm việc tuần tra của huyng trưởng, cuộc họp của huyng trưởng, việc vặt trước lúc mùa giải Quidditch diễn ra, tất cả mọi thứ làm cho thời gian của Harry bị rút ngắn lại khá nhiều.

Bởi vì là huyng trưởng cho nên Harry liền dọn đến phòng ký túc xá riêng của huyng trưởng, phòng ký túc xá ban đầu của cậu liền bỏ trống, phòng của huyng trưởng so với căn phòng trước kia của cậu lớn hơn gấp 2 lần, chỉ có một người ở, trong ký túc xá còn có một phòng tắm xa hoa, bên trong còn có một bồn tắm rất lớn, thời điểm Harry thả lỏng nhất mỗi ngày chính là được ngâm trong cái bồn tắm đó.

Vào kì nghỉ hè của mình, Harry không có mang Anne trở về cùng, bởi vì Anne đã quá lớn và cô nàng còn chưa học được cách tự thu nhỏ cơ thể, cho nên Harry không có biện pháp mang cô nàng trở về căn nhà gần hèm xéo của mình, cho nên cả mùa hè này Anne liền sống trong rừng cấm.

[ Harry, Harry, cậu về rồi? ] Cảm ứng được harry đã đến Hogwarts, Anne liền bò từ rừng cấm đến Hogwarts để tìm Harry.

[ Đúng vậy, ta đã trở về từ lúc khai giảng ] Harry cho phép Anne bò lên người mình, cẩn thận cảm thụ cân nặng của cô nàng, hình như nàng ta lại lên vài kí lô gam rồi, [ Có phải lại lên cân rồi hay không? Hay mang thai của chàng rắn nào đó? ] Harry vỗ vỗ cái thân thể rắn cường tráng của Anne hỏi.

[ Harry, cậu không được nói một quý cô mập ] Anne dùng sức siết chặt Harry lại, phẫn nộ nói ( e hèm, không tưởng tượng nhé).

[ Phải không, quý cô Anne, hay là quý cô đây đã trao tấm thân vàng ngọc của mình cho một chàng rắn cường tráng nào đó rồi có thai con của chàng ta ] Harry tiếp tục trêu chọc cô nàng.

Anne càng bất mãn [ Tôi mới không có nhé, rắn trong rừng cấm không ai có thể cường tráng hơn tôi, cho nên muốn áp đảo tôi mà làm cho tôi mang thai con của hắn ta là không thể nào! ]

[ Muốn tìm xà so với ngươi cường tráng hơn sao hơn sao? Kia chỉ là ngươi chưa tìm ra thôi. ] Harry cười nói, trong lòng nghĩ: Chắc cũng hơi khó, dù sao béo giống ngươi thì khá khó tìm

[ Harry, Harry, tôi muốn ăn bít tết! ] Anne quắn quéo trên người của Harry, mém chút nữa là làm Harry cắm mặt xuống đất rồi.

[ Được, đợi ta lát nữa đi đến phòng bếp lấy cho ngươi ] Harry trả lời, sau đó liền nghe thấy tiếng gõ cửa.

[ Anne, trốn đi, đừng để cho người khác nhìn thấy ] Harry dặn dò nói, bởi vì không biết là ai, cho nên hắn cũng không dám cho người đến kia thấy Anne, tuy rằng cùng một năm và cao năm hơn hắn ai cũng biết hắn nuôi rắn, nhưng hắn lại không biết có bao nhiêu học sinh năm dưới biết chuyện hắn nuôi rắn.

[ Hừ, biết rồi, Nene còn không biết là có người đến? ] Anne oán giận nói, sau đó trườn xuống dưới giường trốn.

Harry mở cửa ra, là một học sinh năm 3.

[ Xảy ra chuyện gì? ] Nói xong, Harry mới ý thức được mình nói sai, bởi vì nam sinh đấy sau khi nghe Harry nói xong vẫn luôn phát run.

Harry ở trong lòng nhớ lại tiếng Anh, một lần nữa mở miệng hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Xin lỗi, mấy ngày gần đây anh vẫn luôn đau răng, phải hít vào một chút mới nói được."

Mặt của cậu ta sau khi nghe xong liền viết hai chữ không tin to rất to trên mặt, sau đó trừng Harry một cái, vác cái vai run run rẩy rẩy bỏ chạy.

Lúc này, Harry đã tự ý thức được chuyện rằng mình cuối cùng cũng đã gặp rắc rối, chuyện hắn là Xà khẩu cuối cùng cũng bị phát hiện.

Harry yên lặng đóng cửa lại, Anne lại bò ra thúc giục [ Harry, bò bít tết, bò bít tết ] 'Tê tê' thúc giục nói.

[ Bò bít tết bị huỷ ] Harry giận cá chém thớt nói, nếu không phải bởi vì nói chuyện với Anne thì hắn cũng không quên đổi từ Xà ngữ thành tiếng Anh, mới không đem cái bí mật hắn giấu 5 năm phơi bày ra ánh sáng.

[ Không, không, rõ ràng Harry đã hứa với tôi, không chịu đâu ] Anne quay cuồn cái thân thể mập mạp của mình trên sàn nhà, bất mãn làm nũng, không hề đồng ý với caí câu Harry vừa nói ra.

"Hôm nay ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, ta nhất định không ra ngoài lấy bít tết cho ngươi." Nói xong Harry liền buồn bực vùi đầu vào gối trên giường, trong lòng thầm mặc niệm cho mình vào ngày mai, ngày mai nhất định không phải là một ngày bình yên aaaaaaa! HẾT CHƯƠNG 26
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện