EDITOR: PARK HOONWOO
SỬA LỖI VÀ BETA: JEON KOOKIE + Yuna
Anne rất nhanh đã sinh trứng, nhưng rắn nhỏ vẫn chưa phát triển hoàn toàn, cho đến tận năm sau, rắn nhỏ mới có thể phá xác mà chui ra, nhóc con này là hùng xà. Vì nhóc này sẽ được cấp cho Lucius làm sủng vật, cho nên tên của nó liền do Luicus đặt, cuối cùng Lucius quyết định đặt tên rắn nhỏ này là Thimphis, nickname Pandy. Tất nhiên là sau khi Anne hạ sinh Pandy thành công thì cũng đã được Hogair vận chuyển an toàn về Hogwarts, chấm dứt tình trạng chia cách của đôi xà phu thê.
Lucius rất thích Pandy, ngoài việc dành thời gian để học tập, Lucius còn thường xuyên dành thời gian của mình để trò chuyện cùng Pandy. Khả năng xà ngữ của Lucius rất không tồi, thường xuyên cùng Pandy trò chuyện cộng thêm sự hướng dẫn tận tình của Hogair, y chỉ dùng 5 năm là có thể nói một cách lưu loát xà ngữ, đương nhiên đôi khi hắn cũng sẽ xuất hiện tình trạnh không thể phân biệt được xà ngữ và tiếng anh, nhưng thời điểm không phân biệt được như thế thật sự rất ít.
Thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng, Hogair ngẩng đầu nhìn đứa trẻ đang hưng phấn cưỡi chổi ngoài cửa sổ, mới biết bất tri bất giác mười năm nữa đã thấm thoát trôi qua. Mái tóc bạch của thiếu niên bị gió thổi bay tán loạn, một số dính vào hai bên má, một số lại che đi đôi mắt xinh đẹp trông rất lạnh lùng nhưng luôn luôn rạng rỡ khi đứng trước mặt hắn. Y hơi mím môi, nắm chắc cán chổi bằng cả hai tay, uyển chuyển di chuyển cơ thể của mình trên cán chổi. Hắn luôn luôn có thể đoán trước được tương lai của vô số người, nhưng luôn không thể đoán được tương lai của y. Tương lai của y luôn luôn làm người trần mắt thịt như hắn đây không thể đoán được. Sức sống của y khiến một ông già như hắn cũng cảm thấy rằng tương lai của mình nếu có y sánh bước nó sẽ đẹp như thế nào, nhưng rất nhanh đôi mắt của hắn liền tối sầm lại, không thể phủ nhận được một sự thật là sự tồn tại của hắn chính là rào cản lớn nhất cho tương lai của y.
Hogair cúi đầu tiếp tục lật một trang giấy, che giấu cảm xúc trong mắt, không tiếp tục ngẩn người nhìn thiếu niên ngoài cửa sổ.
"Chú Ayer, người không muốn bay cùng con sao! Thời tiết hôm nay rất đẹp đó!" Đột nhiên, Lucius bay đến trước cửa sổ và lơ lửng ở đó. Kỹ năng bay của y là do hắn tự tay chỉ dạy, cho nên trong khi những đứa trẻ khác vẫn còn đang vui vẻ cưỡi chổi trẻ em thì y đã có thể tự mình cưỡi một cây chổi thực sự.
"Con đã bay được một giờ, nên ngừng lại nghỉ một lát đi." Hogair không đáp ứng yêu cầu của Lucius mà khuyên thằng bé.
"Con không mệt, còn muốn bay một lát. Chú Ayer, chú bay cùng con đi." Lucius quyết không từ bỏ tiếp tục năn nỉ.
"Ngoan, trang phục hôm nay của ta không thích hợp để cưỡi chổi, con xuống nghỉ một lát đi, chút nữa rồi chơi tiếp." Hogair chỉ vào áo ngủ trên người mình nói.
"Vâng ạ!" Nói xong, Lucius đạp lên cán chổi, y đang có ý định nhảy từ ngoài cửa sổ vào, lại bị hắn đứng lên ôm vào lòng.
"Ta đã nói với con như thế nào, không được vào nhà như thế, rất nguy hiểm! Sao con không bao giờ nghe lời vậy!" Hogair thấy Lucius lại tiếp tục nhảy cửa sổ vào nhà liền vội vàng đứng lên đi qua ôm hắn vào lòng, ném thẳng cái chổi đang bay lơ lửng bên ngoài xuống lầu, một bàn tay khác cực kỳ tức giận mà bốp bốp vào mông Lucius hai cái.
"Á á á! Con không phải là không nghe lời, rõ ràng là leo vào nhà như vậy thì không cần phải đi cầu thang lên đây." Lucius bất mãn nói.
"Con rốt cục là học ai cái thói này hả, sâu lười?" Hogair thả Lucius xuống sofa, chọt trán y hỏi.
"Con học của người đấy, lần trước người từ bên ngoài trở về không phải là vào nhà bằng cách này sao?" Lucius nói đối tượng mình học tập.
Hogair lại hơi nhớ lại chút, đúng là có lần hắn trở về nhưng vì quá lười đi vào nhà sau đó lại leo cầu thang vào phòng ngủ nên trực tiếp triệu hồi một cây chổi bay thẳng lên phòng ngủ và cứ thế trèo cửa sổ vào. Nhưng mà nhất định không được dung túng hành vi nguy hiểm của một đứa nhỏ:" Con có thể khống chế phép thuật tốt như ta phải không? Con bây giờ ngay cả đũa phép của mình còn không có."
Phù thuỷ nhỏ của những gia tộc thuần huyết này trước khi đi học đều sẽ học tập một vài câu thần chú đơn giản nhưng không quá nhiều. Ngay cả Lucius cũng vậy, Hogair không dám dạy y quá nhiều, sợ y lại bạo động phép thuật. " Về sau không được chơi trò nguy hiểm như vậy nữa, cũng đừng viện cớ là học ta!"
"Vâng ạ, dù sao con cũng không bị gì." Lucius cúi đầu đáp ứng, hai người im lặng trong chốc lát, sau đó Lucius lại ngẩng đầu lên hỏi hắn:"Chú Ayer, khi nào thư báo nhập học của Hogwarts mới đến vậy ạ?"
"Tất cả các phù thuỷ nhỏ đều sẽ nhận được thư thông báo nhập học của Hogwarts khi đủ mười một tuổi." Hogair nói, đời này hắn nhận được thư thông báo nhập học của Hogwarts là khi vừa đủ mười một tuổi.
"Vậy là chỉ còn mấy ngày thôi sao ạ?" Lucius nhẹ giọng nói.
"Đúng vậy, không phải Luicus chỉ còn vài ngày nữa là đủ mười một tuổi sao?" Hogair nhẩm tính ngày, hôm qua là Halloween, ba ngày sau chính là sinh nhật mười tuổi của Luicus " Tháng chín năm sau là con có thể đến Hogwarts rồi, không vui sao?"
Có thể đến Hogwarts học, Lucius tất nhiên rất vui: "Con rất vui, nhưng mà sau này không thể thường xuyên gặp chú Ayer rồi."
"Con trai luôn phải rời khỏi người lớn để tự lập, mạnh mẽ lên! Với lại không phải giáng sinh là con có thể về nhà rồi sao." Hogair xoa đầu Lucius nói.
"Nếu chú Ayer có thể cùng con đến Hogwarts thì tuyệt biết mấy!" Lucius cọ cọ tay Hogair, trông giống y như một con mèo nhỏ đang cố gắng lấy lòng chủ nhân.
"Haha." Hogair cười, có lẽ bởi vì Lucius là bạn lữ linh hồn của hắn, cho nên y vẫn luôn rất dính hắn từ khi còn nhỏ đến tận bây giờ. Mấy ngày hắn không đến thái ấp Malfoy thì chắc chắn sẽ đi tìm hắn, hoặc là liên lạc thông qua gương hai mặt. Có một lần hắn ba tháng không về Anh, khi trở về liền thấy Lucius uể oải, không có chút tinh thần nào. Sau đó, hắn liền tận lực rút ngắn khoảng thời gian Lucius không thể gặp hắn xuống, lâu nhất cũng chỉ rời đi khoảng nửa tháng. Hắn đã chuẩn bị xong kế sách khi Lucius đi học. Vốn dĩ Herpo cũng đã nhắc hắn, đi đi về về như vầy cũng không phải là một kế sách hay, kế sách tốt nhất vẫn là hắn ở lại Hogwarts. Suy xét đến công việc của gia tộc Slytherin cùng với mấy dự án hắn hợp tác với Abraxas, hắn liền quyết định 50 tuổi hẳn đến Hogwarts làm giáo sư. Nhưng người tính không bằng Merlin tính, Luicus xuất hiện, làm hắn không thể đến Hogwarts sớm hơn mười lăm năm. Hogair không có nói tính toán của mình cho Lucius, bởi vì hắn vẫn chưa nhận được thư đồng ý của hiệu trưởng Dippet, mà công việc của hắn ở giới Muggle vẫn chưa an bài xong, hắn dự định khi nào an bài xong tất cả rồi sẽ cho Lucius một cái kinh hỷ.
Lucius cũng không có buồn bao lâu, lập tức quên đi Hogwarts, bắt đầu quấn lấy Hogair muốn cùng hắn cưỡi chổi.
Hogair lần này không cự tuyệt yêu cầu của Lucius, sau khi đổi sang trang phục thích hợp để phi hành thì hắn cùng y cưỡi chổi bay vòng vòng trang viên.
Ba ngày sau, Luicus đem thư báo trúng tuyển của y cho Hogair xem.
"Chú Ayer, người xem, thư thông báo trúng tuyển của Hogwarts đến rồi này!" Lucius đem thư cho hắn xem.
Hogair cầm lấy, nhìn cái bức thư. Ngoại trừ tên và địa chỉ ra thì chẳng khác gì bức thư ngày xưa của hắn, không kiềm chế được mà cảm thấy Hogwarts quá lười biếng, mấy năm rồi mà sống chết không chịu đổi nội dung thư.
"Uhm, ngoại trừ khác nhau về tên và địa chỉ ra thì nó giống y như đúc bức thư năm đó ta nhận." Hogair chỉ vào tên của Lucius nói.
"Ba con cũng nói như vậy!" Lucius cười tươi.
"Con định khi nào sẽ đi mua sắm?"
"Ba con nói con đến hỏi người, nói muốn người cùng con đi mua sắm."
"Abra? Cậu ta lại tính đi đâu nữa thế?" Hogair hỏi, vì là bạn tốt, hắn hoàn toàn vui vẻ giúp đỡ bạn mình nuôi dưỡng nhi tử, tuy rằng y là bạn lữ linh hồn của mình.
"Ba nói muốn đến Hong kong, mẹ cũng sẽ đi. Sinh nhật con thế mà bọn họ không ở nhà." Lucius hừ nói.
"Lần này là cậu ta không đúng rồi. À, sinh nhật lần này con tính tổ chức như thế nào? Muốn mời bạn bè sao?" Hogair lắc đầu an ủi. Bạn bè của Lucius là mấy đứa nhỏ nhà Black, người thừa kế gia tộc Crabbe và gia tộc Goyle,. Bọn họ gần tuổi với Lucius mà số lần gặp mặt cũng tương đối nhiều, cũng tạm được coi là bạn bè đơn thuần.
"Bọn họ nói sẽ gửi quà sinh nhật cho con. Con không mời bọn họ đâu. Sinh nhật lần này con muốn ăn với chú Ayer cơ!" Lucius nói kế hoạch tổ chức sinh nhật của mình.
"Được rồi, nếu như con đã muốn như vậy!" Hogair nói: "Còn nữa, ta cho con toàn quyền quyết định sẽ đi đâu chơi đấy."
"Con muốn đến London của Muggle, được không?" Lucius ngượng ngùng nói, y biết hắn thường đi đến nơi đó, nhưng mãi y vẫn không biết nơi đó có cái gì vui.
"Sao vậy, không phải con không thích giới Muggle sao?" Hogair kỳ quái hỏi, Abraxas mặc dù có hợp tác cùng với Muggle, nhưng hắn vẫn rất ít khi tự nguyện tới giới Muggle, mà Lucius lại càng ghét đến nơi đó. Lần này Abraxas muốn đến Hongkong đã làm hắn kinh ngạc lắm rồi, thế mà Luicus cũng muốn đến giới Muggle.
" Con muốn đi xem thử. Không phải chú hay đến đó lắm sao, con tò mò?" Lucius kiên trì nói.
"Chỉ cần con muốn." Hogair nói:"Công viên giải trí ở London của Muggle cũng không tồi, mấy đứa nhỏ Muggle đều thích đến đó chơi."
"Chúng ta đến đó đi."
Vì Lucius quá kiên trì, Hogair liền dẫn y đi London của Muggle, chỉ là phải hoá trang cho Lucius trước. Hắn đơn giản chỉ sửa cái đầu vàng kim lóng la lóng lánh của y thành màu đen giống mình, đôi mắt bạc xám cũng sửa lại thành màu đen. Thay đổi màu tóc và màu mắt của y thành giống hắn, đứng gần nhìn cứ như hai cha con.
"Chúng ta nhìn giống cha con lắm nha!" Hogair đùa, vốn là Abraxas và hắn cùng tuổi, bây giờ Lucius màu tóc lẫn màu mắt giống hắn, thoạt nhìn cũng rất giống con hắn.
"Không giống!" Lucius không thích chuyện Hogair trở thành ba của mình chút nào, còn lý do thì y cũng không biết.
"Được rồi, không thích thì thôi!" Hogair nói, dù sao Lucius cũng có ba ruột của mình, đương nhiên không thích người khác làm ba mình.
Nói xong, Hogair đem quần áo của Lucius đổi thành quần áo Muggle, mình thì thay áo chùng thành tây trang bình thường, cầm một ít bảng anh, sau đó dẫn Lucius ra cửa.
HẾT CHƯƠNG 39
SỬA LỖI VÀ BETA: JEON KOOKIE + Yuna
Anne rất nhanh đã sinh trứng, nhưng rắn nhỏ vẫn chưa phát triển hoàn toàn, cho đến tận năm sau, rắn nhỏ mới có thể phá xác mà chui ra, nhóc con này là hùng xà. Vì nhóc này sẽ được cấp cho Lucius làm sủng vật, cho nên tên của nó liền do Luicus đặt, cuối cùng Lucius quyết định đặt tên rắn nhỏ này là Thimphis, nickname Pandy. Tất nhiên là sau khi Anne hạ sinh Pandy thành công thì cũng đã được Hogair vận chuyển an toàn về Hogwarts, chấm dứt tình trạng chia cách của đôi xà phu thê.
Lucius rất thích Pandy, ngoài việc dành thời gian để học tập, Lucius còn thường xuyên dành thời gian của mình để trò chuyện cùng Pandy. Khả năng xà ngữ của Lucius rất không tồi, thường xuyên cùng Pandy trò chuyện cộng thêm sự hướng dẫn tận tình của Hogair, y chỉ dùng 5 năm là có thể nói một cách lưu loát xà ngữ, đương nhiên đôi khi hắn cũng sẽ xuất hiện tình trạnh không thể phân biệt được xà ngữ và tiếng anh, nhưng thời điểm không phân biệt được như thế thật sự rất ít.
Thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng, Hogair ngẩng đầu nhìn đứa trẻ đang hưng phấn cưỡi chổi ngoài cửa sổ, mới biết bất tri bất giác mười năm nữa đã thấm thoát trôi qua. Mái tóc bạch của thiếu niên bị gió thổi bay tán loạn, một số dính vào hai bên má, một số lại che đi đôi mắt xinh đẹp trông rất lạnh lùng nhưng luôn luôn rạng rỡ khi đứng trước mặt hắn. Y hơi mím môi, nắm chắc cán chổi bằng cả hai tay, uyển chuyển di chuyển cơ thể của mình trên cán chổi. Hắn luôn luôn có thể đoán trước được tương lai của vô số người, nhưng luôn không thể đoán được tương lai của y. Tương lai của y luôn luôn làm người trần mắt thịt như hắn đây không thể đoán được. Sức sống của y khiến một ông già như hắn cũng cảm thấy rằng tương lai của mình nếu có y sánh bước nó sẽ đẹp như thế nào, nhưng rất nhanh đôi mắt của hắn liền tối sầm lại, không thể phủ nhận được một sự thật là sự tồn tại của hắn chính là rào cản lớn nhất cho tương lai của y.
Hogair cúi đầu tiếp tục lật một trang giấy, che giấu cảm xúc trong mắt, không tiếp tục ngẩn người nhìn thiếu niên ngoài cửa sổ.
"Chú Ayer, người không muốn bay cùng con sao! Thời tiết hôm nay rất đẹp đó!" Đột nhiên, Lucius bay đến trước cửa sổ và lơ lửng ở đó. Kỹ năng bay của y là do hắn tự tay chỉ dạy, cho nên trong khi những đứa trẻ khác vẫn còn đang vui vẻ cưỡi chổi trẻ em thì y đã có thể tự mình cưỡi một cây chổi thực sự.
"Con đã bay được một giờ, nên ngừng lại nghỉ một lát đi." Hogair không đáp ứng yêu cầu của Lucius mà khuyên thằng bé.
"Con không mệt, còn muốn bay một lát. Chú Ayer, chú bay cùng con đi." Lucius quyết không từ bỏ tiếp tục năn nỉ.
"Ngoan, trang phục hôm nay của ta không thích hợp để cưỡi chổi, con xuống nghỉ một lát đi, chút nữa rồi chơi tiếp." Hogair chỉ vào áo ngủ trên người mình nói.
"Vâng ạ!" Nói xong, Lucius đạp lên cán chổi, y đang có ý định nhảy từ ngoài cửa sổ vào, lại bị hắn đứng lên ôm vào lòng.
"Ta đã nói với con như thế nào, không được vào nhà như thế, rất nguy hiểm! Sao con không bao giờ nghe lời vậy!" Hogair thấy Lucius lại tiếp tục nhảy cửa sổ vào nhà liền vội vàng đứng lên đi qua ôm hắn vào lòng, ném thẳng cái chổi đang bay lơ lửng bên ngoài xuống lầu, một bàn tay khác cực kỳ tức giận mà bốp bốp vào mông Lucius hai cái.
"Á á á! Con không phải là không nghe lời, rõ ràng là leo vào nhà như vậy thì không cần phải đi cầu thang lên đây." Lucius bất mãn nói.
"Con rốt cục là học ai cái thói này hả, sâu lười?" Hogair thả Lucius xuống sofa, chọt trán y hỏi.
"Con học của người đấy, lần trước người từ bên ngoài trở về không phải là vào nhà bằng cách này sao?" Lucius nói đối tượng mình học tập.
Hogair lại hơi nhớ lại chút, đúng là có lần hắn trở về nhưng vì quá lười đi vào nhà sau đó lại leo cầu thang vào phòng ngủ nên trực tiếp triệu hồi một cây chổi bay thẳng lên phòng ngủ và cứ thế trèo cửa sổ vào. Nhưng mà nhất định không được dung túng hành vi nguy hiểm của một đứa nhỏ:" Con có thể khống chế phép thuật tốt như ta phải không? Con bây giờ ngay cả đũa phép của mình còn không có."
Phù thuỷ nhỏ của những gia tộc thuần huyết này trước khi đi học đều sẽ học tập một vài câu thần chú đơn giản nhưng không quá nhiều. Ngay cả Lucius cũng vậy, Hogair không dám dạy y quá nhiều, sợ y lại bạo động phép thuật. " Về sau không được chơi trò nguy hiểm như vậy nữa, cũng đừng viện cớ là học ta!"
"Vâng ạ, dù sao con cũng không bị gì." Lucius cúi đầu đáp ứng, hai người im lặng trong chốc lát, sau đó Lucius lại ngẩng đầu lên hỏi hắn:"Chú Ayer, khi nào thư báo nhập học của Hogwarts mới đến vậy ạ?"
"Tất cả các phù thuỷ nhỏ đều sẽ nhận được thư thông báo nhập học của Hogwarts khi đủ mười một tuổi." Hogair nói, đời này hắn nhận được thư thông báo nhập học của Hogwarts là khi vừa đủ mười một tuổi.
"Vậy là chỉ còn mấy ngày thôi sao ạ?" Lucius nhẹ giọng nói.
"Đúng vậy, không phải Luicus chỉ còn vài ngày nữa là đủ mười một tuổi sao?" Hogair nhẩm tính ngày, hôm qua là Halloween, ba ngày sau chính là sinh nhật mười tuổi của Luicus " Tháng chín năm sau là con có thể đến Hogwarts rồi, không vui sao?"
Có thể đến Hogwarts học, Lucius tất nhiên rất vui: "Con rất vui, nhưng mà sau này không thể thường xuyên gặp chú Ayer rồi."
"Con trai luôn phải rời khỏi người lớn để tự lập, mạnh mẽ lên! Với lại không phải giáng sinh là con có thể về nhà rồi sao." Hogair xoa đầu Lucius nói.
"Nếu chú Ayer có thể cùng con đến Hogwarts thì tuyệt biết mấy!" Lucius cọ cọ tay Hogair, trông giống y như một con mèo nhỏ đang cố gắng lấy lòng chủ nhân.
"Haha." Hogair cười, có lẽ bởi vì Lucius là bạn lữ linh hồn của hắn, cho nên y vẫn luôn rất dính hắn từ khi còn nhỏ đến tận bây giờ. Mấy ngày hắn không đến thái ấp Malfoy thì chắc chắn sẽ đi tìm hắn, hoặc là liên lạc thông qua gương hai mặt. Có một lần hắn ba tháng không về Anh, khi trở về liền thấy Lucius uể oải, không có chút tinh thần nào. Sau đó, hắn liền tận lực rút ngắn khoảng thời gian Lucius không thể gặp hắn xuống, lâu nhất cũng chỉ rời đi khoảng nửa tháng. Hắn đã chuẩn bị xong kế sách khi Lucius đi học. Vốn dĩ Herpo cũng đã nhắc hắn, đi đi về về như vầy cũng không phải là một kế sách hay, kế sách tốt nhất vẫn là hắn ở lại Hogwarts. Suy xét đến công việc của gia tộc Slytherin cùng với mấy dự án hắn hợp tác với Abraxas, hắn liền quyết định 50 tuổi hẳn đến Hogwarts làm giáo sư. Nhưng người tính không bằng Merlin tính, Luicus xuất hiện, làm hắn không thể đến Hogwarts sớm hơn mười lăm năm. Hogair không có nói tính toán của mình cho Lucius, bởi vì hắn vẫn chưa nhận được thư đồng ý của hiệu trưởng Dippet, mà công việc của hắn ở giới Muggle vẫn chưa an bài xong, hắn dự định khi nào an bài xong tất cả rồi sẽ cho Lucius một cái kinh hỷ.
Lucius cũng không có buồn bao lâu, lập tức quên đi Hogwarts, bắt đầu quấn lấy Hogair muốn cùng hắn cưỡi chổi.
Hogair lần này không cự tuyệt yêu cầu của Lucius, sau khi đổi sang trang phục thích hợp để phi hành thì hắn cùng y cưỡi chổi bay vòng vòng trang viên.
Ba ngày sau, Luicus đem thư báo trúng tuyển của y cho Hogair xem.
"Chú Ayer, người xem, thư thông báo trúng tuyển của Hogwarts đến rồi này!" Lucius đem thư cho hắn xem.
Hogair cầm lấy, nhìn cái bức thư. Ngoại trừ tên và địa chỉ ra thì chẳng khác gì bức thư ngày xưa của hắn, không kiềm chế được mà cảm thấy Hogwarts quá lười biếng, mấy năm rồi mà sống chết không chịu đổi nội dung thư.
"Uhm, ngoại trừ khác nhau về tên và địa chỉ ra thì nó giống y như đúc bức thư năm đó ta nhận." Hogair chỉ vào tên của Lucius nói.
"Ba con cũng nói như vậy!" Lucius cười tươi.
"Con định khi nào sẽ đi mua sắm?"
"Ba con nói con đến hỏi người, nói muốn người cùng con đi mua sắm."
"Abra? Cậu ta lại tính đi đâu nữa thế?" Hogair hỏi, vì là bạn tốt, hắn hoàn toàn vui vẻ giúp đỡ bạn mình nuôi dưỡng nhi tử, tuy rằng y là bạn lữ linh hồn của mình.
"Ba nói muốn đến Hong kong, mẹ cũng sẽ đi. Sinh nhật con thế mà bọn họ không ở nhà." Lucius hừ nói.
"Lần này là cậu ta không đúng rồi. À, sinh nhật lần này con tính tổ chức như thế nào? Muốn mời bạn bè sao?" Hogair lắc đầu an ủi. Bạn bè của Lucius là mấy đứa nhỏ nhà Black, người thừa kế gia tộc Crabbe và gia tộc Goyle,. Bọn họ gần tuổi với Lucius mà số lần gặp mặt cũng tương đối nhiều, cũng tạm được coi là bạn bè đơn thuần.
"Bọn họ nói sẽ gửi quà sinh nhật cho con. Con không mời bọn họ đâu. Sinh nhật lần này con muốn ăn với chú Ayer cơ!" Lucius nói kế hoạch tổ chức sinh nhật của mình.
"Được rồi, nếu như con đã muốn như vậy!" Hogair nói: "Còn nữa, ta cho con toàn quyền quyết định sẽ đi đâu chơi đấy."
"Con muốn đến London của Muggle, được không?" Lucius ngượng ngùng nói, y biết hắn thường đi đến nơi đó, nhưng mãi y vẫn không biết nơi đó có cái gì vui.
"Sao vậy, không phải con không thích giới Muggle sao?" Hogair kỳ quái hỏi, Abraxas mặc dù có hợp tác cùng với Muggle, nhưng hắn vẫn rất ít khi tự nguyện tới giới Muggle, mà Lucius lại càng ghét đến nơi đó. Lần này Abraxas muốn đến Hongkong đã làm hắn kinh ngạc lắm rồi, thế mà Luicus cũng muốn đến giới Muggle.
" Con muốn đi xem thử. Không phải chú hay đến đó lắm sao, con tò mò?" Lucius kiên trì nói.
"Chỉ cần con muốn." Hogair nói:"Công viên giải trí ở London của Muggle cũng không tồi, mấy đứa nhỏ Muggle đều thích đến đó chơi."
"Chúng ta đến đó đi."
Vì Lucius quá kiên trì, Hogair liền dẫn y đi London của Muggle, chỉ là phải hoá trang cho Lucius trước. Hắn đơn giản chỉ sửa cái đầu vàng kim lóng la lóng lánh của y thành màu đen giống mình, đôi mắt bạc xám cũng sửa lại thành màu đen. Thay đổi màu tóc và màu mắt của y thành giống hắn, đứng gần nhìn cứ như hai cha con.
"Chúng ta nhìn giống cha con lắm nha!" Hogair đùa, vốn là Abraxas và hắn cùng tuổi, bây giờ Lucius màu tóc lẫn màu mắt giống hắn, thoạt nhìn cũng rất giống con hắn.
"Không giống!" Lucius không thích chuyện Hogair trở thành ba của mình chút nào, còn lý do thì y cũng không biết.
"Được rồi, không thích thì thôi!" Hogair nói, dù sao Lucius cũng có ba ruột của mình, đương nhiên không thích người khác làm ba mình.
Nói xong, Hogair đem quần áo của Lucius đổi thành quần áo Muggle, mình thì thay áo chùng thành tây trang bình thường, cầm một ít bảng anh, sau đó dẫn Lucius ra cửa.
HẾT CHƯƠNG 39
Danh sách chương