EDITOR: PARK HOONWOO
Beta: Kyu
- o0o-
Trước khi bắt đầu bữa tối, Abraxas đã đặc biệt cầm ra vài bình rượu.
"Cái này là rượu trắng?" Nhìn mấy bình rượu Abraxas mang ra, Hogair kinh ngạc hỏi, "Không phải chỉ có Trung Quốc mới có hả?"
"Đúng vậy, tớ mang về từ Hongkong đấy, tớ ở chung với mấy người bên đó một thời gian, lễ nghi bàn ăn của bọn họ tớ thật không dám tưởng tượng mà! Tớ đã bị choáng váng đến mức đầu phát đau, nhưng mà rượu của bọn họ rất nóng, tớ mới uống có một chút liền hôn mê." Abraxas kể mấy chuyện mình đã trải qua, lần đầu tiên cậu ăn cơm cùng với mấy người bên đó cậu đã bị kích thích đến mức đau đầu, cái tập tục tất cả mọi người cùng nhau ăn cơm là sao chứ, vậy chẳng khác gì ăn nước miếng của người khác. Bất quá, sau khi thích ứng được cảm giác của cậu mới tốt hơn một tí. Thời điểm cậu đi còn mang theo rất nhiều thứ Châu Âu không có, tỷ như rượu trắng.
"Được rồi, để tớ thử xem có lợi hại như cậu nói không." Hogair cầm lấy một ly rượu, vươn ra cho Abraxas rót.
"Ba, con cũng muốn uống." Lucius cũng lấy một ly nói.
"Em có thể uống hả?" Hogair không đồng ý lắm nói.
"Tất nhiên, hôm nay em thành niên rồi, hơn nữa, mấy lần trước đến Hogsmeade em còn uống cả bia mà!" Lucius lớn tiếng nói.
"Có thể, dù sao thế giới phép thuật cũng chẳng có luật nào quy định cấm trẻ con uống rượu cả." Abraxas cười rót rượu cho Lucius, "Tớ đã uống Whiskey từ hồi mười ba tuổi đấy."
"Đủ rồi, đừng có rót nữa, Abra, nếu không mọi người say hết mất." Thấy Abraxas muốn rót đầy ly rượu chân dài cho Lucius, Elissa nhanh chóng cản lại.
"Biết rồi." Abraxas nhìn vợ của mình nói.
"Vậy là được rồi." Hogair giơ ly của mình, nhìn chất lỏng trong suốt trong ly, sau đó giơ lên mũi ngửi, có thể ngửi được một mùi cồn thoang thoảng, hắn nhẹ nhàng uống một ngụm, vị cay của nó sộc thẳng từ miệng lên tận não, có cảm giác nóng rát như thiêu đốt. Nuốt xuống miệng lại có một cảm giác ngọt nhẹ. Hogair vội ăn một miếng cừu nướng, giảm mùi cồn trong, nói:"Mùi này thật nồng, cảm giác không khác lắm so với Whiskey."
Nghe được Hogair nói, hương vị kích thích làm y chịu không nổi, vì thế lập tức đem rượu phun thẳng ra khăn giấy, sau đó đem cái ly ném sang một bên. "Cay quá, không thoải mái."
"Ha hả, Lucius uống không quen, con vẫn là nên uống rượu nho ba đem về từ Pháp đi!" Abraxas lấp ra một bình rượu nho, rót cho con trai mình một ly.
"Cho Lucius uống nhiều thế làm gì?" Hogair hoài nghi Abraxas cố tình chuốc say hắn và Lucius.
"Một nam nhân trưởng thành là phải biết uống rượu! Tuy rằng tớ không nhớ ai nói, nhưng tớ hoàn toàn đồng ý với ý kiến đó." Abraxas cười nói, cậu mới không nói ra mục đích của bản thân đâu! Lucius từ bỏ rượu trắng, uống rượu nho ba mang về, trước giờ y vẫn uống rượu nho quen rồi, nhưng mà mùi vị rượu nho lần này ba mang về không tồi.
Bốn người ăn rất lâu, ăn xong lại hàn huyên chốc lát mới tan, Abraxas và Elissa về phòng của họ, Hogair và Lucius tách ra về phòng tắm trong phòng của mình tắm rửa.
"Anh làm vậy ổn không đó? Abra." Elissa mang quần áo sạch vào cho Abraxas đang ngâm mình trong bồn tắm.
"Có thể mà, em chỉ cần chờ xem là được rồi, Eri." Abraxas khẳng định nói, cậu vươn tay cầm lấy quần áo vợ mình mang vào quẳng sang một bên, sau đó, đem Elissa đang đứng cách mình không xa kéo vào bồn, ghé vào tai nàng nói nhỏ: "Đừng quá quan tâm đến bọn họ như vậy chứ, Eri, hôm nay cũng là ngày quan trọng của chúng ta mà. Cảm ơn em nhiều lắm, cảm ơn em vì đã vì anh mà sinh ra một nhóc con đáng yêu như thế, cũng cảm ơn em đã vì Malfoy mà sinh ra một người thừa kế."
Elissa nhướng mày, quay đầu nhìn Abraxas, sau đó cùng chồng của mình chìm vào một nụ hôn nóng bỏng và làm vài chuyện cấm trẻ em dưới 18 tuổi coi.
Bên kia, Lucius tắm xong liền chạy đến phòng Hogair cách vách, nói:"Ayer, Ayer, anh vẫn chưa tặng quà cho em đâu!"
Hogair chỉ mặc áo tắm rời rạc. Ngồi trên giường buông cái khăn đang lau tóc mình xuống, hắn đem Lucius lên trên giường, sau đó lau tóc cho y:"Sao lại chạy sang đây? Quà của ta sẽ không bốc hơi đâu."
"Em sốt ruộc a, ai nói anh không chịu đưa cho em sớm." Lucius bĩu môi nói.
"Đừng nóng vội, đợi ta lau khô tóc cho em đã, lát nữa nói cho em." Hogair ôn nhu nói.
"A."
Lucius cúi đầu, kệ động tác trên đầu mình của Hogair. Đột nhiên Lucius nổi hứng trêu đùa, kéo đai áo lỏng lẻo của Hogair, sau đó xốc áo tắm của hắn lên, Lucius liền nhìn thấy quần lót màu trắng của hắn, y thậm chí còn có thể thấy bên trong cái quần lót đó còn đang trướng to lên, vừa định duỗi tay kéo cái quần lót đó xuống thì đã bị Hogair ngăn lại, y vừa ngẩng đầu liền thấy Hogair đang nghiêm túc mà trừng y.
"Lucius, em xác định mình đã chuẩn bị tâm lý tốt sao?" Hogair nói, vốn dĩ hơi thở mê người trên người y đã làm hắn rất khó chịu, bây giờ còn thêm cái động tác châm dầu vào lửa này của y nữa.
"Tất nhiên a, em trưởng thành rồi, chính thức mà trưởng thành! Trước kia anh không dám làm vì em còn nhỏ, em cũng cảm thấy mình cũng còn nhỏ, cho nên em mới cố nhịn vì không muốn làm cho anh cảm thấy mình đang luyến đồng, nhưng mà hiện tại em đã trưởng thành, sẽ chẳng có ai có ý kiến anh dâm loạn với trẻ vị thành niên. Hơn nữa, nếu có người có ý kiến, anh cứ nói chúng ta là bạn lữ linh hồn, pháp luật của thế giới phép thuật căn bản không thể xử phạt anh." Lucius nghiêm túc nói, đôi mắt lam bạc đong đầy chân thành.
"Khụ." Hogair hắng giọng, nhìn ánh mắt nghiêm túc của bạn lữ tương lai của mình, hắn thấy miệng mình hơi khô, có chút kìm nén không được khát cầu trong lòng.
"Có thể chứ?" Lucius khẩn trương nắm vạt áo của Hogair, đầu ngón tay nắm chặt đến trắng bệch.
Hogair cảm nhận được lực Lucius dùng để nắm áo hắn, nhìn đến bất an cùng khát cầu trong mắt y, hắn bỗng nhiên cảm thấy mình rất hỗn đản, bởi vì hắn không chủ động cho nên làm cho bạn lữ của hắn bất an.
Bởi vì Hogair không trả lời, Lucius có chút không khống chế được lo lắng trong lòng, trong lòng y hình như đang có một con quái thú đang muốn vượt ngục, đầu y lại bắt đầu đau, cả người y bắt đầu rơi vào mâu thuẫn, mâu thuẫn bắt đầu biểu lộ ra bên ngoài, tóc y bây giờ bỗng nhiên cứng lại rồi.
"Không, Lucius, bình tĩnh chút." Hogair nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu Lucius, từng sợi tóc vì bị rót ma lực vào cho nên cứng như sắt vậy, "Ta sẽ khôg cự tuyệt, ta sẽ không ực tuyệt em, mãi mãi cũng không! Cho nên, Lucius, my dear, bình tĩnh!"
Lucius dần dần lấy lại được thần trí sau khi được Hogair trấn an. Sau đó, y ngượng ngùng chôn mặt vào ngực hắn, không chịu ngẩng đầu, y cảm thấy rất mất mặc, hoàn toàn bị bản năng khống chế. Hogair không đáp ứng y, y liền dùng hành vi tự tổn hại thân thể uy hiếp bạn lữ của mình!
"Lucius? Đỡ hơn chút nào không?" Hogair cảm nhận được Lucius trong ngực mình bình tĩnh được chút liền nhẹ giọng hỏi, đưa tay vuốt vuốt lưng y.
"Uhm." Lucius nhẹ giọng nói.
Một lát sau, Hogair nhẹ nhàng đẩy Lucius ra, nhưng Lucius lại tiếp tục vì bất an mà run rẩy.
"Đừng hoảng, Lucius, ta đi lấy quà sinh nhật cho em." Hogair vội vàng giải thích, cảm thấy Lucius đồng ý với câu nói của hắn rồi liền đứng dậy lấy một hộp quà từ trong túi bộ quần áo hắn mặc hồi nãy. Hắn cầm hộp đi đến bên cạnh Lucius, ngồi xuống.
"Đây là cái gì?" Lucius nhẹ giọng hỏi. Gò má y hơi hồng, Hogair nhìn thấy rất rõ ràng.
Hogair khẽ cười, mở hộp ra, trong đó là một cặp nhẫn, đều là hình rắn. Cả hai con đều mắt xanh lục vảy bạc. Hai cái nhẫn này không quá khác nhau, chỉ khác nhau kích cỡ đá quý.
"Nhẫn? Cho nên, Ayer, anh là đang cầu hôn em sao?" Lucius nói.
"Cầu hôn? Nếu em muốn." Nói xong Hogair liền quỳ xuống ngay mép giường, giơ lên một cái nhẫn nói:"Lucius Malfoy, em nguyện ý trở thành bạn lữ cả đời của ta không?"
"Yes, I do." Lucius cười đến thoải mái, giọng nói có chút run rẩy lặp lại:"Em nguyện ý."
Hogair nhìn về phía y, mắt y đỏ lên rồi. Hắn lấy nhẫn rồi kéo tay Lucius ra đeo vào ngón áp út của y, nhẫn hơi loé lên một chút, sau đó điều chỉnh lại kích cỡ thích hợp với ngón tay y, hắn bình tĩnh đeo vào tay Lucius.
"Đến ta!" Hogair nhắc nhở Lucius đang ngẩn người nhìn nhẫn trên tay mình.
Nghe vậy Lucius cũng lấy cái nhẫn còn lại sau đó đeo lên ngón áp út của Hogair.
"Chúng ta đính hôn, phải không?" Lucius nhìn nhẫn trên tay mình nói.
"Đúng vậy, chúng ta chính thức đính hôn. Thích quà của ta chứ?" Hogair gật đầu, nỗ lực đánh tan mông lung trong lòng Lucius.
"Rất thích." Lucius cao hứng nói, cúi người hôn lên mặt Hogair, vừa định rời đi liền bị hắn kéo vào một trận hôn sâu kịch liệt khác.
"Ta sẽ không bỏ qua em, Lucius!" Hogair kiên định tuyên bố, nếu đã không thể kháng cự được, vậy thì hoàn toàn đầu hàng, hắn nguyện ý thần phục Lucius!
"Em cũng thế!" Lucius ngửa mặt nói.
Beta: Kyu
- o0o-
Trước khi bắt đầu bữa tối, Abraxas đã đặc biệt cầm ra vài bình rượu.
"Cái này là rượu trắng?" Nhìn mấy bình rượu Abraxas mang ra, Hogair kinh ngạc hỏi, "Không phải chỉ có Trung Quốc mới có hả?"
"Đúng vậy, tớ mang về từ Hongkong đấy, tớ ở chung với mấy người bên đó một thời gian, lễ nghi bàn ăn của bọn họ tớ thật không dám tưởng tượng mà! Tớ đã bị choáng váng đến mức đầu phát đau, nhưng mà rượu của bọn họ rất nóng, tớ mới uống có một chút liền hôn mê." Abraxas kể mấy chuyện mình đã trải qua, lần đầu tiên cậu ăn cơm cùng với mấy người bên đó cậu đã bị kích thích đến mức đau đầu, cái tập tục tất cả mọi người cùng nhau ăn cơm là sao chứ, vậy chẳng khác gì ăn nước miếng của người khác. Bất quá, sau khi thích ứng được cảm giác của cậu mới tốt hơn một tí. Thời điểm cậu đi còn mang theo rất nhiều thứ Châu Âu không có, tỷ như rượu trắng.
"Được rồi, để tớ thử xem có lợi hại như cậu nói không." Hogair cầm lấy một ly rượu, vươn ra cho Abraxas rót.
"Ba, con cũng muốn uống." Lucius cũng lấy một ly nói.
"Em có thể uống hả?" Hogair không đồng ý lắm nói.
"Tất nhiên, hôm nay em thành niên rồi, hơn nữa, mấy lần trước đến Hogsmeade em còn uống cả bia mà!" Lucius lớn tiếng nói.
"Có thể, dù sao thế giới phép thuật cũng chẳng có luật nào quy định cấm trẻ con uống rượu cả." Abraxas cười rót rượu cho Lucius, "Tớ đã uống Whiskey từ hồi mười ba tuổi đấy."
"Đủ rồi, đừng có rót nữa, Abra, nếu không mọi người say hết mất." Thấy Abraxas muốn rót đầy ly rượu chân dài cho Lucius, Elissa nhanh chóng cản lại.
"Biết rồi." Abraxas nhìn vợ của mình nói.
"Vậy là được rồi." Hogair giơ ly của mình, nhìn chất lỏng trong suốt trong ly, sau đó giơ lên mũi ngửi, có thể ngửi được một mùi cồn thoang thoảng, hắn nhẹ nhàng uống một ngụm, vị cay của nó sộc thẳng từ miệng lên tận não, có cảm giác nóng rát như thiêu đốt. Nuốt xuống miệng lại có một cảm giác ngọt nhẹ. Hogair vội ăn một miếng cừu nướng, giảm mùi cồn trong, nói:"Mùi này thật nồng, cảm giác không khác lắm so với Whiskey."
Nghe được Hogair nói, hương vị kích thích làm y chịu không nổi, vì thế lập tức đem rượu phun thẳng ra khăn giấy, sau đó đem cái ly ném sang một bên. "Cay quá, không thoải mái."
"Ha hả, Lucius uống không quen, con vẫn là nên uống rượu nho ba đem về từ Pháp đi!" Abraxas lấp ra một bình rượu nho, rót cho con trai mình một ly.
"Cho Lucius uống nhiều thế làm gì?" Hogair hoài nghi Abraxas cố tình chuốc say hắn và Lucius.
"Một nam nhân trưởng thành là phải biết uống rượu! Tuy rằng tớ không nhớ ai nói, nhưng tớ hoàn toàn đồng ý với ý kiến đó." Abraxas cười nói, cậu mới không nói ra mục đích của bản thân đâu! Lucius từ bỏ rượu trắng, uống rượu nho ba mang về, trước giờ y vẫn uống rượu nho quen rồi, nhưng mà mùi vị rượu nho lần này ba mang về không tồi.
Bốn người ăn rất lâu, ăn xong lại hàn huyên chốc lát mới tan, Abraxas và Elissa về phòng của họ, Hogair và Lucius tách ra về phòng tắm trong phòng của mình tắm rửa.
"Anh làm vậy ổn không đó? Abra." Elissa mang quần áo sạch vào cho Abraxas đang ngâm mình trong bồn tắm.
"Có thể mà, em chỉ cần chờ xem là được rồi, Eri." Abraxas khẳng định nói, cậu vươn tay cầm lấy quần áo vợ mình mang vào quẳng sang một bên, sau đó, đem Elissa đang đứng cách mình không xa kéo vào bồn, ghé vào tai nàng nói nhỏ: "Đừng quá quan tâm đến bọn họ như vậy chứ, Eri, hôm nay cũng là ngày quan trọng của chúng ta mà. Cảm ơn em nhiều lắm, cảm ơn em vì đã vì anh mà sinh ra một nhóc con đáng yêu như thế, cũng cảm ơn em đã vì Malfoy mà sinh ra một người thừa kế."
Elissa nhướng mày, quay đầu nhìn Abraxas, sau đó cùng chồng của mình chìm vào một nụ hôn nóng bỏng và làm vài chuyện cấm trẻ em dưới 18 tuổi coi.
Bên kia, Lucius tắm xong liền chạy đến phòng Hogair cách vách, nói:"Ayer, Ayer, anh vẫn chưa tặng quà cho em đâu!"
Hogair chỉ mặc áo tắm rời rạc. Ngồi trên giường buông cái khăn đang lau tóc mình xuống, hắn đem Lucius lên trên giường, sau đó lau tóc cho y:"Sao lại chạy sang đây? Quà của ta sẽ không bốc hơi đâu."
"Em sốt ruộc a, ai nói anh không chịu đưa cho em sớm." Lucius bĩu môi nói.
"Đừng nóng vội, đợi ta lau khô tóc cho em đã, lát nữa nói cho em." Hogair ôn nhu nói.
"A."
Lucius cúi đầu, kệ động tác trên đầu mình của Hogair. Đột nhiên Lucius nổi hứng trêu đùa, kéo đai áo lỏng lẻo của Hogair, sau đó xốc áo tắm của hắn lên, Lucius liền nhìn thấy quần lót màu trắng của hắn, y thậm chí còn có thể thấy bên trong cái quần lót đó còn đang trướng to lên, vừa định duỗi tay kéo cái quần lót đó xuống thì đã bị Hogair ngăn lại, y vừa ngẩng đầu liền thấy Hogair đang nghiêm túc mà trừng y.
"Lucius, em xác định mình đã chuẩn bị tâm lý tốt sao?" Hogair nói, vốn dĩ hơi thở mê người trên người y đã làm hắn rất khó chịu, bây giờ còn thêm cái động tác châm dầu vào lửa này của y nữa.
"Tất nhiên a, em trưởng thành rồi, chính thức mà trưởng thành! Trước kia anh không dám làm vì em còn nhỏ, em cũng cảm thấy mình cũng còn nhỏ, cho nên em mới cố nhịn vì không muốn làm cho anh cảm thấy mình đang luyến đồng, nhưng mà hiện tại em đã trưởng thành, sẽ chẳng có ai có ý kiến anh dâm loạn với trẻ vị thành niên. Hơn nữa, nếu có người có ý kiến, anh cứ nói chúng ta là bạn lữ linh hồn, pháp luật của thế giới phép thuật căn bản không thể xử phạt anh." Lucius nghiêm túc nói, đôi mắt lam bạc đong đầy chân thành.
"Khụ." Hogair hắng giọng, nhìn ánh mắt nghiêm túc của bạn lữ tương lai của mình, hắn thấy miệng mình hơi khô, có chút kìm nén không được khát cầu trong lòng.
"Có thể chứ?" Lucius khẩn trương nắm vạt áo của Hogair, đầu ngón tay nắm chặt đến trắng bệch.
Hogair cảm nhận được lực Lucius dùng để nắm áo hắn, nhìn đến bất an cùng khát cầu trong mắt y, hắn bỗng nhiên cảm thấy mình rất hỗn đản, bởi vì hắn không chủ động cho nên làm cho bạn lữ của hắn bất an.
Bởi vì Hogair không trả lời, Lucius có chút không khống chế được lo lắng trong lòng, trong lòng y hình như đang có một con quái thú đang muốn vượt ngục, đầu y lại bắt đầu đau, cả người y bắt đầu rơi vào mâu thuẫn, mâu thuẫn bắt đầu biểu lộ ra bên ngoài, tóc y bây giờ bỗng nhiên cứng lại rồi.
"Không, Lucius, bình tĩnh chút." Hogair nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu Lucius, từng sợi tóc vì bị rót ma lực vào cho nên cứng như sắt vậy, "Ta sẽ khôg cự tuyệt, ta sẽ không ực tuyệt em, mãi mãi cũng không! Cho nên, Lucius, my dear, bình tĩnh!"
Lucius dần dần lấy lại được thần trí sau khi được Hogair trấn an. Sau đó, y ngượng ngùng chôn mặt vào ngực hắn, không chịu ngẩng đầu, y cảm thấy rất mất mặc, hoàn toàn bị bản năng khống chế. Hogair không đáp ứng y, y liền dùng hành vi tự tổn hại thân thể uy hiếp bạn lữ của mình!
"Lucius? Đỡ hơn chút nào không?" Hogair cảm nhận được Lucius trong ngực mình bình tĩnh được chút liền nhẹ giọng hỏi, đưa tay vuốt vuốt lưng y.
"Uhm." Lucius nhẹ giọng nói.
Một lát sau, Hogair nhẹ nhàng đẩy Lucius ra, nhưng Lucius lại tiếp tục vì bất an mà run rẩy.
"Đừng hoảng, Lucius, ta đi lấy quà sinh nhật cho em." Hogair vội vàng giải thích, cảm thấy Lucius đồng ý với câu nói của hắn rồi liền đứng dậy lấy một hộp quà từ trong túi bộ quần áo hắn mặc hồi nãy. Hắn cầm hộp đi đến bên cạnh Lucius, ngồi xuống.
"Đây là cái gì?" Lucius nhẹ giọng hỏi. Gò má y hơi hồng, Hogair nhìn thấy rất rõ ràng.
Hogair khẽ cười, mở hộp ra, trong đó là một cặp nhẫn, đều là hình rắn. Cả hai con đều mắt xanh lục vảy bạc. Hai cái nhẫn này không quá khác nhau, chỉ khác nhau kích cỡ đá quý.
"Nhẫn? Cho nên, Ayer, anh là đang cầu hôn em sao?" Lucius nói.
"Cầu hôn? Nếu em muốn." Nói xong Hogair liền quỳ xuống ngay mép giường, giơ lên một cái nhẫn nói:"Lucius Malfoy, em nguyện ý trở thành bạn lữ cả đời của ta không?"
"Yes, I do." Lucius cười đến thoải mái, giọng nói có chút run rẩy lặp lại:"Em nguyện ý."
Hogair nhìn về phía y, mắt y đỏ lên rồi. Hắn lấy nhẫn rồi kéo tay Lucius ra đeo vào ngón áp út của y, nhẫn hơi loé lên một chút, sau đó điều chỉnh lại kích cỡ thích hợp với ngón tay y, hắn bình tĩnh đeo vào tay Lucius.
"Đến ta!" Hogair nhắc nhở Lucius đang ngẩn người nhìn nhẫn trên tay mình.
Nghe vậy Lucius cũng lấy cái nhẫn còn lại sau đó đeo lên ngón áp út của Hogair.
"Chúng ta đính hôn, phải không?" Lucius nhìn nhẫn trên tay mình nói.
"Đúng vậy, chúng ta chính thức đính hôn. Thích quà của ta chứ?" Hogair gật đầu, nỗ lực đánh tan mông lung trong lòng Lucius.
"Rất thích." Lucius cao hứng nói, cúi người hôn lên mặt Hogair, vừa định rời đi liền bị hắn kéo vào một trận hôn sâu kịch liệt khác.
"Ta sẽ không bỏ qua em, Lucius!" Hogair kiên định tuyên bố, nếu đã không thể kháng cự được, vậy thì hoàn toàn đầu hàng, hắn nguyện ý thần phục Lucius!
"Em cũng thế!" Lucius ngửa mặt nói.
Danh sách chương