EDITOR: PARK HOONWOO

Beta: Kyu

- o0o-

Tuần học đầu tiên kết thúc với học sinh của Hogwarts. Nhiệt tình của mấy tiểu động vật với môn học mới này vẫn chưa phát triển lắm, học sinh những năm gần cuối học môn này chỉ để có thêm một cái lựa chọn về việc làm thôi. Dù sao, phòng thí nghiệm của Slytherin mấy năm trở lại đây cực kỳ nổi, chẳng qua là không quá dễ vào. Mà đối với mấy người đến sống ở thế giới phéo thuật từ nhỏ đến lớn, thì vào được phòng thí nghiệm của Slytherin chính là một niềm tự hào lớn đối với họ và gia đình.

Bất quá, nhiệt tình của học sinh đối với môn này cũng rất cao, nhưng cơ sở của bọn họ với thuật luyện kim không đủ. Người nào từng học hoặc đang nghiên cứu về ma văn cổ đại còn đỡ, mấy người hoàn toàn chưa nghe nói về ma văn cổ đại mới chết dở. Bởi vì thuật luyện kim là một môn bắt buộc, cho nên mấy tiểu động vật phải tốn rất nhiều thời gian vào nó, thành ra, thư viện lúc nào cũng kín chỗ.

"Ha hả, Ayer, mấy đứa nhỏ thật là nghiêm túc a." Dumbledore nói, bây giờ Hogwarts đi đâu cũng thấy tiểu động vật cầm sách vở đi qua đi lại, cũng có thể thấy rất nhiều hình ảnh mấy tiểu động vật quây quanh Hogair hỏi gì đó.

"Hiện tại đang là lúc đặt nền, không nghiêm túc chắc chắn sẽ không theo kịp tiết tấu." Hogair gật đầu nói, thuật luyện kim yêu cầu cơ sở phải vững chắc.

Dumbleodre là một phù thuỷ lớn tuổi đã trải qua rất nhiều chuyện khác nhau, cụ đương nhiên biết trình độ phát triển của Muggle hiện tại như thế nào, vốn dĩ cụ muốn dùng chuyện bảo vệ Muggle để nguỵ trang thế giới phép thuật, nhưng mà ý nghĩ này của cụ đã bị Hogair bãi bỏ. Hogair và Dumbledore cả hai người đều biết được tương lai Muggle giới có thể phát triển đến mức nào, tỷ như bọn họ ngay cả vũ trụ cũng có thể tra được, hay thời đại Internet, Dumbledore phải tự hỏi thât lâu mới đồng ý với ý kiến phục hưng thuật luyện kim của Hogair.

"Bất quá, không phải trò nào cũng có thiên phú về mảng luyện kim này, hiện tại chúng ta chỉ cho bọn họ những cái cơ bản nhất, nếu thật sự có người không muốn tiếp tục học môn này, chúng ta phải cho tụi nó quyền từ bỏ." Dumbledore nói cái nhìn của mình. Thuật luyện kim ở cổ đại không phải môn mà ai cũng có thể học, cho nên những học sinh nào thật sự không có thiên phú ở phương diện này cũng có thể từ bỏ.

"Mấy lời đó cũng không sai, chúng ta cũng nên áp dụng nó với mấy môn khác tỷ như độc dược, bởi vì trình độ độc dược của mấy đứa nhỏ không hề có chút thiên phú nào làm người từng dạy qua độc dược như tôi đây đau đầu." Hogair lắc đầu nói, khi hắn dạy độc dược thật sự là có mấy cái sát thủ vạc làm hắn cũng rất đau đầu, giáo sư Snape kiếp trước cực kỳ trào phúng với mấy học sinh như vậy. Bất quá, thời không này chắc sẽ không có giáo sư Snape đâu, dù sao Severus cũng sẽ thừa kế trang viên Prince, với cả một gia tộc như thế làm chỗ dựa, cậu ấy chắc chắn có thể thoải mái nghiên cứu độc dược không cần lo âu. Thế giới này sớm thôi sẽ có thêm một bậc thầy độc dược làm cho vô số người nể phục, nhưng cũng mất đi một giáo sư khiến cho học sinh lúc nào cũng sợ hãi.

"Độc dược sao? Môn này là môn chắc chắn sẽ thi trong OWLS, tôi nghĩ tôi không có tư cách huỷ đi tư cách học tập của mấy đứa nhỏ." Dumbledore giảo hoạt nói.

Thuật luyện kim là một môn mới, hiện tại tất nhiên vẫn chưa nằm trong các môn thi bắt buộc của OWLS hay NEWT, bất quá về sau có thể nó sẽ trở thành một môn thi bắt buộc.

"Nếu chờ thuật luyện kim trở thành môn bắt buộc của OWLS và NEWT thì chắc chắn ngài chắc chắn sẽ hối hận với những gì hôm nay mình nói thôi." Hogair ăn miếng trả miếng nói.

"Ha hả, đến lúc đó tôi sẽ cố gắng an ủi bọn nhỏ thật tốt." Dumbledore đáp.

Đối thoại của hắn và Dumbleodre dừng lại ở đây. Hogair tiếp tục đi dạy, thường dùng một vài cơ hội để cỗ vũ mấy đứa nhỏ cố gắng học tập.

Bất quá, môn thuật luyện kim này lại làm cho mấy trò đùa dai ở Hogwarts phát triển hết mức, rất nhiều phù thuỷ nhỏ tuy vẫn kém cặp sinh đôi nhà Weasley kiếp trước, nhưng mấy cái phát minh của bọn nó thật không thể làm cho người khác coi thường được. Ít nhất Hogair biết Sirius và James đang học làm bản đồ đạo tặc. Bởi vì bọn họ có hỏi hắn về cách thức chế tạo nó.

"Ayer, Severus nói gần đây Potter luôn có thể tìm được em ấy, vô luận là em ấy có đang ở chỗ nào." Thời gian thấm thoát qua đi, bọn James và Sirius phải nghiên cứu rất lâu, đến tận khi bọn họ lên đến năm tư mới nghiên cứu và chế tạo thành công, bởi vì có một lần Lucius nói với Hogair, "Potter đem em ấy bức đến sắp điên rồi."

"Phải không, chỗ nào cũng tìm được sao?" Hogair cười nói.

"Uhm, ngay cả khi em ấy ở trong văn phòng của em thì Potter đều có thể đến quấy rầy em ấy." Lucius bất mãn oán giận nói.

"Cái đó thì đúng là hơi quá thật." Hogair lắc đầu nói, Potter giỏi nhất chính là lỳ và dính. James hiện tại hình như đã bắt đầu vượt qua những gì Severus có thể chịu đựng được rồi, hy vọng bọn họ sẽ không nháo ra cái gì lớn.

"Đúng rồi, Reg nói là anh của nó cũng dễ dàng tìm được nó. Severus như vậy, Sirius như thế, anh nói xem có phải bọn họ lại làm được cái gi đó có thể dễ dàng tìm kiếm Severus và Regulus không?" Lucius suy đoán nói.

"Có khả năng đó, em biết bọn họ rất có thiên phú ở khoảng này mà. Ta lát nữa sẽ nói với chủ nhiệm của bọn nó, em đi nói với Severus đi." Hogoair nói, cái này cực kỳ thuận tiện cho mấy đứa nhỏ thích đi dạ du, đồng thời cũng cực kỳ tốt cho mấy người chuyên đi theo dõi người khác, bất quá cái này sử dụng quá độ có thể gay ra vấn đề không nhỏ đâu, dù sao cũng không có ai thích tự nhiên có ai đó đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình.

Qua vài ngày nữa, có vẻ lời cảnh cáo của Minerva không có tác dụng với James và Sirius, cho nên nàng liền lục soát được bản đồ đạo tặc trên người hai người bọn họ. Tóm lại, cuối cùng cuộc sống của Severus và Regulus cũng yên tĩnh hơn một chút.

Khi những người khác bận rộn sinh hoạt ở Hogwarts, cuộc sống của Hogair và Lucius vẫn cứ bình bình ổn ổn trôi qua. Hai người cứ như là vợ chồng già kết hôn rất lâu rồi, không cãi nhau, cũng có rất ít rắc rối diễn ra giữa bọn họ, thường xuyên đi dạy với nhau, cũng ngẫu nhiên sẽ đến Hogsmeade hẹn hò, lễ giáng sinh và nghỉ hè thì ở trang viên Slytherin hay Malfoy gì đó.

Bất quá, thời gian sinh hoạt yên bình của bọn họ nhanh chóng bị đánh gãy, tại sao? Tại vì Lucius có thai!

Hai người là bạn lữ linh hồn, hơn nữa đều là nam, bọn họ biết Lucius có khả năng thụ thai, chẳng qua bởi vì nó quá thấp, cho nên hai người cũng chả phòng tránh gì. Mấy loại độc dược tránh thai trong thế giới phép thuật toàn là hàng cấm, hai người tuy vẫn có thể mua hay tự nấu gì đó, bất quá suy xét đến nhiều vấn đề khác nhau cũng như ý nghĩa của con cái với phù thuỷ, hai người vẫn quyết định không chủ động tránh thai.

Hôm nay, Hogair đang đứng lớp của năm ba, Lucius ở phía sau chỉ đạo một đứa nhỏ vẽ ma văn. Đột nhiên, nhóc đó vẽ sai một nét, làm tấm da dê phát nổ, vụ nổ có chút ảnh hưởng đến Lucius, y không khoẻ lắc đầu, kết quả bắt đầu đứng không được, chóng mặt nhức đầu sau đó rực tiếp ngã xuống đất ngất xỉu.

"Trợ giảng Malfoy!" Phù thuỷ nhỏ cả kinh kêu, động tỉnh lớn này rất nhanh liền hấp dẫn sự chú ý của Hogair, hắn nhanh chóng chạy qua, vừa nhìn thấy Lucius hôn mê liền cúi xuống bế y lên, nói với mấy học sinh khác nói:"Thật xin lỗi, mọi người tự học nhé."

Nói xong, Hogair ôm Lucius ra khỏi phòng học, chạy đến bệnh thất.

"Trợ giảng Malfoy sao thế?" Có người hỏi phù thuỷ nhỏ hồi nãy.

"Tớ vẽ trận pháp, kết quả thất thần nên vẽ sai, sau đó tấm da dê liền nổ mạnh, hình như vụ nổ ảnh hưởng đến trợ giảng Malfoy không thoải mái, cho nên thầy ấy mới hôn mê." Phù thuỷ nhỏ giải thích.

"Hôn mê? Không phải trợ giảng Malfoy vẫn rất khoẻ sao? Tớ mới thấy thầy ấy giúp đội Quidditch của Slytherin luyện tập đấy!" Một nam sinh khác nói.

"Tớ không biết." Phù thuỷ nhỏ lắc đầu.

Bên kia, Hogair vội vàng ôm Lucius đến bệnh thất, trên đường đi Lucius vẫn không tỉnh lại.

"Đây là làm sao thế?" Bác sĩ trong bệnh thất lại thay đổi, người lần này là người mà kiếp trước hắn vô cùng quen thuộc phu nhân Pomfrey, nàng khẩn trương đi lại hỏi.

"Tôi không biết, hồi nãy tôi vẫn đang lên lớp, sau đó nghe có người nói Lucius đã xảy ra chuyện." Hogair nhíu mày giải thích.

"Thầy đem thầy ấy mang đặt lên giường đi, để tôi kiểm tra." Phu nhân Pomfrey chỉ huy.

Hogair vội vàng đem Lucius đặt lên trên giường, tránh ra một bên chờ phu nhân Pomfrey kiểm tra, nóng lòng chờ kết quả.

"Lucius thế nào?" Thấy Pomfrey ngừng lại, hắn vội hỏi.

"Không có vấn đề gì lớn, bất quá, chúc mừng thầy, Ayer, hai người có con! Bởi vì thân thể của Lucius luôn rất tốt cho nên thai nhi cũng rất bình thường. Hiện tại đã hai tháng rồi." Phu nhân Pomfrey cười chúc mừng.

"Mang thai? Hai tháng!" Hogair kinh ngạc lặp lại.

"Đúng vậy, tôi tin tưởng kết quả kiểm tra không có vấn để gì!" Phu nhân Pomfrey gật đầu, xác nhận nghi hoặc của Hogair. "Từ kết quả kiểm tra cho thấy, đứa con của hai người vẫn rất khoẻ mạnh, Lucius té xỉu có thể vì đã vô tình hít phải khí gì đó không tốt cho cơ thể, vì thế bảo bảo trong bụng thầy ấy kháng nghị."

Lời nói của phu nhân Pomfrey làm Hogair rất kinh ngạc. Hắn cùng Lucius thế nhưng có bảo bảo, mà đã tận hai tháng rồi! Thời gian đứa nhỏ này đến thật ngoài dự đoán của mọi người.

"Cảm ơn cô, Poppy." Hogair nói, "Lucius khi nào mới tỉnh lại?"

"Đại khái là buổi tối đi!" Phu nhân Pomfrey cũng không chắc chắn lắm nói.

"Mặc kệ, dù sao tôi vẫn rất cảm ơn cô." Hogair vừa nắm tay Lucius vừa nói.

"Đúng rồi, những điều cần chú ý của dựng phu với những thai phụ khác cũng không sai biệt lắm, tôi muốn thầy phụ đạo một khoá, mặc dù tôi cũng không quá quen thuộc chuyện này, nhưng tôi có thể giới thiệu cho thầy vài bác sĩ có kinh nghiệm phong phú." Phu nhân Pofrey nhắc nhở.

"Vâng, tôi thật sự rất cần sự trợ giúp của cô." Hogair vội vàng đáp, mấy chuyện chiếu cố dựng phu này hắn cũng là lần đầu tiên làm, cho nên bây giờ hắn rất cần sự tư vấn của bác sĩ chuyên nghiệp.

Khi phu nhân Pomfrey đi liên hệ bạn bè, Hogair cũng lấy gương hai mặt ra gọi cho Abraxas.

"Sao vậy Ayer?" Abraxas nghi hoặc hỏi, "Lúc này không phải cậu có tiết sao?"

"Hiện tại đúng là tớ có tiết, nhưng mà tớ cần phải nói cho cậu một chuyện, hy vọng cậu không quá kích động. Chuyện này chính là: Lucius có thai!" Vừa dứt lời, Hogair liền nghe được mấy âm thanh "phanh phanh phanh phanh" liên tiếp.

"Cậu nói thật?" Sau khi Hogair thấy Abraxas xuất hiện trở lại trên gương, tóc tai của cậu ta cũng tán loạn.

"Đúng vậy, tớ sẽ không lấy cái này nói giỡn với cậu, huống hồ, cá tháng tư đã qua hai tháng rồi." Hiện tại là tháng. Một tuần nữa là học sinh năm bảy phải tham gia NEWT rồi, mấy học sinh khác rất nhanh liền sẽ nghỉ, "Cho nên, trước khi Hogwarts cho nghỉ, tớ cần sự trợ giúp của cậu."

"Được được, tớ sẽ đến Hogwarts xin Dumbledore." Abraxas vội vàng nói, cậu rốt cuộc cũng có thể chờ được ngày này, chờ đến ngày Hogair và Lucius có người thừa kế! Lúc trước cậu vẫn luôn rất lo lắng Slytherin và Malfoy không thể tiếp tục truyền thừa được nữa. Mà hiện tại, tin Lucius mang thai gần như đập nát mớ lo lắng trước đó của cậu, chuyện quan trọng bây giờ cậu cần làm là cùng vợ mình đến Hogwarts chiếu cố Lucius.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện