Loạn Cổ Đại Đế xòe tay ra, một cuốn sách cổ dày cộp xuất hiện, ông ta đưa nó cho Diệp Quân: “Đây là sách thời gian mà tộc Loạn Cổ ta năm xưa dốc hết tâm sức nghiên cứu. Vốn đã sắp thành công, tiếc là vào thời khắc mấu chốt, tộc Loạn Cổ lại gặp đại nạn, bây giờ ta tặng quyển sách này cho cậu… Có quyển sách này, cậu sẽ càng biết rõ hơn về vũ trụ hiện giờ của chúng ta, ngoài ra quyển sách này có lẽ cũng có thể giúp cậu nâng cao thực lực, đặc biệt là trong lĩnh vực điều khiển thời không…”

Sách thời gian!

Diệp Quân đón lấy quyển sách thời gian dày kia, hắn quan sát tỉ mỉ một lúc, trên sách có rất nhiều phù văn kỳ lạ, bên trên còn có sức mạnh bí ẩn mơ hồ, hắn hơi ngạc nhiên nhìn về phía Loạn Cổ Đại Đế: “Tiền bối, dây thời gian này là gì vậy?”

Loạn Cổ Đại Đế giải thích: “Rất lâu trước đây, trong một vũ trụ đa nguyên, vũ trụ đó có rất nhiều vũ trụ cùng cấp, mỗi vũ trụ cùng cấp đều có một dây thời gian, sau này vũ trụ đa nguyên đó có cao thủ nghiên cứu ra một cách tu luyện thời gian đặc biệt, sử dụng cách này có thể tiến hành xuyên qua vũ trụ cùng cấp. Vì thế vũ trụ đa nguyên xảy ra đại chiến, các vũ trụ chém giết lẫn nhau, dây thời gian hỗn loạn, sau này vũ trụ đó xuất hiện một cao thủ siêu cấp, cao thủ siêu cấp này tổng hợp tất cả vũ trụ cùng cấp thành một dây thời gian, không cho phép thời gian xuất hiện hỗn loạn nữa…”

Nói đến đây, ông ta nhìn quyển sách thời gian trong tay Diệp Quân, khẽ cất lời: “Năm đó tộc Loạn Cổ ta tình cờ có được một công pháp tu luyện thời gian không hoàn chỉnh, sau đó tộc ta bắt đầu nghiên cứu, đã nghiên cứu hơn trăm triệu năm, chúng ta phát hiện chỉ cần biết cách tu luyện thời gian, chúng ta sẽ có thể tiêu diệt những nền văn minh vũ trụ khác”.

Tiêu diệt!

Diệp Quân tỏ vẻ tò mò: “Là thế nào cơ?”

Loạn Cổ Đại Đế nói: “Vì một khi tu luyện thành công, công pháp tu luyện thời gian đó không chỉ có thể tiến hành xuyên qua thời không cùng cấp còn có thể đi ngược thời gian, nói một cách đơn giản thì chúng ta có thể tiếng vào dây thời gian của nền văn minh khác, đi tới thời điểm trước khi bọn họ trưởng thành để tiêu diệt bọn họ!”

Nghe thấy thế, sắc mặt Diệp Quân thay đổi, thế thì có kinh khủng quá không.

Chiêm Thanh ở một bên cũng bắt đầu nhíu mày.

Nếu thật sự có năng lực như thế thì đúng là có thể tấn công nền văn minh khác, ít nhất bây giờ nền văn minh Thiên Hành không làm được điều này.

Loạn Cổ Đại Đế khẽ thở dài: “Tiếc quá, tộc chúng ta còn chưa nghiên cứu xong thì đã gặp phải họa lớn”.

Nói xong, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Lúc đầu ta thật sự không muốn đưa thứ này cho cậu, vì theo chúng ta được biết, năm đó thuật tu luyện thời gian này xem như cấm thuật ở vũ trụ đa nguyên kia, là thứ không được phép tu luyện, nhưng ta thấy Diệp công tử không phải người bình thường, nếu cậu tu luyện thì có lẽ không thành vấn đề.

Ông ta cược lớn như thế đương nhiên không phải vì suy nghĩ nhất thời, dựa vào kiến thức và sự hiểu biết với vũ trụ của ông ta, đương nhiên ông ta hiểu thanh kiếm trước mặt chắc chắn không phải do nền văn minh vũ trụ cấp năm tạo ra.

Chỉ cao thủ siêu cấp mới có thể nhìn ra sự bất phàm của thanh kiếm này.

Diệp Quân nhìn quyển sách thời gian kia rồi nói với giọng điệu nghiêm túc: “Cảm ơn”.

Sau đó, hắn cất quyển sách đi.

Hắn vẫn luôn rất hứng thú với đạo Thời Gian này, không chỉ hắn mà Nhất Niệm cũng thế, cũng không biết sách thời gian này có thể kết hợp với thời không đặc biệt trong Tiểu Tháp hay không, sau này phải nghiên cứu cùng Nhất Niệm xem sao.

Loạn Cổ Đại Đế cười khẽ: “Tiểu hữu, tộc Loạn Cổ nhờ hết vào cậu”.

Dứt lời, ông ta mở lòng bàn tay, một quyển trục xuất hiện trước mặt Diệp Quân: “Quyển trục này là một cái bản đồ, rất nhiều người của tộc Loạn Cổ ta đang sống ở đó, nhờ cậu quan tâm đến họ”.

Diệp Quân nhận lấy quyển trục, chắp tay nói: “Chắc chắn rồi”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện