Trong Tiểu Tháp, khi nhìn thấy Tịnh Sơ, Chiêm Thanh lập tức chạy đến trước mặt bà ta, sau đó ôm lấy bà ta hôn một lúc, không chỉ hôn mà còn sờ nữa…

Hành động này khiến Diệp Quân trợn mắt há mồm.

Tịnh Sơ nhíu mày, sau đó dùng ý chí võ đạo đẩy Chiêm Thanh ra, bà ta khó chịu lau đi nước miếng trên mặt.

Chiêm Thanh không thèm để tâm, còn cười hì hì nói: “Tiểu Sơ, ta thật sự nhớ cô chết đi được đấy”.

Dứt lời, cô ta lại nhào tới, nhưng lại bị ý chí võ đạo của Tịnh Sơ ngăn cản.

Chiêm Thanh bĩu môi: “Đồ nhỏ mọn, không phải chỉ hôn một chút, sờ một chút thôi à?”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, hắn phát hiện những người mà hắn gặp phải không kiêu ngạo thì cũng ngớ ngẩn.

Người kiêu ngạo!

Người ngớ ngẩn!

Tịnh Sơ nói: “Nói chính sự đi”.

Nghe thế, nụ cười trên mặt Chiêm Thanh biến mất, cô ta xoay người nhìn về phía Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Chuẩn bị nhận truyền thừa Thiên Hành chủ, ở trong Tiểu Tháp này luôn”.

Nếu truyền thừa ở bên ngoài thì hoàn toàn không đủ thời gian.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Diệp Quân và mọi người nhanh chóng đi tới trước cây sinh mệnh Thiên Hành, Chiêm Thanh nhìn xuống Diệp Quân, Nhất Niệm và Tịnh An: “Đi thẳng vào trong đi”.

Diệp Quân nói: “Có cần chú ý gì không?”

Chiêm Thanh cười: “Không cần chú ý gì cả, cứ đi vào là được”.

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Nói xong, hắn nhìn về phía Tịnh An và Nhất Niệm: “Đi thôi”.

Diệp Quân và Tịnh An cùng với Nhất Niệm nhanh chóng đi vào trong cây sinh mệnh Thiên Hành.

Ở bên ngoài, Chiêm Thanh nhìn cây sinh mệnh Thiên Hành kia, cô ta khẽ nói: “Hai người kia khá được, là tương lai của nền văn minh Thiên Hành”.

Tịnh Sơ gật đầu, lần này nền văn minh Thiên Hành nội chiến thật sự đã tạo thành tổn thất quá lớn.

Tuy cây sinh mệnh Thiên Hành có thể từ từ giúp một vài người sống lại, nhưng cần rất nhiều thời gian, bọn họ nhất định phải bồi dưỡng được một vài cao thủ mới.

Tịnh Sơ chợt nói: “Phải chậm rãi xóa bỏ một vài quy định rồi”.

Chiêm Thanh gật đầu: “Ta biết, nhưng ta vẫn hơi lo lắng, cũng như lời Thiên Hành Chủ Tư Oánh đã nói, nếu nền văn minh Thiên Hành ta hoàn toàn mở cửa, sau này rất nhiều người sẽ thành thân với nam tử của nền văn minh khác, dần dà nền văn minh Thiên Hành chúng ta sẽ có nguy cơ diệt tộc…”

Nét mặt Tịnh Sơ trở nên nặng nề, năm đó người sáng lập nền văn minh Thiên Hành đưa ra Thần Pháp này không đơn giản là coi thường nền văn minh ngoại tộc, còn là suy nghĩ vì truyền thừa của nền văn minh Thiên Hành.

Dẫu sao một khi người của nền văn minh Thiên Hành cưới người của nền văn minh khác thì sẽ không thể tiến vào luân hồi nữa, một hai người không sao, nhưng sau này nếu ngày càng nhiều thì vấn đề sẽ rất nghiêm trọng.

Chuyện này không thể chỉ nhìn trước mắt, còn phải nhìn xa hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện