Nghe được giọng nói của người anh đang tìm kiếm anh vội ngẩng mặt lên nhìn về phía tiếng nói phát ra. Dáng người mà anh đang mong nhớ đang đứng trước mặt anh, cô nở nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt xinh đẹp rồi bước đến ngồi xuống cạnh anh.
\- Từ chiều tới giờ chắc thầy mệt lắm, em thấy thầy bận rộn suốt!
Anh cảm thấy thật ấm áp, những mệt mỏi không biết đã bay đi đâu hết, anh đưa tay đặt lên gò má trắng mềm mại, ngón tay khẽ vuốt đôi môi đỏ tự nhiên ấy.
\- Em quan sát thầy hả ?
\- Ừ thì...có một chút! Chút xíu à! \_ Cô cười ngại ngùng nhìn anh.
Anh mỉm cười đưa mặt đến sát tai cô thì thầm:
\- Em đang dối lòng!
Vì anh thì thầm vào tai nên cô có chút nhột mà hai má ửng hồng, cô vốn là người rất nhạy cảm trong việc tiếp xúc cơ thể. Cô lờ như không quan tâm sự gần gũi này, ánh mắt vẫn nhìn thẳng mà trả lời:
\- Em không có dối lòng. Em thấy thầy cứ đi tới đi lui tìm tìm kiếm kiếm nên...
\- Nên em biết là thầy đang tìm em ? \_ Anh vẫn thì thầm bên tai cô.
\- Tất nhiên rồi! \_ Cô tự tin đáp.
\- Em không để ý thầy suốt thì làm sao biết thầy đang kiếm em ?
Câu hỏi của anh khiến cô khựng lại, rõ ràng là lộ tẩy rồi thì biết chối làm sao được đây. Cô xoay mặt về phía anh cố biện minh:
\- Chỉ là em vô tình thấy...
Cô chưa kịp nói hết câu thì môi anh đã chạm vào môi cô, nụ hôn càng tăng nhanh tốc độ đến khi lưỡi quấn lấy lưỡi mà không ngừng chà xát vào nhau. Dù cô kháng cự cố gắng đẩy anh ra nhưng điều đó hoàn toàn vô dụng mà ngược lại nó càng khiến anh thêm kích thích. Anh hôn đến mỏi miệng anh mới buông tha cho đôi môi nhỏ nhắn của cô.
\- Thầy không sợ người khác thấy sao ? \_ Cô nhíu mày nhìn anh.
Tay anh vẫn đang ôm lấy một bên eo của cô, anh nhìn cô một cách bình thản.
\- Cứ để người ta nhìn!
\- Thầy...biến...thái!
\- Em nói ai biến thái...đây đâu phải lần đầu chúng ta hôn nhau, thầy cũng không có làm gì quá đáng cả! \_ Anh nhìn thẳng vào mắt cô, hai người đang ở khoảng cách rất gần.
Tim cô đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, cô muốn né tránh ánh mắt đẹp mê hoặc đấy của anh nhưng không thể. Bỗng có một tiếng ho kèm theo tiếng nói khiến cô giật mình mà tụt hết cảm xúc lãng mạn:
\- Hai người...ghê quá nha!
Tiếng nói đó là của thầy Diệp Huy dạy toán, thầy ấy cũng là một trong bốn người quản lý đoàn cắm trại. Cô hoảng hốt đẩy anh ra nhưng anh ôm chặt cô vào lòng, vẻ mặt anh bình thản không chút ngạc nhiên hay lo lắng.
\- Cậu thấy từ khúc nào ?
Diệp Huy cười vui vẻ như vừa trúng số nhìn anh và cô đáp:
\- Từ cái khúc hai người trao nhau nụ hôn say đắm...
\- Cũng bỏ công thật! \_ Anh ôn nhu nhìn Diệp Huy.
\- Không ngờ tin đồn là sự thật...cậu yêu hot girl thật à ?\_ Huy nhìn sang cô với vẻ mặt tò mò.
\- Có vấn đề gì hả ?
\- Không! Ai cũng nói cậu lạnh lùng sắc đá, với con gái cùng lắm là cười nhẹ một cái xã giao. Bao nhiêu gái đẹp tán tỉnh cậu cũng không đổ! Nhưng không ngờ cậu cũng như bao đàn ông khác thôi, cũng động lòng với cô gái xinh đẹp nhất trường!
\- Không phải là động lòng hay không! \_ Anh nhã nhặn nói ra từng chữ.
\- Ý cậu là sao ? \_ Huy có chút Bâng khuâng.
Cô nãy giờ im lặng lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông mà không biết xen vào từ đâu. Cô muốn nhanh chóng kết thúc chuyện này, không muốn anh phải khó xử.
\- Thật ra thì...thầy Du...\_ Cô ngập ngừng.
\- Cô ấy là vợ của tôi! \_ Ánh mắt của anh nghiêm túc một cách đầy cương nghị.
Trước câu nói đầy bất ngờ từ anh, Huy có phần hơi sốc vì rõ ràng anh chưa bao giờ nói mình đã kết hôn, Huy là người quen biết rộng trong trường, một nhân vật đình đám của trường như anh chẳng lẽ anh đã kết hôn mà không ai biết.
\- Vợ của cậu ? Cậu đã sống chung với cô ấy ?
\- Chúng tôi đã đăng ký kết hôn và làm đám cưới!
\- Cậu nói thật hay giỡn vậy ?
\- Nhìn mặt tôi giống giỡn không ?
Nhìn ánh mắt và gương mặt nghiêm túc của anh thì chắc chắn từng chữ anh nói nãy giờ đều là thật.
\- Hai người làm tôi sốc rồi đó! Cậu ta là chồng của em thật hả Ly ? \_ Huy nhìn cô như muốn nghe sự khẳng định.
Cô khẽ gật đầu xác nhận lời nói từ anh rồi cất giọng :
\- Những gì thầy Du nói...hoàn toàn là thật!
\- Từ chiều tới giờ chắc thầy mệt lắm, em thấy thầy bận rộn suốt!
Anh cảm thấy thật ấm áp, những mệt mỏi không biết đã bay đi đâu hết, anh đưa tay đặt lên gò má trắng mềm mại, ngón tay khẽ vuốt đôi môi đỏ tự nhiên ấy.
\- Em quan sát thầy hả ?
\- Ừ thì...có một chút! Chút xíu à! \_ Cô cười ngại ngùng nhìn anh.
Anh mỉm cười đưa mặt đến sát tai cô thì thầm:
\- Em đang dối lòng!
Vì anh thì thầm vào tai nên cô có chút nhột mà hai má ửng hồng, cô vốn là người rất nhạy cảm trong việc tiếp xúc cơ thể. Cô lờ như không quan tâm sự gần gũi này, ánh mắt vẫn nhìn thẳng mà trả lời:
\- Em không có dối lòng. Em thấy thầy cứ đi tới đi lui tìm tìm kiếm kiếm nên...
\- Nên em biết là thầy đang tìm em ? \_ Anh vẫn thì thầm bên tai cô.
\- Tất nhiên rồi! \_ Cô tự tin đáp.
\- Em không để ý thầy suốt thì làm sao biết thầy đang kiếm em ?
Câu hỏi của anh khiến cô khựng lại, rõ ràng là lộ tẩy rồi thì biết chối làm sao được đây. Cô xoay mặt về phía anh cố biện minh:
\- Chỉ là em vô tình thấy...
Cô chưa kịp nói hết câu thì môi anh đã chạm vào môi cô, nụ hôn càng tăng nhanh tốc độ đến khi lưỡi quấn lấy lưỡi mà không ngừng chà xát vào nhau. Dù cô kháng cự cố gắng đẩy anh ra nhưng điều đó hoàn toàn vô dụng mà ngược lại nó càng khiến anh thêm kích thích. Anh hôn đến mỏi miệng anh mới buông tha cho đôi môi nhỏ nhắn của cô.
\- Thầy không sợ người khác thấy sao ? \_ Cô nhíu mày nhìn anh.
Tay anh vẫn đang ôm lấy một bên eo của cô, anh nhìn cô một cách bình thản.
\- Cứ để người ta nhìn!
\- Thầy...biến...thái!
\- Em nói ai biến thái...đây đâu phải lần đầu chúng ta hôn nhau, thầy cũng không có làm gì quá đáng cả! \_ Anh nhìn thẳng vào mắt cô, hai người đang ở khoảng cách rất gần.
Tim cô đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, cô muốn né tránh ánh mắt đẹp mê hoặc đấy của anh nhưng không thể. Bỗng có một tiếng ho kèm theo tiếng nói khiến cô giật mình mà tụt hết cảm xúc lãng mạn:
\- Hai người...ghê quá nha!
Tiếng nói đó là của thầy Diệp Huy dạy toán, thầy ấy cũng là một trong bốn người quản lý đoàn cắm trại. Cô hoảng hốt đẩy anh ra nhưng anh ôm chặt cô vào lòng, vẻ mặt anh bình thản không chút ngạc nhiên hay lo lắng.
\- Cậu thấy từ khúc nào ?
Diệp Huy cười vui vẻ như vừa trúng số nhìn anh và cô đáp:
\- Từ cái khúc hai người trao nhau nụ hôn say đắm...
\- Cũng bỏ công thật! \_ Anh ôn nhu nhìn Diệp Huy.
\- Không ngờ tin đồn là sự thật...cậu yêu hot girl thật à ?\_ Huy nhìn sang cô với vẻ mặt tò mò.
\- Có vấn đề gì hả ?
\- Không! Ai cũng nói cậu lạnh lùng sắc đá, với con gái cùng lắm là cười nhẹ một cái xã giao. Bao nhiêu gái đẹp tán tỉnh cậu cũng không đổ! Nhưng không ngờ cậu cũng như bao đàn ông khác thôi, cũng động lòng với cô gái xinh đẹp nhất trường!
\- Không phải là động lòng hay không! \_ Anh nhã nhặn nói ra từng chữ.
\- Ý cậu là sao ? \_ Huy có chút Bâng khuâng.
Cô nãy giờ im lặng lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông mà không biết xen vào từ đâu. Cô muốn nhanh chóng kết thúc chuyện này, không muốn anh phải khó xử.
\- Thật ra thì...thầy Du...\_ Cô ngập ngừng.
\- Cô ấy là vợ của tôi! \_ Ánh mắt của anh nghiêm túc một cách đầy cương nghị.
Trước câu nói đầy bất ngờ từ anh, Huy có phần hơi sốc vì rõ ràng anh chưa bao giờ nói mình đã kết hôn, Huy là người quen biết rộng trong trường, một nhân vật đình đám của trường như anh chẳng lẽ anh đã kết hôn mà không ai biết.
\- Vợ của cậu ? Cậu đã sống chung với cô ấy ?
\- Chúng tôi đã đăng ký kết hôn và làm đám cưới!
\- Cậu nói thật hay giỡn vậy ?
\- Nhìn mặt tôi giống giỡn không ?
Nhìn ánh mắt và gương mặt nghiêm túc của anh thì chắc chắn từng chữ anh nói nãy giờ đều là thật.
\- Hai người làm tôi sốc rồi đó! Cậu ta là chồng của em thật hả Ly ? \_ Huy nhìn cô như muốn nghe sự khẳng định.
Cô khẽ gật đầu xác nhận lời nói từ anh rồi cất giọng :
\- Những gì thầy Du nói...hoàn toàn là thật!
Danh sách chương