Mạnh Nhạc Nhạc đang ngủ, lại cảm giác có người vuốt ve mình, ngón tay từ trên môi trượt xuống, mở quần áo của cô ra từng chút một, kéo thắt lưng, lại cởi quần cô xuống.
Bàn tay thô ráp sờ lên da thịt non mịn, bề mặt mang theo vết chai lâu năm, có hơi ran rát, chắc là Tiêu Diệp rồi.
Nhưng cô thật sự quá mệt nên vẫn chưa tỉnh lại, chỉ có thể để người nọ lột sạch không còn chút gì.
Dường như người đàn ông cứ thế nhìn chằm chằm cô rất lâu, từ trên xuống dưới, cuối cùng ngừng lại trên đóa hoa ướt át mới vừa bị người chơi đùa đến phun ra, mặt trên vẫn còn dính chất lỏng lấp lánh.
Trong lúc mơ mơ màng màng mà Nhạc Nhạc vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực của anh. Chỉ một lát sau, vật thể lạ chợt dán lên cửa mình, bắt đầu liếm láp, mỗi lần đều đi từ hột le nho nhỏ đến tận lỗ hậu, đầu lưỡi linh hoạt quấy loạn phát ra tiếng nước róc rách, lớp râu thô cứng chọc vào lớp thịt mềm làm cô vừa ngứa vừa đau.
Lớp râu thô cứng? Như sấm sét đánh bên tai, cô bất chợt nhớ rất rõ ràng, Tiêu Diệp vừa mới cạo râu cơ mà? Hơn nữa mới hơn 10 phút trước, anh còn ăn cô ngay trên hành lang, có cảm giác gì là bị đâm ngứa đâu?
Đây không phải Tiêu Diệp!
Người đã cởi sạch quần áo cô, vừa sờ soạng vừa dùng đầu lưỡi liếm cắm trên thân cô lúc này, không phải Tiêu Diệp!
Một khi đã phát hiện vấn đề, Mạnh Nhạc Nhạc bỗng ý thức được trạng thái của bản thân quá kỳ lạ, đã bị người ta chơi đùa đến vậy mà sao có thể chưa tỉnh được?
Cô nhớ ra cốc nước mình uống lúc nãy, đúng là từ sau khi uống xong thì rất buồn ngủ, quả thực có vấn đề.
Nhưng là ai làm chứ? Chẳng lẽ mấy kẻ thù của cô còn có thể vươn bàn tay đến tận Doanh trại quân đội?
Thân thể vẫn còn bị người xa lạ đùa bỡn, cô không kịp tự hỏi quá nhiều, chỉ có thể tập trung ý thức, một lần lại một lần đánh sâu vào lớp màng ngăn cản ý thức với đại não.
Ngay lúc này, người đàn ông chơi đùa cô đã không chỉ thỏa mãn với mỗi việc ăn bằng miệng, ngón tay hắn bắt đầu moi móc, cửa mình non nớt cứ như vậy bị người xa lạ xâm nhập, cho dù không nhìn thấy, Mạnh Nhạc Nhạc cũng biết dưới thân chỉ sợ đã ướt đẫm.
Đột nhiên, đầu lưỡi cùng ngón tay đều rút khỏi, một thứ cứng rắn nóng hổi chợt dí lên, phần đầu thô to cọ xát ngoài âm hộ đã giàn giụa nhiễu nước, làm cửa động không khỏi hấp háy lúc đóng lúc mở, tựa như cái miệng nhỏ đang cố mút vào dịch thể nhớp nháp do đầu nấm tiết ra.
Cảm giác bất cứ lúc nào cũng sẽ bị cắm làm ý thức Mạnh Nhạc Nhạc tỉnh táo hẳn lên, cô không thể bị kẻ khác tùy ý xâm phạm!
Mang ý chí như thế, ý thức cô tụ thành một đường như một thanh đao, cuối cùng cũng phá vỡ màng chắn, hoàn toàn tỉnh lại.
Mở to mắt nhìn, vừa định đẩy người đàn ông đè trên thân ra, Mạnh Nhạc Nhạc chợt ngây ngẩn, kẻ đã chơi đùa mọi chỗ trên thân thể cô mặc quân phục, đầu đinh, mang gương mặt cô vô cùng quen thuộc.
Đó. . .
Lại là Phương Tu!
Người đang đỡ lấy dương vật di động ngoài âm đạo của cô sắp sửa cắm vào, lại là Phương Tu!!
Chính vào một khắc cô ngẩn ra này, dương vật của người đàn ông bất chợt đút vào, cực sâu.
–
Mạnh Nhạc Nhạc chưa từng nghĩ đó lại là Phương Tu.
Thứ nhất, cô cảm thấy Phương Tu sẽ không làm ra loại chuyện như cưỡng dâm bạn gái của đồng đội mình.
Thứ hai, từ tận đáy lòng, cô vẫn luôn cảm thấy Phương Tu là một người vô hại, bất kể là lúc trước khi bị bại lộ Hệ thống, ngay cả chuyện làm tình, Phương Tu từ trước đến nay đều thuận theo, chỉ cần cô muốn, anh sẽ làm. Bởi vậy cô chưa từng nghĩ, khi cô đã đưa ra sự lựa chọn rõ ràng, Phương Tu còn sẽ làm ra chuyện thế này.
Đây căn bản không hề giống anh!
Mạnh Nhạc Nhạc gắng không nghĩ lung tung, lại phát hiện lúc này hai mắt anh đã mê mang, cả người đầy mùi rượu. Ngẫm lại thì đêm nay anh thấy ai đến kính rượu cũng đều không cự tuyệt, có lẽ đã uống say rồi?
“Ưm… Dừng lại, Phương Tu… Cho… ra ngoài…”
Mạnh Nhạc Nhạc muốn đẩy anh ra, nhưng dược tính trên người cô vẫn chưa bị xóa bỏ hoàn toàn, thân thể mềm nhũn không chút sức lực. Huống hồ Phương Tu là bộ đội đặc chủng được huấn luyện chuyên nghiệp đã mười mấy năm, cô sao có thể là đối thủ.
Gậy thịt thô to thẳng tiến từng chút một, căng ra mọi nếp gấp bên trong không chừa một khe hở, quy đầu to tướng không hề lưu tình nghiền ép lớp thịt non, kích thích bị nhồi vào quá sâu làm cô không khỏi rùng mình.
Mạnh Nhạc Nhạc cắn răng gắng nhịn xuống khoái cảm, vừa cố xoắn bên trong để kháng cự, lại cố dùng ngôn từ đánh thức người đàn ông.
“Phương Tu, anh nhìn kỹ lại xem, tôi là Mạnh Nhạc Nhạc, ưm… Đừng… Anh không thể… Không thể… Đừng đi vào… Mau rút ra được không…”
Người đàn ông dừng lại, gậy thịt cũng không đẩy mạnh hơn nữa, chỉ ngừng lại trong âm đạo, nhưng gân xanh trên thân gậy vẫn đang nảy lên, hấp dẫn lớp thịt mềm mút mát.
Mạnh Nhạc Nhạc nhẹ nhàng hít sâu, hoàn toàn không dám cử động sợ sẽ lại kích thích đến thứ kia, chỉ có thể khẽ giọng nói:
“Tôi hiện tại đã là bạn gái Tiêu Diệp, chúng ta không thể như vậy… Anh, thanh tỉnh một chút…”
Nhưng lời này vừa nói xong, không khí bỗng như bị đông cứng, ngay cả tiếng hít thở cũng gần như không thể nghe thấy, lỗ dâm đã bị dương vật thọc vào nhưng lại không thấy nhúc nhích cũng sớm sinh ra cơn vã ngứa ngáy. Nó đâu có hiểu chủ nhân mình đang ở dạng hoàn cảnh xấu hổ nào, lúc này nó chỉ biết mình đã rất đói bụng, muốn ngậm lấy, muốn mút lấy, muốn đạt được khoái cảm do cắm rút mang lại, rồi ăn cây gậy này vào sâu hơn nữa nữa.
Thế rồi nó chợt mấp máy, nước dâm bị nhồi chặt phun ra ngoài cửa mình, phát ra tiếng nước nhóp nhép, cũng thành công đánh vỡ sự yên lặng.
Anh dường như đã tỉnh táo trở lại, dương vật to tướng bắt đầu khẽ khàng rút ra, Mạnh Nhạc Nhạc cũng nhẹ nhàng thở ra, may là hiện tại vẫn chưa muộn, Tiêu Diệp còn chưa về, mọi chuyện vẫn có thể che dấu.
Cô cũng cố gắng thả lỏng bản thân cho gậy thịt có thể đi ra dễ dàng.
Nhưng ngay một giây sau, chim lớn rõ ràng đã rút đến cửa động lại chợt phầm phập giã vào cực mạnh, xuyên qua cả cổ tử cung, cắm thẳng đến tận cùng.
“A… Anh… Làm gì vậy… Phương Tu!!” Mạnh Nhạc Nhạc đã thật sự tức giận.
“Không phải em nói thích hưởng thụ tình dục sao? Không phải em đã nói, em không muốn dính líu đến tình cảm sao? Hả?”
Phương Tu vừa nói, vừa cưỡng ép tách hai chân cô ra ghì chặt hai bên, lấy tư thế cực kỳ xấu hổ làm lồn nhỏ bị banh ra cực rộng này, lại nhanh chóng đút dương vật vào dập điên cuồng.
Mạnh Nhạc Nhạc bị dạng chuyển động quá nhanh lại quá mãnh liệt này làm cho hít thở không thông. Cô thích hưởng thụ tình dục, nhưng không có nghĩa là cô muốn bị người khác cưỡng ép làm khi mình chưa cho phép.
Huống hồ cô còn đã cự tuyệt, nếu nghiêm trọng mà nói, anh làm thế này là phạm tội.
Cô còn không kịp tỉnh táo, đã lại nghe thấy người đàn ông như mất lý trí nói.
“Tại sao anh không thể, cậu ta lại có thể? Hả?” Mỗi một lần hỏi, anh lại dồn sức lên hạ thân phang xuống, giống như hành động đồng bộ cường điệu với lời nói.
Đêm khuya yên tĩnh, cô nghe thấy người đàn ông gằn ra từng tiếng trầm thấp, thanh âm như phát ra từ trong cổ họng, mang theo cám dỗ, cũng mang theo cả ám chỉ trần trụi.
“Tiêu Diệp bạn trai em, mỗi ngày đều ngủ trên chính cái giường này, hiện tại em cũng đang ở trên cái giường này, toàn thân trần trụi, còn banh háng cho đồng đội của hắn đút vào. Thế nào? Có sướng không? Có đủ để em thích không?”
Bàn tay thô ráp sờ lên da thịt non mịn, bề mặt mang theo vết chai lâu năm, có hơi ran rát, chắc là Tiêu Diệp rồi.
Nhưng cô thật sự quá mệt nên vẫn chưa tỉnh lại, chỉ có thể để người nọ lột sạch không còn chút gì.
Dường như người đàn ông cứ thế nhìn chằm chằm cô rất lâu, từ trên xuống dưới, cuối cùng ngừng lại trên đóa hoa ướt át mới vừa bị người chơi đùa đến phun ra, mặt trên vẫn còn dính chất lỏng lấp lánh.
Trong lúc mơ mơ màng màng mà Nhạc Nhạc vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực của anh. Chỉ một lát sau, vật thể lạ chợt dán lên cửa mình, bắt đầu liếm láp, mỗi lần đều đi từ hột le nho nhỏ đến tận lỗ hậu, đầu lưỡi linh hoạt quấy loạn phát ra tiếng nước róc rách, lớp râu thô cứng chọc vào lớp thịt mềm làm cô vừa ngứa vừa đau.
Lớp râu thô cứng? Như sấm sét đánh bên tai, cô bất chợt nhớ rất rõ ràng, Tiêu Diệp vừa mới cạo râu cơ mà? Hơn nữa mới hơn 10 phút trước, anh còn ăn cô ngay trên hành lang, có cảm giác gì là bị đâm ngứa đâu?
Đây không phải Tiêu Diệp!
Người đã cởi sạch quần áo cô, vừa sờ soạng vừa dùng đầu lưỡi liếm cắm trên thân cô lúc này, không phải Tiêu Diệp!
Một khi đã phát hiện vấn đề, Mạnh Nhạc Nhạc bỗng ý thức được trạng thái của bản thân quá kỳ lạ, đã bị người ta chơi đùa đến vậy mà sao có thể chưa tỉnh được?
Cô nhớ ra cốc nước mình uống lúc nãy, đúng là từ sau khi uống xong thì rất buồn ngủ, quả thực có vấn đề.
Nhưng là ai làm chứ? Chẳng lẽ mấy kẻ thù của cô còn có thể vươn bàn tay đến tận Doanh trại quân đội?
Thân thể vẫn còn bị người xa lạ đùa bỡn, cô không kịp tự hỏi quá nhiều, chỉ có thể tập trung ý thức, một lần lại một lần đánh sâu vào lớp màng ngăn cản ý thức với đại não.
Ngay lúc này, người đàn ông chơi đùa cô đã không chỉ thỏa mãn với mỗi việc ăn bằng miệng, ngón tay hắn bắt đầu moi móc, cửa mình non nớt cứ như vậy bị người xa lạ xâm nhập, cho dù không nhìn thấy, Mạnh Nhạc Nhạc cũng biết dưới thân chỉ sợ đã ướt đẫm.
Đột nhiên, đầu lưỡi cùng ngón tay đều rút khỏi, một thứ cứng rắn nóng hổi chợt dí lên, phần đầu thô to cọ xát ngoài âm hộ đã giàn giụa nhiễu nước, làm cửa động không khỏi hấp háy lúc đóng lúc mở, tựa như cái miệng nhỏ đang cố mút vào dịch thể nhớp nháp do đầu nấm tiết ra.
Cảm giác bất cứ lúc nào cũng sẽ bị cắm làm ý thức Mạnh Nhạc Nhạc tỉnh táo hẳn lên, cô không thể bị kẻ khác tùy ý xâm phạm!
Mang ý chí như thế, ý thức cô tụ thành một đường như một thanh đao, cuối cùng cũng phá vỡ màng chắn, hoàn toàn tỉnh lại.
Mở to mắt nhìn, vừa định đẩy người đàn ông đè trên thân ra, Mạnh Nhạc Nhạc chợt ngây ngẩn, kẻ đã chơi đùa mọi chỗ trên thân thể cô mặc quân phục, đầu đinh, mang gương mặt cô vô cùng quen thuộc.
Đó. . .
Lại là Phương Tu!
Người đang đỡ lấy dương vật di động ngoài âm đạo của cô sắp sửa cắm vào, lại là Phương Tu!!
Chính vào một khắc cô ngẩn ra này, dương vật của người đàn ông bất chợt đút vào, cực sâu.
–
Mạnh Nhạc Nhạc chưa từng nghĩ đó lại là Phương Tu.
Thứ nhất, cô cảm thấy Phương Tu sẽ không làm ra loại chuyện như cưỡng dâm bạn gái của đồng đội mình.
Thứ hai, từ tận đáy lòng, cô vẫn luôn cảm thấy Phương Tu là một người vô hại, bất kể là lúc trước khi bị bại lộ Hệ thống, ngay cả chuyện làm tình, Phương Tu từ trước đến nay đều thuận theo, chỉ cần cô muốn, anh sẽ làm. Bởi vậy cô chưa từng nghĩ, khi cô đã đưa ra sự lựa chọn rõ ràng, Phương Tu còn sẽ làm ra chuyện thế này.
Đây căn bản không hề giống anh!
Mạnh Nhạc Nhạc gắng không nghĩ lung tung, lại phát hiện lúc này hai mắt anh đã mê mang, cả người đầy mùi rượu. Ngẫm lại thì đêm nay anh thấy ai đến kính rượu cũng đều không cự tuyệt, có lẽ đã uống say rồi?
“Ưm… Dừng lại, Phương Tu… Cho… ra ngoài…”
Mạnh Nhạc Nhạc muốn đẩy anh ra, nhưng dược tính trên người cô vẫn chưa bị xóa bỏ hoàn toàn, thân thể mềm nhũn không chút sức lực. Huống hồ Phương Tu là bộ đội đặc chủng được huấn luyện chuyên nghiệp đã mười mấy năm, cô sao có thể là đối thủ.
Gậy thịt thô to thẳng tiến từng chút một, căng ra mọi nếp gấp bên trong không chừa một khe hở, quy đầu to tướng không hề lưu tình nghiền ép lớp thịt non, kích thích bị nhồi vào quá sâu làm cô không khỏi rùng mình.
Mạnh Nhạc Nhạc cắn răng gắng nhịn xuống khoái cảm, vừa cố xoắn bên trong để kháng cự, lại cố dùng ngôn từ đánh thức người đàn ông.
“Phương Tu, anh nhìn kỹ lại xem, tôi là Mạnh Nhạc Nhạc, ưm… Đừng… Anh không thể… Không thể… Đừng đi vào… Mau rút ra được không…”
Người đàn ông dừng lại, gậy thịt cũng không đẩy mạnh hơn nữa, chỉ ngừng lại trong âm đạo, nhưng gân xanh trên thân gậy vẫn đang nảy lên, hấp dẫn lớp thịt mềm mút mát.
Mạnh Nhạc Nhạc nhẹ nhàng hít sâu, hoàn toàn không dám cử động sợ sẽ lại kích thích đến thứ kia, chỉ có thể khẽ giọng nói:
“Tôi hiện tại đã là bạn gái Tiêu Diệp, chúng ta không thể như vậy… Anh, thanh tỉnh một chút…”
Nhưng lời này vừa nói xong, không khí bỗng như bị đông cứng, ngay cả tiếng hít thở cũng gần như không thể nghe thấy, lỗ dâm đã bị dương vật thọc vào nhưng lại không thấy nhúc nhích cũng sớm sinh ra cơn vã ngứa ngáy. Nó đâu có hiểu chủ nhân mình đang ở dạng hoàn cảnh xấu hổ nào, lúc này nó chỉ biết mình đã rất đói bụng, muốn ngậm lấy, muốn mút lấy, muốn đạt được khoái cảm do cắm rút mang lại, rồi ăn cây gậy này vào sâu hơn nữa nữa.
Thế rồi nó chợt mấp máy, nước dâm bị nhồi chặt phun ra ngoài cửa mình, phát ra tiếng nước nhóp nhép, cũng thành công đánh vỡ sự yên lặng.
Anh dường như đã tỉnh táo trở lại, dương vật to tướng bắt đầu khẽ khàng rút ra, Mạnh Nhạc Nhạc cũng nhẹ nhàng thở ra, may là hiện tại vẫn chưa muộn, Tiêu Diệp còn chưa về, mọi chuyện vẫn có thể che dấu.
Cô cũng cố gắng thả lỏng bản thân cho gậy thịt có thể đi ra dễ dàng.
Nhưng ngay một giây sau, chim lớn rõ ràng đã rút đến cửa động lại chợt phầm phập giã vào cực mạnh, xuyên qua cả cổ tử cung, cắm thẳng đến tận cùng.
“A… Anh… Làm gì vậy… Phương Tu!!” Mạnh Nhạc Nhạc đã thật sự tức giận.
“Không phải em nói thích hưởng thụ tình dục sao? Không phải em đã nói, em không muốn dính líu đến tình cảm sao? Hả?”
Phương Tu vừa nói, vừa cưỡng ép tách hai chân cô ra ghì chặt hai bên, lấy tư thế cực kỳ xấu hổ làm lồn nhỏ bị banh ra cực rộng này, lại nhanh chóng đút dương vật vào dập điên cuồng.
Mạnh Nhạc Nhạc bị dạng chuyển động quá nhanh lại quá mãnh liệt này làm cho hít thở không thông. Cô thích hưởng thụ tình dục, nhưng không có nghĩa là cô muốn bị người khác cưỡng ép làm khi mình chưa cho phép.
Huống hồ cô còn đã cự tuyệt, nếu nghiêm trọng mà nói, anh làm thế này là phạm tội.
Cô còn không kịp tỉnh táo, đã lại nghe thấy người đàn ông như mất lý trí nói.
“Tại sao anh không thể, cậu ta lại có thể? Hả?” Mỗi một lần hỏi, anh lại dồn sức lên hạ thân phang xuống, giống như hành động đồng bộ cường điệu với lời nói.
Đêm khuya yên tĩnh, cô nghe thấy người đàn ông gằn ra từng tiếng trầm thấp, thanh âm như phát ra từ trong cổ họng, mang theo cám dỗ, cũng mang theo cả ám chỉ trần trụi.
“Tiêu Diệp bạn trai em, mỗi ngày đều ngủ trên chính cái giường này, hiện tại em cũng đang ở trên cái giường này, toàn thân trần trụi, còn banh háng cho đồng đội của hắn đút vào. Thế nào? Có sướng không? Có đủ để em thích không?”
Danh sách chương