Sau chuyến Ngoại khóa sóng gió, cuộc sống của các Vương tử lại trở về vòng quay đều đặn bình thường: ngủ, ăn, đến trường rồi lại đến trường, ăn, ngủ…………..cho đến một ngày, Trác Phàm nghe được một tin, ra vẻ là: Thanh mai trúc mã của Thẩm đại thiếu gia trở về, hai người chuẩn bị Đính hôn.

[ Triệu Tĩnh Chi—!!! cô nàng nữ xứng này trong kịch bản nhưng là chỉ chiếm có vài trang giấy nha~!!! hình như là vừa về nước liền nghe tin người mình thích đã có bạn gái liền tức giận vô cùng, cảm giác mình bị phản bội, vì thế liền ép buộc Thẩm Vĩ Hàn phải đính hôn với mình.

Trong buổi lễ dính hôn còn dụ Tiết Thu Nhi đến đẩy xuống hồ muốn “hủy thi diệt tích” đâu. Sau đó………..ko có sau đó. Tất nhiên là hành động đó đã làm cho các vị Vương tử nổi giận, liên hợp lại thiết kế khiến cho công ty nhà cô nàng bị phá sản……..từ đó bị K.O……!!! Thật là chuyện nghe thấy mà xót thương ko thôi nha~!!! ] – Trác Phàm nhìn tấm thiệp mời trên tay, lắc đầu thương cảm.

Mạnh Vĩ Quân, Trác Lăng Thiên và Dương Tú Xương nhận được thiệp mời đều ko khỏi trợn mắt há mồm, hiển nhiên cũng ko biết tí gì về việc này. Xem ra lần này “Con mèo nhỏ” là muốn làm lớn chuyện đây—!!! Được thôi, cứ vùng vẫy thoải mái đi, dù sao một con mèo hoang đã bị thuần hóa là ko thể rời xa chủ đâu—!!!

_ Trác Phàm…….Thẩm Vĩ Hàn hắn…….!!! – Trác Lăng Thiên nhìn dòng chữ nắn nót trên thiệp mời, nhíu mày nói.

_ Hm??? em làm sao mà biết…!!! Dù sao đây cũng là chuyện nhà của anh ấy —!!! – Trác Phàm “cười khổ” nhún vai tỏ vẻ ko quan tâm, quay người đi rồi.

Vì thế, mục tiêu của 3 người lại chuyển sang Hạ Di Tình……

_ Ko có chuyện gì —!!! – Hạ Di Tình cũng thật nể mặt, để lại một câu như vậy liền cũng ……..đi nốt.

[ Ko có gì mới là lạ—-!!!!] – tiếng lòng của chúng mĩ nam

Hai người đó trước đây rõ ràng thân nhau gần chết, Thẩm Vĩ Hàn còn suốt ngày đem tên Trác Phàm lải nhải hoài bên miệng như người đang yêu ấy, nay lại chạy trốn so thỏ còn nhanh, trốn Trác Phàm như trốn ông kẹ đồng dạng mà còn bảo là ko có gì……có ngu ngốc mới tin.

_ Đây là đang…………giận dỗi??? – Mạnh Vĩ Quân xao cằm suy tư, cười đến bỉ ổi nói.

_………..

_…………………….

Hai người còn lại ko hẹn mà cùng đồng loạt bước lui một bước, tránh xa cái người ko biết đang YY cái gì mà cười đến thập phần dâm đãng kia.





Đêm, là thời gian của cuộc sống xa hoa, trụy lạc bắt đầu………

Trước biệt thự nhà họ Thẩm lúc này đã đèn đuốc sáng trưng, chiếu xạ nhưng gia cụ làm bằng thủy pha lê tinh xảo càng thêm lấp lánh, hoa lệ.

Ngoài những ông lớn, tai to, mặt bự của các tập đoàn khác được mời, các học viên tiêu biểu của Học viện Maya cũng được tiến đến tham dự. Người người đều xuất hiện trong những bộ cánh lộng lẫy, xinh đẹp hàng trăm Dolla, cùng cười nói, chào hỏi với nhau………ko khí náo nhiệt vô cùng.

Lúc đám người Trác Phàm đến đã là lúc gần đến giờ cử hành nghi thức Đính hôn. 5 người vừa đến liền khiến cho cả Đại sảnh bỗng nhiên trở nên sáng bừng bởi các màu sắc khác nhau mĩ nam xuất hiện:

Trác Lăng Thiên mạnh mẽ, trầm ổn trong bộ vest đen sang trọng. Mạnh Vĩ Quân yêu nghiệt lại càng yêu nghiệt thêm với bộ vest màu rượu vang, hé mở hai cái cúc áo để lộ xương quai xanh gợi cảm. Dương Tú Xương một thân áo trắng, đáng iu tựa Thiên thần.

Đáng chú ý nhất phải kể đến Hạ Di Tình và Trác Phàm. Hai người này thế nhưng lại mặc đồ đôi. Đồng dạng đều là áo vest màu bạc kiểu dáng tinh xảo, hai người lại có thể mặc ra hai loại khí chất khác hẳn nhau. Trác Phàm tao nhã, tuấn mỹ tựa như pho tượng thần mặt trời Apollo, ko còn vẻ ngoài mỏng manh như thường ngày. Bộ trang phục ôm sát người hoàn mỹ thể hiện ra dáng người 1m86 cân đối tỉ lệ vàng của hắn.

Trong khi đó, Hạ Di Tình vẫn như cũ, ôn nhã, dịu dàng, tinh xảo như Tinh linh. Hai người một tuấn mỹ, một dịu dàng, đứng cạnh nhau thế nhưng khiến người ta sinh ra một loại cảm giác: Thật xứng đôi nha~!!!

5 người đều là những nhân vật Phong vân cho nên ko cần rất lâu, cả bọn đều bị những khách mời nhiệt tình cuốn đến một nơi, tách ra thành từng khối riêng biệt………..

Thẩm Vĩ Hàn tránh ở một nơi gần đó, đem toàn bộ những gì xảy ra nãy giờ thu hết trong mắt……..mím chặt môi phức tạp nhìn chằm chằm Trác Phàm. Có trời mới biết khi nãy khi nhìn thấy hai người bọn họ đứng bên nhau suýt nữa cậu đã ko kiềm chế được lửa giận bước ra phá vỡ cảnh tượng chói mắt đó…!!! Cậu ta và Hạ Di Tình đang quen nhau??? Làm sao có thể??? Cậu ko biết mình bị làm sao, nhưng từ hôm bị nhốt trong kho lạnh trở ra, mọi thứ dường như đã thay đổi. Cậu ko làm được như Trác Phàm nói như vậy xem tất cả chỉ như là một giấc mơ….nụ hôn đó cứ luôn ám ảnh mãi trong tâm trí cậu—–!!!

Từng cử chỉ, từng ánh mắt, từng nụ cười của tên chết tiệt kia cứ như một thước phim quay chậm vậy, tra tấn cậu hằng ngày trong những giấc mơ. Thẩm Vĩ Hàn nghĩ mình sắp điên rồi…!!! Cậu sợ……….sợ thứ cảm xúc khó kiểm soát đó…….cho nên cậu trốn chạy—-!!! Đồng ý đính hôn với một người con gái cậu ko yêu…!!! Nhưng, xem ra……..mọi thứ đều là vô nghĩa rồi—!!! Cậu cuối cùng chết tiệt vẫn là ko thể quên được cái tên khốn đó.

_ Vĩ Hàn, chúng ta vào thôi, chuẩn bị đến giờ rồi—!!! – một giọng nói ngọt ngào vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Thẩm Vĩ Hàn. Một cô gái xinh như hoa như ngọc thướt tha tiến đến, ôm lấy cánh tay cậu, nũng nịu nói.

Thẩm Vĩ Hàn nhịn xuống chán ghét, buồn bực ừ một tiếng, mặc cho cô ta kéo đi…..

Cậu ko biết, ngay lúc vừa quay mặt lại…..cái tên đầu sỏ khiến cho cậu ngày nhớ đêm mong đang mang một nụ cười tà mị nhìn về phía bóng lưng của mình, khẽ nhấp một ngụm rượu thơm nồng, cười khẽ:

[ Cũng sắp đến lúc thu lưới rồi đó…….!!!]

Nói thật đi dự buổi lễ Đính hôn này cũng ko phải là ko có thu hoạch gì……….Trác Phàm thong thả một bên thưởng thức rượu, một bên liếc nhìn những vị Vương tử còn lại.

Trác Lăng Thiên bản một bộ mặt trầm ổn vừa trò chuyện với các khách mời, vừa tùy thời chú ý Mạnh Vĩ Quân bên kia để kịp thời tiếp rượu thay. Mạnh Vĩ Quân thì tựa như một con nhện đồng dạng, lấy những sợi tơ dẻo dai của mình bao quát hết đàn ong bướm muốn tiếp cận Trác Lăng Thiên, ko lọt một con. ….Ăn ý ko cần nói cũng biết.

Mà Dương Tú Xương bên kia cũng đang cùng một người thanh niên đồng dạng mang một gương mặt Baby nhưng trầm ổn hơn nhiều trò chuyện vui vẻ. Dương thiếu thì chỉ lo ăn và ăn, người thanh niên kia một bên mỉm cười chào hỏi các khách mời, bên sủng nịnh lau thức ăn dính nơi khóe môi cậu khiến Dương Tú Xương lập tức mặt đỏ tới mang tai……

Thấy Trác Phàm “tò mò” nhìn về phía người thanh niên bên cạnh Dương Tú Xương, Hạ Di Tình vẫn luôn theo sát nãy giờ rất “thiện nhân, am hiểu ý” giải đáp:

_ Đó là Dương Triều Lâm, anh họ của Tú Xương vừa từ nước ngoài trở về, nghe nói quan hệ của bọn họ từ nhỏ đến giờ luôn rất tốt….!!!

Trác Phàm ko nói gì gật gật đầu, suy nghĩ lại bắt đầu bay bổng:

[ Này hẳn là ko phải do mình ảnh hưởng đi??? Ko đúng, mặc dù là ngăn cản các Vương tử yêu Lọ lem nhưng cũng ko có nghĩa là sẽ khiến các Vương tử yêu nhau nha~!!! như vậy nghĩa là……..bọn họ vốn nên đã là như vậy??? Tiết Thu Nhi mới là kẻ thứ 3. Sau đó bởi vì tâm lí: Ngươi yêu nàng, ta yêu ngươi cho nên sẽ ko để ngươi hạnh phúc mới cùng nhau giành giật nữ chính, cuối cùng lại bị gom đến cùng nhau???] – Trác Phàm nhìn ko khí ái muội giữa mấy vị Vương tử, tận tình YY

Nghĩ đến cảnh sau khi nữ chính cùng các vị Vương tử sống cùng nhau mà biết mấy ông chồng của mình lại cùng nhau yêu đương vụng trộm hẳn là sẽ rất thú vị nha~!!!

Trác Phàm YY xong, cảm thấy thể xác và tâm hồn vô cùng sung sướng, ko khỏi khẽ nhấp một ngụm rượu, híp mắt nghĩ:

[ Nếu đã vậy, tội gì ko đẩy bọn họ một tay………nhìn xem Lọ lem đã ko có Vương tử thì làm sao có thể trở thành Công chúa được đây~!!! Ha~ sự tình có vẻ càng ngày càng thú vị—!!!]

_________________
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện