Thanh âm vang lên trong đầu Ngu Ý, lan tràn khắp nơi, biến đổi, càng ngày càng nhiều, cuối cùng phảng phất giống như có hàng vạn người đang ở trong đầu của nàng nhắc mãi, sột sột soạt soạt, trùng trùng điệp điệp, hết đợt này đến đợt khác, đem toàn bộ thần kinh của nàng bao phủ lại.
Ngoan ngoãn đừng chạy, nghe lời nghe lời nghe lời nghe lời, thích ta thích ta thích ta thích ta ——
Ngu Ý vẫn duy trì tư thế ngửa đầu, mở to hai mắt, biểu tình của nàng dần dần dại ra.
Đúng lúc này, một thanh âm bén nhọn khác đột nhiên tiến vào trong tai của nàng, âm thanh này giống như vô cùng đau đớn mà kêu to : “A a a ngươi không thể đối xử như vậy với nàng! Nàng là nữ chủ, không phải là ma vật để ngươi thuần hoá!”
Cảm giác các dây thần kinh bị người nắm chặt trong tay chợt biến mất, trong đầu Ngu Ý giống như có thuỷ triều rút đi. Nàng run run, hung hăng đánh ra một chưởng bổ tới Tiết Trầm Cảnh.
Tiết Trầm Cảnh nghiêng người né tránh, nhưng hắn vẫn bị chưởng phong mang theo kiếm khí của Ngu Ý xẹt ngang qua cổ. Một dòng máu đỏ chảy ra thấm vào trong cổ áo của hắn.
Truyền tống phù cuối cùng vẫn có hiệu lực, đem thân thể của Ngu Ý từ đám cây cối mang đi.
“Chậc.” Tiết Trầm Cảnh che lại cổ, không cao hứng mà than một tiếng. Những cây châm đang dựng thẳng đứng trong mắt hắt đã thu nhỏ lại, tròng mắt hắn nhanh chóng biến trở về thành tròng mắt của một người bình thường.
Hệ thống tuyệt vọng nói: “Thật vất vả gặp gỡ nữ chủ, ngươi lại đem nàng dọa chạy, biển người mênh mang, tìm kim đấy biển. Lại có thể đi đâu tìm nàng?”
Sau khi hệ thống trói định nhầm vào vai ác, nó liền thúc giục Tiết Trầm Cảnh đi tìm Ngu Ý. Nhưng Tiết Trầm Cảnh đối với nó, một thứ đồ vật đột nhiên nhảy ra tới không cảm thấy hứng thú. vì vậy các đề nghị của nó hắn chính là mắt điếc tai ngơ.
Chỉ đến khi, hệ thống xem kỹ hướng đi của Tiết Trầm Cảnh trong cốt truyện, dùng cách tiên đoán nói cho hắn biết, khi nào, ở đâu sẽ xuất hiện thần khí là một quả Trấn Kiếm Thạch, hơn nữa sau khi lời tiên đoán hoàn toàn xảy ra thì hắn mới bắt đầu có chút để tâm tới nó.
Lúc này, Tiết Trầm Cảnh mới bắt đầu theo đề nghị của nó đi tìm Ngu Ý. Nhưng chờ đến khi Tiết Trầm Cảnh theo lời chỉ dẫn của nó tìm đến căn nhà nhỏ ở ngọn núi nọ thì nơi đó đã là người đi nhà chống. Ngay cả phòng ốc đều đã bị đốt sạch thành tro, không có một chút đồ vật nào lưu lại chỉ cho nó biết hướng đi của nữ chủ.
Tiết Trầm Cảnh rốt cuộc là đại vai ác trong sách, tung tích của hắn còn có khả năng có dấu vết để lại. Nếu hệ thống trói định ban đầu là Ngu Ý, nó có thể căn cứ theo tung tích hướng đi của Tiết Trầm Cảnh để tuyên bố nhiệm vụ cho Ngu Ý, chỉ dẫn cho nàng phương hướng tìm được hắn.
Nhưng nó hiện tại, nhân vật mà nó trói định lại là Tiết Trầm Cảnh, nữ chủ Ngu Ý không có sự quản lý của hệ thống, vì vậy tung tích của nàng nó không có cách nào khống chế được. Năm năm vừa qua, ngay cả Bùi Kinh Triều cũng không tìm thấy một chút manh mối nào của nàng.
Tốt đẹp một cái nữ chủ, từ lúc xuyên qua đã hoàn toàn biến mất, ngay cả một tia động tĩnh đều không có.
Hiện tại thật vất vả bọn họ đụng tới nàng, Tiết Trầm Cảnh lại làm cho nàng chạy mất. Hệ thống nhịn không được y ô ô y mà khóc lên.
Liền tính nó chỉ là hệ thống, nhưng nó lại là hệ thống do nhóm lão tổ chu thiên vạn giới sáng tạo ra nhằm giữ gìn ổn định thế giới này, nó là đỉnh cấp của khí linh Thần Khí, nó cũng có cảm tình chứ! Tiết Trầm Cảnh bị hệ thống kêu gào đến đau đầu, hắn không kiên nhẫn quát : “Câm miệng! truyền tống phù của nàng bị ta xé nát, truyền tống không xa, nàng chắc chắn còn tại ngọn núi này.”
Miệng vết thương trên cổ Tiết Trầm Cảnh đã tự động khép lại. Hắn cúi xuống, từ mặt đất nhặt lên một đoạn kiếm gãy, giơ tay vén lên tay áo, rồi từ trên cánh tay, hắn dùng kiếm tự cắt ra một miếng thịt lớn bằng bàn tay.
Hệ thống: “Tê, chủ nhân, ngài vẫn là muốn tiết kiệm một chút a, thân thể của ngài cũng không phải chỉ là của một mình ngài——”
Mặc kệ đã nhìn bao nhiêu lần, nó vẫn không quen được với hành động ký chủ của nó hơi một chút lại tự xẻo thịt mình nuôi nấng ma vật. Tuy rằng hiện tại ký chủ của nó giá trị vũ lực đúng là có điểm thấp, hắn không dựa vào ma vật xác thật không thể đánh lại bất kỳ ai. Nhưng hắn không kiêng nể gì cắt thịt của bản thân xuống như vậy, thì đến cuối cùng, hắn chỉ để lại một bộ xương khô cho nữ chủ sao? Kia như thế nào được?
Ngoan ngoãn đừng chạy, nghe lời nghe lời nghe lời nghe lời, thích ta thích ta thích ta thích ta ——
Ngu Ý vẫn duy trì tư thế ngửa đầu, mở to hai mắt, biểu tình của nàng dần dần dại ra.
Đúng lúc này, một thanh âm bén nhọn khác đột nhiên tiến vào trong tai của nàng, âm thanh này giống như vô cùng đau đớn mà kêu to : “A a a ngươi không thể đối xử như vậy với nàng! Nàng là nữ chủ, không phải là ma vật để ngươi thuần hoá!”
Cảm giác các dây thần kinh bị người nắm chặt trong tay chợt biến mất, trong đầu Ngu Ý giống như có thuỷ triều rút đi. Nàng run run, hung hăng đánh ra một chưởng bổ tới Tiết Trầm Cảnh.
Tiết Trầm Cảnh nghiêng người né tránh, nhưng hắn vẫn bị chưởng phong mang theo kiếm khí của Ngu Ý xẹt ngang qua cổ. Một dòng máu đỏ chảy ra thấm vào trong cổ áo của hắn.
Truyền tống phù cuối cùng vẫn có hiệu lực, đem thân thể của Ngu Ý từ đám cây cối mang đi.
“Chậc.” Tiết Trầm Cảnh che lại cổ, không cao hứng mà than một tiếng. Những cây châm đang dựng thẳng đứng trong mắt hắt đã thu nhỏ lại, tròng mắt hắn nhanh chóng biến trở về thành tròng mắt của một người bình thường.
Hệ thống tuyệt vọng nói: “Thật vất vả gặp gỡ nữ chủ, ngươi lại đem nàng dọa chạy, biển người mênh mang, tìm kim đấy biển. Lại có thể đi đâu tìm nàng?”
Sau khi hệ thống trói định nhầm vào vai ác, nó liền thúc giục Tiết Trầm Cảnh đi tìm Ngu Ý. Nhưng Tiết Trầm Cảnh đối với nó, một thứ đồ vật đột nhiên nhảy ra tới không cảm thấy hứng thú. vì vậy các đề nghị của nó hắn chính là mắt điếc tai ngơ.
Chỉ đến khi, hệ thống xem kỹ hướng đi của Tiết Trầm Cảnh trong cốt truyện, dùng cách tiên đoán nói cho hắn biết, khi nào, ở đâu sẽ xuất hiện thần khí là một quả Trấn Kiếm Thạch, hơn nữa sau khi lời tiên đoán hoàn toàn xảy ra thì hắn mới bắt đầu có chút để tâm tới nó.
Lúc này, Tiết Trầm Cảnh mới bắt đầu theo đề nghị của nó đi tìm Ngu Ý. Nhưng chờ đến khi Tiết Trầm Cảnh theo lời chỉ dẫn của nó tìm đến căn nhà nhỏ ở ngọn núi nọ thì nơi đó đã là người đi nhà chống. Ngay cả phòng ốc đều đã bị đốt sạch thành tro, không có một chút đồ vật nào lưu lại chỉ cho nó biết hướng đi của nữ chủ.
Tiết Trầm Cảnh rốt cuộc là đại vai ác trong sách, tung tích của hắn còn có khả năng có dấu vết để lại. Nếu hệ thống trói định ban đầu là Ngu Ý, nó có thể căn cứ theo tung tích hướng đi của Tiết Trầm Cảnh để tuyên bố nhiệm vụ cho Ngu Ý, chỉ dẫn cho nàng phương hướng tìm được hắn.
Nhưng nó hiện tại, nhân vật mà nó trói định lại là Tiết Trầm Cảnh, nữ chủ Ngu Ý không có sự quản lý của hệ thống, vì vậy tung tích của nàng nó không có cách nào khống chế được. Năm năm vừa qua, ngay cả Bùi Kinh Triều cũng không tìm thấy một chút manh mối nào của nàng.
Tốt đẹp một cái nữ chủ, từ lúc xuyên qua đã hoàn toàn biến mất, ngay cả một tia động tĩnh đều không có.
Hiện tại thật vất vả bọn họ đụng tới nàng, Tiết Trầm Cảnh lại làm cho nàng chạy mất. Hệ thống nhịn không được y ô ô y mà khóc lên.
Liền tính nó chỉ là hệ thống, nhưng nó lại là hệ thống do nhóm lão tổ chu thiên vạn giới sáng tạo ra nhằm giữ gìn ổn định thế giới này, nó là đỉnh cấp của khí linh Thần Khí, nó cũng có cảm tình chứ! Tiết Trầm Cảnh bị hệ thống kêu gào đến đau đầu, hắn không kiên nhẫn quát : “Câm miệng! truyền tống phù của nàng bị ta xé nát, truyền tống không xa, nàng chắc chắn còn tại ngọn núi này.”
Miệng vết thương trên cổ Tiết Trầm Cảnh đã tự động khép lại. Hắn cúi xuống, từ mặt đất nhặt lên một đoạn kiếm gãy, giơ tay vén lên tay áo, rồi từ trên cánh tay, hắn dùng kiếm tự cắt ra một miếng thịt lớn bằng bàn tay.
Hệ thống: “Tê, chủ nhân, ngài vẫn là muốn tiết kiệm một chút a, thân thể của ngài cũng không phải chỉ là của một mình ngài——”
Mặc kệ đã nhìn bao nhiêu lần, nó vẫn không quen được với hành động ký chủ của nó hơi một chút lại tự xẻo thịt mình nuôi nấng ma vật. Tuy rằng hiện tại ký chủ của nó giá trị vũ lực đúng là có điểm thấp, hắn không dựa vào ma vật xác thật không thể đánh lại bất kỳ ai. Nhưng hắn không kiêng nể gì cắt thịt của bản thân xuống như vậy, thì đến cuối cùng, hắn chỉ để lại một bộ xương khô cho nữ chủ sao? Kia như thế nào được?
Danh sách chương