Cát Hân lấy ra một cái hộp, hắn mở ra, bên trong là thật nhiều ngân phiếu.

Cát Hân nói:

“ Triệu công tử, đây là một trăm vạn lượng bạch ngân, tổng cộng có hai trăm vạn lượng, nhưng số còn lại đều là kim ngân châu báu, ta trước tặng công tử một nửa xem như tạ lỗi, một nửa ngay ngày mai trời sáng sẽ lập tức chuyển tới quán trọ cho công tử!”

Triệu Vô Cực nhìn Cát Hân tên này quả thật là bỏ được tiêu tiền.

Số tiền này Cát gia cũng cần tích góp thật lâu mới có thể có được, không chừng còn bán đi không ít nhà đất, đều là ở đưa ra làm tặng lễ bồi tội cho hắn. đáng tiếc Triệu Vô Cực đối với tiền tài này không hề mảy may rung động chút nào.

Cát Hân trong lòng trầm xuống, đối phương muốn mở miệng sử tử ngoạm sao? Hai trăm vạn còn chưa đủ để hắn nguôi giận?

Cát Hân cắn răng nói:

“ Triệu công tử, nếu hai trăm vạn còn chưa đủ thành ý, vậy hai trăm năm mươi vạn, ngươi thấy thế nào? số tiền này cũng rất lớn, các đại gia tộc một năm thu vào cũng chưa chắc có từng đó tiền, Cát gia của chúng ta đã rất có thành ý rồi, ngươi xem chuyện này thế nào?”

Triệu Vô Cực vẫn là đứng lẳng lặng không chút động lòng.

Cát Hân có chút tức giận muốn bùng nổ, từ lúc tu luyện tới giờ hắn chưa bao giờ phải chịu nhục nhã như vậy đi lấy lòng một cái thiếu niên, đối phương lại như thế xem thường hắn, đây đối với một người tự cao như hắn quả là thiên đại sỉ nhục 

Nếu có thể giết Triệu Vô Cực, hắn đã sớm băm Triệu Vô Cực thành thịt vụn 

Đáng tiếc Triệu Vô Cực không phải là người hắn có thể giết được.

Cát Hân lại nói:

“ Triệu công tử, ba trăm vạn, ba trăm vạn thế nào a! nhiều nữa chúng ta Cát gia chỉ có thể uống gió đông sống qua ngày rồi a! tất cả gia sản đều dùng quà bồi tội cho công tử, công tử xin nể mặt ta mà tha thứ cho Cát gia được hay không?”

Đằng sau hắn rất nhiều Cát gia trưởng lão đều vì Triệu Vô Cực công phu sử tử ngoạm mà tức giận, nhưng bọn hắn sớm bàn với nhau, không thể trong lúc nhất thời vì cảm xúc mà mất đi đại cục, dẫn Cát gia tới đại họa.

Tiền này đều là đang ở tiêu tốn tài nguyên của bọn hắn, nói bọn hắn không đỏ mắt sao được.

Triệu Vô Cực vẫn là đứng im nhìn hắn, xem hắn còn có chiêu gì có thể giở nốt ra.

Cát Hân cảm giác vô lực, thở dài nói:

“ dẫn nàng lên đây!”

phía sau hạ nhân lại nhanh chóng tránh ra một con đường, dẫn đầu đoàn người bước tới chính là ăn mặc lộng lẫy trang điểm xinh đẹp Cát Mẫn.

Nàng không hổ là Hỏa Vân Thành đệ nhất mĩ nhân, bình thường đều đã vô cùng có mị lực, ăn mặc trang điểm vào thì càng lộ ra một cỗ tiểu thư nhà giàu lại không mất đi mềm mại khí chất vô cùng hấp dẫn ánh nhìn của người khác.

Không ít Cát gia để tử đều âm thầm nuốt nước bọt, Cát gia đẹp nhất đóa hoa sợ rằng hôm nay phải thuộc về người khác.

Cát Mẫn mặc một bộ trang phục màu đỏ, như là tân nương mới cưới, tóc nàng được chải chuốt rất tỉ mỉ, vô cùng bóng mượt xinh đẹp.

Nàng đi tới trước người Triệu Vô Cực cúi đầu thi lễ nói:

“ Triệu công tử, chúng ta lại gặp mặt!”

Triệu Vô Cực gật đầu, coi như đáp lời.

Nếu là người khác nam nhân, tuổi trẻ huyết khí phương cương không chừng sớm đã bị nàng sắc đẹp me đảo tâm hồn. 

đáng tiếc Triệu Vô Cực lại ở Thanh Vân Tông lớn lên, dạng gì mĩ nhân chưa nhìn qua.

tu tiên nữ nhân so nàng còn có tiên khí, da thịt càng thêm thủy nộn, còn đủ loại sắc thái.

người ngây thơ hồn nhiên, người khí tràng mạnh mẽ như nữ vương, người yêu nghiệt quyến rũ.

nhất là Đông Phương Uyển Nhi cùng mẫu thân hắn cũng là hai cái đại mĩ nhân vạn dặm khó tìm, Cát Mẫn mị lực còn chưa đủ sức đánh động Triệu Vô Cực.

Cát Hân nói:

“ triệu công tử, Cát Mẫn là Hỏa Vân Thành đệ nhất mĩ nhân, nay nàng chính là của ngươi, nàng nhất định sẽ phục vụ ngươi hài lòng. ta dám lấy mạng ra đảm bảo nàng còn là xử nữ. Triệu công tử, tiền tài có thể kiếm nhưng mĩ nhân như hoa như ngọc như vậy, vô giá a. công tử có thể nhìn ở chúng ta thành khẩn phân lượng mà bỏ qua được sao?”

Triệu Vô Cực không trả lời hắn mà nhìn Cát Mẫn nói:

“ lần trước ngươi biết vì sao ta từ chối ngươi không?”

Cát Mẫn lắc đầu nói:

“ Cát Mẫn không hiểu, kính xin Triệu công tử chỉ rõ, ta nhất định sẽ thay đổi để hài lòng công tử!”

Cát Mẫn biết, ở trước mặt nam nhân mạnh mẽ lại thông minh như Triệu Vô Cực, không nên tỏ ra bản thân thông minh, như vậy sẽ chỉ càng khiến hắn chán ghét. 

tốt nhất là nên giả vờ ngu ngốc yếu ớt cùng nhu thuận một chút, mới có thể khơi dậy bảo vệ cùng chiếm đoạt tâm lí ở Triệu Vô Cực, nàng mới có cơ hội tiếp cận được hắn, từ đó tính kế hắn.

Triệu Vô Cực nói:

“ ta ghét nhất là nữ nhân lạnh lùng, chỉ thích tiền cùng quyền. Mà ngươi lại là loại người này, ngươi chỉ ở dưới lợi ích thôi động mới có thể cân nhắc vấn đề!”

Cát Hân lòng chìm xuống, tình huống giống như có chút không đúng.

Cát Mẫn bình tĩnh nói ra:

“ ta từ nay về sau là người của công tử, tiền cùng quyền đối với ta đã không còn ý nghĩa gì. ta sẽ chỉ một lòng phục vụ cho công tử mà thôi, công tử muốn ta như thế nào, ta liền như vậy, chỉ cần Triệu công tử vui vẻ, chính là ta vui vẻ!”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ ta cũng rất muốn vui vẻ, đáng tiếc người đó không phải là ngươi, mà hôm nay ta đến đây là có việc khác!”

Nói xong hắn không hề một dấu hiệu lập tức tung một chưởng đánh thẳng vào mi tâm của Cát Mẫn.

Đối với nữ nhân này hắn chán ghét đã lâu, lại còn là con gái của kẻ thù. 

Ngu ngốc mới tin nàng là thật lòng đầu nhập đây. Triệu Vô Cực không phải loại nam nhân thấy mĩ nhân IQ liền lập tức thẳng hàng, bởi vậy hắn vô cùng lạnh lùng ra tay.

Cát Hân trợn to mắt nhìn một cảnh này, đang nói chuyện tốt đẹp sao lại tự nhiên động thủ a.

Cát Mẫn không phải là Hỏa Vân Thành đệ nhất mĩ nhân hay sao? không phải nam nhân nào đều muốn chiếm lấy nàng làm của riêng hay sao? tại sao Triệu Vô Cực có thể ra tay tàn nhẫn như vậy? hắn còn là nam nhân hay không? Cát gia rốt cuộc phải làm sao mới có thể qua được kiếp nạn này a!

Hắn trợn to mắt, nhìn Cát Mẫn từ từ ngã xuống, trong ánh mắt mịt mờ cũng không rõ tại sao Triệu Vô Cực lại đột nhiên hạ sát thủ, đến chết nàng cũng không thể hiểu được.

Không phải nam nhân đều muốn ngủ nàng hay sao? tại sao tới Triệu Vô Cực lại rẽ ngoặt lại không hề giống như vậy? chả lẽ hắn không thích nữ nhân?

Triệu Vô Cực nếu biết nghi vấn của đám người này sẽ rất ôn tồn trả lời cho bọn hắn. hắn, Triệu Vô Cực, vẫn chưa tới tuổi thành niên, không thể tính là nam nhân.

Hắn đối với nữ nhân đương nhiên hứng thú, nhưng hiện tại bất lực.

Hơn nữa cho dù có khả năng làm chuyện đó, hắn cũng sẽ không cùng Cát Mẫn làm.

Nữ nhân này, nhất định phải chết!

Triệu Vô Cực lúc này lạnh lùng nhìn vào Cát Hân nói:

“ ta hôm nay tới đây chỉ có một mục đích vô cùng đơn giản mà thôi, chính là diệt tộc các ngươi! bởi vậy tất cả chuộc lỗi cùng thu mua đều là vô dụng!”

Bên kia Cát gia đám người lập tức sôi trào:

“ Triệu Vô Cực, ngươi thật to gan!”

“ai cho ngươi tự tin?”

“ dám ở Cát gia cuồng ngôn, ngươi chán sống rồi?”

Cát Hân hít sâu một hơi nói:

“ triệu công tử, ngươi muốn cùng tất cả Cát gia là địch sao? chúng ta chắc chắn sẽ không khoanh tay chịu chết cũng không dễ dàng chết như vậy đâu. đến lúc đó chúng ta sẽ cùng lên, cho dù ngươi có là thiên tài mới nổi của Hỏa Vân Thành cũng sẽ bị vây công tới chết. đạo nghĩa giang hồ đối với chúng ta đối mặt diệt tộc chi họa không còn đáng nhắc tới!”

Triệu Vô Cực vỗ tay, cười nói:

“ thẳng thắn, ta thích. có điều, các ngươi có thể cùng lúc lên!”

Nói xong, Triệu Vô Cực rống to một tiếng:

“ giết!”

Hắn dưới chân thân pháp phát động như một cái mũi tên rời cung lao vào giữa đám người, Từ Tiểu Bạch nãy giờ không lên tiếng cũng lập tức rút ra bảo kiếm đi theo.

Bên trong một góc tối, Yên Vũ cũng lặng lẽ ra lệnh: 

“giết sạch cho ta!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện