Thiết Sát hơi nhảy lên, hai tay cầm kiếm, một kiếm bổ thẳng xuống Từ Tiểu Bạch vị trí.

Hắn lao nhanh tích lũy khí thế cùng động năng đã đạt tới một cái tiểu đỉnh phong, thế tới nhanh chóng mạnh mẽ như là muốn khai sơn liệt thạch nhanh chóng bổ xuống.

Trên thân kiếm cương khí sáng chói, có thể thấy được một đòn này hắn cũng dùng lực rất nhiều, đã không còn như lúc trước cùng Từ Tiểu Bạch vui đùa nữa rồi.

Từ Tiểu Bạch không dám xem thường, trong thân thể nội công điên cuồng vận chuyển, hắn rống lớn một tiếng cũng là hai tay cầm kiếm chém ngược mà lên.

Hai người kiếm vừa va chạm lập tức bắn ra tung tóe hỏa hoa, hai cái bảo kiếm đều vô cùng sắc bén cùng cứng cỏi không ngừng đè ép lẫn nhau, cả hai đều muốn một kích đánh bay đối phương.

Thiết Sát nhảy lên bổ xuống một kiếm hơi tạo thành tiểu thế, có lợi cường công, nhưng hắn không biến chiêu mà cùng Từ Tiểu Bạch đọ sức.

Từ Tiểu Bạch chân hơi chùng xuống, hắn đang phải chịu áp lực cực lớn từ kiếm của Thiết Sát đè lên, bắt đầu có chút ăn không tiêu muốn phải bại.

Từ Tiểu Bạch gần đây cũng là tôi cốt không ít, nhưng hắn không chủ tu tôi cốt. tôi cốt chỉ là một thủ đoạn giúp hắn tăng cường thế lực để có thể phối hợp tốt hơn với kiếm pháp của bản thân mà thôi.

Bởi vậy Từ Tiểu Bạch bên ngoài nhìn yếu đuối nhưng bên trong lại ẩn chứa sức mạnh to lớn vô cùng, hắn đối với Thiết Sát sớm đã chiến ý sục sôi, sao có thể cam lòng yếu thế.

Muốn đấu sức đúng không? ai sợ ai! “Rống”! 

Rống to một tiếng, Từ Tiểu Bạch dồn sức vào hai chân, hai tay cơ bắp cũng phồng lên một vòng nhỏ, Lăng vân kiếm được hắn ngạnh sinh sinh đẩy lên, hất văng Thiết Sát mà lên.

Thiết Sát ở trên không trung lộn một vòng rơi xuống đất ổn định tư thế. hắn cũng không có cho Từ Tiểu Bạch bất kì cơ hội nào phản công lập tức lao nhanh mà tới:

“ bạo phong kiếm pháp - bạo vũ kiếm!”

Tay phải cầm kiếm của Thiết Sát cùng trên thân kiếm cương khí sáng lên trông thấy, hắn đang vận chuyển thật nhiều nội công tới tăng cường cho tay phải của mình.

Từ Tiểu Bạch thấy đối phương đánh tới không dám xem thường, hắn bây giờ đã không kịp tấn công chỉ có thể bày ra tư thế phòng thủ chờ đối phương tiến tới mà thôi.

Thiết Sát chỉ trong nháy mắt đã lao tới trước mặt Từ Tiểu Bạch, hắn nhanh như chớp vung ra một kiếm, nhắm ngay Từ Tiểu Bạch yết hầu.

Nhanh quá!

Từ Tiểu Bạch trong lòng giật mình, tim lập tức như bị ai đó bóp lại một cái, cả sống lưng lạnh toát.

Trong giây phút đó hắn như là cảm giác thời gian đứng yên lại, kiếm của Thiết Sát đang lao tới, hắn có thể nhìn thấy nhưng không thể tránh kịp, thân thể hắn không theo kịp thần kinh phản ứng tốc độ.

Trong lòng nguy hiểm cảnh báo điên cuồng kéo vang, Từ Tiểu Bạch lúc này mới hơi lấy lại tinh thần vội vàng nâng kiếm lên đỡ Thiết Sát một kích nhanh như bôn lôi kiếm chém tới.

Keng!

Kiếm cùng kiếm va chạm nhưng lần này cũng không có bao nhiêu lực lượng đáng nói, Từ Tiểu Bạch rất nhanh hiểu rõ, Thiết Sát đây là kích phát tốc độ kiếm chiêu, hi sinh uy lực đổi lấy tốc độ.

Tiếp đến chính là một cuộc tốc độ chiến đấu.

Suy nghĩ của hắn như điện xẹt qua, Thiết Sát kiếm cũng đã là hoàn thành một lần biến đổi lại nhanh như chớp chém ra một kiếm.

Từ Tiểu Bạch vừa bị hắn một kiếm đánh cho tư thế không ổn định, muốn phản công chính là mơ mộng hão huyền. Thiết Sát lại càng là tốc độ tăng cao tới đỉnh phong, hắn bạo phong kiếm pháp cũng không phải là đặt tên cho vui, mỗi lần công kích đều như là bạo phong đánh tới, sấm rung chớp giật thanh thế vô cùng kinh người.

Đặc biệt bây giờ tốc độ này của Thiết Sát, Từ Tiểu Bạch chỉ cảm thấy mình như ở giữa một vùng gió bão, khắp nơi đều có đao phong không ngừng hướng hắn cắt tới, khiến hắn phải khổ sở vung kiếm đón đỡ.

Chỉ cần một giây thư giãn hoặc sơ hở, hắn nhất định sẽ bị đao phong cắt bị thương, thậm chí cắt thành hai.

Keng! keng! keng!

Không ngừng tiếng kiếm giao kích truyền tới, Từ Tiểu Bạch đang khổ sở đón đỡ Thiết Sát thế công.

Kiếm của Thiết Sát quá nhanh, nhanh như là gió bão chớp giật khiến hắn chỉ có thể khổ sở chống đỡ.

Chưa kể đối phương cương khí trên kiếm thỉnh thoảng kéo qua người hắn khiến hắn trên người liền nhiều ra một đạo huyết tuyến, cả người trong nháy mắt liền biến thành một cái huyết nhân.

Thiết Sát sắc mặt nghiêm nghị vô cùng, hắn cực kì chuyên tâm vào trận đấu này, cao thủ so chiêu thắng bại trong tích tắc không thể xem thường.

Đừng nhin hắn đè lên Từ Tiểu Bạch đánh, chỉ cần cho Từ Tiểu Bạch cơ hội hắn có thể phản công bất cứ lúc nào.

Nhưng Từ Tiểu Bạch vốn không hề có cơ hội này, bởi Thiết Sát đã vô cùng nghiêm túc.

Hắn liên tục tấn công, Từ Tiểu Bạch lại chỉ có thể khổ sở phòng thủ, cao thấp lập tức thấy rõ.

“ xem ngươi có thể trụ được bao lâu!”

Thiết Sát trong miệng truyền tới nôn nóng lại mang phần tức giận âm thanh, hắn cảm giác Từ Tiểu Bạch tuy chỉ mới nhị lưu đỉnh phong nhưng thật khó chơi.

Đối phương tuy chỉ là ở phòng thủ, thỉnh thoảng sẽ bị hắn chém thương, nhưng đối phương lại như một mỏm đá ngầm ở giữa dòng nước xiết cho dù hắn có mạnh mẽ cỡ nào tấn công, nước có chảy xiết thế nào, hắn vẫn cứ trơ trơ đứng đấy không ngã.

Có thể một ngày nào đấy, nước chảy đá mòn, Từ Tiểu Bạch sẽ bại.

Nhưng đấy là dựa trên điều kiện Thiết Sát có thể kiên trì nổi.

Thiết Sát cường công, tốc độ mau chóng như vậy cũng không phải là không có trả giá, hắn lúc này tay cũng đã mỏi nhừ, bởi vậy hắn cũng rất gấp gáp.

Tấn công chưa thấy được kết quả khả quan, Thiết Sát trong lúc này sáng ý chợt lóe.

Hắn một kiếm như là binh xuất kì chiêu, một kiếm đột kích phòng ngự của Từ Tiểu Bạch hướng xuống bên dưới chân hắn lướt qua.

Từ Tiểu Bạch vốn chỉ đón đỡ kiếm tấn công ở bên trên, trong lúc nhất thời Thiết Sát đổi hướng tấn công bên dưới không kịp đề phòng liền bị hắn ở trên đùi đâm ra một cái lỗ máu,

Lúc hắn muốn quay ra phòng thủ Thiết Sát đã cực kì nhanh chóng thu chiêu không hề ham công tiếp tục như là cuồng phong bạo vũ đè lên hắn đánh.

Từ Tiểu Bạch cảm giác không ổn, cứ tiếp tục thế này sợ rằng hắn phải bại. 

Đối phương bí chiêu kích phát tốc độ quá nhanh, hắn là đọ không lại đấy, hơn nữa thủ lâu tất bại đạo lí hắn cũng hiểu rõ, hắn muốn tìm được chuyển cơ.

Dưới chân đau xót, máu tươi thấm ra cũng làm cho hắn có chút tâm chìm xuống.

Đối với loại kiếm khách thường xuyên sử dụng bộ pháp phối hợp kiếm chiêu như hắn mà nói, bị thương ở chân khiến không thể hoạt động linh hoạt cũng là một cái bất lợi cực lớn,

Vừa phân tâm suy nghĩ một chút, Từ Tiểu Bạch lập tức cảm nhận được đau đớn lại từ một cái chân khác truyền tới.

Thiết Sát cũng không phải đứng chờ hắn suy nghĩ đối sách mà là đang điên cuồng tấn công,

Hắn tìm được cửa khẩu đột phá đã liên tiếp tận dụng đâm Từ Tiểu Bạch hai kiếm.

Từ Tiểu Bạch tình hình cưc kì nguy cấp.

Từ Tiểu Bạch cũng biết vậy, hắn nén đau đớn dưới chân đạp mạnh một cái lập tức muốn lùi ra khỏi phạm vi tấn công của Thiết Sát.

Thiết Sát lại vung lên một kiếm chém ngang, Từ Tiểu Bạch khóe mắt giật giật, trong lòng nguy hiểm cảnh báo kéo vang lên.

Hắn đã tránh ra cái này một kiếm, nhưng ý thức đang không ngừng nhắc nhở hắn, hắn vẫn đang gặp nguy hiểm.

Từ Tiểu Bạch rống to một tiếng đưa kiếm đón đỡ, nhưng bởi vì hành động quá gấp gáp hắn không kịp dùng lực, hai kiếm va chạm, Từ Tiểu Bạch lập tức bị Thiết Sát đánh bay ra hơn mười bước mới dừng lại được.

Thiết Sát đứng yên tại chỗ không truy sát, hắn có chút thở dốc.

Cường độ cao vung kiếm như vậy tuy là có nội công hỗ trợ kích phát mới có thể làm được, nhưng đối với hắn thể lực cũng là một gánh nặng không hề nhẹ nhàng như người bên ngoài vẫn thấy.

Từ Tiểu Bạch một chân quỳ trên mặt đất, hay tay cầm kiếm chống lên mặt đất, hắn cũng đang thở dốc.

Trong nháy mắt bộc phát ra sức lực cùng cả quá trình bị đè lên đánh khiến thể lực của hắn cũng suy giảm nhanh chóng.

Máu tươi nhẹ nhàng nhỏ giọt xuống mặt đất, tình trạng của Từ Tiểu Bạch không hề tốt một chút nào.

Nhưng hắn lúc này lại là cười nói:

“ cuối cùng ta cũng hiểu được thủ đoạn của ngươi. Chẳng trách Triệu Vô Cực ở bên ngoài có thể nhìn ra, mà ta phải đến tận bây giờ mới có thể nhận ra. Chiêu này của ngươi đối với ta đã vô dụng rồi!”

nói xong Từ Tiểu Bạch từ từ đứng lên, hắn trên thân mang thương, chiến lực giảm mạnh. 

Lúc này chỉ có thể liều mạng dồn lực đánh một chiêu kết thúc chiến đấu thì còn có cơ hội thủ thắng, kéo càng lâu hắn càng bất lợi.

Từ Tiểu Bạch trong mắt ánh lên một vẻ quyết tuyệt, khí thế trên người hắn lại tiếp tục kéo cao lên, tất cả tiềm năng trong hắn ở nháy mắt này được Từ Tiểu Bạch kích phát ra, Từ Tiểu Bạch cắm manh kiếm xuống đất rống to:

“ Vân vụ tống táng!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện