Chỉ có như vậy, mới có thể cải tạo hoàn toàn được.

Đương nhiên, với tính cách khó dạy của ký chủ, chắc chắn không thể không có những phương pháp cứng rắn.

Do đó, sau khi Cố Thiệu đã viết xong chữ, có chút nhàm chán mà nằm dài ra bàn, hệ thống đột nhiên lại ném cho hắn một quyển sổ nhỏ.

Cố Thiệu cứ như gặp phải kẻ thù to lớn.

Vốn cho rằng lại là lời nói hăm dọa tán tận lương tâm gì gì đó, nhưng không nghĩ đến lại gần nhìn thử, vốn chỉ là một quyển thơ ca mà thôi.

Cố Thiệu đưa tay vỗ vỗ, thấy bên trong không thứ gì kì quái bất thình lình xuất hiện, mới lấy hết can đảm lật ra. Hắn vốn dĩ không có chút hứng thú gì với thơ ca, nói chung là một người không giỏi đọc sách, trong bụng Cố Thiệu vốn dĩ không có cái gọi là học hành, cũng không thể thưởng thức cái gì mà thi từ ca phú.

Chỉ là quyển sổ nhỏ này khác với những cái khác, bên trong không những có thơ ca, mà còn viết nhiều câu chuyện liên quan đến những bài thơ, quan trọng nhất là tranh minh họa bên trong đều là mỹ nữ.

Hì hì hì, mọi thứ trên đời đều đã có ông trời an bài cả, người xưa đúng là không có lừa hắn.

Sau khi hệ thống ném quyển sổ nhỏ này, thì cũng lại không có động tĩnh gì nữa.

Chỉ là nhất cử nhất động của Cố Thiệu, nó đều quan sát từ đầu đến cuối. Trông thấy bộ dạng hứng thú của Cố Thiệu, hệ thống càng hiểu rõ rằng từ nay về sau cần phải dùng phương pháp gì rồi.



Từ sau ngày hôm đó, Cố Thiệu càng phát hiện thái độ hệ thống đối với mình đã có chút thay đổi.

Đương nhiên, sau đó thỉnh thoảng hắn cũng thể hiện mưu đồ làm loạn, hệ thống vẫn là sẽ không có chút tình người mà trừng phạt hắn, nhưng có nhiều khi, hệ thống vẫn là nguyện ý chung sống hòa thuận với hắn.

Quan trọng nhất là, Cố Thiệu phát hiện hình như chỗ hệ thống có rất nhiều sách mới mẻ.

Không phải loại tứ thư ngũ kinh khô khan, mà là những loại sách tạp nham cực kỳ lý thú. Giai thoại nổi tiếng, hay là câu chuyện của triều đại trước, hoặc là thơ từ thi ca, đều là do tự bản thân Cố Thiệu xem qua.

Chỉ trong một thời gian ngắn, hắn không chỉ cam tâm tình nguyện bắt đầu luyện chữ, mà thậm chí còn lật xem mười quyển sách mà hệ thống đưa cho.

Tuy rằng không dùng vào việc gì, nhưng đọc sách cũng vui nha.

Những thứ này làm thỏa mãn sở thích của Cố Thiệu, nếu không phải hệ thống không có cơ thể thật, thì hắn đã mạnh mẽ vỗ vai hệ thống, khích lệ một tiếng “làm tốt lắm” rồi.

Cái gì mà thi cử chấn hưng gia tộc gì đó, nghe đã thấy không có vẻ gì là chuyện hắn có thể làm, dựa vào tài hoa của hắn, vẫn tốt hơn là yên tĩnh ở trong nhà xem mấy loại sách tạp nham này.

Cuộc sống như ý rồi, Cố Thiệu cảm thấy mọi chuyện đều thuận lợi, mấy ngày này hắn lại ở chỗ Tần tiên sinh lộ ra chút tài năng.

Lần này không phải kiểu chữ u mà là kiểu chữ Nhan.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện