Các học viên vừa được thông báo rằng chuyến thám hiểm qua cổng điện tử dự kiến sẽ diễn ra vào ngày hôm nay, sẽ bị hủy bỏ. Mặc dù nhiều người không biết lý do tại sao, nhưng họ đoán chắc rằng có thể có chuyện gì đó xảy ra với hai học viên hôm nay không đến lớp.
Học viên không thể không đến lớp mà không có lý do. Thành phố là toàn bộ cuộc sống của họ, trường học cũng là toàn bộ cuộc sống của họ. Trong hai năm tới, mọi thứ bạn làm ở đó sẽ quyết định tương lai của bạn. Layla đã định đối chấp với Peter về tình huống này, đặc biệt là vì cậu ta đã hành động rất kỳ lạ nhưng trước khi cô có thể đến được với cậu ta, cậu ta đã bỏ chạy.
“Nào Erin, chúng ta hãy đi tìm hiểu xem cậu ta đang che giấu điều gì,” Layla nói nhưng khi cô tiến lên vài bước, cô nhận thấy rằng Erin không theo dõi cô.
"Erin?"
"Tôi không cần thiết phải can dự vào chuyện của hai người. Tôi thực sự không quan tâm chuyện gì đã xảy ra với hai người kia. Tôi hầu như không biết họ trước khi chọn lập nhóm với họ." Erin đáp.
"Hãy nhìn nó theo cách này đúng không. Cậu nói cậu muốn tạo ra một đội mạnh nhất trong lớp đúng không? Cậu và Vorden rõ ràng là những người mạnh nhất trong lớp này và nếu cậu muốn vượt trội hơn những người khác trong các lớp khác, cậu sẽ phải lập nhóm với nhau. Nhóm của chúng ta đã đăng ký và tớ thậm chí không biết liệu họ có thể tìm được người thay thế hay không, vì vậy chúng ta thậm chí có thể không được phép tham gia cuộc thám hiểm. "
Sau khi nghe những lời cuối cùng của Layla, mắt cô ấy đột nhiên sáng lên.
"Cậu nói gì? Chúng ta đi tìm chơi xấu kia."
Hai người họ đang làm việc cùng nhau bắt đầu tìm kiếm xung quanh trường để xem có bất kỳ dấu hiệu nào của Peter ở đâu không nhưng cả hai không thể tìm thấy cậu ta. Họ cũng gõ cửa phòng ký túc xá của cậu ta vài lần nhưng không có câu trả lời. Các cửa phòng ký túc xá đều được mở thông qua cảm biến vân tay trêи tay nắm cửa.
Vì vậy, ngay cả khi Peter ở trong phòng của cậu ấy, hai người họ sẽ không thể vào được. Họ có thể đợi ở bên ngoài nhưng càng đợi lâu thì Layla càng lo lắng về Quinn.
Nếu Quinn không thể lấy máu, cô ấy biết ngay Quinn có thể làm gì.
Khi họ tiếp tục tìm kiếm Peter, họ vẫn không thể tìm thấy cậu ta nhưng họ đã tìm thấy một nhóm người có thể đã biết cậu ta ở đâu. Đó là Earl và nhóm năm người bạn khác của cậu ta.
"Không phải tớ thấy họ lượn lờ với Peter vài lần vào bữa sáng sao?"
Cả nhóm đã ở bên trong một trong những trung tâm đào tạo. Đặc biệt, khu này chứa đầy các thiết bị kiểm tra mà họ sử dụng cho các học viên mới và cũng là một khu vực mà học viên có thể thực hành trêи máy.
Nếu họ đã tăng cấp độ dị năng của mình hoặc đạt được các kỹ năng mới, họ có thể tự kiểm tra trêи máy, ghi điểm số và giao cho nhân viên để nâng cấp trạng thái trêи đồng hồ đeo tay của họ.
Nếu Layla ở một mình, cô ấy sẽ không bao giờ đến gần nhóm học viên này nhưng cô ấy đã có Erin ở bên cạnh.
“Này các cậu,” Layla nói với một nụ cười khi cô đến gần nhóm con trai.
Trước khi trả lời Earl liếc nhìn đồng hồ đeo tay của cô ấy và thấy rằng cô ấy chỉ mới cấp 2.
"Mày muốn gì?" Earl đáp.
Lông mày của Layla bắt đầu co giật khi nghe thấy thái độ và giọng điệu thối nát của Earl trong giọng nói của cậu ta, nhưng cô đã quen với điều này. Cô ấy cũng đã từng bị đối xử tồi tệ tại trường học của mình.
"Chúng tôi không ở đây để tìm kiếm rắc rối, chỉ thắc mắc liệu cậu có biết Peter ở đâu không?" Cô ấy nói và nở một nụ cười giả tạo.
Cả nhóm nhìn nhau và bắt đầu cười.
"Có vẻ như họ không phải bạn bè thực sự của cậu ta, mình biết có điều gì đó đang xảy ra." Cô ấy nghĩ thầm.
"Peter?" Earl nói, "Tao sẽ không ngạc nhiên nếu đứa trẻ đó cố gắng chạy ra khỏi thành phố ngay bây giờ."
"Yeah Earl, tớ không thể tin rằng nó thực sự đã làm điều đó, nếu tớ mà làm điều đó, tớ biết tớ sẽ không bao giờ có thể sống được." Một trong những tên con trai đứng sau Earl nói.
Earl ngay lập tức quay đầu lại và nhìn tên đó với một cái nhìn khinh bỉ.
"Xin lỗi, Earl." Hắn nói.
"Dù sao, thông báo cho hai người, chúng tao sẽ không nói một câu nào, nếu các người muốn tìm Peter thì tự mình đi tìm."
Mặc dù Layla rất khó chịu, nhưng cô ấy không thể làm gì được, cô ấy muốn giữ vững lập trường của mình và lấy thông tin từ chúng, nhưng Earl là một người dùng cấp độ bốn, trong khi những người còn lại ở phía sau hắn ta cũng tương tự như cô ấy.
Cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc quay đầu lại tìm kiếm Peter. Khi cô ấy bước ra khỏi, nhóm học viên đó bắt đầu cười nhưng ngay khi cô ấy đi ngang qua Erin, cô ấy nhận ra rằng Erin không theo sau cô ấy một lần nữa.
"Cậu đi đâu?" Erin hỏi.
"Đi tìm Peter, những người này sẽ không nói với chúng ta bất cứ điều gì."
“Tôi không thấy có lý do gì để chúng ta tìm Peter nữa,” Erin trả lời.
"Ý cậu là gì?"
"Những người này rõ ràng, qua cuộc trò chuyện của họ trước đó hoặc biết những gì Peter đã làm hoặc ít nhất cũng biết Vorden và Quinn đang ở đâu." Sau đó Erin bắt đầu đi đến nhóm năm người. "Tôi không muốn lãng phí thời gian nữa."
Sương mù và sương giá bắt đầu hình thành ngay trêи tay cô và đột nhiên, một ngọn giáo băng hình thành hoàn chỉnh xuất hiện. Trước khi các học viên khác kịp phản ứng, cô đã ném cây giáo băng trúng vai Earl và ghim hắn vào một trong những chiếc trống được dùng để đo lường sức mạnh của một học viên.
Khi cơ thể của Earl đáp xuống cái trống, các con số bắt đầu tăng lên cho đến khi cuối cùng dừng lại ở con số 20. Nhóm học viên kia theo dõi điều này biết cô ấy rất mạnh nhưng chiếc máy chỉ càng khẳng định nỗi sợ hãi của họ.
Cả nhóm học viên không có ý định chống trả sau khi nhìn thấy sức mạnh của Erin, họ biết rằng vị trí của họ là dưới tay một người như cô ấy.
Tuy nhiên, cô ấy không quan tâm, sau đó cô ấy đặt cả hai tay của mình xuống đất và một vệt băng bắt đầu xuất hiện xuyên qua sàn nhà, cuối cùng chạm đến chân của nhóm học viên kia và đóng băng tất cả tại chỗ.
"Bây giờ ai trong số các người sẽ nói cho tôi những gì tôi muốn biết trước," Erin nói.
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé! Group Uriworkshop:
Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/
Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21
Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g
++++++
Học viên không thể không đến lớp mà không có lý do. Thành phố là toàn bộ cuộc sống của họ, trường học cũng là toàn bộ cuộc sống của họ. Trong hai năm tới, mọi thứ bạn làm ở đó sẽ quyết định tương lai của bạn. Layla đã định đối chấp với Peter về tình huống này, đặc biệt là vì cậu ta đã hành động rất kỳ lạ nhưng trước khi cô có thể đến được với cậu ta, cậu ta đã bỏ chạy.
“Nào Erin, chúng ta hãy đi tìm hiểu xem cậu ta đang che giấu điều gì,” Layla nói nhưng khi cô tiến lên vài bước, cô nhận thấy rằng Erin không theo dõi cô.
"Erin?"
"Tôi không cần thiết phải can dự vào chuyện của hai người. Tôi thực sự không quan tâm chuyện gì đã xảy ra với hai người kia. Tôi hầu như không biết họ trước khi chọn lập nhóm với họ." Erin đáp.
"Hãy nhìn nó theo cách này đúng không. Cậu nói cậu muốn tạo ra một đội mạnh nhất trong lớp đúng không? Cậu và Vorden rõ ràng là những người mạnh nhất trong lớp này và nếu cậu muốn vượt trội hơn những người khác trong các lớp khác, cậu sẽ phải lập nhóm với nhau. Nhóm của chúng ta đã đăng ký và tớ thậm chí không biết liệu họ có thể tìm được người thay thế hay không, vì vậy chúng ta thậm chí có thể không được phép tham gia cuộc thám hiểm. "
Sau khi nghe những lời cuối cùng của Layla, mắt cô ấy đột nhiên sáng lên.
"Cậu nói gì? Chúng ta đi tìm chơi xấu kia."
Hai người họ đang làm việc cùng nhau bắt đầu tìm kiếm xung quanh trường để xem có bất kỳ dấu hiệu nào của Peter ở đâu không nhưng cả hai không thể tìm thấy cậu ta. Họ cũng gõ cửa phòng ký túc xá của cậu ta vài lần nhưng không có câu trả lời. Các cửa phòng ký túc xá đều được mở thông qua cảm biến vân tay trêи tay nắm cửa.
Vì vậy, ngay cả khi Peter ở trong phòng của cậu ấy, hai người họ sẽ không thể vào được. Họ có thể đợi ở bên ngoài nhưng càng đợi lâu thì Layla càng lo lắng về Quinn.
Nếu Quinn không thể lấy máu, cô ấy biết ngay Quinn có thể làm gì.
Khi họ tiếp tục tìm kiếm Peter, họ vẫn không thể tìm thấy cậu ta nhưng họ đã tìm thấy một nhóm người có thể đã biết cậu ta ở đâu. Đó là Earl và nhóm năm người bạn khác của cậu ta.
"Không phải tớ thấy họ lượn lờ với Peter vài lần vào bữa sáng sao?"
Cả nhóm đã ở bên trong một trong những trung tâm đào tạo. Đặc biệt, khu này chứa đầy các thiết bị kiểm tra mà họ sử dụng cho các học viên mới và cũng là một khu vực mà học viên có thể thực hành trêи máy.
Nếu họ đã tăng cấp độ dị năng của mình hoặc đạt được các kỹ năng mới, họ có thể tự kiểm tra trêи máy, ghi điểm số và giao cho nhân viên để nâng cấp trạng thái trêи đồng hồ đeo tay của họ.
Nếu Layla ở một mình, cô ấy sẽ không bao giờ đến gần nhóm học viên này nhưng cô ấy đã có Erin ở bên cạnh.
“Này các cậu,” Layla nói với một nụ cười khi cô đến gần nhóm con trai.
Trước khi trả lời Earl liếc nhìn đồng hồ đeo tay của cô ấy và thấy rằng cô ấy chỉ mới cấp 2.
"Mày muốn gì?" Earl đáp.
Lông mày của Layla bắt đầu co giật khi nghe thấy thái độ và giọng điệu thối nát của Earl trong giọng nói của cậu ta, nhưng cô đã quen với điều này. Cô ấy cũng đã từng bị đối xử tồi tệ tại trường học của mình.
"Chúng tôi không ở đây để tìm kiếm rắc rối, chỉ thắc mắc liệu cậu có biết Peter ở đâu không?" Cô ấy nói và nở một nụ cười giả tạo.
Cả nhóm nhìn nhau và bắt đầu cười.
"Có vẻ như họ không phải bạn bè thực sự của cậu ta, mình biết có điều gì đó đang xảy ra." Cô ấy nghĩ thầm.
"Peter?" Earl nói, "Tao sẽ không ngạc nhiên nếu đứa trẻ đó cố gắng chạy ra khỏi thành phố ngay bây giờ."
"Yeah Earl, tớ không thể tin rằng nó thực sự đã làm điều đó, nếu tớ mà làm điều đó, tớ biết tớ sẽ không bao giờ có thể sống được." Một trong những tên con trai đứng sau Earl nói.
Earl ngay lập tức quay đầu lại và nhìn tên đó với một cái nhìn khinh bỉ.
"Xin lỗi, Earl." Hắn nói.
"Dù sao, thông báo cho hai người, chúng tao sẽ không nói một câu nào, nếu các người muốn tìm Peter thì tự mình đi tìm."
Mặc dù Layla rất khó chịu, nhưng cô ấy không thể làm gì được, cô ấy muốn giữ vững lập trường của mình và lấy thông tin từ chúng, nhưng Earl là một người dùng cấp độ bốn, trong khi những người còn lại ở phía sau hắn ta cũng tương tự như cô ấy.
Cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc quay đầu lại tìm kiếm Peter. Khi cô ấy bước ra khỏi, nhóm học viên đó bắt đầu cười nhưng ngay khi cô ấy đi ngang qua Erin, cô ấy nhận ra rằng Erin không theo sau cô ấy một lần nữa.
"Cậu đi đâu?" Erin hỏi.
"Đi tìm Peter, những người này sẽ không nói với chúng ta bất cứ điều gì."
“Tôi không thấy có lý do gì để chúng ta tìm Peter nữa,” Erin trả lời.
"Ý cậu là gì?"
"Những người này rõ ràng, qua cuộc trò chuyện của họ trước đó hoặc biết những gì Peter đã làm hoặc ít nhất cũng biết Vorden và Quinn đang ở đâu." Sau đó Erin bắt đầu đi đến nhóm năm người. "Tôi không muốn lãng phí thời gian nữa."
Sương mù và sương giá bắt đầu hình thành ngay trêи tay cô và đột nhiên, một ngọn giáo băng hình thành hoàn chỉnh xuất hiện. Trước khi các học viên khác kịp phản ứng, cô đã ném cây giáo băng trúng vai Earl và ghim hắn vào một trong những chiếc trống được dùng để đo lường sức mạnh của một học viên.
Khi cơ thể của Earl đáp xuống cái trống, các con số bắt đầu tăng lên cho đến khi cuối cùng dừng lại ở con số 20. Nhóm học viên kia theo dõi điều này biết cô ấy rất mạnh nhưng chiếc máy chỉ càng khẳng định nỗi sợ hãi của họ.
Cả nhóm học viên không có ý định chống trả sau khi nhìn thấy sức mạnh của Erin, họ biết rằng vị trí của họ là dưới tay một người như cô ấy.
Tuy nhiên, cô ấy không quan tâm, sau đó cô ấy đặt cả hai tay của mình xuống đất và một vệt băng bắt đầu xuất hiện xuyên qua sàn nhà, cuối cùng chạm đến chân của nhóm học viên kia và đóng băng tất cả tại chỗ.
"Bây giờ ai trong số các người sẽ nói cho tôi những gì tôi muốn biết trước," Erin nói.
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé! Group Uriworkshop:
Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/
Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21
Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g
++++++
Danh sách chương