Ngày 3/9. Học viên cấp ba Hà Bắc vô cùng đông người. Ngoài những học viên cấp ba tràn đầy hứng khởi nhìn đám học viên mới tiến vào thì còn có những gia trưởng đưa đón con cái của họ đến trường. Dù sao, việc lên cấp ba là một việc trọng đại, các bậc phụ huynh đều muốn tận tay đưa con cái bọn họ tới học. Vì thế, trước cổng trường, vô số chiếc ô tô xa hoa, thậm chí là cả máy bay tư nhân xuất hiện khắp nơi.

"Mày nhìn cô nàng kia, da thịt thật trắng, bộ ngực lại lớn, tuyệt đối là cực phẩm!"

"Ukm, rất không tệ, bất quá cô nàng kia càng không tệ, chân dài như vậy, tối thiểu đến có 1m75 a?"

"Vũ thiếu, anh nhìn trúng cái nào? Cùng huynh đệ nói một tiếng..."

Tại một gốc cây phượng. Mấy tên nam sinh lớp mười ngồi với nhau tán dóc, hai mắt tỏa sáng nhìn trên sân các cô gái, phần lớn trong số họ đều là học sinh năm ba, phát dục tương đối khiến cho đám người toàn thân thú huyết sôi trào. Lúc này, mấy người không ngừng xì xào bán tán, sau đó nhìn sang vị thiếu niên bên cạnh, ánh mắt tràn đầy vẻ kính cẩn.


Thiếu niên ăn mặc quần áo thượng hạng, sang trọng, tướng mạo có chút anh tuấn, chỉ là da thịt có chút tái nhợt cho thấy việc túng dục quá độ. Hắn là Vũ Văn Hải, là đại công tử Vũ Gia, thực lực là Sơ Nguyên Cảnh cấp tám.

Nghe được mọi người bình phán, hắn chỉ cười nhạt không lên tiếng, thẳng đến mọi người đem đề tài kéo tới trên người mình, mới cười nhạt nói: "Chúng mày ưa thích ai, liền cứ mạnh dạn theo đuổi đi, tao không có hứng thú gì!"

"Cũng đúng, Vũ thiếu thân phận gì, làm sao lại ưa thích những cô gái phàm tục, cũng chỉ có " Học viện Hà Bắc thập đại mỹ nhân" đứng thứ nhất: Vương Hân, và đứng thứ hai: Lam Tiểu Huyền mới xứng đáng".

Mọi người lại không ngừng lên tiếng nịnh hót, mà nghe được các huynh đệ lời nói Vũ Văn Hải khóe miệng lại lộ ra một vòng cười khổ. Hắn mặc dù mới tiến vào cấp III, thế nhưng danh tiếng của hai cô gái này như sấm đánh bên tai. Mà cả hai người đều là những người mà hắn không trêu trọc nổi.

Làm người thừa kế Vũ gia, từ nhỏ đã là sống trong cơm ngon áo đẹp, mấy năm qua này cũng chơi qua không ít nữ nhân, đối với những cô gái phàm tục này xác thực không nhiều hứng thú lắm, thế nhưng là bọn họ nói tới Vương Hân cùng Lam Tiểu Huyền thì đồng dạng hắn không có cách nào trêu chọc.

Vương Hân ngoài thân phận là công chúa bảo bối của Vương gia còn là một Linh Sư thiên tài, học lớp 11 A, năm nay mười bảy tuổi nhưng đã là Luyện Tinh Cảnh cấp mười chín, kết hợp với khuôn mặt tuyệt mỹ, Vương Hân vinh dự trở thành "đệ nhất mỹ nữ học học viên Hà Bắc".

Vương hân tính cách cực kì bạo lực, tuyên bố rằng chỉ có ai ở độ tuổi từ mười năm tới mười tám đánh thắng mình thì sẽ nhận hắn làm bạn trai. Tin này được chính Vương Hân tuyên bố khi cô mới vào lớp mười và một năm đã trôi qua nhưng chưa từng có ai đánh bại Vương Hân, thậm chí là "Hà Bắc Ngũ Long" cũng không phải đối thủ của cô. Dù Vũ Văn Hải có kiêng căng thế nào cũng không dám nói mình mạnh hơn bọn họ, vì thế Vương Hân hắn không dám nổi lên ý nghĩ xấu xa gì.

Còn Lam Tiểu Huyền, tuy rằng không mạnh mẽ như Vương Hân, thế nhưng thân phận của Lam Tiểu Huyền khiến hắn có muốn cũng không dám động. Không nói tới thân phận của Lam Tiểu Huyền là công chúa của một trong tứ đại gia tộc Hà Bắc. Chỉ nói tới sư phụ của cô thì cho hắn mười lá gan cũng không dám động tới. Lam Tiểu Huyền được chính chưởng môn phái Thiên Cầm, một vị Độ Không Cảnh cường giả nhận làm đệ tử chân truyền. Thân phận hiển hách như vậy, hắn không dám mơ tới có thể chạm tới.

Trừ hai người đó ra, trong sân trường nào còn có nữ nhân để cho mình động tâm?


"A... mau nhìn... mỹ nữ..."

Ngay tại Vũ Hãi âm thầm cảm thán thời điểm, bên tai bỗng nhiên truyền đến một tiếng kinh hô. Vũ Văn Hải ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy một đạo cô gái xinh đẹp đang ngó đông ngó tây như đang tìm ai đó.

Mặc trên người đồng phục học viện với áo ngắn màu trắng bó sát người khiến cho bộ ngực lớn so với tuổi đời ngạo nghễ đứng thẳng, váy ngắn màu xanh để lộ đôi chân dài thẳng tắp. Khuôn mặt tinh xảo không thua kém gì Vương Hân, Lam Tiểu Huyền với mái tóc dài màu đen bồng bềnh, đôi mắt màu đen to tròn, lóng lánh những vì sao. Cô ấy trên người toát lên một khí chất nhí nhảnh của một cô bé mười bốn tuổi yêu đời khiến cô không chỉ đẹp mà còn vô cùng đáng yêu nữa. Không phải ai khác chính là Lạc Tuyết

Không biết vì cái gì, chỉ là lần đầu tiên, Vũ Văn Hải liền cảm giác nhịp tim gia tốc đập nhanh.

"Cô ấy là của ta!" Một cái suy nghĩ xuất hiện cứ như vậy xuất hiện bên trong đầu Vũ Văn Hải.

"Anh Long, Lan hai người đã tới"

Ngay tại Vũ Văn Hải suy nghĩ làm thế nào để cua mỹ nữ đến tay. Thì âm thanh của Lạc Tuyết đã vang lên, trong giọng nói tràn đầy sự hưng phấn. Sau đó, trong ánh mắt như muốn giết người của Vũ Văn Hải, cô gái mà hắn thích từ cái nhìn đầu tiên tung tăng như một con chim sẻ, bay vào ngực một nam sinh cực kì tuấn mỹ, bên cạnh còn đi theo một vị mỹ nữ xinh đẹp không kém.

Nhìn Lạc Tuyết thân mật vô cùng ôm lấy Long, trên mặt còn toát lên vẻ hạnh phúc cho thấy nam sinh chính là bạn trai của cô. Vũ Văn Hải chỉ cảm thấy trong lòng xuất hiện một cỗ uất nghẹn, tại sao? tại sao người con gái có thể làm cho mình động tâm lại có bạn trai. Hắn không cam lòng, tức giận,... nói chung là đủ các loại mặt trái tâm tình. Không những thế bên cạnh đối phương còn dẫn theo một cô gái xinh đẹp không kém càng khiến hắn ghen ghét không ngớt. Tâm trạng của hắn lúc này có lẽ diễn tả bằng hai câu thở mà dân FA nghĩ ra:

"Ông trời thật lắm bất công, thằng vài bịch sữa, thằng không bịch nào"


Lại nhìn khuôn mặt tuấn mỹ, thân hình cao lớn của Long, hắn không khỏi mặc cảm tự ti, đối với Long tràn đầy sự ghen ghét, đố kị. Trong lòng không khỏi tức giận kêu gào: lớn lên có cần đẹp trai như vậy không? mày như vậy còn để ai tán gái chứ"

Mà không chỉ hắn mà tất cả những nam sinh ở đây đều có tâm trạng như vậy, bởi vì từ khi Long xuất hiện liền thu hút hết ánh mắt của nữ sinh. Tất cả bọn họ đều nhìn hắn với ánh mắt nóng bỏng, tràn đầy sao tinh. Rất nhiều cô gái đều âm thầm câu mong cùng lớp với Long đấy

Trở lại với Vũ Văn Hải, chỉ thấy hắn ánh mắt tràn đầy địch ý nhìn Long. Tình địch gặp nhau không có sắc mặt tốt chính là nói tâm trạng của hắn lúc này, mặc dù hắn không xứng là tình địch của Long thế nhưng cũng không cản hắn muốn giáo huấn Long một trận. Hắn không chỉ muốn giáo huấn Long còn muốn hắn mất mặt trước Lạc Tuyêt, từ đó chia rẽ tình cảm hai người

Nhân lúc sân trường hỗn loạn, hắn muốn giáo huấn Long một trận. Mấy tên tiểu đệ của hắn đều là lớp mười một, thực lực đã đạt tới Luyện Tinh Cảnh, đối phương nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có mười bốn tuổi. Với tuổi đời như vậy, chắc chắn sẽ không vượt qua Luyện Tinh Cảnh, hắn tin tưởng Long bị đánh là điều chắc chắn. Đến khi đó, hắn chỉ cần ra mặt, thực hiện một pha "Anh hùng cứu mỹ nhân" liền có thể khiến cướp đi tâm hồn thiếu nữ rồi. Càng nghĩ, Vũ Văn Hải càng cảm thấy kế hoạch thành công. Vì thế hắn nhìn sang mấy tên tiểu đệ âm thầm ra hiệu.

Mấy tên này cùng với Vũ Văn Hải lăn lộn thời gian khá lâu, biết rõ ánh mắt của Vũ Hải là gì. Mấy người nhìn nhau gật đầu, sau đó đi tới chỗ Long.






Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện