Trải qua bốn giờ điều tra.
Mười một giờ rưỡi đêm.
Bên trong ngõ hẻm phía tây gần một trường tiểu học bỏ hoang.
Hàn lão sư, Phạm hiệu trưởng, Chu cục trưởng cùng Chu Tinh Hoành mấy người đều lái xe chạy đến. Từng con mắt tràn đầy tơ máu, nhìn qua không khác gì quỷ.
Bất qua sau khi đến hiện trường gây án, việc đầu tiên Vu Kiện làm là sai người kéo căng dây cảnh giới, đem cảnh sát võ trang đầy đủ trấn thủ, không cho bất cứ ai được đi vào.
Bọn người Chu Tinh Hoành thấy mình bị ngăn lại liền nổi trận lôi đình, phun ra từng lời mắng chửi.
"Đã chết bao nhiêu ngươi rồi? Đã qua bao lâu? Thậm chí ngay cả Nhà Thiết Kế Tử Vong đều không bắt được, các anh còn làm cảnh sát cái gì? Các anh đúng là lũ vô năng phế vật!"
"Đúng, chính sự vô năng của các anh đã hại chết con tôi, trả lại con cho tôi, đồ cảnh sát vô dụng!"
"Đi ra đây mà phụ trách cái chết của con chúng tôi! Tôi thậm chí hoài nghi các anh là đồng loã với Nhà Thiết Kế Tử Vong. Tôi yêu cầu lập án điều tra các anh!"
"..."
Bọn người Vu Kiện trong phòng nghe thấy rõ ràng.
Phục Cường thoáng chốc nổi giận, một đêm này bọn họ không có một phút nhàn rỗi, mệt như chó chết, hiện tại còn bị mắng.
Phế vật?
Mấy người mẹ nó mới là phế vật!
"Mẹ!"
"Anh đi đâu!" Vu Kiện nghiêm nghị hét lên với Phục Cường.
Phục Cường nói: "Còn có thể đi đâu, anh có thể giả bộ không nghe thấy, nhưng tôi không làm được. Lão tử một đêm chạy đông chạy tây, mệt như chó, hiện tại còn bị chửi. Muốn tôi làm rùa đen rút đầu không phản ứng, tôi không làm được!"
"Anh không làm được thì có thể rời khỏi tổ chuyên án! Nếu đã là thành viên của tổ thì hãy thành thành thật thật ở lại! Tôi là con rùa đen rụt đầu, nhưng tôi lưu sức mạnh để đối phó với Nhà Thiết Kế Tử Vong, mà không phải để đánh người!" Vu Kiện gầm thét, cơn tức giận trong lòng hoàn toàn bộc phát.
Phục Cường cắn răng. Hắn làm cảnh sát nhiều năm, lần đầu tiên bị biệt khuất như thế!
Nhưng cuối cùng Phục Cường vẫn dừng lại trước ngưỡng cửa.
Rạng sáng, Cục cảnh sát thành phố Thượng Hải đèn điện sáng choang, tất cả nhân viên đều ở lại tăng ca.
Sắc mặt Cục trưởng Trần Khương cực kỳ kém.
Hắn vừa mới nhận được điện thoại của bộ công an, bị lãnh đạo hung hăng khiển trách một chầu.
"Đông đông đông!"
Cửa phòng mở ra, Triệu Thiên Lâm quan sát Trần Khương một chút. Vừa nhìn thấy gương mặt băng sương, nộ khí trùng thiên, liền bị dọa cúi thấp đầu.
"Triệu Thiên Lâm! Anh xem việc tốt của anh đi! Mặt mũi Cục cảnh sát chúng ta đều bị anh làm mất hết!"
"Vâng...vâng..." Trái tim Triệu Thiên Lâm co rút lại, ngay cả thở mạnh cũng không dám, mồ hôi lạnh chảy xuống.
"Chúng ta vừa mới tổ chức họp báo có hai ngày, còn thề non hẹn biển nói người ta tự sát, Nhà Thiết Kế Tử Vong đã trực tiếp vả mặt. Anh không chỉ bôi đen toàn bộ cảnh sát thành phố Thượng Hải, mà hình tượng cảnh sát trên cả nước đều bị anh phá nát! Anh..."
Ngữ điệu của Trần Khương vô cùng kích động, trực tiếp đem ly cà phê trong tay ném xuống dưới chân Triệu Thiên Lâm, phịch một tiếng.
"Là, đều là lỗi của tôi, do tôi quá bất cẩn." Triệu Thiên Lâm không còn lời nào để nói. Lần này đúng là do hắn lơ là bất cẩn, tạo thành sai lầm lớn. Hắn nguyện ý tiếp nhận bất kỳ hình phạt nào.
Trần Khương thở ra một hơi ngột ngạt, ngữ khí hơi hòa hoãn, nói: "Vụ án này tiếp tục do anh phụ trách, lập tức tra rõ, tìm chứng cứ. Bất quá việc đã đến nước này, anh nhất định phải hi sinh một chút. Thời điểm công khai kết quả điều tra, tự anh đứng ra nhận lỗi từ chức với công chúng, rõ chưa?"
"Vâng!"
Triệu Thiên Lâm cắn răng. Hắn không hề trách cục trưởng, hắn chỉ đang tự trách bản thân. Một bước sai dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Hắn không nghĩ tới một cái án trường học nho nhỏ lại có thể kết thúc sự nghiệp của mình. Mũi chua xót, trong lòng bi thương.
"Đi thôi!"
Trần Khương vung tay lên, sâu trong nội tâm cũng có một tia thương cảm cùng đau lòng. Triệu Thiên Lâm và Vu Kiện cơ hồ là hai phụ tá đắc lực nhất của ông. Nhưng chuyện này ảnh hướng quá lớn, truyền thông cùng quần chúng đều nhìn chằm chằm, nhất định phải có người phụ trách, làm một kẻ hy sinh.
Thở dài, Trần Khương đứng dậy đi tới tổ chuyên án số 0. Ông hiện tại đem tất cả hi vọng đều đặt ở đây.
Thấy Trần cục trưởng tới, bọn người Vu Kiện đang thảo luận tình tiết vụ án liền nhao nhao đứng dậy.
Trần Khương lộ vẻ mặt mệt mỏi nhìn mọi người một cái, nói: "Được rồi, bỏ qua hình thức đi, tôi hiện tại chỉ cần thành quả, nói một chút, tiến triển thế nào rồi?"
Vu Kiện lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt tiều tụy, mỏi mệt như thế của Trần cục, giống như lập tức già đi mười mấy tuổi, liền sâu sắc hiểu rõ, vụ việc livestream tử vong đã ép toàn cục cảnh sát không ai thở nổi.
"Căn cứ theo manh mối chúng tôi thu thập được, mục tiêu đã nhận được Giấy Thông Báo Tử Vong vào buổi sáng hôm nay trong phòng học. Cho đến hiện nay, có thể thấy, trước mỗi lần livestream, Nhà Thiết Kế Tử Vong đều sẽ gửi Giấy Thông Báo Tử Vong đến mục tiêu. Đây là điểm thứ nhất!"
"Điểm thứ hai, Nhà Thiết Kế Tử Vong là một siêu cấp Hacker. Chúng tôi từng hai lần sử dụng những Hacker đỉnh cấp tiến hành vây công Nhà Thiết Kế Tử Vong, kết quả đều thất bại. Cho nên chúng tôi kiến nghị có thể tiến hành điều tra một số siêu cấp Hacker mấy năm gần đây."
"Điểm thứ ba cũng là một vấn đề thuỷ chung không hiểu rõ được. Nhà Thiết Kế Tử Vong tựa hồ có khả năng quay phim rất cao siêu. Hắn có thể tuỳ ý hoán đổi nhiều góc độ hình ảnh, thực hiện việc livestream hoàn mỹ. Loại thủ pháp này nếu không phải ngành nghề chuyên sâu thì rất ít gặp. Đây cũng là một điểm đột phá!"
"Điểm thứ tư, hiện trường gây án, rất nhiều điểm đáng ngờ! Căn cứ theo điều tra, cả lần trước và này đều có sự khác biệt giữa hiện trường lúc phát hiện thi thể và hiện trường lúc livestream. Giả thiết đầu tiên: hiện trường phát hiện thi thể không phải là nơi gây án đầu tiên. Thế nhưng bằng chứng phát hiện ở hiện trường, ví dụ như thời điểm tử vọng của nạn nhân, lại không ủng hộ thuyết pháp này. Cho nên tôi có một suy đoán to gan, Nhà Thiết Kế Tử Vong đã dùng một vài thủ đoạn, động tay chân với hiện trường gây án, như là lắp đặt rất nhiều thiết bị cách âm trong toà nhà chẳng hạn. Sau khi giết người, hắn liền mang thiết bị rời đi. Trong trường hợp này, ắt hẳn xung quanh hiện trường gây án vào thời điểm đó sẽ có một hàng xe đi qua, nhằm chuyên chở các thiết bị nêu trên. Đây cũng là một điểm đột phá."
"Điểm thứ năm, sau mỗi lần livestream, tiền khen thưởng đều không cánh mà bay. Tiền này khẳng định không có khả năng bốc hơi. Ngay từ đầu, chúng tôi quyết định tra cứu những tài khoản có tài chính tăng lên bằng với số tiền thưởng, nhưng không có kết quả gì. Chúng tôi hoài nghi hắn đã chia tiền ra nhiều tài khoàn nhỏ. Cho nên cần mở rộng phạm vi, phàm hiện tại, tài khoản nào có tài chính gia tăng thì đều xếp vào phạm vi điều tra."
"Ngoài ra chúng tôi đang tính, một mực ở thế bị động, không bằng chủ động xuất kích. Cảnh sát có thể cung cấp bảo hộ đối với những mục tiêu nhận được Giấy Thông Báo Tử Vong, nhân cơ hội này, thừa cơ bắt lấy Nhà Thiết Kế Tử Vong!"
Trần Khương nghe xong, hết sức vui mừng gật đầu.
Hắn có dự cảm, Nhà Thiết Kế Tử Vong sẽ nhanh nổi lên mặt nước.
Mười một giờ rưỡi đêm.
Bên trong ngõ hẻm phía tây gần một trường tiểu học bỏ hoang.
Hàn lão sư, Phạm hiệu trưởng, Chu cục trưởng cùng Chu Tinh Hoành mấy người đều lái xe chạy đến. Từng con mắt tràn đầy tơ máu, nhìn qua không khác gì quỷ.
Bất qua sau khi đến hiện trường gây án, việc đầu tiên Vu Kiện làm là sai người kéo căng dây cảnh giới, đem cảnh sát võ trang đầy đủ trấn thủ, không cho bất cứ ai được đi vào.
Bọn người Chu Tinh Hoành thấy mình bị ngăn lại liền nổi trận lôi đình, phun ra từng lời mắng chửi.
"Đã chết bao nhiêu ngươi rồi? Đã qua bao lâu? Thậm chí ngay cả Nhà Thiết Kế Tử Vong đều không bắt được, các anh còn làm cảnh sát cái gì? Các anh đúng là lũ vô năng phế vật!"
"Đúng, chính sự vô năng của các anh đã hại chết con tôi, trả lại con cho tôi, đồ cảnh sát vô dụng!"
"Đi ra đây mà phụ trách cái chết của con chúng tôi! Tôi thậm chí hoài nghi các anh là đồng loã với Nhà Thiết Kế Tử Vong. Tôi yêu cầu lập án điều tra các anh!"
"..."
Bọn người Vu Kiện trong phòng nghe thấy rõ ràng.
Phục Cường thoáng chốc nổi giận, một đêm này bọn họ không có một phút nhàn rỗi, mệt như chó chết, hiện tại còn bị mắng.
Phế vật?
Mấy người mẹ nó mới là phế vật!
"Mẹ!"
"Anh đi đâu!" Vu Kiện nghiêm nghị hét lên với Phục Cường.
Phục Cường nói: "Còn có thể đi đâu, anh có thể giả bộ không nghe thấy, nhưng tôi không làm được. Lão tử một đêm chạy đông chạy tây, mệt như chó, hiện tại còn bị chửi. Muốn tôi làm rùa đen rút đầu không phản ứng, tôi không làm được!"
"Anh không làm được thì có thể rời khỏi tổ chuyên án! Nếu đã là thành viên của tổ thì hãy thành thành thật thật ở lại! Tôi là con rùa đen rụt đầu, nhưng tôi lưu sức mạnh để đối phó với Nhà Thiết Kế Tử Vong, mà không phải để đánh người!" Vu Kiện gầm thét, cơn tức giận trong lòng hoàn toàn bộc phát.
Phục Cường cắn răng. Hắn làm cảnh sát nhiều năm, lần đầu tiên bị biệt khuất như thế!
Nhưng cuối cùng Phục Cường vẫn dừng lại trước ngưỡng cửa.
Rạng sáng, Cục cảnh sát thành phố Thượng Hải đèn điện sáng choang, tất cả nhân viên đều ở lại tăng ca.
Sắc mặt Cục trưởng Trần Khương cực kỳ kém.
Hắn vừa mới nhận được điện thoại của bộ công an, bị lãnh đạo hung hăng khiển trách một chầu.
"Đông đông đông!"
Cửa phòng mở ra, Triệu Thiên Lâm quan sát Trần Khương một chút. Vừa nhìn thấy gương mặt băng sương, nộ khí trùng thiên, liền bị dọa cúi thấp đầu.
"Triệu Thiên Lâm! Anh xem việc tốt của anh đi! Mặt mũi Cục cảnh sát chúng ta đều bị anh làm mất hết!"
"Vâng...vâng..." Trái tim Triệu Thiên Lâm co rút lại, ngay cả thở mạnh cũng không dám, mồ hôi lạnh chảy xuống.
"Chúng ta vừa mới tổ chức họp báo có hai ngày, còn thề non hẹn biển nói người ta tự sát, Nhà Thiết Kế Tử Vong đã trực tiếp vả mặt. Anh không chỉ bôi đen toàn bộ cảnh sát thành phố Thượng Hải, mà hình tượng cảnh sát trên cả nước đều bị anh phá nát! Anh..."
Ngữ điệu của Trần Khương vô cùng kích động, trực tiếp đem ly cà phê trong tay ném xuống dưới chân Triệu Thiên Lâm, phịch một tiếng.
"Là, đều là lỗi của tôi, do tôi quá bất cẩn." Triệu Thiên Lâm không còn lời nào để nói. Lần này đúng là do hắn lơ là bất cẩn, tạo thành sai lầm lớn. Hắn nguyện ý tiếp nhận bất kỳ hình phạt nào.
Trần Khương thở ra một hơi ngột ngạt, ngữ khí hơi hòa hoãn, nói: "Vụ án này tiếp tục do anh phụ trách, lập tức tra rõ, tìm chứng cứ. Bất quá việc đã đến nước này, anh nhất định phải hi sinh một chút. Thời điểm công khai kết quả điều tra, tự anh đứng ra nhận lỗi từ chức với công chúng, rõ chưa?"
"Vâng!"
Triệu Thiên Lâm cắn răng. Hắn không hề trách cục trưởng, hắn chỉ đang tự trách bản thân. Một bước sai dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Hắn không nghĩ tới một cái án trường học nho nhỏ lại có thể kết thúc sự nghiệp của mình. Mũi chua xót, trong lòng bi thương.
"Đi thôi!"
Trần Khương vung tay lên, sâu trong nội tâm cũng có một tia thương cảm cùng đau lòng. Triệu Thiên Lâm và Vu Kiện cơ hồ là hai phụ tá đắc lực nhất của ông. Nhưng chuyện này ảnh hướng quá lớn, truyền thông cùng quần chúng đều nhìn chằm chằm, nhất định phải có người phụ trách, làm một kẻ hy sinh.
Thở dài, Trần Khương đứng dậy đi tới tổ chuyên án số 0. Ông hiện tại đem tất cả hi vọng đều đặt ở đây.
Thấy Trần cục trưởng tới, bọn người Vu Kiện đang thảo luận tình tiết vụ án liền nhao nhao đứng dậy.
Trần Khương lộ vẻ mặt mệt mỏi nhìn mọi người một cái, nói: "Được rồi, bỏ qua hình thức đi, tôi hiện tại chỉ cần thành quả, nói một chút, tiến triển thế nào rồi?"
Vu Kiện lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt tiều tụy, mỏi mệt như thế của Trần cục, giống như lập tức già đi mười mấy tuổi, liền sâu sắc hiểu rõ, vụ việc livestream tử vong đã ép toàn cục cảnh sát không ai thở nổi.
"Căn cứ theo manh mối chúng tôi thu thập được, mục tiêu đã nhận được Giấy Thông Báo Tử Vong vào buổi sáng hôm nay trong phòng học. Cho đến hiện nay, có thể thấy, trước mỗi lần livestream, Nhà Thiết Kế Tử Vong đều sẽ gửi Giấy Thông Báo Tử Vong đến mục tiêu. Đây là điểm thứ nhất!"
"Điểm thứ hai, Nhà Thiết Kế Tử Vong là một siêu cấp Hacker. Chúng tôi từng hai lần sử dụng những Hacker đỉnh cấp tiến hành vây công Nhà Thiết Kế Tử Vong, kết quả đều thất bại. Cho nên chúng tôi kiến nghị có thể tiến hành điều tra một số siêu cấp Hacker mấy năm gần đây."
"Điểm thứ ba cũng là một vấn đề thuỷ chung không hiểu rõ được. Nhà Thiết Kế Tử Vong tựa hồ có khả năng quay phim rất cao siêu. Hắn có thể tuỳ ý hoán đổi nhiều góc độ hình ảnh, thực hiện việc livestream hoàn mỹ. Loại thủ pháp này nếu không phải ngành nghề chuyên sâu thì rất ít gặp. Đây cũng là một điểm đột phá!"
"Điểm thứ tư, hiện trường gây án, rất nhiều điểm đáng ngờ! Căn cứ theo điều tra, cả lần trước và này đều có sự khác biệt giữa hiện trường lúc phát hiện thi thể và hiện trường lúc livestream. Giả thiết đầu tiên: hiện trường phát hiện thi thể không phải là nơi gây án đầu tiên. Thế nhưng bằng chứng phát hiện ở hiện trường, ví dụ như thời điểm tử vọng của nạn nhân, lại không ủng hộ thuyết pháp này. Cho nên tôi có một suy đoán to gan, Nhà Thiết Kế Tử Vong đã dùng một vài thủ đoạn, động tay chân với hiện trường gây án, như là lắp đặt rất nhiều thiết bị cách âm trong toà nhà chẳng hạn. Sau khi giết người, hắn liền mang thiết bị rời đi. Trong trường hợp này, ắt hẳn xung quanh hiện trường gây án vào thời điểm đó sẽ có một hàng xe đi qua, nhằm chuyên chở các thiết bị nêu trên. Đây cũng là một điểm đột phá."
"Điểm thứ năm, sau mỗi lần livestream, tiền khen thưởng đều không cánh mà bay. Tiền này khẳng định không có khả năng bốc hơi. Ngay từ đầu, chúng tôi quyết định tra cứu những tài khoản có tài chính tăng lên bằng với số tiền thưởng, nhưng không có kết quả gì. Chúng tôi hoài nghi hắn đã chia tiền ra nhiều tài khoàn nhỏ. Cho nên cần mở rộng phạm vi, phàm hiện tại, tài khoản nào có tài chính gia tăng thì đều xếp vào phạm vi điều tra."
"Ngoài ra chúng tôi đang tính, một mực ở thế bị động, không bằng chủ động xuất kích. Cảnh sát có thể cung cấp bảo hộ đối với những mục tiêu nhận được Giấy Thông Báo Tử Vong, nhân cơ hội này, thừa cơ bắt lấy Nhà Thiết Kế Tử Vong!"
Trần Khương nghe xong, hết sức vui mừng gật đầu.
Hắn có dự cảm, Nhà Thiết Kế Tử Vong sẽ nhanh nổi lên mặt nước.
Danh sách chương