dBước vào cửa tiệm Lâm Thần thân khoác trên người áp vào đen còn mang thêm đống bồng che mặt lộ vẻ thần thần bí bí. Ngoại hình của hắn thu hút không ít ánh mắt của khánh nhân cũng như nhân trong tiệm, không lâu một nhân viên vẻ mặt niềm nở.
- Khách quan hay chẳng cần linh đan diệu dược gì ạ! Chỉ cẩn ngài cần bản tiệm sẽ cấp tốc làm ngài hài lòng!
- Ta không đến đây mua đan dược! - Lâm Thần cố ý cải biến giọng nói của hắn trở nên trầm hơn, tay lấy ra 2 khỏa hạ phẩm linh thạch. - Ta cần gặp các ngươi chủ trì cửa tiệm này hoặc người có chức vị càng cao càng tốt!
Nhân viên vui vẻ nhận linh thạch nhanh chóng mời Lâm Thần vào phòng khách quý châm trà rót nước phục vụ tận tình. Không để Lâm Thần đợi lâu 1 vị nữ phụ nhìn thoáng qua đoán chừng 30 nhưng bảo dưỡng rất tốt vũ mị yểu điệu rất mê hoặc lòng người. Nữ phụ thoạt nhìn yếu đuối nhưng với 1 kẻ có Ma Phương như Lâm Thần không gì che mắt được hắn.
[ Đào Phương ( Luyện Đan Sư đỉnh phong)
Cảnh giới: Bán Nguyên Anh Cảnh
Lực chiến: 3000
Thần hồn: 2100 ]
Đào Phương thân là dòng chính Đào gia đại tiểu thư từ nhỏ đã thể hiện ra thiên phú kinh diễm về đan dược, đến năm 12 tuổi y được một vị thái trưởng lão của Đan Đạo Đoàn tận Trung Châu tình cờ thu nhận đệ tử, vì này 1 thân y bát truyền thụ cho Đào Phương cũng xem Đào Phương như nghĩa nữ. Sâu xa nguồn gốc nên ngoại trừ Đoàn chủ phân đà cũng 2 vị thái thượng trưởng lão thì nàng là người có tiếng nói nhất ở đây.
Lâm Thần nhìn đường cong khiêu gợi cộng với đồi núi trập trùng không khỏi nuốt nước miếng những vẫn bảo trì tâm thần vững chắc 1 vẻ thần bí cao thâm.
- Thiếp thân là chấp sự ở đây ra mắt tiên sinh! - Đào Phương cung kính.
- E hèm! Luyện Đan Sư đỉnh phong à, không tệ!
Đào Phương sững sốt, cảnh giới luyện đan của mình rất ít khi phô diễn ra ngoài ấy vậy mà đối phương chỉ liếc mắt liền nói ra thân phân của mình.
“ Xem ra người này không đơn giản! “
- Để tiên sinh chê cười! Thiếp thân chỉ là có chút nghiên cứu, chẳng hay tiên sinh cần gì ở Đan Đạo Đoàn ta! Ta có thể thay tiên sinh làm chủ 1 2!
Trực tiếp, đúng là phong cách người làm ăn rất nhanh gọn.
- Giấy đề cử Anh Tài Đại Hội có bán không?
Đào Phương: “.............”
Tiểu nhị: “........... “
Cả gian phòng đứng hình mất 5 giây trước đề nghị của Lâm Thần. Thấy không ai phản ứng Lâm Thần xuất ra 1 cái bình ngọc đặt lên bàn.
- Ta cần cho cháu ta! Cái này đan dược chắc đủ để đổi nhỉ?
Đào Phương có chút hoàn hồn nàng không nói chỉ nhanh chóng mở bình ngọc ra 1 làn hương nồng đậm sộc vào mũi, y đổ ra đan dược viên to tròn trắng tinh khiết nồng nạn dược hương lan tỏa.
Là người trong nghề Đào Phương nhanh chóng kiểm nghiệm sơ bộ đan dược thì không khỏi làm nàng giật mình.
- Tiên.....tiên sinh ngài đây là.......
- Bảo Đan sơ cấp mà thôi!
- Ực! Ý thiếp thân không nghi ngờ phẩm chất đan dược nhưng thứ cho thiếp thân ngu muội không biết loại đan dược này!
Đào Phương không khỏi cười khổ, đối phương vừa xuất ra liền là bảo Đan mà còn là loại Bảo Đan có phẩm chất thượng phẩm, nàng trái tim bé nhỏ đập liền hồi cảm giác Đan Đạo Đoàn đang đón tiếp 1 vị tiền bối ca thâm mạc trắc.
- Cái này là Khu Căn Trục Cốt Đan giúp tu sĩ khu căn trừ cốt tẩy bỏ tạp chất cường hóa cường độ thân thể, đặc biệt có 5 thành tăng độ tinh khiết của Linh Căn tác dụng cho Nguyên Anh trở xuống tu sĩ!
Nghe Lâm Thần giải thích dược hiệu của đan nàng bất giác đánh rơi cả đan dược xuống, Đào Phương không khỏi luống cuống xấu hổ. Đây là lần đầu tiên nàng nhận biết loại đan dược nghịch thiên đến thế. Nàng có nghiên cứu quá cổ tịch đan phương cũng nhận biết loại này đan dược nhưng tên gọi chỉ là Khu Căn đan được biết chỉ là bản thiếu của 1 loại đan dược, ai ngờ đâu đối phương xuất thủ lại là thất truyền đan dược mà còn là trọn vẹn đan dược.
Đào Phương trái tim hồi hộp hận không thể đem đan dược kiểm chứng nhưng lo sợ đối phương phật ý.
- Ở đây chỉ là 5 viên Bảo Đan sơ cấp thượng phẩm nếu không đủ mua thì ở chỗ ta còn có tốt hơn phẩm chất! Ta miễn phí cho Đan Đạo Đoàn 1 viên để kiểm tra vậy.
Đoạn Lâm Thần ngoắc tay bảo tên tiểu nhị đưa mình vào tay lại xuất ra 1 khỏa Khu Căn Trừ Cốt Đan ném tọt vào miệng hắn.
Tên tiểu nhị bất giác rùng mình liền ngồi xuống luyện hóa, hắn nguyên bản chỉ có Trúc Cơ sơ kì tu vi tư chất không tốt lắm sợ cả đời này khó có thể tiến Kết Đan nên Lâm Thần đen hắn ra làm ví dụ thật vừa lúc. Chỉ thấy nơi đan điền tên tiểu nhị sáng lên đỏ sắc quang đoàn toàn thân bừng lên cỗ khí tức mãnh liệt tạp chất trên cơ thể theo lỗ chân lông xì ra sau đó tiêu tán mất.
Chỉ sau chưa đầy 2 canh giờ tên tiểu nhị kết thúc lu luyện đứng dậy cảm giác 1 nguồn chân khí mãnh liệt dồi dào chưa từng có hắn từ Trúc Cơ sơ kì 1 mạch đẩy thẳng lên Trúc Cơ hậu kì mà không chút di chứng hay căn cơ bất ổn nào. Tên tiểu nhị cảm động muốn khóc quỳ xuống cảm tạ lấy để.
Đào Phương 1 bên theo dõi toàn bộ quá trình biến hóa nghiêng trời lệnh đất nàng miệng mở to đủ để nghét quả trứng vào. Tự nhiên 1 cảm giác rùng mình ập lấy nàng nhìn lọ đan dược trên tay mà run run không tự chủ.
“ Trên tay mình là ngàn vạn giá trị không xuể đan dược! híc! “
- Sao nào ta tin tưởng bằng pháp nhãn của chấp sự cỡ nãy đan đan dược chắc đủ để đổi 1 tờ giấy đề cử chứ!
- Đủ!! Chắc chắn.......à không.........không còn trên cả, tiên sinh đây là thẻ Chí Tôn của Đan Đạo Đoàn! - nói rồi Đào Phương luống cuống rút ra 1 tấm thẻ tử kim đặt lên bàn.
Lâm Thần cũng không nhận lấy tấm thẻ ngay mà hắn cũng chẳng có hứng thú với cái Chi Tôn thành viên này, làm ăn với Đan Đạo Đoàn chỉ để hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
- Chấp sự đây là.......
- Thiếp thân ngạo mạn dám hỏi mời tiên sinh gia nhập Đan Đạ Đoàn được không?
- Thứ lỗi cho không thể! - Lâm Thần như đoán được trực tiếp từ chối.
- Tiên sinh ngài không......
Lâm Thần ra hiệu dừng hắn không để đối phương cố gắng lôi kéo.
- Ta thân 1 mình đã quen nơi đây mai đó thật không tiện tham gia! Lần này đến đây ta chỉ có 1 mục đích đổi 1 tờ giấy đề cử cho cháu ta!
Đào Phương thở dài rũ rượi nhưng nàng không như vậy mà bỏ cuộc nàng sấn tới lợi dụng mị lực của bản thân.
- Không cần thiết phải ở lại Đan Đạo Đoàn, tiên sinh có thể tham gia với tư cách khánh khách trưởng lão như vậy ngài chỉ cần lên tiếng giấy đề cử gì gì đó không thành vấn đề!
Lâm Thần cũng hết cách bó tay với nữ nhân trước mặt hắn đành miễn cưỡng gật đầu nhận lời đồng thời Đào Phương cũng hiểu ý viết 1 tờ giấy đề cử với tên Lâm Thần đưa cho hắn.
Mãi đến khi Lâm Thần ra khỏi cửa hàng hắn lẫn vào 1 góc trút bỏ hắc ý nhân diện mạo đi đến nơi đăng kí.
.....................................
Tại 1 tòa cao lầu cổ kính trên đỉnh lầu có tạc hình cái đỉnh to rõ với ngọn lửa hừng hực, đây là tiêu chí của Đan Đạo Đoàn mà cái tòa cao lầu này vừa vặn là nơi bế quan của các cự đầu Đan Đạo Đoàn.
- Đào chấp sự có sự việc gì lại kinh động đến bọn ta!
Người lên tiếng là 1 lão giả đạo mạo cốt cách khí phái như lão tăng ẩn trên núi trên người toát ra linh khí bàng bạc nóng bức. Hắn là Thừa Chính đại nhân 1 tên Luyện Đan Đại Sư hậu kì hay hắn còn được biết với cái danh Thừa đoàn chủ!
- Kính xin đoàn chủ cùng hai vị thái trưởng lão xem xét đan dược trên đây!
Đào Phương điều động chân khí cách không nâng 1 lọ đan dược lên 3 vị lão nhân.
Thừa Chính rất nể mặt Đào Phương một phần do thân phận siêu nhiên của nàng một phần cũng là đến từ ái tài 1 thân thiên phú kinh diễm trên đan đạo. Hắn trút đan dược trên tay liền tức khắc chân khí bình ổn nhộn nhạo lên lập tức hai vị thái trưởng lão 2 bên cũng là ngạc nhiên trừng mắt nhìn khỏa đan dược hoàn mĩ vô khuyết trên tay đoàn chủ.
- Đây..... đây là.......là ngươi luyện chế sao!
- Rất tiếc không phải ta là của 1 vị tiên sinh bí ẩn đến trao đổi với chúng ta!
- Hắn đâu có lôi kéo được không! - Thừa đoàn chủ trở nên vô cung thất thố.
- Ha Ha Thừa đoàn chủ....khụ khụ......hình tượng a! - hai vị thái trưởng lão lần đầu tiên thấy đoàn chủ trở nên thất thố như vậy.
- Ha Ha Ha, ừm ừm Đào chấp sự có hay mời chào vị tiên sinh này!
Đào Phương khẽ cười phong mang vô tận nhưng mị lực dường như hoàn toàn vô hiệu trước 3 vị lão nhân lấy đan làm bạn này.
- Bẩm đoàn chủ ta may mắn không làm nhục mệnh!
- Tốt tốt tốt.....vậy.......vậy hắn đâu! - Thừa Chính tâm tình sảng khoái.
Đây là chuyện làm hắn sảng khoái nhất từ hơn 50 năm trở lại đây. Là 1 lão quái vật trong phương diện đan đạo hắn hiển nhiên nhận ra lập tức lai lịch đan dược trên tay mà hơn hết nữa khỏa đan dược này lại còn đạt phẩm chất thập phần cao cấp. Hắn với trình độ hiện tại tự nhận cũng phải khó khăn lắm mới luyện ra đan dược bằng 1 nửa như vậy.
- Bất quá nhân gia hắn chỉ nhận làm khanhn khách trưởng lão, hắn chỉ để lại đan dược rồi đi! - Đào Phương hơi khó nói - Nhưng đoàn chủ đừng lo chúng ta còn có cách móc mối quan hệ với nhân gia hắn!
Đoạn 1 chút Đào Phương lại tiếp tục.
- Nhân gia hắn sở dĩ dùng trân quý như thế đan dược chỉ để đổi lấy 1 tấm giấy đề cử cho cháu trai hắn, chỉ cần chúng ta thể hiện thành ý đối với cháu trai hắn tốt 1 điểm ta nghĩ nhân gia hắn sẽ rất hài lòng!
Thừa Chính nghe gật gù liền sảng khoái ra lệnh.
- Đào chấp sự ta cho ngươi nhiệm vụ vận dụng tài nguyên của Đan Đạo Đoàn ta cố gắng thỏa mãn tất cả đối với cháu trai hắn! Khà khà có vẻ Anh Tài Đại Hội lần này sẽ rất thú vị đây!
- Ta lĩnh mệnh!
.........................................
Lâm Thần vẫn ngây thơ vô số tội đi đến nơi đăng kí hắn vẫn chưa hay địa vị của mình được 1 thế lực to lớn bậc nhất Bảo Đa Thành hậu thuẫn bảo kê.
Đoàn người đăng kí cũng thật dài sơ qua chắc cũng phải hơn ngàn, trừ mấy tên công tử tiểu thư đài các được gia tộc lo tận răng ra thì hầu hết người đến nhiều là cao thủ đến khảo thí.
Lâm Thần ung dung đợi tới lượt thì........
- Tránh ra...tránh ra coi.......lũ tạp dân bẩn thỉu các ngươi mau tránh cho Đoàn nhị thiếu đi qua!
Âm thanh quát tháo xua đuổi của đám chân chó đây mà!
Lâm Thần không khỏi cảm khái: “ Chậc chậc nhị thế tổ mắt chó nhìn người thời nào cũng có! “.
- Ta phi cẩu thặng đâu ra Vinh thiếu còn chưa lên tiếng ở đâu ra Đoàn gia được phép vênh váo!
Đâu đâu lại âm thanh hùng hổ vang lên nữa.
- Không biết xấu hổ! Vinh gia, Đoàn gia là cái thá gì Công Tôn đại công tử còn chưa để các ngươi vào mắt!
Như thể sợ thiên hạ chưa đủ loạn 1 đoàn người vác kiệu xa hoa đi rất rầm rộ cũng muốn chen vào, chỉ thấy 1 cô nương dung mạo kiêu sa xinh đẹp nhưng tính nết thì.....
- Dẹp ba cái thứ ngụy công tử các ngươi đi bản cô nương đi đường chưa đến đến lượt các ngươi so ngang thấp đâu!
Là cô nàng nổi tiếng đanh đá đồng thời thủ đoạn cũng thập phần độc ác trái với vẻ đẹp trời ban của nàng..........Diệu gia con út tiểu thư Diệu Nhi!
Lâm Thần chứng kiến cái tràng cảnh không thể quen thuộc hơn nhưng lần này độ kịch tính có phần thái quá, hắn lẩm bẩm.
- Xem ra tứ đại gia tộc ở giữa cũng không ít sóng gió nha! Thật là đặc sắc!
* sr các đạo hữu thứ lỗi cho tại hạ cuối tuần không thể đăng ch mới! Tại hạ chỉ đăng trong tuần thôi nha! các đạo hữu đừng quên like sau môi ch truyện ******
- Khách quan hay chẳng cần linh đan diệu dược gì ạ! Chỉ cẩn ngài cần bản tiệm sẽ cấp tốc làm ngài hài lòng!
- Ta không đến đây mua đan dược! - Lâm Thần cố ý cải biến giọng nói của hắn trở nên trầm hơn, tay lấy ra 2 khỏa hạ phẩm linh thạch. - Ta cần gặp các ngươi chủ trì cửa tiệm này hoặc người có chức vị càng cao càng tốt!
Nhân viên vui vẻ nhận linh thạch nhanh chóng mời Lâm Thần vào phòng khách quý châm trà rót nước phục vụ tận tình. Không để Lâm Thần đợi lâu 1 vị nữ phụ nhìn thoáng qua đoán chừng 30 nhưng bảo dưỡng rất tốt vũ mị yểu điệu rất mê hoặc lòng người. Nữ phụ thoạt nhìn yếu đuối nhưng với 1 kẻ có Ma Phương như Lâm Thần không gì che mắt được hắn.
[ Đào Phương ( Luyện Đan Sư đỉnh phong)
Cảnh giới: Bán Nguyên Anh Cảnh
Lực chiến: 3000
Thần hồn: 2100 ]
Đào Phương thân là dòng chính Đào gia đại tiểu thư từ nhỏ đã thể hiện ra thiên phú kinh diễm về đan dược, đến năm 12 tuổi y được một vị thái trưởng lão của Đan Đạo Đoàn tận Trung Châu tình cờ thu nhận đệ tử, vì này 1 thân y bát truyền thụ cho Đào Phương cũng xem Đào Phương như nghĩa nữ. Sâu xa nguồn gốc nên ngoại trừ Đoàn chủ phân đà cũng 2 vị thái thượng trưởng lão thì nàng là người có tiếng nói nhất ở đây.
Lâm Thần nhìn đường cong khiêu gợi cộng với đồi núi trập trùng không khỏi nuốt nước miếng những vẫn bảo trì tâm thần vững chắc 1 vẻ thần bí cao thâm.
- Thiếp thân là chấp sự ở đây ra mắt tiên sinh! - Đào Phương cung kính.
- E hèm! Luyện Đan Sư đỉnh phong à, không tệ!
Đào Phương sững sốt, cảnh giới luyện đan của mình rất ít khi phô diễn ra ngoài ấy vậy mà đối phương chỉ liếc mắt liền nói ra thân phân của mình.
“ Xem ra người này không đơn giản! “
- Để tiên sinh chê cười! Thiếp thân chỉ là có chút nghiên cứu, chẳng hay tiên sinh cần gì ở Đan Đạo Đoàn ta! Ta có thể thay tiên sinh làm chủ 1 2!
Trực tiếp, đúng là phong cách người làm ăn rất nhanh gọn.
- Giấy đề cử Anh Tài Đại Hội có bán không?
Đào Phương: “.............”
Tiểu nhị: “........... “
Cả gian phòng đứng hình mất 5 giây trước đề nghị của Lâm Thần. Thấy không ai phản ứng Lâm Thần xuất ra 1 cái bình ngọc đặt lên bàn.
- Ta cần cho cháu ta! Cái này đan dược chắc đủ để đổi nhỉ?
Đào Phương có chút hoàn hồn nàng không nói chỉ nhanh chóng mở bình ngọc ra 1 làn hương nồng đậm sộc vào mũi, y đổ ra đan dược viên to tròn trắng tinh khiết nồng nạn dược hương lan tỏa.
Là người trong nghề Đào Phương nhanh chóng kiểm nghiệm sơ bộ đan dược thì không khỏi làm nàng giật mình.
- Tiên.....tiên sinh ngài đây là.......
- Bảo Đan sơ cấp mà thôi!
- Ực! Ý thiếp thân không nghi ngờ phẩm chất đan dược nhưng thứ cho thiếp thân ngu muội không biết loại đan dược này!
Đào Phương không khỏi cười khổ, đối phương vừa xuất ra liền là bảo Đan mà còn là loại Bảo Đan có phẩm chất thượng phẩm, nàng trái tim bé nhỏ đập liền hồi cảm giác Đan Đạo Đoàn đang đón tiếp 1 vị tiền bối ca thâm mạc trắc.
- Cái này là Khu Căn Trục Cốt Đan giúp tu sĩ khu căn trừ cốt tẩy bỏ tạp chất cường hóa cường độ thân thể, đặc biệt có 5 thành tăng độ tinh khiết của Linh Căn tác dụng cho Nguyên Anh trở xuống tu sĩ!
Nghe Lâm Thần giải thích dược hiệu của đan nàng bất giác đánh rơi cả đan dược xuống, Đào Phương không khỏi luống cuống xấu hổ. Đây là lần đầu tiên nàng nhận biết loại đan dược nghịch thiên đến thế. Nàng có nghiên cứu quá cổ tịch đan phương cũng nhận biết loại này đan dược nhưng tên gọi chỉ là Khu Căn đan được biết chỉ là bản thiếu của 1 loại đan dược, ai ngờ đâu đối phương xuất thủ lại là thất truyền đan dược mà còn là trọn vẹn đan dược.
Đào Phương trái tim hồi hộp hận không thể đem đan dược kiểm chứng nhưng lo sợ đối phương phật ý.
- Ở đây chỉ là 5 viên Bảo Đan sơ cấp thượng phẩm nếu không đủ mua thì ở chỗ ta còn có tốt hơn phẩm chất! Ta miễn phí cho Đan Đạo Đoàn 1 viên để kiểm tra vậy.
Đoạn Lâm Thần ngoắc tay bảo tên tiểu nhị đưa mình vào tay lại xuất ra 1 khỏa Khu Căn Trừ Cốt Đan ném tọt vào miệng hắn.
Tên tiểu nhị bất giác rùng mình liền ngồi xuống luyện hóa, hắn nguyên bản chỉ có Trúc Cơ sơ kì tu vi tư chất không tốt lắm sợ cả đời này khó có thể tiến Kết Đan nên Lâm Thần đen hắn ra làm ví dụ thật vừa lúc. Chỉ thấy nơi đan điền tên tiểu nhị sáng lên đỏ sắc quang đoàn toàn thân bừng lên cỗ khí tức mãnh liệt tạp chất trên cơ thể theo lỗ chân lông xì ra sau đó tiêu tán mất.
Chỉ sau chưa đầy 2 canh giờ tên tiểu nhị kết thúc lu luyện đứng dậy cảm giác 1 nguồn chân khí mãnh liệt dồi dào chưa từng có hắn từ Trúc Cơ sơ kì 1 mạch đẩy thẳng lên Trúc Cơ hậu kì mà không chút di chứng hay căn cơ bất ổn nào. Tên tiểu nhị cảm động muốn khóc quỳ xuống cảm tạ lấy để.
Đào Phương 1 bên theo dõi toàn bộ quá trình biến hóa nghiêng trời lệnh đất nàng miệng mở to đủ để nghét quả trứng vào. Tự nhiên 1 cảm giác rùng mình ập lấy nàng nhìn lọ đan dược trên tay mà run run không tự chủ.
“ Trên tay mình là ngàn vạn giá trị không xuể đan dược! híc! “
- Sao nào ta tin tưởng bằng pháp nhãn của chấp sự cỡ nãy đan đan dược chắc đủ để đổi 1 tờ giấy đề cử chứ!
- Đủ!! Chắc chắn.......à không.........không còn trên cả, tiên sinh đây là thẻ Chí Tôn của Đan Đạo Đoàn! - nói rồi Đào Phương luống cuống rút ra 1 tấm thẻ tử kim đặt lên bàn.
Lâm Thần cũng không nhận lấy tấm thẻ ngay mà hắn cũng chẳng có hứng thú với cái Chi Tôn thành viên này, làm ăn với Đan Đạo Đoàn chỉ để hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
- Chấp sự đây là.......
- Thiếp thân ngạo mạn dám hỏi mời tiên sinh gia nhập Đan Đạ Đoàn được không?
- Thứ lỗi cho không thể! - Lâm Thần như đoán được trực tiếp từ chối.
- Tiên sinh ngài không......
Lâm Thần ra hiệu dừng hắn không để đối phương cố gắng lôi kéo.
- Ta thân 1 mình đã quen nơi đây mai đó thật không tiện tham gia! Lần này đến đây ta chỉ có 1 mục đích đổi 1 tờ giấy đề cử cho cháu ta!
Đào Phương thở dài rũ rượi nhưng nàng không như vậy mà bỏ cuộc nàng sấn tới lợi dụng mị lực của bản thân.
- Không cần thiết phải ở lại Đan Đạo Đoàn, tiên sinh có thể tham gia với tư cách khánh khách trưởng lão như vậy ngài chỉ cần lên tiếng giấy đề cử gì gì đó không thành vấn đề!
Lâm Thần cũng hết cách bó tay với nữ nhân trước mặt hắn đành miễn cưỡng gật đầu nhận lời đồng thời Đào Phương cũng hiểu ý viết 1 tờ giấy đề cử với tên Lâm Thần đưa cho hắn.
Mãi đến khi Lâm Thần ra khỏi cửa hàng hắn lẫn vào 1 góc trút bỏ hắc ý nhân diện mạo đi đến nơi đăng kí.
.....................................
Tại 1 tòa cao lầu cổ kính trên đỉnh lầu có tạc hình cái đỉnh to rõ với ngọn lửa hừng hực, đây là tiêu chí của Đan Đạo Đoàn mà cái tòa cao lầu này vừa vặn là nơi bế quan của các cự đầu Đan Đạo Đoàn.
- Đào chấp sự có sự việc gì lại kinh động đến bọn ta!
Người lên tiếng là 1 lão giả đạo mạo cốt cách khí phái như lão tăng ẩn trên núi trên người toát ra linh khí bàng bạc nóng bức. Hắn là Thừa Chính đại nhân 1 tên Luyện Đan Đại Sư hậu kì hay hắn còn được biết với cái danh Thừa đoàn chủ!
- Kính xin đoàn chủ cùng hai vị thái trưởng lão xem xét đan dược trên đây!
Đào Phương điều động chân khí cách không nâng 1 lọ đan dược lên 3 vị lão nhân.
Thừa Chính rất nể mặt Đào Phương một phần do thân phận siêu nhiên của nàng một phần cũng là đến từ ái tài 1 thân thiên phú kinh diễm trên đan đạo. Hắn trút đan dược trên tay liền tức khắc chân khí bình ổn nhộn nhạo lên lập tức hai vị thái trưởng lão 2 bên cũng là ngạc nhiên trừng mắt nhìn khỏa đan dược hoàn mĩ vô khuyết trên tay đoàn chủ.
- Đây..... đây là.......là ngươi luyện chế sao!
- Rất tiếc không phải ta là của 1 vị tiên sinh bí ẩn đến trao đổi với chúng ta!
- Hắn đâu có lôi kéo được không! - Thừa đoàn chủ trở nên vô cung thất thố.
- Ha Ha Thừa đoàn chủ....khụ khụ......hình tượng a! - hai vị thái trưởng lão lần đầu tiên thấy đoàn chủ trở nên thất thố như vậy.
- Ha Ha Ha, ừm ừm Đào chấp sự có hay mời chào vị tiên sinh này!
Đào Phương khẽ cười phong mang vô tận nhưng mị lực dường như hoàn toàn vô hiệu trước 3 vị lão nhân lấy đan làm bạn này.
- Bẩm đoàn chủ ta may mắn không làm nhục mệnh!
- Tốt tốt tốt.....vậy.......vậy hắn đâu! - Thừa Chính tâm tình sảng khoái.
Đây là chuyện làm hắn sảng khoái nhất từ hơn 50 năm trở lại đây. Là 1 lão quái vật trong phương diện đan đạo hắn hiển nhiên nhận ra lập tức lai lịch đan dược trên tay mà hơn hết nữa khỏa đan dược này lại còn đạt phẩm chất thập phần cao cấp. Hắn với trình độ hiện tại tự nhận cũng phải khó khăn lắm mới luyện ra đan dược bằng 1 nửa như vậy.
- Bất quá nhân gia hắn chỉ nhận làm khanhn khách trưởng lão, hắn chỉ để lại đan dược rồi đi! - Đào Phương hơi khó nói - Nhưng đoàn chủ đừng lo chúng ta còn có cách móc mối quan hệ với nhân gia hắn!
Đoạn 1 chút Đào Phương lại tiếp tục.
- Nhân gia hắn sở dĩ dùng trân quý như thế đan dược chỉ để đổi lấy 1 tấm giấy đề cử cho cháu trai hắn, chỉ cần chúng ta thể hiện thành ý đối với cháu trai hắn tốt 1 điểm ta nghĩ nhân gia hắn sẽ rất hài lòng!
Thừa Chính nghe gật gù liền sảng khoái ra lệnh.
- Đào chấp sự ta cho ngươi nhiệm vụ vận dụng tài nguyên của Đan Đạo Đoàn ta cố gắng thỏa mãn tất cả đối với cháu trai hắn! Khà khà có vẻ Anh Tài Đại Hội lần này sẽ rất thú vị đây!
- Ta lĩnh mệnh!
.........................................
Lâm Thần vẫn ngây thơ vô số tội đi đến nơi đăng kí hắn vẫn chưa hay địa vị của mình được 1 thế lực to lớn bậc nhất Bảo Đa Thành hậu thuẫn bảo kê.
Đoàn người đăng kí cũng thật dài sơ qua chắc cũng phải hơn ngàn, trừ mấy tên công tử tiểu thư đài các được gia tộc lo tận răng ra thì hầu hết người đến nhiều là cao thủ đến khảo thí.
Lâm Thần ung dung đợi tới lượt thì........
- Tránh ra...tránh ra coi.......lũ tạp dân bẩn thỉu các ngươi mau tránh cho Đoàn nhị thiếu đi qua!
Âm thanh quát tháo xua đuổi của đám chân chó đây mà!
Lâm Thần không khỏi cảm khái: “ Chậc chậc nhị thế tổ mắt chó nhìn người thời nào cũng có! “.
- Ta phi cẩu thặng đâu ra Vinh thiếu còn chưa lên tiếng ở đâu ra Đoàn gia được phép vênh váo!
Đâu đâu lại âm thanh hùng hổ vang lên nữa.
- Không biết xấu hổ! Vinh gia, Đoàn gia là cái thá gì Công Tôn đại công tử còn chưa để các ngươi vào mắt!
Như thể sợ thiên hạ chưa đủ loạn 1 đoàn người vác kiệu xa hoa đi rất rầm rộ cũng muốn chen vào, chỉ thấy 1 cô nương dung mạo kiêu sa xinh đẹp nhưng tính nết thì.....
- Dẹp ba cái thứ ngụy công tử các ngươi đi bản cô nương đi đường chưa đến đến lượt các ngươi so ngang thấp đâu!
Là cô nàng nổi tiếng đanh đá đồng thời thủ đoạn cũng thập phần độc ác trái với vẻ đẹp trời ban của nàng..........Diệu gia con út tiểu thư Diệu Nhi!
Lâm Thần chứng kiến cái tràng cảnh không thể quen thuộc hơn nhưng lần này độ kịch tính có phần thái quá, hắn lẩm bẩm.
- Xem ra tứ đại gia tộc ở giữa cũng không ít sóng gió nha! Thật là đặc sắc!
* sr các đạo hữu thứ lỗi cho tại hạ cuối tuần không thể đăng ch mới! Tại hạ chỉ đăng trong tuần thôi nha! các đạo hữu đừng quên like sau môi ch truyện ******
Danh sách chương