Tay phải người đàn ông vẫn đặt trên môi cô gái nhỏ, tay trái vô ý thức ôm vòng eo mảnh khảnh của nàng.
Khoảng cách quá mức gần sát, tư thế quá mức ái muội, có thể nghe rõ ràng tiếng hít thở của nhau.
Thực rõ ràng, giữa hai người lúc này, đã sớm vượt qua giới hạn an toàn.
Vân Khuynh nâng mắt, lần nữa nhìn vào cặp mắt thâm thúy kia: “…. Anh trai.”
Khóe miệng bị lấp kín âm thầm giơ lên, giọng nữ thanh nhã rầu rĩ truyền ra từ lòng bàn tay người đàn ông.
Ánh mắt Tiết Cận Sâm trong chớp mắt u ám khó nhận ra, đột nhiên buông tay phải ——
Nhưng mà, nhiệt độ ở lòng bàn tay vẫn không tản đi, thậm chí… dường như lan tràn vào đáy lòng.
Hắn hơi rũ mắt, nhìn vào gương mặt tinh xảo của cô gái nhỏ, khi đôi mắt kia nhìn lại, trong con ngươi của nàng chỉ có ảnh ngược của chính mình.
Kỳ thật, sự chênh lệch độ cao này…. rất thích hợp hôn môi.
Vân Khuynh hàng mi dài khẽ run, thậm chí có thể cảm giác được tim đập nhanh hơn.
Giây tiếp theo.
Tiết Cận Sâm cúi người xuống.
Hơi thở trầm mị thấp nhuần vang lên bên tai nàng: “Ngoan.”
Tiếp theo, người đàn ông ngồi dậy, hoàn toàn buông Vân Khuynh ra. Xoay người, tự nhiên cất bước rời đi ——
Tiêu sái giống như khi tới rời khỏi tầm mắt nàng.
Chỉ chừa lại Vân Khuynh giật mình tại chỗ.
Nháy mắt cánh cửa bị người đàn ông đóng lại, nàng mới ức chế không được ——
Bụm mặt, cười khẽ ra tiếng.
Người yêu mình kiếp này…. quá đáng yêu đi.
Đi tới như vậy, dùng phương thức này chống lưng cho nàng.
Rõ ràng tâm động, vẫn khắc chế mà cất bước rời đi.
Ai nha.
Đáng tiếc, nếu lỗ tai không hồng hồng thì càng tốt.
Vân Khuynh cong môi, một bên chuẩn bị rửa mặt, một bên tự hỏi.
Người yêu tuân thủ nguyên tắc như vậy, có lẽ, nàng nên chủ động sửa sách lược? Đến nỗi lời đồn đãi trong tối nay dự kiến có thể gây ra oanh động ——
….. Khụ.
Vẫn là để ngày mai rồi nói sau.
Bên kia, thư phòng.
Tiết Cận Sâm trở lại bên máy tính, lưu loát mà thoát YY.
Chỉ là, nháy mắt nhìn đến tên tài khoản “Đế Thần” kia, người đàn ông nheo mắt lại, ánh mắt đen tối không rõ.
*
Hai vị đương sự gây nên oanh động đều offline.
Mà trên mạng, vẫn là một mảnh lửa nóng.
Trên YY, nháy mắt tài khoản “Vân Xuất Tụ” biến mất, Vương Mộng Huyên trực tiếp nghẹn họng.
Hồi tưởng thanh âm mỹ đến cực điểm vừa nghe được kia, cô ta càng khó có thể tin ——
Tiện nhân Lục Vân Khuynh này!
Chẳng lẽ ẩn giấu một dã nam nhân ở nhà?!
“Phanh ——”
Đột nhiên, một tiếng vang lên bên cạnh, đánh gãy suy nghĩ của cô ta.
Vương Mộng Huyên chấn kinh quay đầu lại, liền thấy Kiều Bắc Vọng mặt trầm như nước, một quyền đấm vào máy tính trên bàn.
“Bắc ca….” Cô ta mềm mại mở miệng: “Anh làm sao vậy?”
Kiều Bắc Vọng lại mắt điếc tai ngơ, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm khu bình luận.
Vương Mộng Huyên nhăn mày, theo tầm mắt của hắn ta nhìn lại ——
[ Giang gia – Bắc đại đẹp trai nhất ] Tui đi sám hối, chịu không nổi. Có điểm muốn cào tường a.
[ Giang Mộng – xw ] LS chịu đựng, tuy rằng tui cũng….
Ngôn luận tương tự, kéo dài vài trang.
Này….
Vương Mộng Huyên cắn môi, khó trách bạn trai lại tức giận.
Nhưng, ngay cả cô ta cũng không thể không thừa nhận, giọng nam vừa rồi, thật sự quá hấp dẫn người…..
Chẳng qua, âm thanh chỉ là thứ yếu.
Nghĩ đến, vừa có giọng nói hay vừa có gương mặt đẹp như Kiều Bắc Vọng, căn bản là lông phượng sừng lân.
Vương Mộng Huyên âm thầm bĩu môi, đè xuống ghen ghét trong lòng, vừa định trấn an bạn trai ——
“Ha ha. Không nghĩ tới Vân đại ngoài ý muốn rớt tuyến? Mọi người an tĩnh nào, trở lại hiện trường ca hội sinh nhật của chúng ta đi.”
Trên tuyến, “Lạc Nhã” đã mở miệng trước, cứu tràng.
Thậm chí, còn lén gõ tin nhắn riêng cho Kiều Bắc Vọng, gửi đến một tràng dài an ủi.
Kiều Bắc Vọng khẽ hừ một tiếng, phút chốc ánh mắt lạnh lẽo liếc Vương Mộng Huyên một cái.
Vương Mộng Huyên sợ hãi cả kinh, mới phát hiện chính mình thế mà bị giành trước một bước, tức khắc thấp thỏm.
“Bắc ca, anh đừng nghĩ quá nhiều, chỉ là một người ngoài cuộc, sao có thể so với anh….”
Đột nhiên, cô ta linh quang chợt lóe ——
“Vân Xuất Tụ” là vị khách quý cuối cùng.
Ấn theo kế hoạch ban đầu, sau lượt của nàng, “Giang Sơn Bắc Vọng” và “Chỉ Tiêm Y Mộng” sẽ lên mạch biểu diễn lần nữa.
Nghĩ đến đoạn này, Vương Mộng Huyên trong lòng vui vẻ, vội ôn nhu mở miệng.
“Lại nói, nếu người lạ đi rồi, không phải lại thành sân nhà của anh sao?”
Nghe vậy, khuôn mặt tuấn tú của Kiều Bắc Vọng mới có chút dáng cười.
Nhưng mà, cũng ngay tại một giây này, nhìn thấy màn hình máy tính thì cứng ngắc ngừng lại ——
Chỉ thấy nhân số trên kênh, thế nhưng biến thành hơn 5000! Hơn nữa, vẫn còn hơi hạ xuống.
Phải biết rằng, khi mở màn ca hội đêm nay, nhân số thượng tuyến là hơn 3 vạn.
Hiện tại “Vân Xuất Tụ” vừa đi, đã giảm xuống còn từng này, không phải là ngang nhiên vả mặt hắn ta sao?
Huống chi, mấy người còn thượng tuyến kia, ở khu bình luận xoát cũng là tiện nhân kia cùng “giọng nam thần bí”, hoàn toàn xem nhẹ hắn ta!
“Bang!”
Kiều Bắc Vọng cực kỳ tức giận hạ mạch: “Tiện nhân!”
Một bên, Vương Mộng Huyên cũng gắt gao cắn răng, phong cảnh đêm nay của cô ta, cứ như thế bị phá hủy!
Lục, Vân, Khuynh!
Cô ta thầm hận, cười lạnh mà nhìn một đám người duy nhất có chút không tìm được trạng thái ——
Mấy tài khoản có tên bắt đầu bằng “Sở Triều”…..
A.
Một bên câu võng văn đại thần lên tràng, một bên cùng dã nam nhân ở chung.
Hiện tại mọi người bị âm thanh của nam thần làm hôn mê không kịp phản ứng, nếu cô ta nhắc nhở…..
Chờ lời đồn đãi chân đạp hai thuyền truyền ra vào sáng mai, xem tiện nhân kia xử lý như thế nào!
*
Hôm sau, ngày thứ bảy.
Sáng sớm.
Vân Khuynh tỉnh dậy từ sớm, cùng Tiết Cận Sâm dùng cơm, sau đó trở về phòng bật máy tính.
Thời gian máy tính khởi động, nàng có chút không để ý nghĩ ngợi.
Một đêm qua đi, sự kiện hẳn cũng lên men tám chín phần rồi.
Hoa si âm thanh của nam thần Tiết Cận Sâm nhất định có.
Trừ cái đó ra, hẳn sẽ có người bôi đen nàng bắt cá hai tay đi ——
Ai bảo người đàn ông kia không lên tiếng bằng tài khoản “Đế Thần”, ngược lại chạy tới chỗ nàng chơi trò ngoài ý muốn cơ.
Chẳng qua, kỳ thật nàng cũng không thèm để ý.
Nhưng thật ra rất mong chờ cái ngày người yêu công khai tài khoản, cho nhóm anti trợn mắt há hốc mồm nha!
Nghĩ đến cảnh tượng kia, Vân Khuynh ác ý thú vị cười cười.
Cho đến khi màn hình khởi động quen thuộc ánh vào mi mắt.
Vào mạng, online.
Nháy mắt giao diện diễn đàn, QQ, weibo mở ra, nàng hơi ngẩn người.
Hoa si cùng bôi đen ngoại tình trong dự đoán cũng đang treo, nhưng, đề tài nóng hổi nhất giới võng phối, lại là ——
Cuộc thi phối âm NPC trò chơi điện tử “Đại Sở Hoàng Triều”?!
Mà lúc này, tại khoa học kỹ thuật Thần Hoàng.
Trợ lý Quý biểu tình càng thêm kinh khủng.
“Lão đại, anh, anh…. nói cái gì?!”
Anh không thể tin được nhìn Tiết Cận Sâm, quả thực hoài nghi Boss bị người ngoài hành tinh chiếm đoạt thân thể.
Mà người đàn ông bị nghi ngờ chỉ nhướng mày, lộ ra biểu tình cười như không cười.
“Cậu không nghe lầm.”
“Nhưng mà…..” Trợ lý Quý không khỏi rùng mình, vẻ mặt đau khổ nói.
“Lão đại, anh đường đường là một CEO, mai danh ẩn tích tham gia một hoạt động nhỏ của công ty, hà tất phải vậy?”
Tiết Cận Sâm không nói nữa, chỉ lãnh đạm mà liếc mắt nhìn anh.
“Được rồi.” Quý Thiên không thể không đầu hàng, yên lặng đi ra ngoài.
“Từ từ.” Tiết Cận Sâm gọi anh lại.
Trợ lý Quý vui mừng quay đầu, cho rằng lão đại nhà mình thay đổi chủ ý không đáng tin cậy này.
Lại nghe người đàn ông nhàn nhạt nói: “Thuận tiện, giúp tôi liên hệ mấy người phối âm chuyên nghiệp.”
_________________________
Tiến vào tình tiết mới rồi nè.
Tài khoản thứ ba của nam chính, sắp online!!
Khoảng cách quá mức gần sát, tư thế quá mức ái muội, có thể nghe rõ ràng tiếng hít thở của nhau.
Thực rõ ràng, giữa hai người lúc này, đã sớm vượt qua giới hạn an toàn.
Vân Khuynh nâng mắt, lần nữa nhìn vào cặp mắt thâm thúy kia: “…. Anh trai.”
Khóe miệng bị lấp kín âm thầm giơ lên, giọng nữ thanh nhã rầu rĩ truyền ra từ lòng bàn tay người đàn ông.
Ánh mắt Tiết Cận Sâm trong chớp mắt u ám khó nhận ra, đột nhiên buông tay phải ——
Nhưng mà, nhiệt độ ở lòng bàn tay vẫn không tản đi, thậm chí… dường như lan tràn vào đáy lòng.
Hắn hơi rũ mắt, nhìn vào gương mặt tinh xảo của cô gái nhỏ, khi đôi mắt kia nhìn lại, trong con ngươi của nàng chỉ có ảnh ngược của chính mình.
Kỳ thật, sự chênh lệch độ cao này…. rất thích hợp hôn môi.
Vân Khuynh hàng mi dài khẽ run, thậm chí có thể cảm giác được tim đập nhanh hơn.
Giây tiếp theo.
Tiết Cận Sâm cúi người xuống.
Hơi thở trầm mị thấp nhuần vang lên bên tai nàng: “Ngoan.”
Tiếp theo, người đàn ông ngồi dậy, hoàn toàn buông Vân Khuynh ra. Xoay người, tự nhiên cất bước rời đi ——
Tiêu sái giống như khi tới rời khỏi tầm mắt nàng.
Chỉ chừa lại Vân Khuynh giật mình tại chỗ.
Nháy mắt cánh cửa bị người đàn ông đóng lại, nàng mới ức chế không được ——
Bụm mặt, cười khẽ ra tiếng.
Người yêu mình kiếp này…. quá đáng yêu đi.
Đi tới như vậy, dùng phương thức này chống lưng cho nàng.
Rõ ràng tâm động, vẫn khắc chế mà cất bước rời đi.
Ai nha.
Đáng tiếc, nếu lỗ tai không hồng hồng thì càng tốt.
Vân Khuynh cong môi, một bên chuẩn bị rửa mặt, một bên tự hỏi.
Người yêu tuân thủ nguyên tắc như vậy, có lẽ, nàng nên chủ động sửa sách lược? Đến nỗi lời đồn đãi trong tối nay dự kiến có thể gây ra oanh động ——
….. Khụ.
Vẫn là để ngày mai rồi nói sau.
Bên kia, thư phòng.
Tiết Cận Sâm trở lại bên máy tính, lưu loát mà thoát YY.
Chỉ là, nháy mắt nhìn đến tên tài khoản “Đế Thần” kia, người đàn ông nheo mắt lại, ánh mắt đen tối không rõ.
*
Hai vị đương sự gây nên oanh động đều offline.
Mà trên mạng, vẫn là một mảnh lửa nóng.
Trên YY, nháy mắt tài khoản “Vân Xuất Tụ” biến mất, Vương Mộng Huyên trực tiếp nghẹn họng.
Hồi tưởng thanh âm mỹ đến cực điểm vừa nghe được kia, cô ta càng khó có thể tin ——
Tiện nhân Lục Vân Khuynh này!
Chẳng lẽ ẩn giấu một dã nam nhân ở nhà?!
“Phanh ——”
Đột nhiên, một tiếng vang lên bên cạnh, đánh gãy suy nghĩ của cô ta.
Vương Mộng Huyên chấn kinh quay đầu lại, liền thấy Kiều Bắc Vọng mặt trầm như nước, một quyền đấm vào máy tính trên bàn.
“Bắc ca….” Cô ta mềm mại mở miệng: “Anh làm sao vậy?”
Kiều Bắc Vọng lại mắt điếc tai ngơ, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm khu bình luận.
Vương Mộng Huyên nhăn mày, theo tầm mắt của hắn ta nhìn lại ——
[ Giang gia – Bắc đại đẹp trai nhất ] Tui đi sám hối, chịu không nổi. Có điểm muốn cào tường a.
[ Giang Mộng – xw ] LS chịu đựng, tuy rằng tui cũng….
Ngôn luận tương tự, kéo dài vài trang.
Này….
Vương Mộng Huyên cắn môi, khó trách bạn trai lại tức giận.
Nhưng, ngay cả cô ta cũng không thể không thừa nhận, giọng nam vừa rồi, thật sự quá hấp dẫn người…..
Chẳng qua, âm thanh chỉ là thứ yếu.
Nghĩ đến, vừa có giọng nói hay vừa có gương mặt đẹp như Kiều Bắc Vọng, căn bản là lông phượng sừng lân.
Vương Mộng Huyên âm thầm bĩu môi, đè xuống ghen ghét trong lòng, vừa định trấn an bạn trai ——
“Ha ha. Không nghĩ tới Vân đại ngoài ý muốn rớt tuyến? Mọi người an tĩnh nào, trở lại hiện trường ca hội sinh nhật của chúng ta đi.”
Trên tuyến, “Lạc Nhã” đã mở miệng trước, cứu tràng.
Thậm chí, còn lén gõ tin nhắn riêng cho Kiều Bắc Vọng, gửi đến một tràng dài an ủi.
Kiều Bắc Vọng khẽ hừ một tiếng, phút chốc ánh mắt lạnh lẽo liếc Vương Mộng Huyên một cái.
Vương Mộng Huyên sợ hãi cả kinh, mới phát hiện chính mình thế mà bị giành trước một bước, tức khắc thấp thỏm.
“Bắc ca, anh đừng nghĩ quá nhiều, chỉ là một người ngoài cuộc, sao có thể so với anh….”
Đột nhiên, cô ta linh quang chợt lóe ——
“Vân Xuất Tụ” là vị khách quý cuối cùng.
Ấn theo kế hoạch ban đầu, sau lượt của nàng, “Giang Sơn Bắc Vọng” và “Chỉ Tiêm Y Mộng” sẽ lên mạch biểu diễn lần nữa.
Nghĩ đến đoạn này, Vương Mộng Huyên trong lòng vui vẻ, vội ôn nhu mở miệng.
“Lại nói, nếu người lạ đi rồi, không phải lại thành sân nhà của anh sao?”
Nghe vậy, khuôn mặt tuấn tú của Kiều Bắc Vọng mới có chút dáng cười.
Nhưng mà, cũng ngay tại một giây này, nhìn thấy màn hình máy tính thì cứng ngắc ngừng lại ——
Chỉ thấy nhân số trên kênh, thế nhưng biến thành hơn 5000! Hơn nữa, vẫn còn hơi hạ xuống.
Phải biết rằng, khi mở màn ca hội đêm nay, nhân số thượng tuyến là hơn 3 vạn.
Hiện tại “Vân Xuất Tụ” vừa đi, đã giảm xuống còn từng này, không phải là ngang nhiên vả mặt hắn ta sao?
Huống chi, mấy người còn thượng tuyến kia, ở khu bình luận xoát cũng là tiện nhân kia cùng “giọng nam thần bí”, hoàn toàn xem nhẹ hắn ta!
“Bang!”
Kiều Bắc Vọng cực kỳ tức giận hạ mạch: “Tiện nhân!”
Một bên, Vương Mộng Huyên cũng gắt gao cắn răng, phong cảnh đêm nay của cô ta, cứ như thế bị phá hủy!
Lục, Vân, Khuynh!
Cô ta thầm hận, cười lạnh mà nhìn một đám người duy nhất có chút không tìm được trạng thái ——
Mấy tài khoản có tên bắt đầu bằng “Sở Triều”…..
A.
Một bên câu võng văn đại thần lên tràng, một bên cùng dã nam nhân ở chung.
Hiện tại mọi người bị âm thanh của nam thần làm hôn mê không kịp phản ứng, nếu cô ta nhắc nhở…..
Chờ lời đồn đãi chân đạp hai thuyền truyền ra vào sáng mai, xem tiện nhân kia xử lý như thế nào!
*
Hôm sau, ngày thứ bảy.
Sáng sớm.
Vân Khuynh tỉnh dậy từ sớm, cùng Tiết Cận Sâm dùng cơm, sau đó trở về phòng bật máy tính.
Thời gian máy tính khởi động, nàng có chút không để ý nghĩ ngợi.
Một đêm qua đi, sự kiện hẳn cũng lên men tám chín phần rồi.
Hoa si âm thanh của nam thần Tiết Cận Sâm nhất định có.
Trừ cái đó ra, hẳn sẽ có người bôi đen nàng bắt cá hai tay đi ——
Ai bảo người đàn ông kia không lên tiếng bằng tài khoản “Đế Thần”, ngược lại chạy tới chỗ nàng chơi trò ngoài ý muốn cơ.
Chẳng qua, kỳ thật nàng cũng không thèm để ý.
Nhưng thật ra rất mong chờ cái ngày người yêu công khai tài khoản, cho nhóm anti trợn mắt há hốc mồm nha!
Nghĩ đến cảnh tượng kia, Vân Khuynh ác ý thú vị cười cười.
Cho đến khi màn hình khởi động quen thuộc ánh vào mi mắt.
Vào mạng, online.
Nháy mắt giao diện diễn đàn, QQ, weibo mở ra, nàng hơi ngẩn người.
Hoa si cùng bôi đen ngoại tình trong dự đoán cũng đang treo, nhưng, đề tài nóng hổi nhất giới võng phối, lại là ——
Cuộc thi phối âm NPC trò chơi điện tử “Đại Sở Hoàng Triều”?!
Mà lúc này, tại khoa học kỹ thuật Thần Hoàng.
Trợ lý Quý biểu tình càng thêm kinh khủng.
“Lão đại, anh, anh…. nói cái gì?!”
Anh không thể tin được nhìn Tiết Cận Sâm, quả thực hoài nghi Boss bị người ngoài hành tinh chiếm đoạt thân thể.
Mà người đàn ông bị nghi ngờ chỉ nhướng mày, lộ ra biểu tình cười như không cười.
“Cậu không nghe lầm.”
“Nhưng mà…..” Trợ lý Quý không khỏi rùng mình, vẻ mặt đau khổ nói.
“Lão đại, anh đường đường là một CEO, mai danh ẩn tích tham gia một hoạt động nhỏ của công ty, hà tất phải vậy?”
Tiết Cận Sâm không nói nữa, chỉ lãnh đạm mà liếc mắt nhìn anh.
“Được rồi.” Quý Thiên không thể không đầu hàng, yên lặng đi ra ngoài.
“Từ từ.” Tiết Cận Sâm gọi anh lại.
Trợ lý Quý vui mừng quay đầu, cho rằng lão đại nhà mình thay đổi chủ ý không đáng tin cậy này.
Lại nghe người đàn ông nhàn nhạt nói: “Thuận tiện, giúp tôi liên hệ mấy người phối âm chuyên nghiệp.”
_________________________
Tiến vào tình tiết mới rồi nè.
Tài khoản thứ ba của nam chính, sắp online!!
Danh sách chương