Thanh âm này……

Vân Khuynh đột nhiên nheo mắt lại, nhớ tới CV đối thoại với mình vào đêm chung kết.

“Dứu Sắc”? Vì thế.

Nàng cười khẽ, bước chân đưa ra lại dừng lại, không trực tiếp tiến lên ——

Không phải cố kỵ đối phương, chỉ là tin tưởng Tiết Cận Sâm có thể xử lý tốt.

Hơn nữa, xem tính tình bênh vực người mình của người yêu mà nói, vị này quả quyết là chiếm không được nửa phần tốt nào.

Quả nhiên, giây tiếp theo.

Liền nghe âm thanh Tiết Cận Sâm lạnh lùng nói: “Đây là chuyện của tôi với cô ấy.”

“Anh……”

“Dứu Sắc”, tên thật là Lăng Vi Nhiên, nhìn bộ dáng hắn không hề dao động, ánh mắt thoáng chốc ảm đạm xuống.

Nhân cuộc thi phối âm mà kết bạn với người đàn ông này, cô lần đầu tiên động tâm, càng không muốn buông tay……

Huống hồ cô gái kia chân trong chân ngoài, sao có thể xứng đôi với hắn?

Nghĩ vậy, thần sắc Lăng Vi Nhiên rung lên, còn muốn nói gì ——

Tiết Cận Sâm lại nhăn mày, giọng nói lạnh lẽo.

“Huống hồ, cô là người nào, chuyện chúng tôi còn không tới phiên một người ngoài xen vào.”

Chớp mắt kia, Lăng Vi Nhiên như rơi vào hầm băng.

Ánh mắt người đàn ông lạnh thấu xương mà quét lại đây, nhìn vào mắt cô, chỉ có cảnh cáo tàn nhẫn cùng lạnh lẽo vô biên.

Lăng Vi Nhiên trong lòng lạnh run!

Chỉ ngắn ngủn vài giây, đã cảm thấy bị khí thế Tiết Cận Sâm ép tới không thở nổi.

Cô thậm chí nổi lên hoài nghi với chính mình ——

Sao có thể thích một người người đàn ông như vậy?

Hóa ra, đối phương căn bản không phải lãnh đạm có lễ như bề ngoài ……

Vẫn sẽ không lưu tình mà uy hiếp một cô gái yếu đuối như mình!

“Tránh ra.”

Cuối cùng, Tiết Cận Sâm ném xuống hai chữ, Lăng Vi Nhiên sắc mặt trắng bệch, lảo đảo mà lùi sang một bên.

Người đàn ông nhìn cũng không thèm nhìn, lập tức đi tới cạnh cửa.

Giây tiếp theo.

Lại túm ra một cô gái.

“Em tới đây làm gì?”

Ngữ khí Tiết Cận Sâm không được tốt lắm, hắn liếc xéo Vân Khuynh, ánh mắt lạnh lùng.

Mặt sau, Lăng Vi Nhiên nhận ra cô gái kia hơi trừng lớn mắt, chỉ cảm thấy nỗi lòng phức tạp.

Không nghĩ tới, hắn thế mà dùng thái độ này để đối xử với bạn gái!?

Giây tiếp theo.

Cô che ngực, ôm mộng yêu thầm đã rách nát, thất hồn mà rời đi.

Tại chỗ.

Vân Khuynh lại cười khẽ, bám lên eo người yêu.

“Ừm……” Bên môi cô gợi lên độ cung kỳ dị, ánh mắt giảo hoạt.

“Xem anh giúp em giải quyết tình địch a.”

Giây tiếp theo.

Cô gái nhỏ nhón chân, hơi thở ấm áp thấm vào cần cổ người đàn ông.

“Anh trai biểu hiện siêu cấp soái đó.”

Bàn tay mềm khẽ nâng, nàng nhẹ nhàng che lại ánh mắt người đàn ông.

“Cho nên…… Không cần tức giận.”

Không sai.

Vân Khuynh biết, Tiết Cận Sâm đúng là tức giận.

Chẳng qua, cũng không phải đối với cô, mà là…… với chính hắn ——

Qua bao nhiêu kiếp, đều là như vậy.

Mỗi khi cô vì hắn mà bị người nghị luận, người yêu đều sẽ yên lặng tự trách.

Biểu hiện cụ thể như khí thế lạnh thấu xương, thoạt nhìn càng thêm hung ác……

Mà điểm tính tình nhỏ này, ở góc nhìn của Vân Khuynh, thật là……

Đặc biệt đáng yêu =3=

Vì thế, nàng sẽ dán lên hắn như vậy, đến khi ——

Người đàn ông cười nhẹ một tiếng, cúi xuống, cắn thật mạnh lên khóe môi cô gái.

Ừm.

Để cho chúng ta vì những kẻ ái mộ không hiểu tình thú hai người mà bi ai… một giây đồng hồ nhé  ̄▽ ̄

*

8h50, cuộc họp báo sắp bắt đầu.

Mở màn, là phát video tuyên truyền trò chơi, phổ biến các phân đoạn chơi thử như bình thường.

Mà giới thiệu CV thắng cuộc thi phối âm, được sắp xếp ở giai đoạn giữa, cùng lúc với giới thiệu NPC.

Vân Khuynh cùng mấy người phối âm khác ở phía sau đài đợi lên sân khấu.

Mà Tiết Cận Sâm tổng giám đốc “kiêm chức” người sáng tạo ra trò chơi, lại phải trước một bước theo nhân viên lên sân khấu.

Vì thế, 9h00.

Cuộc họp báo chính thức mở màn, người xem ở đây lẫn khán giả trên YY xem phát sóng trực tiếp, đồng loạt thấy một nhân vật cấp nam thần, lập tức đi lên sân khấu.

“Đờ mờ! Đây là ai!!!”

“Soái quá đi a a a a a a!”

“Chẳng lẽ là ngôi sao mời đến trợ trận?”

……

Tức khắc, online hay offline, đều là một mảnh tiếng động mê đắm cuồng nhiệt.

Trong thính phòng.

Kiều Bắc Vọng lại gắt gao nắm người bên cạnh, ánh mắt hiện lên một tia ghen ghét.

Vương Mộng Huyên đau đến thân mình run lên, lại chỉ dám thấp giọng nói: “Anh buông ra!”

Kiều Bắc Vọng hừ lạnh một tiếng, cười nhạo lạnh lùng mỉa mai.

“Tiện nhân! Đôi mắt đều muốn rơi ra cửa sổ, lại nghĩ thế nào, người ta cũng chướng mắt cô!”

“Anh……”

Vương Mộng Huyên tức giận đến cả người run rẩy, đang muốn phản bác ——

Hiện trường bất chợt vang lên một trận hút không khí.

“…… Vị này cũng không phải là ngôi sao, là CEO của “Thần Hoàng” chúng ta.”

Người chủ trì cười ngâm ngâm mà giới thiệu các nhân viên, khi nói đến Tiết Cận Sâm, không ngoài dự đoán nghe được tiếng thét chói tai xung quanh.

“Đù! Tổng tài bá đạo ở hiện thực nè a a a!”

“Lạy trời, tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Chỉ nói riêng giá trị nhan sắc của CEO, trò chơi này tôi chơi là cái chắc rồi!!!”

……

Khán giả hưng phấn hoan hô, mà sắc mặt Kiều Bắc Vọng cùng Vương Mộng Huyên, lại đều vi diệu mà trầm xuống.

Oanh động nhỏ lúc hai người tiến vào bây giờ, cứ như vậy —— trở nên hoàn toàn dư thừa.

Nhưng mà, khiến cho bọn họ nghẹn khuất, còn xa xa mới kết thúc.

Sau mấy phân đoạn bắt buộc thường làm, rất nhanh đã tới phần giới thiệu nhân vật, mà CV lúc thi đấu đoạt được quyền phối âm nhân vật, cũng cùng lúc lên sân khấu.

“Cho mời top 10 quán quân đoạt huy chương cuộc thi phối âm lần này, bọn họ là……”

Theo người chủ trì giới thiệu, các CV lục tục lên đài, bên dưới là từng trận hoan hô.

Mà khi chỉ còn hai người vai chính, bất luận là ở hiện trường hay là người xem phát sóng trực tiếp, đều như ngừng hô hấp.

Người chủ trì kéo dài ngữ điệu, rồi lại nhấn mạnh nói.

“Cho mời tuyển thủ phối âm ‘Vân Phi’ Lục Vân Khuynh!”

Một thân ảnh mạn diệu, ở dưới sự dẫn dắt của nhân viên, đặt chân lên đài.

Mà nháy mắt cô đứng yên kia, hiện trường thậm chí tĩnh lặng một giây ——

Người con gái mặc váy cao bồi, ngũ quan tinh xảo, khí chất nhàn nhã xuất trần.

Thanh xuân vô địch, tùy tính trang điểm, lại hiển lộ ra tư sắc tuyệt vời.

“Đây là…… Vân đại sao a a a?”

“A a a! Vân sama, nữ thần, nhìn tui nè, nhìn tui nè a a a a a!”

“Tuy rằng ảnh chụp đã sớm xem qua, nhưng người thật vẫn đẹp phát khóc đi được!”

“Trời a! Từ từ, hóa ra mỹ nữ kinh diễm vừa mới kia, chính là Vân Xuất Tụ a a a!”

“Xác thật gánh được mấy chữ hồng nhan họa thủy……”

……

Hiện trường còn như thế, kênh YY phát sóng trực tiếp trên mạng, lẫn khán giả càng lâm vào điên cuồng ——

Ảnh chụp cùng người thật, dù sao cũng là không giống nhau.

Đặc biệt là ở giới võng phối, danh xấu của “Vân Xuất Tụ” truyền xa đã lâu.

Tuy nói hôm qua thả ra ảnh chụp “Đại biến thân”, nhưng đối với rất nhiều người mà nói, căn bản không có nhiều cảm giác chân thật.

Nhưng hiện giờ, mỹ nhân hoạt sắc sinh hương ở trước mắt, lại là đánh thẳng vào nhân tâm, một chút đã gây ra hiệu ứng oanh động.

Trong thính phòng tiếng tán thưởng không ngừng bên tai.

Kiều Bắc Vọng nhìn chằm chằm cô gái đang đứng cười, trong kinh diễm còn bao hàm phức tạp.

Mà Vương Mộng Huyên lại nắm chặt tay, trong lòng cực hận.

Đáng tiếc, Vân Khuynh trên sân khấu ngay cả ánh mắt cũng chưa từng bố thí cho hai người.

Nàng hơi gợi môi, nghiêng liếc liếc mắt một người đàn ông còn đang ngồi ở ghế chủ tịch.

Giây tiếp theo.

Liền nghe người chủ trì ngữ khí thần bí mà trào dâng nói.

“Một vị cuối cùng, người phối âm cho nam chính của chúng ta ‘ Sở Thần ’, cho mời!”

Vì thế, trước mắt bao người ——

Tiết tiên sinh đứng lên, lập tức đi tới bên người Vân Khuynh, hơn nữa, bình tĩnh mà nắm lấy tay cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện