Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ

“Hoàng phu đúng là bình giấm chua.”

Trong tiếng cười khẽ, Lục Tiêu nheo mắt lại, tựa như bắt trẻ con mà túm người lại đây.

“Như thế nào?” Ánh mắt nàng giảo hoạt: “Em nói không đúng sao?”

Kỳ thật lại nói tiếp ——

Mới đầu, là do bản thân Lục Tiêu không hiểu sao rất không thích camera, cho nên cũng không lưu lại ảnh.

Vân Khuynh thật ra không có vấn đề gì lắm, nhưng nếu người yêu không thích…..

Chỉ là, nếu chỉ có một mình nàng lên ảnh, sợ rằng bình giấm chua sẽ yên lặng chú ý.

Vì thế, hai người liền dứt khoát không để lại tấm ảnh nào.

Không nghĩ tới, ngược lại chứng thực cái mũ “thần bí điệu thấp” này.

Vân Khuynh nhớ lại những chuyện này, khóe miệng cong lên.

Mà Lục Tiêu bình tĩnh nhìn nàng, ánh mắt trầm thấp.

Nàng như có cảm giác mà quay đầu lại, bốn mắt nhìn nhau.

“Cuối cùng, muốn đi đâu?”

Trong nháy mắt, lại dâng lên chút suy sụp.

….. Một đời này, cũng rất nhanh đi đến cuối rồi.

Trên thực tế, sau khi bước vào cấp bậc truyền kỳ, bởi vì dị năng dư thừa, bọn họ vẫn luôn duy trì bộ dáng lúc còn trẻ.

Nhưng….

Không lâu trước đây, hai người lại không hẹn mà cùng mơ hồ cảm giác được ——

Thọ mệnh sắp cạn.

Vì thế, bọn họ trở về nơi gặp nhau lần đầu.

Giống như mỗi một lần trước đó, ở một chỗ, ước định lời hứa gặp lại ở kiếp sau.

…..

Cuối cùng.

Bọn họ đi vào vùng ngoại ô Hoàng thành ——

Tức là ở ngay ngoài cửa căn cứ Giang Nam hai trăm năm trước… Cũng là nơi mà bọn họ thành hôn.

Lúc này, bóng đêm nặng nề.

Con đường trống trải bình thản mà tinh xảo, đã không còn bộ dáng cát bụi đầy trời trước đây nữa.

Hết thảy, đều đã đổi thay.

Chỉ có hắn và nàng là bất biến, một lần nữa đứng ở nơi này.

“Lục Tiêu…..”

Vân Khuynh thấp thấp mà gọi người yêu, nhìn khuôn mặt chuyên chú của người đàn ông nhìn lại đây, nở nụ cười tươi sáng ——

Giây tiếp theo.

Nàng vung tay lên.

Thoáng chốc, băng tuyết bay múa, thiên địa trong nháy mắt biến thành một mảnh trắng xóa.

Mà thời khắc đó, Lục Tiêu dường như có dự cảm mà nheo mắt lại, sương mù đen đồng thời lan tràn ra.

Cuối cùng, đứng sừng sững trước mặt hai người, chính là tòa băng cung quen thuộc lúc trước.

Cảnh sắc trút xuống lúc xuất hiện hai vị cường giả cấp bậc truyền kỳ, so với hai trăm năm trước, càng thêm mỹ lệ.

Ở nơi thần tích này, Vân Khuynh đột nhiên nói.

“Em phát hiện, qua nhiều đời như vậy, cơ hồ đều là em tìm thấy anh trước.”

Mắt Lục Tiêu tối sầm lại, chủ động cầm tay nàng ——

Thời gian ở chung càng lâu, cảnh trong mộng của hắn càng ngày càng nhiều.

Ấn tượng mấy đời, xác thật như lời nàng nói.

Lục Tiêu khó được trong lòng run lên, đang định đáp lại ——

Giây tiếp theo.

Vân Khuynh đã nhón chân, giành trước mở miệng bên tai hắn.

“Vậy…. Kiếp sau, anh tới tìm em trước, được không?”

“Được.” Vì thế, Lục Tiêu vô cùng nghiêm túc đồng ý.

Sau đó.

Hắn vòng lấy nàng, trên môi người yêu mình lưu lại dấu vết thật sâu.

Cuối cùng, khi gió đêm lạnh lẽo thổi qua, tòa băng cung cùng thân ảnh ôm hôn kia tùy theo vỡ vụn ——

Hóa thành từng đốm sáng lấp lánh, hoàn toàn tiêu tan trong đất trời.

*

Thế giới luân hồi.

Vân Khuynh bị truyền tống trở về, đánh giá giao diện nhiệm vụ đã lâu không thấy ——

Tên họ: Vân Khuynh

Chủng tộc: Nhân tộc

Dung mạo: 89 ( tối đa 100)

Vũ lực: 12 ( tối đa 100)

Trí tuệ: 72 ( tối đa 100)

Linh hồn lực / tinh thần lực: 14 ( tối đa 100)

Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập)

Đạo cụ: Giải độc đan tam phẩm

Giá trị khí vận: -99500

Điểm tích lũy: 600

Cùng lúc đó, hệ thống bắt đầu tiến hành đánh giá.

“Nhiệm vụ báo thù cho nguyên phối, thế giới cấp B ‘tận thế tình ca’, đã xong. Đánh giá: Thông qua. Tương ứng khen thưởng 6 điểm, ký chủ có thể thêm vào điểm thuộc tính. Độ hoàn thành: 81%, khen thưởng 800 điểm tích lũy.”

“Mời ký chủ phân phối 6 điểm khen thưởng và 800 điểm tích lũy.”

Vân Khuynh thở nhẹ ra một hơi.

Lúc này đây, khi nhận được nhiệm vụ ở thế giới cao cấp xác thật là đột nhiên không kịp đề phòng.

Nhưng sau khi hoàn thành, khen thưởng đúng là rất phong phú.

Cần phải phân phối thật tốt.

Vân Khuynh hạ mắt, tâm niệm xoay nhanh.

Lại nói, sau khi trải qua thế giới mạt thế có dị năng này, nàng có một suy đoán ——

Chỉ sợ, các vị diện cao cấp đều có loại lực lượng cường hãn như thế này.

Cho nên, độ khó khăn mới có thể cao đến thế.

Mà muốn ứng phó với vị diện cao cấp, có quan hệ quen thuộc với tu luyện, có vài thuộc tính cần phải tăng lên nhiều.

Ánh mắt quét một vòng nữa tại bảng thuộc tính, Vân Khuynh quyết đoán nói.

“Thêm 3 điểm vũ lực, 3 điểm tinh thần lực.”

Kế tiếp, là điểm tích lũy.

Lúc này, cùng với điểm tích lũy sẵn có, nàng đã có 1400 điểm nơi tay.

Nàng không hề do dự, lập tức đổi một kỹ năng mình đã nhìn trúng từ lâu ——

Thuật thanh tỉnh, một kỹ năng có thể loại bỏ choáng váng ngoài ý muốn, thôi miên, thần kinh tê mỏi, mê hoặc, ảnh hưởng của ảo cảnh, giữ vững hoặc lập tức khôi phục sự tỉnh táo.

Chia làm ba cấp bậc thượng, trung, hạ, mỗi cái cần điểm tích lũy khác nhau, cấp bậc càng cao hiệu lực càng mạnh.

Đối với Vân Khuynh nhiều lần xuyên qua gặp phải tình huống hôn mê mà nói, đây chính là nhu cầu cấp bách.

“Đổi thuật thanh tỉnh bậc trung.” 1300 điểm tích lũy.

Vân Khuynh mở miệng, đồng thời, trình tự lựa chọn của hệ thống cũng nhanh chóng vận chuyển ——

“Đã xong, thuộc tính sau khi đổi mới như sau.”

Một lát sau, giao diện thuộc tính lại hiện lên lần nữa.

Chủng tộc: Nhân tộc

Dung mạo: 89 ( tối đa 100)

Vũ lực: 15 ( tối đa 100)

Trí tuệ: 72 ( tối đa 100)

Linh hồn lực / tinh thần lực: 17 ( tối đa 100)

Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh

Đạo cụ: Giải độc đan tam phẩm

Giá trị khí vận: -98900

Điểm tích lũy: 100

Vân Khuynh quét mắt, tất cả đều OK.

Như vậy….

“Tiếp tục tiến hành nhiệm vụ tiếp theo.”

Vì thế, âm thanh điện tử lạnh như băng lại vang lên.

“Ký chủ đã tiếp thu nhiệm vụ. Xác nhận vị diện tiếp theo.”

“Đã định vị: Thế giới cấp A ‘huyết sắc mê tình’, bắt đầu truyền tống.”

Cấp A….

Vân Khuynh trong dự kiến thầm cười lạnh.

Giây tiếp theo.

Ánh sáng trắng chợt lóe ——

Dòng khí màu xám chấn động hình thành dòng sông, hút hồn thể của nàng vào trong nó.

*

“Trên đường không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?”

“Hết thảy đều tốt, tiên sinh.”

“Không tồi….. Ngày mai chính là hội đấu giá, nhớ trông chừng kỹ đám dê con.”

“Dạ….”

……

Giọng nói với ngữ điệu kỳ dị từ bên ngoài truyền đến, Vân Khuynh bỗng nhiên bừng tỉnh từ trong bóng đêm ——

Hoàn cảnh mười phần âm trầm ánh vào mi mắt, còn mang theo mùi máu tươi như có như không.

Mà tay chân nàng bị xiềng xích bằng bạc trói chặt, đang cuộn trong một cái…. lồng? Đồng thời, thân thể còn truyền đến từng trận đau đớn bỏng rát.

Bốn phía, còn có không ít lồng giam giống hệt, bên trong cũng có một vài…. sinh vật nam hoặc nữ cũng bị trói như thế?

Phần lớn quần áo hơi loạn, nhưng khuôn mặt đều mỹ lệ và tinh xảo kinh người.

Vân Khuynh hít một hơi thật sâu.

Rất tốt.

Điểm tiết tháo của hệ thống đúng là càng ngày càng hố người.

…. Tuy rằng nói, hiện giờ mình thậm chí còn không được tính là người.

Đây là thế giới lấy bối cảnh phương Tây kỳ dị.

Trong đó, tồn tại sinh vật siêu tự nhiên trong truyền thuyết —— huyết tộc.

Cũng chính là vampire trong miệng loài người, thông qua việc hút máu mà sống, thọ mệnh dài lâu, có được lực lượng mạnh mẽ.

Ừ.

Ở thế giới huyết tộc đi loạn khắp nơi, nhân loại giống như thịt cá.

May mắn cho nàng chính là ——

Nguyên chủ xuyên qua, Celia Ventrue, hay còn gọi là Sở Vân Khuynh, đến từ gia tộc Ventrue cổ xưa, thân phận cao quý.

Nhưng, tin tức xấu là….

Hiện tại nàng đang bị thương nặng, bị nhốt trong ám lao của sàn giao dịch của huyết tộc.

Thân phận là —— huyết nô sắp bị bán đấu giá.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện