Edit: Kookies
Beta: Mạc Khinh Vũ
Vài người hầu kính cẩn mở cửa, chợt khom lưng đứng một bên.
Vân Khuynh cũng chuyển mắt nhìn qua.
Quả nhiên liền thấy một thân ảnh thon dài cao to bước vào trong nhà.
Giây tiếp theo.
Xuất hiện đúng là khuôn mặt hoàn mỹ mà ma mị kia của Nuse.
“Đều đến đông đủ?”
Giọng điệu kéo dài toát ra sự ưu nhã đặc biệt.
Hắn chậm rãi đến gần, tùy ý khoát tay, ngăn động tác muốn hành lễ của mấy vị huyết tộc: “Không cần.”
Nói xong, Nuse đi tới một góc đứng yên, hai tay khoanh lại, tư thái thanh thản mà dựa vào tường.
Ống tay áo hơi vén lên, lộ ra làn da nhợt nhạt, mười phần diễn xuất quý tộc thời Trung cổ.
“A,” hắn không chút để ý mà liếc mắt nhìn xung quanh tất cả một cái, tạm dừng trên người nàng, đôi môi đỏ tươi cong lên: “Vậy thì, bắt đầu đi.”
Cũng hoàn toàn không giải thích quy tắc.
Mười Chấp Pháp giả giữa sân cũng có chút ngốc lăng, nhất thời đưa mắt nhìn nhau.
Giây tiếp theo.
Cũng là Vân Khuynh tiến lên một bước trước tiên, hướng về một vị huyết tộc khí tức hung hãn nói: “Xin ngài chỉ giáo.”
“Được!”
Nhìn điệu bộ lưu loát này của nàng, huyết tộc kia cũng sảng khoái ra sân.
“Tiểu cô nương, sức mạnh của ta là lửa, cẩn thận!”
Nói xong, ánh sáng đỏ trong mắt hắn chợt lóe, trước người ngưng tụ lại một thốc ánh lửa, liền phải hướng Vân Khuynh đánh tới!
Trong chớp mắt kia, khóe môi Vân Khuynh lại cong lên: “Đốt.”
Đột nhiên, huyết tộc đang khống chế ngọn lửa kia phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, ngọn lửa tắt, mạnh mẽ rơi xuống đất.
Hắn không ngừng co rút trên đất, chỉ cảm thấy máu trong cơ thể như ngọn lửa hừng hực đốt cháy lên.
Làm người lành nghề đùa giỡn với lửa, đây vẫn là lần đầu tiên nếm thử tư vị bị bỏng!
“Không…”
Dưới sự đau đớn cực hạn và lo sợ máu bị cháy khô, huyết tộc kia gương mặt vặn vẹo, gian nan mấp máy môi.
“Ta, ta… Nhận thua…”
Lời nói mới ra khỏi miệng, cổ tay Vân Khuynh khẽ nhúc nhích, thoáng chốc liền thu hồi năng lực lại.
“Đắc tội.” Nàng mang vẻ áy náy nói.
Huyết tộc kia còn đang run lập cập, được vài vị đồng bạn giúp đỡ mà run rẩy đứng dậy: “Không, không có việc gì.”
Dù sao cũng là tỷ thí.
Chỉ là, không nghĩ tới năng lực tiểu cô nương này lại cường hãn quỷ dị như vậy.
Trách không được bệ hạ muốn…
Trong lúc nhất thời, ánh mắt chúng Chấp Pháp giả nhìn về phía cô gái đều ngưng trọng.
Chớp mắt tiếp theo, cũng là một cô gái quyến rũ chủ động đứng lên đi lại đây.
“Em gái rất lợi hại nha, chị sẽ tới hạ gục em.”
Cô ta nói, cười tủm tỉm mà vén lọn tóc quăn dài lên, đồng tử màu đỏ xinh đẹp lại dịu dàng đối với cô gái trước mắt.
“Tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn đến đây với chị đi.”
Ánh mắt Vân Khuynh hơi lóe lên, tựa như say đắm mà nhìn cô ta.
Cô gái kia cười đắc ý, ngoắc tay một cái.
Giây tiếp theo…
Lại thấy cô gái tuyệt mỹ kia nở ra một nụ cười như thiên sứ, nhẹ nhàng mở miệng: “Đốt.”
“A ——”
Thoáng chốc, cô gái kia kêu lên thành tiếng, xụi lơ mà té xuống.
Giây tiếp theo, lại bị kẻ đầu têu đỡ lấy.
Mà cặp mắt đen nhánh như mực đồng kia, đang toát ra tâm tình tựa như lo lắng, dừng trên người cô ta.
Chỉ một thoáng.
Cô gái quyến rũ lòng nhảy dựng, trong đau đớn cực hạn lại có loại ảo giác được an ủi.
“Chị, chị, nhận thua…”
Dứt lời, chẳng qua chớp mắt một cái.
Toàn bộ đau đớn khi bị thiêu đốt rút đi toàn bộ, huyết tộc luôn tự cho mình là nhất vậy nhưng đỏ mặt mấy giây.
“Thật là tiểu mỹ nhân xấu xa.”
Cô khó khăn ngồi dậy, lại tùy hứng mà yêu thích cô bé này.
Nhìn xem, có nhiều tiềm chất mị hoặc nha.
Quả thực muốn đem cô bé đoạt lại đó…
Trong lòng huyết tộc quyến rũ đang nổi lên tính toán, đột nhiên cảm thấy cả người phát run.
Không xong.
Cô ổn định tinh thần, thân mình cứng đờ nhìn lại về phía góc kia ——
Quả nhiên, bệ hạ chính cười như không cười mà quét mắt liếc mình một cái!
A a a!
Chỉ là suy nghĩ một chút, cô thật sự chỉ là suy nghĩ một chút!
Bệ hạ tương lai Nuse…… Ai dám động!? Thấp thỏm, huyết tộc quyến rũ lại lần nữa đưa ánh mắt chân thành tha thiết qua.
Nuse cũng đã chuyển tầm mắt, chăm chú nhìn phía người khiêu chiến cô gái tiếp theo.
Hoàn toàn làm lơ cô ta.
Huyết tộc quyến rũ: “……” Tâm mệt.
Giữa sân.
Trận chiến của Vân Khuynh vẫn đang diễn ra suôn sẻ.
Rốt cuộc, đem một vị huyết tộc cao cấp cuối cùng đánh ngã trên đất.
Nàng dời tầm mắt, đối diện với đôi mắt ánh kim trong góc kia.
Vân Khuynh hơi gật đầu, cười hỏi: “Bệ hạ, thần qua cửa sao?”
Cũng đã thay đổi xưng hô.
Mà Nuse nheo mắt lại, không rõ ý tứ mà cong môi: “Ừ.”
Hắn nói, ngồi dậy, chậm rãi đi tới trước mặt nàng ——
Một phen nắm chặt cái cằm tinh xảo.
Bị đột nhiên áp sát như vậy, toàn bộ thân thể của cô gái bị bao bọc hoàn toàn dưới cái bóng cao lớn.
……Vân Khuynh nâng tầm mắt, nhìn huyết tộc cao hơn nàng một cái đầu.
Trong đôi mắt ánh kim thần bí kia, đang phản chiếu thân ảnh của chính mình.
Đầu ngón tay hắn lạnh lẽo, lần theo đường cong đẹp đẽ, dường như dấy lên chút hơi nóng.
Nhưng, khiến Vân Khuynh ngoài ý muốn là, lúc kề sát, trên người đối phương truyền đến hơi thở ——
Tuy rằng lạnh buốt, cũng rất sạch sẽ, không giống mùi tanh nhớp nháp của huyết tộc.
Nhưng cố tình lại lộ ra một sự trìu mến như có như không.
Mà hương vị tốt đẹp dụ hoặc này lại bồng bềnh, vậy mà khiến nàng… cao hứng mãnh liệt thèm ăn!
Loại tình huống này, sau khi nàng trở thành huyết tộc cũng chưa từng xảy ra.
Trong lòng Vân Khuynh chấn động, vội chậm rãi điều chỉnh hô hấp, cố gắng đè xuống cỗ xúc động kia.
Nhưng, giây tiếp theo.
Người đàn ông ma mị cúi đầu, lại khẽ cắn ở vành tai nàng!
Trong nháy mắt, run rẩy lan tràn.
Thân hình mảnh khảnh của cô gái run lên, đang muốn lui lại, lại nghe được tiếng nói khàn khàn vang lên bên tai mình.
“Chuẩn bị thật tốt.”
Dặn dò cho một câu không rõ ý tứ, hắn liền buông nàng ra, bước từng bước tao nhã, trực tiếp bước ra khỏi cửa.
Phòng tu luyện.
Đám huyết tộc vây xem kịch một hồi, nhìn thấy bệ hạ vừa đi, lập tức đều tràn xuống dưới.
“Tiểu mỹ nhân, chị là Nina.”
Quyến rũ kéo Vân Khuynh, ném một ánh nhìn nóng bỏng: “Về sau, phải che chở chị nha.”
“Người đàn bà này, đã biết vô dụng với cô bé, còn ném bậy mị hoặc!”
Bên cạnh, vài vị huyết tộc trêu chọc nói, lại bất động thanh sắc mà ân cần hơn đối với cô gái.
“Ta là…”
“Tự giới thiệu thần…”
Ủa?
Vân Khuynh bị vây ở giữa một mặt khéo léo đáp lại, một mặt ngờ vực trong lòng ——
Sau này “đồng liêu” nhiệt tình như vậy… Hình như cũng không bình thường?
Thân phận Nuse an bài cho nàng, thật sự là Chấp Pháp giả sao?
*
Hai ngày sau, là hội nghị gia tộc Lecesne.
Ngày hôm đó, Vân Khuynh bị thị nữ gọi dậy từ sớm, lăn lộn tỉ mỉ trang điểm một phen.
Bởi vì, nàng phải đi cùng với Nuse tham dự hội nghị ——
Nghe nói, dưới sự chứng kiến của toàn bộ tộc Lecesne, được trao tặng thân phận mới.
Tuy rằng có chút khó hiểu vì sao phải long trọng như thế, nhưng theo Kylie nhiệt tình giải thích, thân phận “Chấp Pháp giả” cực kỳ quan trọng, trước nay đều được công khai trong hội nghị.
Vân Khuynh cũng tạm thời đè xuống nghi hoặc.
Nhưng, nàng không biết là ——
Trước kia công khai Chấp Pháp giả đều là mình anh ta tham dự, vẫn chưa từng có ai xuất hiện cùng Nuse…
Vì vậy, lúc này.
Trong sảnh hội nghị.
Cô gái đứng bên cạnh người đàn ông chủ vị, một bộ váy đỏ, tóc đen da trắng, ba loại sắc thái cực hạn đối đầu, càng tô điểm dung nhan tuyệt mỹ.
……Một đám huyết tộc mặt ngoài đứng đắn nói chuyện gia tộc đại sự, dường như lại luôn như có như không mà liếc mắt lên trên.
Cả đời a!
Thật không ngờ.
Bệ hạ rốt cuộc lại làm ra quyết định như vậy…
Mà Vân Khuynh vẫn luôn bị ánh nhìn chăm chú nóng bỏng chiếu vào, nhận được một đám ánh mắt ý tứ không rõ, lại lần nữa nổi lên cảm giác không đúng thì…
Nuse lại mở miệng lần nữa: “Một chuyện cuối cùng của ngày hôm nay.”
Nói xong, ánh mắt hắn vừa chuyển, ý bảo nàng tiến lên ——
Beta: Mạc Khinh Vũ
Vài người hầu kính cẩn mở cửa, chợt khom lưng đứng một bên.
Vân Khuynh cũng chuyển mắt nhìn qua.
Quả nhiên liền thấy một thân ảnh thon dài cao to bước vào trong nhà.
Giây tiếp theo.
Xuất hiện đúng là khuôn mặt hoàn mỹ mà ma mị kia của Nuse.
“Đều đến đông đủ?”
Giọng điệu kéo dài toát ra sự ưu nhã đặc biệt.
Hắn chậm rãi đến gần, tùy ý khoát tay, ngăn động tác muốn hành lễ của mấy vị huyết tộc: “Không cần.”
Nói xong, Nuse đi tới một góc đứng yên, hai tay khoanh lại, tư thái thanh thản mà dựa vào tường.
Ống tay áo hơi vén lên, lộ ra làn da nhợt nhạt, mười phần diễn xuất quý tộc thời Trung cổ.
“A,” hắn không chút để ý mà liếc mắt nhìn xung quanh tất cả một cái, tạm dừng trên người nàng, đôi môi đỏ tươi cong lên: “Vậy thì, bắt đầu đi.”
Cũng hoàn toàn không giải thích quy tắc.
Mười Chấp Pháp giả giữa sân cũng có chút ngốc lăng, nhất thời đưa mắt nhìn nhau.
Giây tiếp theo.
Cũng là Vân Khuynh tiến lên một bước trước tiên, hướng về một vị huyết tộc khí tức hung hãn nói: “Xin ngài chỉ giáo.”
“Được!”
Nhìn điệu bộ lưu loát này của nàng, huyết tộc kia cũng sảng khoái ra sân.
“Tiểu cô nương, sức mạnh của ta là lửa, cẩn thận!”
Nói xong, ánh sáng đỏ trong mắt hắn chợt lóe, trước người ngưng tụ lại một thốc ánh lửa, liền phải hướng Vân Khuynh đánh tới!
Trong chớp mắt kia, khóe môi Vân Khuynh lại cong lên: “Đốt.”
Đột nhiên, huyết tộc đang khống chế ngọn lửa kia phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, ngọn lửa tắt, mạnh mẽ rơi xuống đất.
Hắn không ngừng co rút trên đất, chỉ cảm thấy máu trong cơ thể như ngọn lửa hừng hực đốt cháy lên.
Làm người lành nghề đùa giỡn với lửa, đây vẫn là lần đầu tiên nếm thử tư vị bị bỏng!
“Không…”
Dưới sự đau đớn cực hạn và lo sợ máu bị cháy khô, huyết tộc kia gương mặt vặn vẹo, gian nan mấp máy môi.
“Ta, ta… Nhận thua…”
Lời nói mới ra khỏi miệng, cổ tay Vân Khuynh khẽ nhúc nhích, thoáng chốc liền thu hồi năng lực lại.
“Đắc tội.” Nàng mang vẻ áy náy nói.
Huyết tộc kia còn đang run lập cập, được vài vị đồng bạn giúp đỡ mà run rẩy đứng dậy: “Không, không có việc gì.”
Dù sao cũng là tỷ thí.
Chỉ là, không nghĩ tới năng lực tiểu cô nương này lại cường hãn quỷ dị như vậy.
Trách không được bệ hạ muốn…
Trong lúc nhất thời, ánh mắt chúng Chấp Pháp giả nhìn về phía cô gái đều ngưng trọng.
Chớp mắt tiếp theo, cũng là một cô gái quyến rũ chủ động đứng lên đi lại đây.
“Em gái rất lợi hại nha, chị sẽ tới hạ gục em.”
Cô ta nói, cười tủm tỉm mà vén lọn tóc quăn dài lên, đồng tử màu đỏ xinh đẹp lại dịu dàng đối với cô gái trước mắt.
“Tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn đến đây với chị đi.”
Ánh mắt Vân Khuynh hơi lóe lên, tựa như say đắm mà nhìn cô ta.
Cô gái kia cười đắc ý, ngoắc tay một cái.
Giây tiếp theo…
Lại thấy cô gái tuyệt mỹ kia nở ra một nụ cười như thiên sứ, nhẹ nhàng mở miệng: “Đốt.”
“A ——”
Thoáng chốc, cô gái kia kêu lên thành tiếng, xụi lơ mà té xuống.
Giây tiếp theo, lại bị kẻ đầu têu đỡ lấy.
Mà cặp mắt đen nhánh như mực đồng kia, đang toát ra tâm tình tựa như lo lắng, dừng trên người cô ta.
Chỉ một thoáng.
Cô gái quyến rũ lòng nhảy dựng, trong đau đớn cực hạn lại có loại ảo giác được an ủi.
“Chị, chị, nhận thua…”
Dứt lời, chẳng qua chớp mắt một cái.
Toàn bộ đau đớn khi bị thiêu đốt rút đi toàn bộ, huyết tộc luôn tự cho mình là nhất vậy nhưng đỏ mặt mấy giây.
“Thật là tiểu mỹ nhân xấu xa.”
Cô khó khăn ngồi dậy, lại tùy hứng mà yêu thích cô bé này.
Nhìn xem, có nhiều tiềm chất mị hoặc nha.
Quả thực muốn đem cô bé đoạt lại đó…
Trong lòng huyết tộc quyến rũ đang nổi lên tính toán, đột nhiên cảm thấy cả người phát run.
Không xong.
Cô ổn định tinh thần, thân mình cứng đờ nhìn lại về phía góc kia ——
Quả nhiên, bệ hạ chính cười như không cười mà quét mắt liếc mình một cái!
A a a!
Chỉ là suy nghĩ một chút, cô thật sự chỉ là suy nghĩ một chút!
Bệ hạ tương lai Nuse…… Ai dám động!? Thấp thỏm, huyết tộc quyến rũ lại lần nữa đưa ánh mắt chân thành tha thiết qua.
Nuse cũng đã chuyển tầm mắt, chăm chú nhìn phía người khiêu chiến cô gái tiếp theo.
Hoàn toàn làm lơ cô ta.
Huyết tộc quyến rũ: “……” Tâm mệt.
Giữa sân.
Trận chiến của Vân Khuynh vẫn đang diễn ra suôn sẻ.
Rốt cuộc, đem một vị huyết tộc cao cấp cuối cùng đánh ngã trên đất.
Nàng dời tầm mắt, đối diện với đôi mắt ánh kim trong góc kia.
Vân Khuynh hơi gật đầu, cười hỏi: “Bệ hạ, thần qua cửa sao?”
Cũng đã thay đổi xưng hô.
Mà Nuse nheo mắt lại, không rõ ý tứ mà cong môi: “Ừ.”
Hắn nói, ngồi dậy, chậm rãi đi tới trước mặt nàng ——
Một phen nắm chặt cái cằm tinh xảo.
Bị đột nhiên áp sát như vậy, toàn bộ thân thể của cô gái bị bao bọc hoàn toàn dưới cái bóng cao lớn.
……Vân Khuynh nâng tầm mắt, nhìn huyết tộc cao hơn nàng một cái đầu.
Trong đôi mắt ánh kim thần bí kia, đang phản chiếu thân ảnh của chính mình.
Đầu ngón tay hắn lạnh lẽo, lần theo đường cong đẹp đẽ, dường như dấy lên chút hơi nóng.
Nhưng, khiến Vân Khuynh ngoài ý muốn là, lúc kề sát, trên người đối phương truyền đến hơi thở ——
Tuy rằng lạnh buốt, cũng rất sạch sẽ, không giống mùi tanh nhớp nháp của huyết tộc.
Nhưng cố tình lại lộ ra một sự trìu mến như có như không.
Mà hương vị tốt đẹp dụ hoặc này lại bồng bềnh, vậy mà khiến nàng… cao hứng mãnh liệt thèm ăn!
Loại tình huống này, sau khi nàng trở thành huyết tộc cũng chưa từng xảy ra.
Trong lòng Vân Khuynh chấn động, vội chậm rãi điều chỉnh hô hấp, cố gắng đè xuống cỗ xúc động kia.
Nhưng, giây tiếp theo.
Người đàn ông ma mị cúi đầu, lại khẽ cắn ở vành tai nàng!
Trong nháy mắt, run rẩy lan tràn.
Thân hình mảnh khảnh của cô gái run lên, đang muốn lui lại, lại nghe được tiếng nói khàn khàn vang lên bên tai mình.
“Chuẩn bị thật tốt.”
Dặn dò cho một câu không rõ ý tứ, hắn liền buông nàng ra, bước từng bước tao nhã, trực tiếp bước ra khỏi cửa.
Phòng tu luyện.
Đám huyết tộc vây xem kịch một hồi, nhìn thấy bệ hạ vừa đi, lập tức đều tràn xuống dưới.
“Tiểu mỹ nhân, chị là Nina.”
Quyến rũ kéo Vân Khuynh, ném một ánh nhìn nóng bỏng: “Về sau, phải che chở chị nha.”
“Người đàn bà này, đã biết vô dụng với cô bé, còn ném bậy mị hoặc!”
Bên cạnh, vài vị huyết tộc trêu chọc nói, lại bất động thanh sắc mà ân cần hơn đối với cô gái.
“Ta là…”
“Tự giới thiệu thần…”
Ủa?
Vân Khuynh bị vây ở giữa một mặt khéo léo đáp lại, một mặt ngờ vực trong lòng ——
Sau này “đồng liêu” nhiệt tình như vậy… Hình như cũng không bình thường?
Thân phận Nuse an bài cho nàng, thật sự là Chấp Pháp giả sao?
*
Hai ngày sau, là hội nghị gia tộc Lecesne.
Ngày hôm đó, Vân Khuynh bị thị nữ gọi dậy từ sớm, lăn lộn tỉ mỉ trang điểm một phen.
Bởi vì, nàng phải đi cùng với Nuse tham dự hội nghị ——
Nghe nói, dưới sự chứng kiến của toàn bộ tộc Lecesne, được trao tặng thân phận mới.
Tuy rằng có chút khó hiểu vì sao phải long trọng như thế, nhưng theo Kylie nhiệt tình giải thích, thân phận “Chấp Pháp giả” cực kỳ quan trọng, trước nay đều được công khai trong hội nghị.
Vân Khuynh cũng tạm thời đè xuống nghi hoặc.
Nhưng, nàng không biết là ——
Trước kia công khai Chấp Pháp giả đều là mình anh ta tham dự, vẫn chưa từng có ai xuất hiện cùng Nuse…
Vì vậy, lúc này.
Trong sảnh hội nghị.
Cô gái đứng bên cạnh người đàn ông chủ vị, một bộ váy đỏ, tóc đen da trắng, ba loại sắc thái cực hạn đối đầu, càng tô điểm dung nhan tuyệt mỹ.
……Một đám huyết tộc mặt ngoài đứng đắn nói chuyện gia tộc đại sự, dường như lại luôn như có như không mà liếc mắt lên trên.
Cả đời a!
Thật không ngờ.
Bệ hạ rốt cuộc lại làm ra quyết định như vậy…
Mà Vân Khuynh vẫn luôn bị ánh nhìn chăm chú nóng bỏng chiếu vào, nhận được một đám ánh mắt ý tứ không rõ, lại lần nữa nổi lên cảm giác không đúng thì…
Nuse lại mở miệng lần nữa: “Một chuyện cuối cùng của ngày hôm nay.”
Nói xong, ánh mắt hắn vừa chuyển, ý bảo nàng tiến lên ——
Danh sách chương