《Chương 364》
TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (Hoàn)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Sự cực nóng từ đầu ngón tay của Mộ Thiệu Tu lan tràn ra.
Nhiệt độ tình ái thiêu đốt thành liệt hỏa.
…
Một đêm của mèo lớn và hồ ly nhỏ đều dành để nghiên cứu thảo luận quy luật của tự nhiên.
Còn chuyện rốt cuộc là quy luật kia đúng hay sai, ai biết được?
…
Tóm lại, sau lần tỉnh dậy này, nhiệm vụ báo thù của Vân Khuynh cơ bản đã hoàn thành.
Nhưng những ngày tiếp theo cũng không có liên quan gì đến năm tháng yên bình ——
Dù sao thì vị diện kiếp này vốn là tinh tế, nếu đã đi tới thời đại mạnh mẽ rộng lớn này thì sao có thể để mình hoang phế?
—— Ba năm.
Năm thứ nhất.
Vân Khuynh là người thứ hai tốt nghiệp trường quân đội sớm nhất với thành tích toàn ưu, tiếp nhận vinh quang mà người yêu từng có; Mộ Thiệu Tu dẫn dắt các thủ hạ thanh trừ dư nghiệt của Trùng tộc, tiếp tục bảo vệ cho sự bình yên của nhân loại.
Một năm này, hắn đi phía trước nàng.
…
Năm thứ hai.
Vân Khuynh tiến vào Bộ quân đội, gia nhập đội quân y đệ nhất Liên Bang, bước đi trên con đường khác với vị hôn phu của mình; Mộ Thiệu Tu tìm được tung tích nữ hoàng Trùng tộc, tổ chức khởi xướng kế hoạch tiêu diệt.
Một năm này, nàng dần dần đuổi theo hắn.
…
Năm thứ ba.
Vân Khuynh thành lập một nhóm quân nhân đặc thù vừa có thể trị liệu vừa có thể chiến đấu, chính thức đầu nhập vào chiến đấu, nhiều lần kiến lập kỳ công; Mộ Thiệu Tu thống lĩnh quân đội, nữ hoàng Trùng tộc khởi xướng một trận chiến cuối cùng.
Một năm này, nàng và hắn sóng vai chiến đấu.
Cùng năm, nhân loại hoàn toàn tiêu diệt Trùng tộc đã từng là mối đe dọa rất lớn.
Mấy ngày sau, Tô Mạn Mạn và Nhiếp Cảnh Vân "bỗng dưng" bị kéo vào nhà giam ba năm cuối cùng cũng được xử quyết án tử trên người: Quả nhiên lại là tử hình.
Lúc này đây, hai người đã phải chịu đựng tra tấn rốt cuộc cũng nhắm mắt.
Nhưng tất cả những sự kiện này cũng không khiến cho nhân dân Liên Bang chú ý bao nhiêu.
Bởi vì theo đó —— Mộ Thiệu Tu và Vân Khuynh sau khi được trao quân hàm nhờ lập công lớn trong chiến dịch đã tuyên bố chính thức thành hôn.
Kế tiếp.
Dưới sự chú ý của vạn người, một hôn lễ hoàn toàn mới lạ sắp được chứng kiến ——
Giữa bầu trời đầy sao, tại một tinh cầu hoang phế.
Bên cạnh tinh cầu trùng hợp lại là nơi hai người cùng treo cổ nữ hoàng Trùng tộc.
Vì thế, dưới sự chứng kiến của nhân dân toàn Liên Bang, Vân Khuynh và Mộ Thiệu Tu nắm tay nhau cười, ước định nắm tay bên nhau cả đời, đồng thời hứa hẹn sẽ chung tay bảo hộ Liên Bang.
Thời gian trôi qua, nhân loại tiến thêm một bước dung nhập tinh tế.
Càng có nhiều người hành tinh bị phát hiện, Liên Bang đã từng nghênh đón người bái phỏng hữu hảo, cũng từng lần nữa gặp qua kẻ địch rình rập.
Nhưng Mộ Thiệu Tu và Vân Khuynh lại tựa như song tử tinh của thời đại này, vẫn luôn phát sáng trên bầu trời Liên Bang, vì mọi người bảo hộ.
Cho đến hơn hai trăm năm sau ——
Một chiếc tinh hạm hiện tại đã trở thành"Phong cảnh Liên Bang" kia đáp xuống tinh cầu rác hoang phế, lần này lại là một đôi nam nữ cùng nhau bước xuống.
Nhìn bề ngoài vẫn là dáng vẻ thanh xuân, nhưng trong mi mục lại lắng đọng khí chất kia có thể nhìn ra, hai người này rõ ràng đã không còn nhỏ tuổi.
Chính là Vân Khuynh và Mộ Thiệu Tu.
Lúc này, hai người dắt tay nhau, đạp lên mảnh đất đã gặp nhau ở đời này, giữa khuôn mặt hai người đều có ý cười.
Nhưng mà ——
"Mộ nguyên soái, Tô thượng tướng, " Không ít các thuộc hạ đi theo phía sau cũng đã rơi lệ: "Các ngài theo chúng tôi trở về đi......"
Bọn họ biết, mặc dù nhìn bề ngoài vô sự, nhưng sinh mệnh của hai người cũng đã rơi vào tình trạng cạn kiệt.
Vân Khuynh cười lắc đầu; Mộ Thiệu Tu lạnh nhạt liếc trở lại một chút, ý tứ rất rõ ràng.
Khoảng thời gian cuối cùng này, hai người đều không muốn bị quấy rầy.
Cuối cùng..
Các thủ hạ mang nước mắt rời đi.
Hai người nắm tay, từng bước một đi qua đoạn đường năm đó.
Cho đến thời khắc mí mắt sắp không mở nổi nữa, Vân Khuynh lôi kéo Mộ Thiệu Tu, ngạc nhiên khi tìm được "Ổ nhỏ" năm đó mình dựng lên, ôm lấy nhau, cùng nhau nhớ lại mỗi một kiếp.
Khoảnh khắc sau cùng của sinh mệnh, cuối cùng hắn cũng nhớ ra hết thảy, lần nữa hôn lên trán của nàng: "Lại hẹn kiếp sau nhé."
Vân Khuynh cười đáp ứng, dường như cũng không hề cảm thấy khó chịu, bởi vì nàng biết rằng...... Hai người vẫn có thể vĩnh viễn ở bên nhau.
"Ngủ đi." Cuối cùng, Mộ Thiệu Tu thấp giọng nói, khẽ hôn nàng: "Lạnh không em?"
Tựa như là sự quan tâm bình thường vào mỗi đêm trước khi ngủ ——
Giờ phút này, tinh cầu hoang phế đang chìm trong nhiệt độ thấp, nhưng lúc tới đây hai người vẫn mặc một thân quần áo đơn bạc.
"...Ừm." Vân Khuynh gật gật đầu, ý thức đã mơ hồ, nhưng vẫn nhớ rõ: Mèo cực kỳ sợ lạnh...
Bởi vì đời này người nào đó biến thành con mèo lớn, nên những gì có liên quan với nhiệt độ nàng cũng đều trở nên rất nhạy cảm.
".... Ôm chặt em đi."
Thanh âm cũng đã càng ngày càng yếu, Vân Khuynh cố gắng chống đỡ, cuối cùng lại nói ra câu này.
Chỉ giây lát sau, thừa dịp ngay khoảng cách hắn không chú ý, đầu ngón tay nàng điểm một cái, ném đốm lửa nhỏ duy nhất đã luyện được trong những năm này ra khỏi "Phòng"...
Cuối cùng mới... Hoàn toàn nhắm mắt lại.
Mộ Thiệu Tu bình tĩnh nhìn nàng, ánh mắt ảm đạm, dùng hết một chút khí lực cuối cùng biến trở lại thân mèo, dùng nhiệt lượng từ bộ lông một mực sưởi ấm cho nàng.
Mà sau một giây cuối cùng khi hắn mất đi ý thức kia ——
Bên ngoài đột nhiên có ngọn lửa dần dần bùng lên, càng cháy càng dữ dội, bao lấy hai người trong đó...
Yêu, có lẽ chính là lúc lạnh nhất trước khi chết, điều duy nhất nghĩ đến, vẫn chỉ có đối phương.
......
Hôm đó, tất cả dân chúng đang ngóng nhìn tinh cầu hoang phế kia đều trông thấy: Ánh lửa đầy trời.
Một đôi chiến thần Liên Bang, dùng phương thức chói mắt này gửi lời chào tạm biệt đến mọi người.
Nhưng vẫn có người từ đầu đến cuối đều tin rằng, hai người sẽ tồn tại trong vũ trụ, vĩnh viễn thủ hộ lãnh thổ Liên Bang ——
Hắn và nàng tựa như tinh tú trên trời cao, vẫn luôn cùng nhau sáng lấp lánh...
*
Giữa đất trời tối mịt mù, hồn thể lại lần nữa quay về.
Vân Khuynh nâng mắt lên, vẫn chưa thoát ra khỏi cảm xúc nhiều năm làm bạn bên người nào đó, cho đến khi giao diện thuộc tính hiện ra trước mắt.
Nàng lấy lại bình tĩnh, cẩn thận đánh giá ——
Chủng tộc: Con người
Dung mạo: 90 ( tối đa 100)
Vũ lực: 21 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 75 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 27 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh ( trung giai), thuật mạnh mẽ ( trung giai), 《Đan Phương》 (cần học tập)
Đạo cụ: Không
Giá trị khí vận: -97100
Tích phân dự trữ: 800
“Nhiệm vụ nguyên phối báo thù, thế giới cấp A ‘ Tình Ca Tinh Tế ’ đã xong. Đánh giá: Thông qua. Tặng 7 điểm khen thưởng tương ứng, ký chủ có thể phân phối vào các thuộc tính. Tỷ lệ hoàn thành: 79 %, khen thưởng 700 điểm tích phân.”
“Nhiệm vụ thu thập khí vận, đánh giá công lược có hiệu quả. Mục tiêu là nhân vật của thế giới cấp A, tặng 700 điểm giá trị khí vận tương ứng.”
“Mời ký chủ phân phối 7 điểm khen thưởng và 700 điểm tích phân.”
Hệ thống vẫn phán đoán như thường lệ, dường như không hề phát hiện ra điểm đột phá trong thế giới tinh tế của nàng.
Lúc này Vân Khuynh mới ngầm thở phào, chần chờ giây lát mới quyết đoán nói: “… Thêm 7 điểm tinh thần lực.”
Còn kỹ năng và đạo cụ...
Tuy linh hồn không cách nào sử dụng được kỹ năng, nhưng trước khi thật sự đối đầu với hệ thống thì việc hoàn thành nhiệm vụ vẫn là quan trọng nhất, mà đạo cụ kỹ năng không thể nghi ngờ chính là sự trợ giúp tốt nhất.
Lại tính toán mình đã tích lũy được 1500 tích phân, nàng rất nhanh đã có quyết định: “Thuật thôi miên, sơ giai.” Vừa đúng 1500 tích phân, ý nghĩa như tên, chính là dùng để khống chế tâm trí người khác, tương tự với khống hồn của Ryan.
Đương nhiên, uy lực cấp sơ giai khá nhỏ, nhưng trong lúc nguy cấp không chừng sẽ có tác dụng lớn.
Vừa dứt lời, hệ thống rất nhanh đã tiếp nhận lựa chọn: “Thuộc tính đã đổi mới như sau.”
Giây lát sau, giao diện biến đổi ——
Chủng tộc: Con người
Dung mạo: 90 ( tối đa 100)
Vũ lực: 21 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 75 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 34 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh ( trung giai), thuật mạnh mẽ ( trung giai), 《Đan Phương》 (cần học tập), thuật thôi miên (sơ giai)
Đạo cụ: Không
Giá trị khí vận: -96400
Tích phân dự trữ: Không
“Tiếp tục nhiệm vụ đi.” Sau khi xác nhận không có gì sai lầm, Vân Khuynh lên tiếng.
Giây tiếp theo, ánh sáng trắng chợt lóe.
“Ký chủ đã tiếp nhận nhiệm vụ. Xác nhận vị diện tiếp theo.”
“Đã định vị: Thế giới cấp C ‘ Nam Trang Săn Tình ’, bắt đầu truyền tống.”
Rất nhanh, luồn khí màu xám chấn động, thoáng chốc đã hút hồn thể Vân Khuynh vào.
*
Nháy mắt khi vừa khôi phục ý thức kia, tiếng súng chợt vang bên tai.
Vân Khuynh theo bản năng lăn sang một bên, cảm thấy toàn thân cực kỳ đau, máu từ trên người chảy ra, nhỏ xuống mặt đất.
_________
> HOÀN THẾ GIỚI 11 <
Thế giới sau: Hắc Bang
TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (Hoàn)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Sự cực nóng từ đầu ngón tay của Mộ Thiệu Tu lan tràn ra.
Nhiệt độ tình ái thiêu đốt thành liệt hỏa.
…
Một đêm của mèo lớn và hồ ly nhỏ đều dành để nghiên cứu thảo luận quy luật của tự nhiên.
Còn chuyện rốt cuộc là quy luật kia đúng hay sai, ai biết được?
…
Tóm lại, sau lần tỉnh dậy này, nhiệm vụ báo thù của Vân Khuynh cơ bản đã hoàn thành.
Nhưng những ngày tiếp theo cũng không có liên quan gì đến năm tháng yên bình ——
Dù sao thì vị diện kiếp này vốn là tinh tế, nếu đã đi tới thời đại mạnh mẽ rộng lớn này thì sao có thể để mình hoang phế?
—— Ba năm.
Năm thứ nhất.
Vân Khuynh là người thứ hai tốt nghiệp trường quân đội sớm nhất với thành tích toàn ưu, tiếp nhận vinh quang mà người yêu từng có; Mộ Thiệu Tu dẫn dắt các thủ hạ thanh trừ dư nghiệt của Trùng tộc, tiếp tục bảo vệ cho sự bình yên của nhân loại.
Một năm này, hắn đi phía trước nàng.
…
Năm thứ hai.
Vân Khuynh tiến vào Bộ quân đội, gia nhập đội quân y đệ nhất Liên Bang, bước đi trên con đường khác với vị hôn phu của mình; Mộ Thiệu Tu tìm được tung tích nữ hoàng Trùng tộc, tổ chức khởi xướng kế hoạch tiêu diệt.
Một năm này, nàng dần dần đuổi theo hắn.
…
Năm thứ ba.
Vân Khuynh thành lập một nhóm quân nhân đặc thù vừa có thể trị liệu vừa có thể chiến đấu, chính thức đầu nhập vào chiến đấu, nhiều lần kiến lập kỳ công; Mộ Thiệu Tu thống lĩnh quân đội, nữ hoàng Trùng tộc khởi xướng một trận chiến cuối cùng.
Một năm này, nàng và hắn sóng vai chiến đấu.
Cùng năm, nhân loại hoàn toàn tiêu diệt Trùng tộc đã từng là mối đe dọa rất lớn.
Mấy ngày sau, Tô Mạn Mạn và Nhiếp Cảnh Vân "bỗng dưng" bị kéo vào nhà giam ba năm cuối cùng cũng được xử quyết án tử trên người: Quả nhiên lại là tử hình.
Lúc này đây, hai người đã phải chịu đựng tra tấn rốt cuộc cũng nhắm mắt.
Nhưng tất cả những sự kiện này cũng không khiến cho nhân dân Liên Bang chú ý bao nhiêu.
Bởi vì theo đó —— Mộ Thiệu Tu và Vân Khuynh sau khi được trao quân hàm nhờ lập công lớn trong chiến dịch đã tuyên bố chính thức thành hôn.
Kế tiếp.
Dưới sự chú ý của vạn người, một hôn lễ hoàn toàn mới lạ sắp được chứng kiến ——
Giữa bầu trời đầy sao, tại một tinh cầu hoang phế.
Bên cạnh tinh cầu trùng hợp lại là nơi hai người cùng treo cổ nữ hoàng Trùng tộc.
Vì thế, dưới sự chứng kiến của nhân dân toàn Liên Bang, Vân Khuynh và Mộ Thiệu Tu nắm tay nhau cười, ước định nắm tay bên nhau cả đời, đồng thời hứa hẹn sẽ chung tay bảo hộ Liên Bang.
Thời gian trôi qua, nhân loại tiến thêm một bước dung nhập tinh tế.
Càng có nhiều người hành tinh bị phát hiện, Liên Bang đã từng nghênh đón người bái phỏng hữu hảo, cũng từng lần nữa gặp qua kẻ địch rình rập.
Nhưng Mộ Thiệu Tu và Vân Khuynh lại tựa như song tử tinh của thời đại này, vẫn luôn phát sáng trên bầu trời Liên Bang, vì mọi người bảo hộ.
Cho đến hơn hai trăm năm sau ——
Một chiếc tinh hạm hiện tại đã trở thành"Phong cảnh Liên Bang" kia đáp xuống tinh cầu rác hoang phế, lần này lại là một đôi nam nữ cùng nhau bước xuống.
Nhìn bề ngoài vẫn là dáng vẻ thanh xuân, nhưng trong mi mục lại lắng đọng khí chất kia có thể nhìn ra, hai người này rõ ràng đã không còn nhỏ tuổi.
Chính là Vân Khuynh và Mộ Thiệu Tu.
Lúc này, hai người dắt tay nhau, đạp lên mảnh đất đã gặp nhau ở đời này, giữa khuôn mặt hai người đều có ý cười.
Nhưng mà ——
"Mộ nguyên soái, Tô thượng tướng, " Không ít các thuộc hạ đi theo phía sau cũng đã rơi lệ: "Các ngài theo chúng tôi trở về đi......"
Bọn họ biết, mặc dù nhìn bề ngoài vô sự, nhưng sinh mệnh của hai người cũng đã rơi vào tình trạng cạn kiệt.
Vân Khuynh cười lắc đầu; Mộ Thiệu Tu lạnh nhạt liếc trở lại một chút, ý tứ rất rõ ràng.
Khoảng thời gian cuối cùng này, hai người đều không muốn bị quấy rầy.
Cuối cùng..
Các thủ hạ mang nước mắt rời đi.
Hai người nắm tay, từng bước một đi qua đoạn đường năm đó.
Cho đến thời khắc mí mắt sắp không mở nổi nữa, Vân Khuynh lôi kéo Mộ Thiệu Tu, ngạc nhiên khi tìm được "Ổ nhỏ" năm đó mình dựng lên, ôm lấy nhau, cùng nhau nhớ lại mỗi một kiếp.
Khoảnh khắc sau cùng của sinh mệnh, cuối cùng hắn cũng nhớ ra hết thảy, lần nữa hôn lên trán của nàng: "Lại hẹn kiếp sau nhé."
Vân Khuynh cười đáp ứng, dường như cũng không hề cảm thấy khó chịu, bởi vì nàng biết rằng...... Hai người vẫn có thể vĩnh viễn ở bên nhau.
"Ngủ đi." Cuối cùng, Mộ Thiệu Tu thấp giọng nói, khẽ hôn nàng: "Lạnh không em?"
Tựa như là sự quan tâm bình thường vào mỗi đêm trước khi ngủ ——
Giờ phút này, tinh cầu hoang phế đang chìm trong nhiệt độ thấp, nhưng lúc tới đây hai người vẫn mặc một thân quần áo đơn bạc.
"...Ừm." Vân Khuynh gật gật đầu, ý thức đã mơ hồ, nhưng vẫn nhớ rõ: Mèo cực kỳ sợ lạnh...
Bởi vì đời này người nào đó biến thành con mèo lớn, nên những gì có liên quan với nhiệt độ nàng cũng đều trở nên rất nhạy cảm.
".... Ôm chặt em đi."
Thanh âm cũng đã càng ngày càng yếu, Vân Khuynh cố gắng chống đỡ, cuối cùng lại nói ra câu này.
Chỉ giây lát sau, thừa dịp ngay khoảng cách hắn không chú ý, đầu ngón tay nàng điểm một cái, ném đốm lửa nhỏ duy nhất đã luyện được trong những năm này ra khỏi "Phòng"...
Cuối cùng mới... Hoàn toàn nhắm mắt lại.
Mộ Thiệu Tu bình tĩnh nhìn nàng, ánh mắt ảm đạm, dùng hết một chút khí lực cuối cùng biến trở lại thân mèo, dùng nhiệt lượng từ bộ lông một mực sưởi ấm cho nàng.
Mà sau một giây cuối cùng khi hắn mất đi ý thức kia ——
Bên ngoài đột nhiên có ngọn lửa dần dần bùng lên, càng cháy càng dữ dội, bao lấy hai người trong đó...
Yêu, có lẽ chính là lúc lạnh nhất trước khi chết, điều duy nhất nghĩ đến, vẫn chỉ có đối phương.
......
Hôm đó, tất cả dân chúng đang ngóng nhìn tinh cầu hoang phế kia đều trông thấy: Ánh lửa đầy trời.
Một đôi chiến thần Liên Bang, dùng phương thức chói mắt này gửi lời chào tạm biệt đến mọi người.
Nhưng vẫn có người từ đầu đến cuối đều tin rằng, hai người sẽ tồn tại trong vũ trụ, vĩnh viễn thủ hộ lãnh thổ Liên Bang ——
Hắn và nàng tựa như tinh tú trên trời cao, vẫn luôn cùng nhau sáng lấp lánh...
*
Giữa đất trời tối mịt mù, hồn thể lại lần nữa quay về.
Vân Khuynh nâng mắt lên, vẫn chưa thoát ra khỏi cảm xúc nhiều năm làm bạn bên người nào đó, cho đến khi giao diện thuộc tính hiện ra trước mắt.
Nàng lấy lại bình tĩnh, cẩn thận đánh giá ——
Chủng tộc: Con người
Dung mạo: 90 ( tối đa 100)
Vũ lực: 21 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 75 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 27 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh ( trung giai), thuật mạnh mẽ ( trung giai), 《Đan Phương》 (cần học tập)
Đạo cụ: Không
Giá trị khí vận: -97100
Tích phân dự trữ: 800
“Nhiệm vụ nguyên phối báo thù, thế giới cấp A ‘ Tình Ca Tinh Tế ’ đã xong. Đánh giá: Thông qua. Tặng 7 điểm khen thưởng tương ứng, ký chủ có thể phân phối vào các thuộc tính. Tỷ lệ hoàn thành: 79 %, khen thưởng 700 điểm tích phân.”
“Nhiệm vụ thu thập khí vận, đánh giá công lược có hiệu quả. Mục tiêu là nhân vật của thế giới cấp A, tặng 700 điểm giá trị khí vận tương ứng.”
“Mời ký chủ phân phối 7 điểm khen thưởng và 700 điểm tích phân.”
Hệ thống vẫn phán đoán như thường lệ, dường như không hề phát hiện ra điểm đột phá trong thế giới tinh tế của nàng.
Lúc này Vân Khuynh mới ngầm thở phào, chần chờ giây lát mới quyết đoán nói: “… Thêm 7 điểm tinh thần lực.”
Còn kỹ năng và đạo cụ...
Tuy linh hồn không cách nào sử dụng được kỹ năng, nhưng trước khi thật sự đối đầu với hệ thống thì việc hoàn thành nhiệm vụ vẫn là quan trọng nhất, mà đạo cụ kỹ năng không thể nghi ngờ chính là sự trợ giúp tốt nhất.
Lại tính toán mình đã tích lũy được 1500 tích phân, nàng rất nhanh đã có quyết định: “Thuật thôi miên, sơ giai.” Vừa đúng 1500 tích phân, ý nghĩa như tên, chính là dùng để khống chế tâm trí người khác, tương tự với khống hồn của Ryan.
Đương nhiên, uy lực cấp sơ giai khá nhỏ, nhưng trong lúc nguy cấp không chừng sẽ có tác dụng lớn.
Vừa dứt lời, hệ thống rất nhanh đã tiếp nhận lựa chọn: “Thuộc tính đã đổi mới như sau.”
Giây lát sau, giao diện biến đổi ——
Chủng tộc: Con người
Dung mạo: 90 ( tối đa 100)
Vũ lực: 21 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 75 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 34 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh ( trung giai), thuật mạnh mẽ ( trung giai), 《Đan Phương》 (cần học tập), thuật thôi miên (sơ giai)
Đạo cụ: Không
Giá trị khí vận: -96400
Tích phân dự trữ: Không
“Tiếp tục nhiệm vụ đi.” Sau khi xác nhận không có gì sai lầm, Vân Khuynh lên tiếng.
Giây tiếp theo, ánh sáng trắng chợt lóe.
“Ký chủ đã tiếp nhận nhiệm vụ. Xác nhận vị diện tiếp theo.”
“Đã định vị: Thế giới cấp C ‘ Nam Trang Săn Tình ’, bắt đầu truyền tống.”
Rất nhanh, luồn khí màu xám chấn động, thoáng chốc đã hút hồn thể Vân Khuynh vào.
*
Nháy mắt khi vừa khôi phục ý thức kia, tiếng súng chợt vang bên tai.
Vân Khuynh theo bản năng lăn sang một bên, cảm thấy toàn thân cực kỳ đau, máu từ trên người chảy ra, nhỏ xuống mặt đất.
_________
> HOÀN THẾ GIỚI 11 <
Thế giới sau: Hắc Bang
Danh sách chương