“Nhân vật Tần Sâm, cô biết đi?”

Vân Khuynh ngẩn ra, lát sau mới phản ứng lại đây —

Bộ phim “Phong Hỏa Thứ Điệp” này, nữ chính là Điệp Ảnh, nội dung chủ yếu là cuộc đời của vị đặc công truyền kỳ này.

Dưới bối cảnh chủ đề nghĩa lớn quốc gia, nhân vật nam khiến Điệp Ảnh thưởng thức, chỉ có một — Đó là Tần Sâm.

Tần Sâm, mặt ngoài là quan chức trong chính phủ Uông Ngụy, nhưng thực tế là đặc công quân đội, thậm chí, có liên hệ với đảng Quốc Dân.

Thân phận “tam trọng gián điệp”, khiến cho hắn có phân lượng không nhẹ trong nhiệm vụ cuối cùng của Điệp Ảnh.

Hắn chỉ xuất hiện trong ba cảnh của phim, nhưng đều có tác dụng thúc đẩy không nhỏ. Mà trong quá trình Điệp Ảnh thăm dò hắn, hai người cũng nảy sinh chút tình cảm, quan hệ như bạn như địch.

Chỉ là bất đắc dĩ, khi Điệp Ảnh biết được thân phận Tần Sâm, cũng là lúc cô bị bại lộ ở nhiệm vụ cuối cùng.

Có thể nói, nhân vật Tần Sâm này, đất diễn không nhiều, miễn cưỡng có thể coi là nam phụ.

Nhưng lại cực kỳ xuất sắc và quan trọng.

Tuy vậy…. nhân vật này thì quan hệ gì đến mình?

Hồi tưởng lại kịch bản một lần trong đầu, Vân Khuynh nâng mắt, vẫn thấy khó hiểu.

“Tôi nói,” Tưởng Trịnh vỗ đùi, nếp nhăn đều giãn ra: “Cho cô thân phận Điệp Ảnh, nói thế nào cô cũng phải trả tôi một Tần Sâm chứ?”

Nói xong, ông cười ha ha, âm thanh to lớn vang dội: “Người đã tới rồi, còn không lộ mặt?”

Giây tiếp theo.

Kỳ Kiệt trầm mặt, đẩy cửa ra.

Vân Khuynh hơi kinh ngạc, sóng mắt vừa chuyển, ẩn ẩn có chút suy đoán.

Lúc này, người đàn ông đi đến.

“Tưởng lão.” Vẫn là tiếng nói đạm mạc, lại nhiều hơn một phần cung kính.

Tưởng Trịnh lại đứng lên, xua xua tay: “Kỳ gia chủ, cậu đây là đang muốn giết tôi.”

Kỳ Kiệt cười cười liếc nhìn ông già ánh hồng đầy mặt: “Ngài đánh chủ ý lên người tôi rồi, hà tất phải khiêm tốn?”

Trên thực tế.

Có thể là một trong số rất ít đạo diễn người Hoa làm mưa làm gió ở Hollywood, chinh chiến ngành điện ảnh Âu Mĩ, bối cảnh sau lưng Tưởng Trịnh, tự nhiên không nhỏ.

Đương nhiên, so với Kỳ Kiệt, vẫn kém mấy phần. Chỉ là, dựa vào tuổi lớn, được xưng hô tôn kính, cũng là tất nhiên.

Lúc này.

Vân Khuynh đứng một bên nghe cách nói chuyện quen thuộc của hai người, mới khẳng định suy đoán vừa rồi của mình.

Kỳ Kiệt và Tưởng lão, vốn quen biết từ trước. Cũng khó trách, hắn đột nhiên kéo nàng đi thử vai này.

Mà trong vòng điện ảnh đã sớm lưu truyền, vị đạo diễn này chọn diễn viên không theo khuôn mẫu nào.

Chỉ là, không nghĩ tới —

Đạo diễn Tưởng thế nhưng chọn đến cả trên người Kỳ Kiệt. Chẳng qua, Kỳ Kiệt và nhân vật Tần Sâm này…

“Cậu và Tần Sâm, căn bản là từ một khuôn đúc ra! Kỳ gia chủ, có châu ngọc là cậu đằng trước, Tưởng mỗ nhìn ai cũng thấy chướng mắt nha.”

Môi mỏng Kỳ Kiệt mím lại, “xùy” một tiếng, bất ngờ nói: “Tính gì.”

Tiếp theo, hắn chuyển hướng Vân Khuynh: “Chúng ta đi.”

Vân Khuynh hơi dừng, cũng không nói gì, ngồi dậy, đi tới bên cạnh hắn.

Hai người cất bước, vừa muốn rời đi —

“Ai ai ai! Đừng đi, đừng đi mà!” Tưởng Trịnh nhảy dựng lên, động tác nhanh nhẹn không hề giống người đã có tuổi.

“Không có Tần Sâm, lại còn mang Điệp Ảnh của tôi đi mất?”

Ông vọt tới trước mặt hai người, không màng tới hình tượng, chắp tay: “Tôi không đề cập tới điều kiện nữa đã được chưa?”

Tưởng Trịnh trừng mắt, khẩn trương nhìn Kỳ Kiệt.

“Cậu không diễn Tần Sâm, tôi cũng không ép buộc. Nhưng cô nhóc này chạy không thoát khỏi vai Điệp Ảnh, không thể đi.”

Vị đạo diễn này, là thật lòng đam mê điện ảnh. Cho nên, với việc tuyển diễn viên mới chấp nhất như thế.

Vân Khuynh nhìn đạo diễn Tưởng trông như lão ngoan đồng, có chút buồn cười.

Kỳ thật, nàng cảm nhận được cảm xúc của Kỳ Kiệt, đối phương rõ ràng không hề giận.

Nhưng, tuy không biết hắn vì sao muốn chơi trò này, mình cũng chỉ có thể phối hợp.

Vân Khuynh nghĩ như vậy, đang định biểu đạt biết ơn với sự xem trọng của Tưởng Trịnh —

Kỳ Kiệt liền lạnh lùng mở miệng: “Biết thì tốt.”

???

Tưởng Trịnh và Vân Khuynh đều không rõ nguyên do.

Người đàn ông lại nhẹ nói: “Tôi còn tưởng Tưởng lão cần thêm mấy điều kiện nữa mới chọn người này đâu.”

Vân Khuynh ngẩn ra.

Vài giây sau.

Tưởng Trịnh dẫn đầu hô to: “Được rồi! Kỳ gia chủ, cậu bất mãn khi tôi không đồng ý cô nhóc này từ đầu đúng không?”

“Cậu chỉ biết bênh vực người mình thôi!” Ông bĩu môi, vẻ mặt ngạc nhiên lắc đầu.

“Thế giới của đôi nam nữ, tôi không thể hiểu…. Kỳ Kiệt nha, cậu cũng có ngày này nha?”

Càng về sau, giọng càng nhỏ.

Chỉ là, khoảng cách rất gần, Vân Khuynh vẫn nghe được rõ ràng.

Đột nhiên không kịp phòng ngửa, mặt đẹp ửng hồng.

Nàng cũng không nghĩ tới…

Kỳ Kiệt không phản bác. Như vậy, chính là thật —

Hắn thế nhưng vì đạo diễn Tưởng trước khi nhận mình đưa ra điều kiện nhỏ… chơi cái trò này.

Thật sự là….

Ấu trĩ.

Nhưng, lại không khỏi làm lòng người ấm áp.

Vân Khuynh nhấc mắt, lặng lẽ liếc Kỳ Kiệt một cái.

Lại thấy sắc mặt người đàn ông càng thêm lạnh lẽo.

Nàng đột nhiên nhoẻn miệng cười, ghé sát vào hắn —

“Chưa chết tâm đúng không.”

Kỳ Kiệt âm trầm hạ mắt, ‘xuy’ một tiếng. Coi như cam chịu.

Giây tiếp theo, môi đỏ Vân Khuynh môi đỏ cong lên.

“Vậy BOSS, ngài không diễn Tần Sâm thật sao?”

*

Từ khi trên weibo tung lên chứng cứ Liên Thi Ngữ, Tống Trần Trạch và Thành Tu Duệ hợp tác hãm hại Cố Vân Khuynh, ban tổ chức ‘Lóe Sáng Tân Thanh’ lập tức co đầu rụt cổ.

Mà Tinh Quang, lại mạnh mẽ làm lơ chuyện này, chỉ kiên trì công bố nghệ sĩ Liên Thi Ngữ không hát nhép, hơn nữa tăng cường tuyên truyền chuyện ký hợp đồng với đạo diễn Tưởng.

Mấy ngày nay, Tống Trần Trạch được Chu Bình Luân cam đoan, trực tiếp thông báo cho bộ quan hệ xã hội, thả ra tin tức —

Liên Thi Ngữ thành công lấy được vai diễn nữ chính của “Phong Hỏa Thứ Điệp”!

Nữ chính mới nhất của đạo diễn Tưởng? “Phong Hỏa Thứ Điệp” đã định của Liên Thi Ngữ!

Liên Thi Ngữ đã lọt vào đoàn làm phim? Không sợ lời đồn đãi, Tiểu Thiên Hậu giới ca sĩ hoa lệ xoay người!

………..

Tiếp theo lại là một phen xào thập cẩm.

Nhưng bên đoàn làm phim, vẫn không có tin tức gì.

Chẳng qua, người trong giới đều biết, đạo diễn Tưởng Trịnh khi quay phim, luôn kỳ lạ ở chỗ — khi đóng phim không ra ngoài ánh sáng, trước khi đóng máy không cho tuyên truyền!

Mà nay, nghe nói đoàn làm phim đã mở máy, vậy không có tiếng gió gì cũng là bình thường.

Bởi vậy, dưới sự tuyên truyền mạnh mẽ của Tinh Quang, mọi người đều nhận định Liên Thi Ngữ là nữ chính.

Tin tức này bùng nổ, nhóm Liên Y tự dưng vui mừng khôn xiết, trong cuộc chiến nước miếng trên mạng, cũng sôi nôi phản công.

Người qua đường lâm vào trạng thái ngu người, mà fan Vân Khuynh thì giận dữ nổ tung.

Nói đến cái này, không thể không nói fan vừa lọt hố “Cố Vân Khuynh” cũng quá chi là khổ.

Bọn họ từ sau vòng bán kết ‘Lóe Sáng Tân Thanh’, lục tục bị chính chủ hút thành fan, cho đến nay mới tổ chức lại, định ra nickname chính thức: Khuynh Thành.

Nhưng chính chủ sau khi rời cuộc chiến, chỉ đăng lên đúng một cái video, sau đó liền biến mất không thấy bóng!

Chỉ chừa lại một đám fan gào thét, khóc ngất trong nhà vệ sinh. Mỗi ngày còn cần cãi nhau với nhóm Liên Y, mệt tim quá đi (X﹏X)↷

Nhưng ……

Vẫn yêu chết đi được!

Làm sao bây giờ?

Khuynh gia, ngài mau ra đi a a a a!

Mà lúc này, Liên Thi Ngữ được Chu Bình Lâm mang đến đoàn làm phim, đang thỏa thuê đắc ý, lại nhìn thấy vị chính chủ mà nhóm Khuynh Thành tìm mòn dép không thấy.

Cô ta trừng lớn mắt hạnh, không thể tin tưởng nói: “Cố Vân Khuynh! Sao cô lại ở đây?!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện