Ngày hôm sau, hắn đến lớp học. Ngồi tại vàng suy tư về chuyện mình đã thăng cấp hay chưa. Đình Tú Linh bước vào lớp cả lớp đứng dậy. Một hồi Đình Tú Linh kêu ngồi, cả lớp ngồi xuống. Hắn đứng lên nói: “ Thưa cô, con có chuyện muốn hỏi “. Đình Tú Linh cười nói: “ Ngươi ăn nói lễ phép ghê ta! Ta thích, ngươi hỏi gì thì hỏi đi “. 

Tiểu Minh hắn nói: “ Làm sao để biết mình tăng cấp hay chưa?”. 

Đình Tú Linh nói lại: “ Hôm này, ta cũng kiểm tra cấp độ của cá ngươi, nên hôm này ngươi sẽ biết cấp độ của ngươi “.

Tiểu Minh hắn ngồi xuống, háo hức mong chờ. Đình Tú Linh trên bục giảng lấy ra một cái máy trong rất là kỳ lạ. Nàng ta đặt lên trên bàn và nói: “ Đây là máy để kiểm tra cấp độ của các ngươi, bây giờ ai muốn trước nào?”.

Các học sinh nhao nhao dơ tay, có vài người thì tranh nhau chạy lên để kiểm tra.

Đình Tú Linh lắc đầu nói: “ Các ngươi về chỗ hết cho ta! “. Đợi lớp ổn định nàng ta nói to: “ Tiểu Minh ngươi lên khảo nghiệm trước “.

Tiểu Minh hắn bước nhanh chóng lại máy đi cấp độ, Đình Tú Linh nói: “ Ngươi đặt tay lên đó đi “.

Tiểu Minh đặt tay lên máy do cấp độ, “ tic tic” âm thanh phát ra từ cái máy đó. Đình Tú Linh lúc này khuôn mặt tái mét, há gốc mồm nói: “ Sao có thể? Mời hôm qua ngươi còn ở nhân kỳ cấp sao bây giờ lại nhảy lên Tiên Nhân kỳ?.

Tiểu Minh hắn gãi đầu nhún vai nói: “ Hì hì, do cô chỉ bảo cả đất!”.

Đình Tú Linh giật mình chỉ tay vào mặt mình nói: “ Ta sao? Là ta chỉ ngươi sao?”.

Tiểu Minh hắn cười gật đầu. Đình Tú Linh hét to: “ Bà nội cha mi, ta chỉ ngươi sao? Nếu ta chỉ ngươi thì giờ này ta đã thành Nhân Thượng Tài rồi!”.

Tiểu Minh nghiêng đầu qua suy thế một lúc sau nói: “ chẳng phải hôm qua cô bảo là đem vàng nguyên chất đâm nhuyễn thành bột bỏ vào nước đun sôi 1000 độ C và vào trong đó ngồi minh tưởng một tiếng sau?”.

Đình Tú Linh che miệng, mắt mở to hét lên: “ OMG”.

Nàng lại nói tiếp: “ Ngươi đã thực hiện rồi sao “.

Tiểu Minh hắn gật đầu, Đình Tú Linh lại hỏi tiếp: “ Ngươi không bị gì sao? “

Tiểu Minh gật đầu, nàng lại hỏi tiếp: “ Ngươi có phải là quái vật hay không?”. 

Lúc này, mọi người ánh mắt ngơ nhác không hiểu chuyện gì đang xảy ra hướng về hai người Tú Linh và Tiểu Minh.

Tiểu Minh hắn nói: “ Ta không phải!”.

Đình Tú Linh không nói nên lời: “ Ngươi thật sự đã thực hiện rồi sao!”.

Tiểu Minh thấy Đình Tú Linh cứ hỏi hắn câu đó, hắn có chút tức giận liền khảng định rằng hắn đã làm.

Đình Tú Linh lạy phật, điên điên khùng khùng, cắn xé gối mềm lấp ba lấp bấp nói: “ Ngươi có biết phương ấp đó chỉ dành cho nổi tiếng kỳ không?. Một khi ngươi không đủ cấp mà xài vàng ấy thì ngươi sẽ bị nó thiêu rụi, đầu đớn không thôi!, mãi mãi không được đầu thai “.

Tiêu Minh hắn thốt lên: “ Trời ụ, ta xém chết một mạng rồi!”.

Đình Tú Linh lo sợ, ánh mắt loé sáng nói: “ chuyện này ta phải báo ngay cho hiệu trướng mới được”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện