Đứa bé chợt tỉnh dậy cảm nhận được hơi ấm một vật gì đó đang cầm đầu của mình. Đứa bé thầm nghĩ:mình là ai và mình ngủ bao lâu rùi? "Oe oe"
Tiếng khóc của một đứa trẻ khi ra đời.
Đứa trẻ ấy sau một tiếng, liền ngủ đi trong ngon lành. Đứa bé ấy chính là Tiểu Minh
Tiểu Minh ngủ ngon chợt nghe được một giọng đàn bà vui vẻ:
" Ngọc Nhi à, nhà có phúc rồi. Con trai nha.
Ngọc Nhi nói:
"Mau..mau cho ta xem con của ta "
Người đàn bà đưa đứa bé cho vị tiểu thư kia.
Ngọc Nhi nhìn đứa bé với đôi mắt hạnh phúc và nói với người đàn bà kêu lão công ta vào.
Người đàn bà chạy một mạch ra kêu. Sau một hồi một người đàn ông cao 1m8 với khuôn mặt tuấn tú.
Người đàn ông tuấn tú h tiến tới đứa bé với khuôn mặt tươi vui, trong lòng cảm thấy háo hức. Người đàn bế đứa con trên tay nói với giọng điệu uy nghiêm và hạnh phúc:
" Hảo háng tử. Sau này ngươi chắc chắn sẽ giống ta "
Ngọc Nhi nói với giọng giận:
" Không giống ngươi thì giống ai. Giống con nhà hàng sớm chắc."
Tiểu Long liền xin lỗi liền an ủi Ngọc Nhi.
Ngọc nhi liền nói:
" Vậy chúng ta đặt tên gì cho hài tử đây?"
Tiểu Long trả lời:
" Vậy đặt tên là Tiểu Minh đi. Minh là một hạt mầm mới bắt đầu. Để ta giành nhiều tình yêu thương cho hài tử của chúng ta"
Ngọc Nhi Nói:
" Được vậy từ nay con của chúng ta tên tiểu Minh"
4 Năm sau, Tiểu Minh giờ đây trong manh hơn và Tuấn tú một tí khí chất nam nhi.Lúc này Tiểu Minh đã nhớ được kiếp trước mình là ai và tại sao đã chết và được gặp các vị thần.Tiểu Minh được mọi người gọi là thánh làm biến, thánh lười, thằng phá làng phá sớm và bị điên.
Phụ mẫu và phụ thân của Tiểu Minh rất buồn vì đứa con của mình ngày nào cũng ngủ, hết ngủ lại ăn cứ mỗi chủ nhật là lúc nào cũng chạy tới chạy lui khắp làng la lối ôm sùng i như khùng. Cứ mỗi tối Tiểu Minh liền nói chuyện một mình. Cả hai người thấy vậy rất lo sợ rằng con mình bị ma ám.
Một năm sau đó Tiểu Minh cứ làm đi làm lại những hành động kia. Mọi người thấy vậy liền khẳng định Tiểu Minh não có vấn đi đề. Ngọc Nhi và Tiểu Long thấy vậy rất phiền não. Cả hai người khi thăm Tiểu Minh đều thấy Tiểu Minh ngủ rất ngon không nỡ đánh thức.Cứ như thế lần nào cũng vậy.
5 năm đó mọi người truyền tin rằng:ở một làng.... có đứa bé có vấn đề về não.Bởi vì đứa bé 5 năm đó hành động rất kì quái không ai hiểu nổi chẳng biết làm gì chỉ biết ăn biết ngủ.
Vì vật tin tức Tiểu Minh là một đứa vô tích sự chỉ biết ăn với ngủ được đồn ra ngoài làng. Ai ai ở trong quốc gia, gần làng đó điều biết cả
Tiếng khóc của một đứa trẻ khi ra đời.
Đứa trẻ ấy sau một tiếng, liền ngủ đi trong ngon lành. Đứa bé ấy chính là Tiểu Minh
Tiểu Minh ngủ ngon chợt nghe được một giọng đàn bà vui vẻ:
" Ngọc Nhi à, nhà có phúc rồi. Con trai nha.
Ngọc Nhi nói:
"Mau..mau cho ta xem con của ta "
Người đàn bà đưa đứa bé cho vị tiểu thư kia.
Ngọc Nhi nhìn đứa bé với đôi mắt hạnh phúc và nói với người đàn bà kêu lão công ta vào.
Người đàn bà chạy một mạch ra kêu. Sau một hồi một người đàn ông cao 1m8 với khuôn mặt tuấn tú.
Người đàn ông tuấn tú h tiến tới đứa bé với khuôn mặt tươi vui, trong lòng cảm thấy háo hức. Người đàn bế đứa con trên tay nói với giọng điệu uy nghiêm và hạnh phúc:
" Hảo háng tử. Sau này ngươi chắc chắn sẽ giống ta "
Ngọc Nhi nói với giọng giận:
" Không giống ngươi thì giống ai. Giống con nhà hàng sớm chắc."
Tiểu Long liền xin lỗi liền an ủi Ngọc Nhi.
Ngọc nhi liền nói:
" Vậy chúng ta đặt tên gì cho hài tử đây?"
Tiểu Long trả lời:
" Vậy đặt tên là Tiểu Minh đi. Minh là một hạt mầm mới bắt đầu. Để ta giành nhiều tình yêu thương cho hài tử của chúng ta"
Ngọc Nhi Nói:
" Được vậy từ nay con của chúng ta tên tiểu Minh"
4 Năm sau, Tiểu Minh giờ đây trong manh hơn và Tuấn tú một tí khí chất nam nhi.Lúc này Tiểu Minh đã nhớ được kiếp trước mình là ai và tại sao đã chết và được gặp các vị thần.Tiểu Minh được mọi người gọi là thánh làm biến, thánh lười, thằng phá làng phá sớm và bị điên.
Phụ mẫu và phụ thân của Tiểu Minh rất buồn vì đứa con của mình ngày nào cũng ngủ, hết ngủ lại ăn cứ mỗi chủ nhật là lúc nào cũng chạy tới chạy lui khắp làng la lối ôm sùng i như khùng. Cứ mỗi tối Tiểu Minh liền nói chuyện một mình. Cả hai người thấy vậy rất lo sợ rằng con mình bị ma ám.
Một năm sau đó Tiểu Minh cứ làm đi làm lại những hành động kia. Mọi người thấy vậy liền khẳng định Tiểu Minh não có vấn đi đề. Ngọc Nhi và Tiểu Long thấy vậy rất phiền não. Cả hai người khi thăm Tiểu Minh đều thấy Tiểu Minh ngủ rất ngon không nỡ đánh thức.Cứ như thế lần nào cũng vậy.
5 năm đó mọi người truyền tin rằng:ở một làng.... có đứa bé có vấn đề về não.Bởi vì đứa bé 5 năm đó hành động rất kì quái không ai hiểu nổi chẳng biết làm gì chỉ biết ăn biết ngủ.
Vì vật tin tức Tiểu Minh là một đứa vô tích sự chỉ biết ăn với ngủ được đồn ra ngoài làng. Ai ai ở trong quốc gia, gần làng đó điều biết cả
Danh sách chương