Có cú nào còn thức hông nhỉ,up trễ 1 chương nữa đây,hắc hắc!



-----------------------------------------------------------------------------------------------







"Uyên Uyên,xảy ra chuyện rồi,con mau tới phòng chỉ huy!"Giọng của ông Yamamoto vang lên trong đầu Ninh Uyên,lúc này cô vừa mới dùng điểm tâm uống trà chiều cùng Nhã Lam,Kero và Yue.



Vừa nghe giọng gấp gáp của Yamamoto gia gia,Ninh Uyên nhanh chóng bỏ sách xuống mà mang người chạy cấp tốc tới phòng chỉ huy.



"Xảy ra chuyện gì vậy?"Ninh Uyên vừa vào phòng,nhìn thấy ở phòng chỉ huy vốn đặt các thiết bị rà quét cùng thông tin liên lạc với những căn cứ khác đang hiển thị màu đỏ thì nhíu mày.



"Rất nhiều dị hình đang tập trung thành đàn tấn công các căn cứ sống sót,họ đều đang phát tín hiệu cầu cứu,e là không trụ được bao lâu nữa."Tang Khải Lâm mở miệng giải thích tình hình cho Ninh Uyên cùng các tinh linh đi theo sau khác,vẻ mặt cự kì ngưng trọng.



Ninh Uyên nghe vậy cũng cảm giác bất ổn,vì sao các căn cứ khác đều bị tấn công nhưng căn cứ của họ thì không?



Đây rốt cuộc là có âm mưu gì đâu?



"Gần chúng ta nhất chỉ có căn cứ Thủ Đô,còn ba căn cứ khác một là ở gần bắc cực hoặc là ở bên lục địa Châu Âu,muốn đi qua cũng phải mất rất nhiều thời gian."



Tử Dạ cau mày,hai ngày trước rõ ràng còn rất an ổn,vì sao đột nhiên xuất hiện đại lượng dị hình lập thành đàn mà đi như thế chứ?



"Dùng truyền tống trận đi,trận pháp bình thường chỉ có thể dùng để chuyển vật tư,bất quá đem nó vận chuyển người hoàn toàn có thể."Ninh Uyên biết tình hình bây giờ cấp bách,cũng chỉ có thể làm như vậy.



"Uyên Uyên,ý con là muốn đem người của bốn căn cứ sống sót kia truyền tống trở về đây?"Ông Yamamoto trầm mặc một chút,lại lên tiếng hỏi nhưng thực ra lại là khẳng định.



"Hết cách,nếu dựa theo số lượng dị hình tụ tập thành đàn kia,ít nhất cũng là cả trăm ngàn vạn con với đủ giống loài,dù cho có giết cũng giết không hết được,nhân loại không có khả năng kháng cự được lâu với số lượng như thế."Ninh Uyên biết,những truyền tống trận kia cực kì tiêu hao khi muốn đem đại lượng người truyền tống đến căn cứ này,bất quá hiện tại chỉ có thể làm được như thế mà thôi.



May mắn là chỉ truyền tống ở phạm vi gần trong một vị diện nhỏ này,tiêu hao chỉ là một lần mất một viên hạ phẩm linh thạch.Truyền tống mở ra hoàn toàn thì mất nhiều nhất là một giờ tiêu hao một viên cao cấp linh thạch,bây giờ chỉ có thể nhịn đau mà bỏ ra thôi.



Dù sao đây cũng là vấn đề tồn vong của một giống loài,nếu để bốn căn cứ kia người đều chết sạch,vậy thì nhân loại đi hướng diệt vong không còn xa nữa đâu.



Tình hình hiện tại,không muốn làm chúa cứu thế cũng không thể được.



Tử Dạ cố liên hệ cùng căn cứ trưởng của bốn căn cứ,nói ngắn gọn kế hoạch của bọn họ,rất nhanh đều có sự đồng ý của các cao tầng của bốn căn cứ kia.



Hiện tại chính là ngàn cân treo trên sợi tóc,đây là kế sách bảo toàn cuối cùng rồi.Chỉ có những kẻ ở hiện trường như bọn hắn mới nhìn thấy được sự khủng bố của đàn dị hình nhiều đến không thể đếm được kia.



Ninh Uyên gọi tất cả các tinh linh ra,bắt đầu chia theo hai người làm một dẫn đội đi tới một trong bốn căn cứ và giúp họ cầm chân đàn dị hình cho tới khi người sống sót có thể rút hết.



Lần lượt là ông Yamamoto cùng Kaguya đi căn cứ Thủ Đô,Madara cùng Kaname,Erza cùng Sesshoumaru,Mirajane cùng Hashirama,ba đội trên đi hai căn cứ ở Châu Âu cùng căn cứ Bắc Cực.



Những người còn lại thủ căn cứ Uyên Thành,phòng trường hợp địch tập bất ngờ.



Đi cùng hai tinh linh sẽ là đội chiến đấu cấp S,đội chiến đấu cấp S có tổng cộng 8 đội.Phân chia hai đội đến một căn cứ để hỗ trợ,giúp người sống sót bên bốn căn cứ khác di chuyển rút lui an toàn về Uyên Thành.



Toàn bộ căn cứ Uyên Thành cũng đều lập tức được thông báo,tất cả nhanh chóng bận rộn lên.



Từ việc sắp xếp dành ra một khu vực cho người từ những căn cứ khác đến,lại chuẩn bị thuốc men bông băng các thứ.



Đội canh gác ở trạm gác cũng đánh lên tinh thần giám sát động tĩnh xung quanh nếu có dị động lập tức báo cáo cho phòng chỉ huy ngay lập tức.



Các đội chiến đấu cũng tăng cường giám sát,ổn định người dân bình thường trong căn cứ.



Yato Kamui cùng Kurama ra ngoài căn cứ,tới trạm gác để phòng ngự,nếu có gì không ổn cũng dễ dàng ứng phó kịp thời,tránh thương vong không cần thiết.



Ninh Uyên đi cùng Zeref và Clow đến truyền tống trận ở tầng thứ 4,sâu dưới lòng đất.



Nhịn đau mà đem hết 8 viên cao cấp linh thạch đưa cho các tinh linh,sau đó lại bỏ vào trận pháp trước mặt một viên hạ phẩm linh thạch cho một lần truyền tống,lần lượt xác định toạ độ mà truyền tống các đội đi tới bốn căn cứ.



Sau khi đưa đi bốn đội ngũ cứu viện,Ninh Uyên giao lại cho Clow cùng Zeref việc nới rộng truyền tống trận,tránh cho đồng loạt dịch chuyển gây tắc nghẽn thì vui luôn.



Chờ đem trận pháp rộng ước chừng bán kính 10m,trực tiếp phóng đại kéo to ra làm 1km,dư sức cho vài ngàn người cùng đứng.



Ninh Uyên chờ tín hiệu từ các tinh linh đi trước bốn căn cứ cứu viện,lập tức ném vào truyền tống trận hai viên cao cấp linh thạch,khởi động kết nối mở ra toàn diện.



Chỉ sau vài giây,lần lượt có người xuất hiện trong trận pháp,Tử Dạ nhanh chóng chỉ huy người bước ra,đi tới khu vực phân chia thuộc về căn cứ của mình mà đứng.



Người da trắng tóc vàng có,người da đen có,người da vàng cũng có,một đám lại một đám lần lượt chật vật mà từ truyền tống trận bước ra.



Tử Dạ vì chiếu cố người nước ngoài,đặc biệt tìm tới những người thành thạo ngoại ngữ như Anh ngữ thông dụng làm người hướng dẫn.



Những người này dù chật vật,trên mặt cũng hiện rõ sự sợ hãi cùng bất an,bất quá vẫn là còn giữ lại lí trí,rất trật tự mà làm theo những người hướng dẫn mà lần lượt đi tới khu vực dành cho căn cứ của mình.



Ninh Uyên yên lặng mà đứng cùng Clow và Zeref bên cạnh trận pháp,quan sát từng nhóm từng nhóm người sống sót xuất hiện ở trong truyền tống trận.



Rất nhanh cô đã nhìn thấy người quen,nói quen chứ thật ra là tìm từ trong kí ức mơ hồ của Nam Cung Ninh Uyên mà ra thôi.



Chính là Lâm lão gia gia cùng Lâm gia chủ cùng phu nhân của ông,tức là cha mẹ của Lâm Dật,bác cả của Nam Cung Ninh Uyên,đáng tiếc là họ chẳng liên quan gì tới cô cả.



Lâm lão gia chủ là có chú ý tới Ninh Uyên,bởi vì cô khá nổi bật khi đứng sát bên cạnh trận pháp cùng với hai bên là Zeref anh tuấn và Clow khí thế phi phàm.



Ông biết đó chính là đứa cháu ngoại mà nhiều năm trước đã nhẫn tâm vứt bỏ nó vào trong thần phố phía nam,không thèm ngó ngàng gì tới sau nhiều năm như vậy.



Bây giờ gặp lại,ông cũng không biết phải đối diện làm sao với đứa cháu này cả.



Hiện tại nhìn thấy đứa bé nhỏ nhắn năm đó đã trưởng thành,trở thành một thiếu nữ xinh đẹp như vậy khiến ông cũng phần nào vui mừng cho đứa nhỏ số khổ này.



Có lẽ,kiếp sau nó đừng đầu thai vào nhà hào môn thì tốt hơn,như vậy có khi lại có một tuổi thơ vui vẻ đi.



Ninh Uyên cùng Lâm lão gia chủ đôi mắt cũng chỉ khẽ chạm nhau vài giây liền tách ra,Ninh Uyên tiếp tục quan sát nhóm người xuất hiện trong trận pháp và Lâm lão gia cũng được con trai cùng con dâu đỡ đi về phía khu vực dành cho căn cứ Thủ Đô.



Sau gần hai giờ,số người xuất hiện cũng thưa dần,ngoài vận chuyển số vũ khí cùng xe còn sót lại thì gần như không còn người nữa,các tinh linh từ ba căn cứ đều mang đội trở về dù bị thương những không phải là chí mạng.



Bất quá,Ninh Uyên mày lại nhíu càng sâu.Cô không nhìn thấy người của Nam Cung gia,lẫn Hứa gia cũng không nốt,này rốt cuộc là sao,cả Lâm Dật,Vũ Bân cùng Giang Tiêu cũng chưa thấy xuất hiện,cả ông Yamamoto cùng Kaguya đều chưa thấy trở lại,này rốt cuộc có chuyện gì vậy?



Sau chừng vài giây,Ninh Uyên nghe hệ thống thông báo mà mặt lập tức tái đi.



Này,này....làm sao có thể?



Kaguya mama bị giết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện