Trong phòng ngủ chỉ còn lại một người hai thú đưa mắt nhìn nhau.



Vũ Quân Ly nhíu nhíu mày trầm mặc,hắn xem ra những kẻ này biết chút gì đó về chuyện đang xảy ra,cả chuyện trong tương lai.



Alien gì đó hắn không biết,bất quá dị hình thì hắn hiểu,đó không phải lũ quái vật ở vài hành tinh bị vứt bỏ hay sao,sức chiến đấu của chúng cũng cỡ trung thượng so với tinh tế,dù không bằng trùng tộc nhưng cũng được liệt vào danh sách nguy hiểm đối với tinh tế vì đại quy mô tấn công của chúng.



Nếu cái nơi hạ cấp hành tinh này xuất hiện đại lượng dị hình,kia quả thật là cực kì nguy hiểm rồi.



Ông Yamamoto cùng Kurama sau một hồi nghiên cứu kĩ cái cục bông trước mặt,cuối cùng cho ra kết quả kinh người,tên này trí thông minh không thua kém bọn họ.



Vì sao nói vậy,dĩ nhiên là từ đôi mắt tím than kia hiện ra rất nhiều cung bậc cảm xúc,một con thú mới mở linh trí tuyệt đối không thể có được.



"Bông Bông,ngươi là nghe hiểu bọn ta đang nói gì,đúng không?"Kurama mở miệng hỏi,ánh mắt nghiêm túc nhìn Vũ Quân Ly.



Vũ Quân Ly cũng không giấu diếm,nhanh chóng gật đầu.



Hắn sau này còn phải chung sống với hai kẻ này lâu dài,giấu được đứa nhỏ kia chứ khó mà giấu được hai kẻ trước mặt này.



"Ngươi là con người?"Kurama trầm mặc một lát,thử hỏi suy nghĩ của mình.



Vũ Quân Ly kinh ngạc,sau đó cũng gật đầu.



"Là vậy sao,thật không ngờ đấy."Ông Yamamoto híp híp mắt,nói.



"Ngươi rốt cuộc là ai?"



Vũ Quân Ly nhảy lên bàn,cố dùng răng ngậm bút viết chữ trên giấy,kết quả...



"Gì đây,cua bò?"By mỗ lão hồ ly Kurama,chỉ nhận biết chữ Nhật cổ.



"Chữ nước nào vậy?"By mỗ lão tử thần,chỉ nhận biết chữ Nhật.



Vũ Quân Ly:"...."Đây là chữ chung của toàn tinh tế a!!!



Vô pháp câu thông,hoàn toàn từ bỏ.



"Ra ăn sáng đi."Lúc này,giọng Ninh Uyên vang vọng từ phòng bếp vào,đem một người hai thú cắt đứt không khí quỷ dị trong phòng.



Cả ba cùng đi ra liền nhìn thấy Ninh Uyên đặt mấy dĩa mỳ yakisoba úp trứng trên bàn,mùi thơm lang toả cả phòng.



Mỳ yakisoba dù chỉ xào với rau củ cùng trứng chiên úp lên trên mặt,không có miếng thịt nào nhưng ăn vào cũng cực kì ngon miệng.



Sau khi ăn xong,Ninh Uyên mở tivi,nhanh chóng nhìn thấy bản tin nói về việc thú đang nổi cơn điên,cắn chết rất nhiều người trên đường hay cắn và ăn luôn chủ nhân của mình.



Hiện tại quân đội cùng chính phủ đã ra mặt,đem một đám binh lính cầm súng đi bắn chết toàn bộ thú đang nổi điên.Còn không quên thông báo mọi người cẩn trọng không ra đường,ở trong nhà tránh đám thú nổi điên kia,chờ quân đội xử lý.



Nếu nhà ai nuôi thú cưng thì mời tránh xa,tốt nhất là đem chúng giết chết.



Kế tiếp chính là một loạt lời trấn an người dân,không hề nói rõ vì sao lũ thú nổi điên.



Ninh Uyên cười đầy khinh thường,tắt đi tivi.



Chính phủ luôn là như thế,chỉ là qua loa giải thích,sau đó là trấn an tránh bạo động,còn sự thật trong đó,tự bọn họ đều giữ trong lòng.



Khi xảy ra chuyện thì tất nhiên bọn họ là chạy trốn trước tiên,để người dân ở lại chịu tội.Đợi khi bản thân ổn định rồi mới nhớ đến người dân,lời hay ý đẹp mời chào người sống sót tới căn cứ của mình,gia tăng lực lượng cho mình để chống lại quái vật.



[Ting,nhiệm vụ chi nhánh:Giết chết 50 con biến dị thú bất kì,thưởng 10 điểm tích luỹ,một thẻ triệu hồi tinh linh,10 bình máu cấp E,10 bình mana cấp E.]



Ninh Uyên vừa nghe hệ thống ban bố nhiệm vụ,ánh mắt khẽ híp lại,nghĩ nghĩ một hồi liền từ bỏ hôm nay cô không muốn ra ngoài,vẫn là đợi ngày mai bớt hỗn loạn rồi tính.



Ninh Uyên để Vũ Quân Ly ở trong phòng,bản thân cùng ông Yamamoto và Kurama tiến vào không gian.



Bắt đầu một ngày làm nông của mình,tiện thể làm mấy cái nhiệm vụ chi nhánh nhỏ do hệ thống đưa ra tích điểm tích luỹ cùng kinh nghiệm.



Vũ Quân Ly từ hôm qua đã nhìn thấy Ninh Uyên đột nhiên biến mất,sau một hồi lâu lại xuất hiện,dù rất kinh ngạc nhưng cũng không đi tìm tòi,nhắm mắt làm như không nhìn thấy.



Ninh Uyên ở trong không gian chính là ngồi một chỗ phát ngốc,nhìn một đám gia súc đang lon ton đi lại bên kia.



Cô chính là phải tự làm một chút công tác tâm lý chuẩn bị a,đi ra ngoài đối mặt với một đám biến dị thú hung tàn,khát máu ngoài kia,không nói sợ hãi đó chính là giả dối trắng trợn.



Hiện tại chỉ mới là thú biến dị,qua ngày mốt sẽ có alien từ không gian đi vào,cái bộ dạng ghê tởm cùng khủng bố của chúng,cô thật sự vô pháp nhịn nổi a.



Nếu bây giờ ngay cả biến dị thú còn không đối mặt được,sau này làm sao còn sống tiếp nữa?



Hệ thống dù có giúp thì cũng chỉ ở một giới hạn mà thôi,nếu cô không có can đảm thì vĩnh viễn sẽ sống không nổi nữa.



Ninh Uyên cứ ngồi thế chừng hai giờ,rốt cuộc vẫn là nghĩ thông suốt,muốn đi ra ngoài đối mặt với thú biến dị trước.



Dù sao cũng không phải cần cô ra tay,để Yamamoto gia gia cùng Kurama xử lý là tốt rồi.



Nhiệm vụ là cần phải làm a,không có khả năng trốn tránh mãi được.



Ninh Uyên rốt cuộc chạy ra không gian,vừa lúc đặt mông ngồi bẹp lên người Vũ Quân Ly đang nằm nhắm mắt trên sô pha,suýt chút đem hắn đè cho tắt thở luôn.



"A,xin lỗi Bông Bông,không biết ngươi nằm ở đó a."Ninh Uyên lo lắng bế lên Vũ Quân Ly,nhìn một chút xem có gãy xương không.



Dù cô rất nhẹ nhưng lực rơi tự do từ trên cao xuống cũng không phải đùa nga.



Ninh Uyên sau khi đánh lên tinh thần,gọi ra ông Yamamoto cùng Kurama biến hoá cao hơn cô một chút,sau đó ôm lấy Bông Bông trong lòng mà đi ra ngoài.



Mục tiêu xác định,giết biến dị thú 50 con a.



Ông Yamamoto rút trảm phách đao mà đi đằng trước,đầy đề phòng mà thả ra linh áp,cảm nhận vật xung quanh.



Ninh Uyên ôm lấy Bông Bông mà đi theo phía sau,Kurama đoạn hậu,đề phòng có thứ gì nhào ra gây thương tổn cho Ninh Uyên.



Vũ Quân Ly nằm trong lòng Ninh Uyên,hai mắt đều chăm chú nhìn khuôn mặt tái nhợt,tràn ngập sợ hãi của Ninh Uyên.



Hắn thật rất bội phục đứa nhỏ này,dù là rất sợ hãi nhưng vẫn là quyết tâm đối mặt nỗi sợ của mình.Hắn càng ngày càng thuận mắt đứa nhỏ này đâu,làm sao bây giờ,thật muốn sờ sờ cái mặt nhỏ nhắn kia a.



Ngạch,hình như hơi bị lạc đề rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện